"Woa."
Quách Phương nhìn chằm chằm vào màn hình không thể không xem lại đoạn này lần nữa.
Ban đầu cậu ta nghĩ Cố Tư Nghiệp và Lâm Yên Nhiên nhóm CP tạm thời này, sẽ quay lại ít nhất ba hoặc bốn lần mới có thể có hiệu quả.
Cuối cùng không ngờ hai người quay một lần đã có hiệu quả luôn rồi.
Ngay cả Lâm Yên Nhiên người cậu ta lo lắng nhất, tuy có rất ít lời thoại, nhưng từng biểu cảm và ánh mắt của anh đều rất chính xác.
Đúng là diễn viên giỏi mới cùng nhau đạt được thành tựu.
Cậu ta biết Lâm Yên Nhiên là một tiểu bạch mới vào nghề, đáp diễn cùng con quỷ tài như Cố Tư Nghiệp, cảm xúc có thể bị cảm nhiễm theo.
Nhưng không ngờ rằng anh có thể nhập diễn như thế, lại còn diễn cùng Cố Tư Nghiệp tốt như vậy.
Trong cảnh này, anh đóng vai một kẻ yếu, tuy yếu về khí thế nhưng kỹ năng diễn xuất lại không hề thua kém Cố Tư Nghiệp chút nào.
Rõ ràng anh không có nhiều kinh nghiệm diễn gì cả, nhưng hiệu quả lại tốt hơn nhiều người được đào tạo chuyên nghiệp.
Quách Phương là đạo diễn, cậu ta đương nhiên biết diễn viên diễn tốt hay không không liên quan gì đến bằng cấp, có người trời sinh chính là diễn viên, cho dù không có kinh nghiệm, cũng có thể diễn tốt.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Lâm Yên Nhiên chính là kiểu người như vậy.
Trong thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, cậu ta thấy đối phương rất thông minh và hiểu biết.
Những vấn đề nhỏ nhặt kia, về cơ bản chỉ cần cậu ta nói một lần, đối phương liền có thể hiểu được.
Ngoài ra, Lâm Yên Nhiên rõ ràng cũng đã luyện tập trước.
Về lời thoại, cậu ta chưa bao giờ thấy anh quên lời thoại, cảm xúc của từng câu đều nắm bắt rất tốt.
Không giống như một số diễn viên về nhà không xem trước kịch bản, đến phim trường chỉ có thể thuộc 1234.
1
Quách Phương cảm thấy không phải mình tính tình không tốt, mà là có một số người thật sự thiếu mắng.
1
Cậu ta quay phim cho Cố Tư Nghiệp và Lâm Yên Nhiên, toàn bộ thời gian không bao giờ tức giận, tâm tình luôn rất vui vẻ.
Trong lúc Quách Phương nghĩ ngợi, cảnh quay cận cảnh cuối cùng của Lâm Yên Nhiên khóc xuất hiện trong máy ảnh.
Thê mỹ lại ngược tâm.
Cậu ta là người cự kỳ thích cái đẹp, cậu ta đã hợp tác với rất nhiều diễn viên, hiếm khi thấy có ai khóc lại đẹp như vậy.
Tập phim này vẫn chưa bắt đầu phát hành, nhưng cậu ta có thể tưởng tượng được đến đó khi đoạn phim ngắn này được phát ra mọi người sẽ đánh giá Lâm Yên Nhiên cao đến mức nào.
Quách Phương là người rất tùy tâm.
Lúc này cậu ta vui vẻ chụp ảnh, lập tức lấy điện thoại ra cập nhật Weibo của mình.
Tình trạng raw: Hoàn Số chương: 120 chương + 3 phiên ngoại Editor: Amel Cv: Nguồn: Vespertine và May Thể loại: Nguyên sang, N...
Quách Phương V: Tôi quay rất đẹp
Độ nổi tiếng của Quách Phương không bằng các minh tinh trong giới, nhưng danh tiếng của cậu ta ở đó cũng không ít người hâm mộ.
Thấy cậu ta đột nhiên cập nhật Weibo, nhiều fan đã để lại lời nhắn 【 Không tin có thể đẹp bao nhiêu chứ, trừ khi cho chúng tôi xem 】
Nếu là trước đây, em trai Quách Phương này căn bản sẽ không phản ứng.
