Thẩm gia nhận lại Hạ Chi Nhạ trở thành chuyện chấn động trong giới quý tộc lúc bấy giờ.
Ai mà ngờ người con dâu Trạch gia vốn dĩ bị mọi người xem thường lại vươn mình trở thành tam thiếu gia Thẩm gia muốn tiền có tiền muốn quyền có quyền.
Thẩm gia còn tỏ vẻ rất ủng hộ hôn nhân giữa Trạch Đường Xuyên và Hạ Chi Nhạ.
Vậy chẳng phải ước mơ trèo cao hay làm tiểu tam của mấy cô gái chàng trai khác đành tan tành sao.
Tiệc tổ chức nhận mặt của Thẩm gia được diễn ra vô cùng linh đình.
Trước ngày buổi tiệc diễn ra, Trạch Đường Xuyên cùng Hạ Chi Nhạ đến ở tại biệt thự Hạ gia để ngày mai tổ chức tiệc sớm.
Mẹ Thẩm nhìn con trai của mình lại béo lên một tầng mà mừng thầm trong bụng.
Vẫn là trước kia hơi gầy, giờ mới tốt.
Nhưng bà không nói ra, mắc công Nhạ Nhạ lại la hét muốn giảm cân.
Người trẻ thì luôn vậy, thấy mập một chút lại la hét giảm cân ngay.
Thấy con ốm đi một chút xíu thôi là bà lại thấy xót.
Ánh mắt bà bỗng rơi vào vết đỏ đỏ trên gáy con trai.
Làm mẹ làm vợ bao năm sao có thể không hiểu được, nhìn con trai con rể ân ái làm bà ngượng ngùng thật sự, nhưng cũng vui vẻ thay con của mình.
Nhưng mà hai đứa cũng nên kiềm chế a, sao có thể để lại dấu vết rõ ràng như thế.
Nhạ Nhạ vẫn không biết sau gáy mình có vết đỏ.
Cũng tại đêm qua cả hai ăn hết mấy cân hàu lớn nên không kiềm chế được.
Nhạ Nhạ nhẩm tính trong đầu, số ngày nợ của Trạch Đường Xuyên càng ngày càng nhiều rồi.
Nếu mà trả hết có khi hơn hai tháng không đụng vào nhau đó.
Nghĩ đến đây cậu lại che mặt ngượng ngùng, như thế cậu cũng không có chịu nổi đâu a.
Người ta gọi đó là thực tuỷ biết vị đó.
Đợi Trạch Đường Xuyên và Nhạ Nhạ lên lầu nghỉ ngơi thì hai ông anh mới tụm lại với nhau bàn tán chuyện cái vết đỏ.
Mẹ Thẩm thấy sao hai anh không thấy được.
Thẩm Hiểu Phong khịt mũi coi thường, cảm thấy củ cải trắng tươi ngon nhà mình bị con heo Trạch Đường Xuyên kia ủn mất.
Đã thế con heo đó lại thường xuyên lượn lờ trước mắt anh.
Tức chết.
Mẹ Thẩm thấy hai thằng con trai của mình bàn nhau nói xấu thẳng rể thì lắc đầu.
“Đừng có nói chuyện em con nữa.
Các con cũng tính chuyện chung thân đại sự đi.”
Vì mấy mươi năm tìm em trai mà hai thiếu gia Thẩm gia không màng đến chuyện lấy vợ, cùng lắm là có người tình bên ngoài một hai hôm.
Chuyện này khiến hai vợ chồng Thẩm gia sầu đến bạc tóc.
Thẩm đại ca cũng đã hơn ba lăm rồi đó.
Thẩm Hiểu Phong và Thẩm Hiểu Hi thấy mẹ hối chuyện kết hôn lập tức tản ra.
Cả hai tập trung vào công việc nhiều quá nên không thèm để ý đến mấy chuyện này đâu.
Nhà có Nhạ Nhạ kết hôn là được rồi.
Bữa tiệc nhận thân Thẩm gia tổ chức cực kì lớn, ai có máu mặt quyền thế ở A quốc đều đế tham dự.
Dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến hai gia tộc lớn hàng đầu A quốc.
Chính là cơ hội tốt để xây dựng mối quan hệ.
Ba Thẩm mẹ Thẩm dẫn theo Nhạ Nhạ và Đường Xuyên đi mời rượu khách khứa.
Nhạ Nhạ là nhân vật chính hôm nay nhưng khá rụt rè, bất quá ai nhìn cậu cũng tươi cười chào hỏi tựa hồ thân thiết lắm.
Thậm chí có người tự xưng là bác họ cách xa mười mấy đời của cậu đến nói chuyện.
Bất quá những người râu ria đó đều bị anh em Thẩm gia hoặc Trạch Đường Xuyên chặn lại.
Làm Nhạ Nhạ của họ khó chịu… hừ…
Hạ Chi Nhạ gia thế bây giờ cao ngút trời, tất nhiên là thiếu người nhòm ngó.
Cậu lúc này đang thưởng thức món bánh chuối ngon lành thì một nữ nhân xinh đẹp bước tới.
Khí thế cùng với vẻ mặt có vẻ như không có thiện chí gì lắm.
