Sehun lạnh lùng trả lời.
Anh rời khỏi phòng vì không thấy lý do gì để tiếp tục cuộc trò chuyện nữa.
Bị bỏ lại một mình trong văn phòng, Mihee lắc đầu chịu thua.
* * *
Yoonshin được một thư ký dẫn đến văn phòng của Sehun.
Cậu thận trọng ngồi vào chiếc ghế trong văn phòng của Sehun.
Yoonshin ném cho thư ký một cái nhìn đầy sự biết ơn và người đàn ông kia mỉm cười đáp lại trước khi lặng lẽ rời khỏi văn phòng.
Sau khi chỉ còn lại một mình trong căn phòng thì Yoonshin cũng có thể quan sát mọi thứ xung quanh.
Văn phòng của Sehun rộng rãi và thoải mái hơn nhiều so với văn phòng của các đối tác khác mà cậu đã thấy từ trước cho đến nay.
Nhưng chẳng hiểu sao, Yoonshin lại cảm thấy văn phòng khiêm tốn trước đây của mình thoải mái hơn nơi này một cách kỳ lạ.
Cậu không thể hiểu nổi chị gái mình đang nghĩ gì nữa.
"Tại sao nhất định phải là cái gã Kang Sehun này chứ?"
Cậu nhớ lại câu nói Do thái yêu thích của mình: "Hãy làm chủ ý chí và làm nô lệ cho lương tâm của bạn."
Sehun là kiểu người tuân theo nửa đầu của câu tục ngữ nhưng hoàn toàn phớt lờ nửa sau.
Mặc dù đây là lần đầu tiên họ gặp nhau chính thức tại công ty, nhưng Yoonshin đã nghe rất nhiều tin đồn về việc Sehun là sinh viên năm cuối của trường luật.
Những câu chuyện về thành tích của anh ta quả là một huyền thoại đáng sợ.Họ nói rằng Sehun là một con rắn đội lốt một kẻ rác rưởi, kẻ mà có thể làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng.
Điều bổ sung quan trọng nhất là anh ta luôn là người chiến thắng.
Có nhiều trường hợp phương pháp mà anh ta sử dụng lại hợp lý, nhưng cũng có những lúc nó lại không hữu dụng.
Về cơ bản, Sehun sẽ dùng bất kỳ cách thức nào miễn có lợi cho mình.
Nhận thông tin tình báo về những vụ tham nhũng là sở thích của anh ta, và việc sử dụng nó để làm lợi cho mình là chuyên môn của hắn.
Tin đồn phổ biến nhất mà Yoonshin nghe được là: bất kỳ là ai, cho dù đó là nhân chứng, luật sư, công tố viên hay nhân viên tập đoàn thì anh ta cũng sẽ moi cho bằng được điểm yếu của họ và thẳng thừng tống tiền đối phương.
Ngạc nhiên thay, hầu hết những kẻ cấp cưới đều phán xét và không ủng hộ Sehun, nhưng họ lại mong muốn được như hắn.
Yoonshin là một trong những người có quyết định không phán xét về Sehun( số người này quả thực là thiểu số.)
Yoonshin không biết rằng bản thân mình, một phần của thiểu số đó đang ngồi đây để chờ đợi Kang Sehun.
Từ những gì luật sư Song đã nói với cậu thì chị gái cậu đã khẩn thiết yêu cầu Sehun chăm sóc cho Yoonshin.
Tính ra thì Yoonshin có thể học hỏi rất nhiều từ gã đàn ông này.
Nhưng cả hai như nước với nửa, hai thái cực đối lập này không đời nào có thể hòa hợp và chịu đựng nhau lâu dài.
Cơ mà chớ trêu thay, cái gã kia đã cảnh báo rằng cậu không được đụng mặt hắn rồi, thế mà giờ đây lại phải chạm mặt hắn tại văn phòng như thế này, cậu không khỏi cảm thấy bất an.
Cậu lo lắng nhìn xung quanh, đầu óc rối bời.
Và rồi cuốn sách trên bàn Sehun đập vào mắt cậu.
Đó chẳng phải là " Những kỳ vọng lớn lao của Charlies Dickens sao"? "Có khi nào là vì mình không nhỉ?" Yoonshin từ từ đứng dậy để đi về phía bàn làm việc, nhưng cánh cửa phòng đã bật mở và "con thú hoang" mà anh đang chờ đợi cuối cùng cũng đến.