Nhưng hôm nay hoàn thành công việc sớm nên tâm tình thoải mái, trả lời một fan: 【 Vài ngày nữa sẽ biết 】
Các nhân viên công tác tan ca rời đi nghe thấy cảnh cuồng nhiệt đã quay xong, cảm thấy hơi nhanh, đồng thời vội vàng xoa xoa tay, xem có thể nhìn thấy trước đuôi xe nào không.
Cuối cùng lại thấy Cố Tư Nghiệp kéo Lâm Yên Nhiên khỏi giường rút khăn giấy trợ lý đưa để lau nước mắt cho anh.
Cảnh này xung đột cảm xúc khá gay gắt, Lâm Yên Nhiên vẫn còn có chút đắm chìm trong đó, chưa thể lập tức rút lại cảm xúc được.
Trong kịch bản này, không biết cụ thể biểu cảm trên mặt anh như thế nào, chỉ có một câu đơn giản【 Thịnh Chiêu mâu thuẫn lại thương tâm 】
Nhưng sau khi nghe được câu Cố Tư Nghiệp ngẫu hứng bổ xung, "Tiểu Chiêu, chúng ta bắt đầu lại nhé?".
Cảm xúc của đối phương tốt đến mức khiến anh cảm thấy như thể anh và Cố Tư Nghiệp có một đoạn kiếp trước và hiện tại.
Mặc dù anh cảm thấy trước đây Cố Tư Nghiệp diễn xuất rất tốt, nhưng vào lúc này lại càng thêm rõ ràng.
Trước khi anh học tập, anh cũng đã xem những bộ phim trước đây Cố Tư Nghiệp đóng.
Xem xong anh có chút chưa đã, còn lặng lẽ tìm những bình luận về phim của mọi người trên mạng.
Dù sao bộ phim đầu tiên đã đoạn giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, nên khen ngợi diễn xuất của hắn là điều đương nhiên không cần phải nói.
Tuy nhiên, một số trang web tương đối nhỏ, anh thấy có người đưa ra đủ điều để chỉ trích Cố Tư Nghiệp.
Nói hai bộ phim của anh đều là phim cốt truyện không có CP, thể loại còn tương đối giống nhau.
Một diễn viên như hắn, cho dù đoạt được cúp Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, nhưng sau này cũng chỉ có thể đóng một số bộ phim có chủ đề giống vậy thôi, sự nghiệp diễn xuất cũng sẽ không quá rộng mở.
Bình luận của người đó giống như mọi người đều bị làm mờ mắt chỉ có mình tôi tỉnh, điều này ban đầu khiến nhiều người tức giận.
Sau khi bị các fan Cố Tư Nghiệp tấn công, anh ta không dám làm lớn lặng lẽ diss Cố Tư Nghiệp nữa.
Vào ngày Lâm Yên Nhiên trời xui đất khiến lướt thấy bình luận đó, anh vẫn nhìn thấy đối phương để lại lời nhắn của mình dưới phần đánh giá của phim, nói rằng 5 năm sau, Cố Tư Nghiệp vẫn không dám thử những đề tài khác.
Lâm Yên Nhiên bình thường không quá quan tâm những người này nói gì, nếu đối phương nói về anh như vậy, anh cũng cười cho qua.
Nhưng đối phương lại nói những lời chanh chua như vậy với Cố Tư Nghiệp, anh lúc ấy tức mà không biết lý do.
Nhưng mà bây giờ đột nhiên không tức giận như vậy nữa.
Lâm Yên Nhiên thoát khỏi mớ cảm xúc kia, cầm lý khăn giấy của Cố Tư Nghiệp.
"Cố lão sư, anh tốt thật đó."
Các nhân viên công tác mới vừa rồi còn nghĩ màn kịch bản cẩu huyết lau nước mắt của hai người thật ngọt, mặc dù đã thấy những cặp CP như vậy rất nhiều, nhưng vẫn bị ngọt chớt rồi.
Cuối cùng, đã bị Lâm Yên nhiên nói câu đầu tiên mà ngăn không được.
Mấy cô gái nắm tay nhau, hưng phấn nhìn về phía Lâm Yên Nhiên: Bảo bối, con bị đối phương bắt nạt đến khóc lóc, còn cảm thấy đối phương rất tốt!!!