“Tôi nên gọi cậu là Thẩm tam thiếu gia hay là Trạch phu nhân nhỉ?”
Nhạ Nhạ nhíu mày, nữ nhân này thái độ đối với cậu hoàn toàn là đối địch.
“Gọi tôi là Chi Nhạ được rồi.
Xin hỏi cô nương đây là…”
Cậu không quen người ta gọi mình là thiếu gia này nọ, nghe cứ khách sáo như thế nào ấy.
“Tôi là Viên Hạnh Nhu.
Có lẽ cậu không biết, tôi chính là thanh mai trúc mã với đại ca Hiểu Hi của cậu.”
Viên Hạnh Nhu không thích Hạ Chi Nhạ.
Vì người con trai này bao năm qua cô và Hiểu Hi không tiến tới được.
Rõ ràng anh chỉ cần ngỏ lời cô sẵn sàng gả cho anh.
Vậy mà chỉ vì thấy áy náy với người em trai mất tích của mình anh liền đẩy cô ra.
Thậm chí cô còn từng nghe anh nói trong lúc say sẽ để lại phần lớn gia sản Thẩm gia cho cậu ta để bù đắp.
Nào có lý đó chứ.
Hạ Chi Nhạ càng thấy kì lạ.
Nếu là thanh mai trúc mã tại sao cậu lại chưa từng nghe anh cả nói về người này.
“Xin lỗi, tôi không biết.
Cô đến tìm tôi có chuyện gì không?”
Viên Hạnh Nhu nở nụ cười xem thường, ánh mắt đầy sự phán xét đánh giá Hạ Chi Nhạ.
Chỉ là một tên con trai bình thường không chút nào đáng giá, thậm chí cô còn nghe nói người này còn chưa tốt nghiệp đại học.
Vào trong Thẩm gia chẳng phải là làm xấu mặt Thẩm gia hay sao.
Rõ ràng Thẩm Hiểu Hi mới là người tốt, người phù hợp nhất kế thừa Thẩm gia.
Cô là người phụ nữ thích hợp nhất đi bên cạnh anh.
Thế mà vì tên này lại khiến hai người chậm trễ.
“Anh cậu…”
“Viên tiểu thư…”
Viên Hạnh Nhu còn muốn nói gì đó với Nhạ Nhạ thì bất chợt bị Thẩm Hiểu Hi ngăn cản.
Đối với cô gái này, tâm tình của Thẩm tổng rất phức tạp.
Hai người là bạn thanh mai trúc mã, lớn lên cũng có tìm hiểu rồi hẹn hò qua nhưng cuối cùng đã chia tay.
Anh đã nói rõ ràng với cô là không có hứng kết hôn nhưng Viên Hạnh Nhu trong sáng ngoài tối cảm thấy anh vì Nhạ Nhạ mới không kết hôn với mình.
Điều này khiến anh cực kì khó chịu.
Nhạ Nhạ hoàn toàn không có lỗi gì trong việc này cả.
“Viên tiểu thư, chuyện giữa tôi và cô đã kết thúc rồi mong cô không nói gì bậy bạ không đúng sự thật với Nhạ Nhạ.
Hôm nay là ngày vui của Thẩm gia chúng tôi.
Cô đừng phá hỏng bầu không khí.”
“Thẩm Hiểu Hi, anh… sao anh có thể nói lời đó với em.”
“Viên tiểu thư, nếu cô không còn cảm thấy bữa tiệc này phù hợp với bản thân mình nữa thì có thể đi về.
Chúng tôi không giữ.”
Viên Hạnh Nhu không ngờ Thẩm Hiểu Hi lại dứt tình như thế.
Uổng công cô ngày đêm suy nghĩ cho anh.
Viên Hạnh Nhu tức tối giẫm chân bỏ đi, Thẩm Hiểu Hi cũng không đi theo an ủi, chỉ đi tới vỗ vỗ vai em trai của mình.
“Em đừng suy nghĩ nhiều.
Mặc kệ cô ta đi.”
“Nhưng anh cả, cô ấy nói là thanh mai trúc mã của anh đây.”
“Có là thanh mai trúc mã cũng không quan trọng bằng em được.”
Hạ Chi Nhạ nghe thế thì cười tươi, cảm giác có thêm người yêu thương chiều chuộng thật tốt làm sao.
Thẩm Hiểu Hi híp mắt nhìn Viên Hạnh Nhu.
Lúc bắt đầu hẹn hò đã nói rõ ràng với nhau là không kết hôn.
Thế nhưng giữa chừng lại trở quẻ.
Lần say rượu đó cũng là anh cố tình nói ra chuyện để phần lớn tài sản lại cho Nhạ Nhạ, thế mà từ sau lần đó Viên Hạnh Nhu thái độ liền khác hẳn.
Đúng là biết người biết mặt không biết lòng.
Viên Hạnh Nhu đi về, vừa khóc vừa kể lể với khuê mật chuyện mình bị đứa con mới về nhà họ Thẩm bắt nạt mà không biết rằng con đường làm Thẩm đại phu nhân của cô ta mong chờ càng ngày càng xa..