Đôi mắt anh ta vẫn lạnh lùng như mọi khi.
Yoonshin đứng dậy và cúi đầu thật sâu.
"Xin chào, tôi là cộng sự cấp dưới, luật sư Do Yoonshin."
Người kia bước tới, ngồi trên bàn và quan sát Yoonshin.
Hắn hất cằm, ra hiệu cho Yoonshin ngồi xuống ghế.
Khi cậu làm theo thì hắn từ từ quan sát từng hành động của cậu.
Yoonshin cố gắng che giấu sự lúng túng của mình và nhìn chằm chằm vào người kia.
Sau đó, đôi môi đầy màu sắc của người kia uể oải: "Chúng ta lại gặp nhau nữa nhỉ?"
Sehun nói với giọng thoải mái hơn lần trước.
Trực giác của Yoonshin cảm nhận được sự khác biệt về sức mạnh và sự nhỏ bé của mình khi so sánh với hắn ta.
"Tôi xin lỗi vì không thể thực hiện mong muốn không chạm mặt nhau tại công sở theo ý của anh."
"Đã sẵn sàng không để lạc lối chưa.
Con đường phía trước có vẻ lạnh lẽo lắm đấy."
"Xin lỗi...."
"Không cần.
Đầu tiên tôi sẽ hỏi cậu một vài câu hỏi.
Cậu có bất cứ lý do nào hợp lý để giải thích cho việc này không?"
Sehun nghĩ rằng lý do Yoonshin được đưa đến team của mình thay vì bộ phận khác của Doguk khá đáng ngờ, và điều đó thể hiện rất rõ trên đôi lông mày sắc lẹm của Sehun.
Yoonshin bình tĩnh lựa lời.
"Tôi không nghĩ rằng anh sẽ tình thấy bất cứ một lý do hợp lý nào cả."
"Tôi sẽ không tìm thấy? Tại sao không?"
"Đó không phải là ý muốn của tôi; đúng hơn thì đây là ý muốn của chị tôi, một bên thứ ba.
Chị gái tôi đã khuyên tôi nên làm việc ở đây cùng anh.
Không may thì tôi laij là một đứa em ngoan ngoãn.
Đây là toàn bộ những gì tôi biết." Yoonshin nhanh nhảu trả lời.
Sehun chưng ra vẻ mặt phức tạp hết sức: "Chị gái của cậu đã can thiệp vào việc này, nhưng cậu lại cho tôi thấy hết những gì cậu có.
Tuyên bố của cậu có quá nhiều yếu điểm.
Ngay cả khi cậu không phù hợp với Doguk thì tôi cũng nghĩ cậu sẽ có điểm nào đó hữu dụng, nhưng tôi đổi ý rồi.
Cậu bị loại."
"Tôi có thể điều chỉnh bản thân ở bất kỳ hoàn cảnh nào."
"Anh không có ai pha trò cười ở đây đúng không?"
"Tôi sẽ cho cậu biết nếu tôi tìm thấy kẻ đó."
Đôi mắt có vẻ tốt bụng và dịu dàng của Yoonshin nhìn thẳng vào Sehun.
Y chang như sự ngay thẳng của cậu, đôi mắt ấy mới trong sáng làm sao.
Thay vì chỉ nói với Sehun rằng hãy tin tưởng cậu, thì Yoonshin lại gửi cho Sehun một cái nhìn tôn trọng với ánh mắt thể hiện sự bộc trực của mình.
Ánh mắt của họ giao nhau, như thể đã được lên kế hoạch từ trước vậy, cả hai đều lập tức mím môi lại.
Sự im lặng bao trùm lấy căn phòng.
Kể từ giây phút đó, Yoonshin ngay lập tức cảm nhận được bầu không khí lạnh lùng xung quanh Sehun.
Như thể đang xác nhận linh cảm của mình, Sehun thay đổi tư thế, khoanh tay rồi nghiêng người trên bàn và chăm chú dán mắt lên cặp lông mi dài và cong vút của Yoonshin.
(bé đang ở văn phòng anh nà)
À nhé mn manhwa bản Eng mn có thể đọc ở Manta nhé, đây là app của Ridibooks đó: https://manta.net/en/series/no-moral/episodes/s1-episode-3?episodeId=39152.