Vậy vừa rồi cảnh mãnh liệt đó có bao nhiêu tốt, mau để cho các mị xem đi!!!
Cố Tư Nghiệp không biết tại sao Lâm Yên Nhiên lại đột nhiên nói như vậy, nhưng được người mình yêu khen thì cái sai ở đâu cũng kiếm không ra nhé.
Hắn nhìn lướt qua những người chung quanh đang phấn khích, thay thế câu ban đầu "Tốt ở đâu" thành, "Yên Nhiên lão sư cũng vậy."
Hôm nay nhiều cảnh như vậy, nên sau khi kết thúc cảnh quay giam cầm mọi người được tan tầm.
Cố Tư Nghiệp và Lâm Yên Nhiên cùng đi tẩy trang và thay quần áo.
Trước khi nhóm nhân viên quay tổ chương trình khiêng máy móc chạy tới, đột nhiên được thông báo buổi quay hôm nay kết thúc, mọi người đều tan làm rồi.
Các nhân viên của tổ tiết mục đã rất kinh ngạc trước hiệu xuất quay của Cố Tư Nghiệp và Lâm Yên Nhiên, vì thế trong đó có một người đã cảm thán nói.
"Cố lão sư bọn họ cũng quá nhanh rồi đó!"
4
Giọng nói em trai này tương đối lớn, những gì cậu ấy nói đã tình cờ bị Lâm Yên Nhiên và Cố Tư Nghiệp đi ngang qua nghe thấy.
Bước chân của cả hai đều khựng lại.
Một số nhân viên công tác xung quanh nghe xong không nhịn được cười.
Cố Tư Nghiệp cũng cười.
Hắn hơi nhướng mắt, nhìn về phía em trai đó, cười đùa nói, "Cho cậu cơ hội nữa, đổi từ đi."
1
*
《 Hoàng Quyền 》chỉ là màn kịch ngắn, không thể so sánh với một bộ phim thật sự.
Vì vậy, thời gian ghi hình mà tổ chương trình đưa ra chỉ có ba ngày.
Hầu hết các cảnh trong hai ngày đầu tiên đã được quay xong, vào ngày cuối cùng, chỉ còn lại cảnh đối đầu cuối cùng của Cố Tư Nghiệp và Lâm Yên Nhiên, và cảnh Thịnh Chiêu nhảy lầu.
Cảnh kình địch cuối cùng cũng này là tình tiết thường thấy nhất trong kịch bản cẩu huyết.
Mẫu thân của Thịnh Chiêu đã tìm được một số manh mối và phát hiện ra rằng Thịnh Dịch có khả năng không phải con của Tiên hoàng, mà là đứa con hoang mà mẫu thân Thịnh Dịch đã tư thông khi ngoại tộc tấn công.
1
Vì vậy, bà ấy đã tìm cách lấy được chứng cứ, nhờ Thịnh Chiêu luôn ở bên cạnh Thịnh Dịch tìm ra chứng cứ này, nhằm lật đổ hắn.
Thịnh Chiêu từ chối vì Thịnh Dịch đã phát hiện ra việc y liên lạc với mẫu thân, sợ đối phương biết chuyện sẽ cự tuyệt.
Nhưng những người không cam lòng ủng hộ hoàng quyền lại lấy cái chết bức ép, còn lấy gửi cả máu và tóc của mẫu thân y, thậm chí lôi cả phụ hoàng đã chết và một số hoàng huynh đã bị Thịnh Dịch giết.
Trong huyết thư đã viết rõ ràng, ngàn vạn không được chắp tay nhường non sông gấm vóc này cho một đứa con hoang ngoại tộc, nếu không gần sau gặp lại, mẫu tử bọn họ sẽ một âm một dương.
Vì vậy, dưới sự cưỡn/g bức của mọi người, Thịnh Chiêu đã đáp ứng và chủ động hòa hoãn mối quan hệ với Thịnh Dịch.
Thịnh Dịch truy thê hỏa táng tràng, tham lam chút hơi ấm này nên đã làm ngơ trước những chuyện này, thậm chí còn chủ động cố ý đem ngọc bội đính ước giữa mẫu thân và cha ruột để Thịnh Chiêu tìm thấy.
Khi Thịnh Chiêu chuẩn bị tìm người đưa ngọc bội ra ngoài, Thịnh Dịch đã ngăn y lại.
"Em giấu cái gì trong tay? Ngọc bội của ta? Nếu em thích thì cầm chơi đi."
Thịnh Chiêu nhìn người đột nhiên xuất hiện, sắc mặt tái nhợt.
Thịnh Dịch đỡ thân thể y, ôn nhu sờ mặt y, cười nói, "Cho mẫu thân em cũng được."
Ngọc bội giấu trong tay áo rơi phịch xuống đất, phát ra anh thanh lanh lảnh.
Mối quan hệ mỏng manh giữa hai người đã hoàn toàn bị cắt đứt bởi âm thanh này.
Thịnh Dịch khẽ kéo khóe miệng, kéo Thịnh Chiêu đến bên giường.
Hắn chậm rãi mở miệng, ngữ điệu ái muội.
"Mẫu thân em không phải vẫn luôn sai em giết ta sao?"
Thịnh Dịch cười, trực tiếp lấy cây kiếm nhỏ dưới gối đưa cho Thịnh Chiêu, "Hiện tại liền có thể."
Thịnh Chiêu sợ hãi lùi lại hai bước, không dám cầm cây kiếm này.
Thịnh Dịch lại không cho phép.
Hắn trực tiếp đặt con dao vào lòng bàn tay Thịnh Chiêu buộc y phải nắm chặt nó.
"Nếu ngọc bội cũng đã lấy rồi, sao lại không làm chuyện này luôn, như vậy mẫu thân ngươi cùng đám tàn dư của tiền triều đó sẽ ủng hộ ngươi làm tân hoàng."
Giọng điệu của Thịnh Dịch càng ngày càng ái muội, hắn thậm chí còn một tay nhẹ nhàng ôm Thịnh Chiêu vào lòng.
Khi Thịnh Dịch nói chuyện, khóe miệng gợi lên nụ cười, âm trầm lại điên cuồng, hắn giống như một con dã thú đến từ địa ngục, kéo tay Thịnh Chiêu tay, muốn cùng y đi đến vực thẩm.
"Tiểu Chiêu, tâm ở chỗ này, em ở đây đâm sâu một chút."
1
Thịnh Dịch rũ mắt, hướng dẫn Thịnh Chiêu, nắm tay y, từng chút một so con dao vào tim mình.
Môi Thịnh Chiêu trắng bệch, tay không ngừng run rẩy.
Y muốn rút tay ra, nhưng đối phương lại cầm tay y thật chặt.
Thịnh Dịch ngữ khí ngả ngớn, còn cố ý nắm cằm Thịnh Chiêu, "Như thế nào, chịu không nổi."
Thịnh Chiêu vô lực giãy giụa, lắc đầu, cầu xin nhìn đối phương.
Thịnh Dịch bị ánh mắt này làm cho đau lòng, hắn dời tâm mắt đi, rũ mắt cười khẽ, "Đó là ta cam tâm làm."
Lời vừa dứt, Thịnh Chiêu đã nghe thấy tiếng dao sắc bén đâm vào máu thịt.
Nam nhân trước mặt nắm lấy tay y, hai mắt đỏ ngầu, "Dùng lực một chút, lực như vậy làm sao đủ đau?"
Cây kiếm nhỏ dâm xiên vào ngực Thịnh Dịch, càng sâu hơn.
Máu tươi chảy xuống lưỡi kiếm trên tay Thịnh Chiêu.
Những ngón tay vốn trắng nõn mảnh khảnh giờ đây đã đỏ ửng lên vì máu, để những nơi máu chảy qua lưu lại một mạt diễm sắc.
Mũi kiếm tiếp tục đâm vào thịt, máu trên người Thịnh Dịch không ngừng nhuộm đỏ quần áo của nhau.
Thịnh Chiêu cả người nháy mắt mất đi sức lực, thiếu chút nữa đứng không vững.
"Ngươi điên rồi sao?"
Huyết khí trong cổ họng Thịnh Chiêu cuồn cuộn, khi nói chuyện giọng run dữ dội.
Y cũng không biết sức lực từ đâu mà thoát ra khỏi gông cùm xiềng xích của đối phương, lưỡi kiếm sắc bén trong tay rơi xuống mặt đất.
Thịnh Chiêu không quan tâm những thứ này, y hoảng hốt kéo vạt áo, muốn giúp đối phương cầm máu.
Thịnh Dịch khẽ cười một tiếng, hai ngụm lửa bùng lên trong đôi mắt vốn đen như mực của hắn.
Hắn nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay đã cầm kiếm kia của Thịnh Chiêu, chậm rãi đưa lên môi nhẹ nhàng vuốt ve.
"Ta đã sớm điên rồi."
Gương mặt và môi hắn đều bị máu từ tay Thịnh Chiêu nhuộm đỏ.
Màn ảnh kéo xa.
Nến đỏ lay động, bạch y nhuốm máu.
Thịnh Dịch ôm Thịnh Chiêu vào lòng thì thầm, "Trong lòng em có ta, Tiểu Chiêu."
"Chúng ta không thể tách rời."
Nhân viên công tác một bên vây xem, thấy một màn như vậy, giây trước còn đang lau nước mắt, giây sau đã biến thành chó CP.
Mẹ, mẹ, mẹ nó!!
Loại cốt truyện trực tiếp đâm một nhát vào tim này thật sự quá điên rồ và cảm động!!!!
Đặc biệt là cuối cùng, rõ ràng giữa hai người cái gì cũng chưa phát sinh, nhưng động tác Cố lão sư cọ vào tay Yên Nhiên, thật sự rất kíc/h thích sắ/c tình đó.
Vây xem được một màn thú vị như vậy, tim nhiều người ngứa ngáy.
Có người cho rằng dù sao cũng quay xong rồi, tổ chương trình hẳn cũng sẽ công bố, vì vậy bọn họ nhịn không được đến khu ẩn danh tiết lộ tin tức.
Đương nhiên, vì đã ký thỏa thuận không tiết lộ thông tin nên nhân viên công tác cũng không dám quá rêu rao, cũng chỉ không kiềm chế được tự xưng là cô em gái đã tung tin nóng cho mình, nói Lâm Yên Nhiên trong phim rất đẹp, rất có cảm giác CP.
Sau đó, lại bí ẩn nói nam diễn viên CP với Lâm Yên nhiên diễn xuất rất tốt danh tiếng cũng rất lớn.
Vị này chỉ là quá kích động nên muốn chia sẻ với mọi người một chút.
Nói xong, cô đăng xuất khỏi tài khoản.
Nhưng mà, khi các fan than khóc xong, một số người qua đường nhìn thấy tin tức này đã share ra để hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Vì vậy, một số người trên mạng luôn thích nổi loạn bắt đầu tìm đủ mọi cớ để "Phản nghịch".
【 Mở nhiều bài viết như vậy, lăng xê trước??? 】
【 Ban đầu không có cảm tình gì với anh ta, bây giờ thấy mỗi ngày anh ta đều lăng xê như vậy thật ngứa mắt 】
【 Yên Nhiên chưa từng diễn phim, mà giờ lại đem kỹ thuật diễn ra thổi à? 】
【 Diễn viên lại có địa vị rất cao à, có bao nhiêu cao? Có phải đã mời Cao Tử Quá, "Ông lớn" chó liếm của Yên Nhiên không, hhhhha 】
1
Ngay khi nhóm người này ấn đầu đội Lâm Yên Nhiên trước, thì tổ chương trình《 Biên kịch tốt nhất 》đã đăng Weibo và tung ra ảnh tĩnh của《 Hoàng Quyền 》.
Weibo chính chủ của Biên kịch tốt nhất: #Biên kịch tốt nhất# Các khách mời trợ diễn cho《 Hoàng Quyền 》cuối cùng hôm nay cũng được công bố!!! Chúng tôi rất may mắn mời được hai vị lão sư @Cố Tư Nghiệp và @Yên Nhiên tham gia diễn. Trong vở kịch, họ đã diễn một đoạn tình yêu sâu sắc tương ái tương sát, đồng thời cống hiến kỹ năng diễn xuất tuỵt vời. Các bảo bối, lâu rồi chưa thấy Cố lão sư diễn phải không? Bạn có mong chờ màn ra mắt này của Yên Nhiên lão sư không? Đừng quên khóa TV vệ tinh xx nhé, 8:00 tối mai, trò hay lên sóng ~
+
Weibo này vừa xuất hiện, bình luận trực tiếp bùng nổ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng
Chương 109: Trò hay lên sóng
Chương 109: Trò hay lên sóng