TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
No Moral (Không Đạo Đức)
Chương 44: 44: Điều Kiện Tiên Quyết Tiếp


Những việc xảy ra trong vài tháng qua lóe lên trong đầu Yoonshin.
Khi cậu kết nối đến tình hình của chị gái và chính bản thân cậu thì mọi thứ bỗng trở nên rõ ràng.

Tất cả những câu hỏi của cậu dường như đã có đáp án.
Người ta cần sẵn sàng từ bỏ nhiều hơn những gì họ muốn lấy từ người khác.

Chị gái cậu không thể nào không biết điều đó.

Hơn nữa, mục tiêu của Ikyung là con trai thứ của một trong 10 tập đoàn hàng đầu tại Hàn Quốc.

Cô phải đặt Yoonshin vào vùng an toàn trước khi cuộc chiến này xảy ra.
"Đó là lý do tại sao chị gửi em đến Doguk, để bảo vệ em? Dựa vào tên của cha chúng ta?"
"Nếu em vẫn tiếp tục làm công việc pháp lý miễn phí tại Jaeya, người đàn ông đó sẽ tìm đến em và gây rắc rối cho em trước.

Hắn biết rằng chị rất quan tâm đến em mà.

Nếu em thực sự quan tâm đến chị thì hãy cố găng có được một vị trí tốt tại Goguk và cứ coi như là chị đã chết trong vài năm nhé.

Sau đó hãy đi du học.

Đó là cách cả em và chị có thể tồn tại.

Hãy học hỏi từ Luật sư Kang và lấy những gì bạn có thể từ anh ấy.

Đầu óc của Sehun là cả một kho báu mà em sẽ không thể mua được bằng tiền đâu.

Anh tacũng biết nhiều bí mật của Soohan hơn bất kỳ ai khác."
"Đó là lý do tại sao chị chọn luật sư Kang đúng không?"
"Còn lý do nữa, Kang Sehun là người tốt nhất có thể bảo vệ em."
Nếu đó là lý do, Yoonshin không thể hiểu được suy nghĩ của chị mình.

"Tại sao người đó lại bảo vệ em?! Em và anh ta chẳng có mối quan hệ gì cả.

Không đời nào chuyện đó lại xảy ra."
"Đương nhiên anh ta sẽ không cố gắng bảo vệ em! Nhưng em biết không, Yoonshin à, Kang Sehun sẽ không đuổi việc em hay đặt em vào tình thế bất lợi vì tác động của một bên thứ ba.

Cậu ấy sẽ hành động theo tiêu chuẩn của mình.

Và theo đánh giá của chị, cậu ta là người duy nhất trong khối luật này có thể làm được điều đó.

Em giỏi ở những gì em đang làm.

Chỉ cần chứng minh rằng em xứng đáng là được.

Không, chị hy vọng em thực sự chú tâm làm tốt công việc này, coi như là vì chị đi."
Cậu không thể nói gì để đáp lại lời nói của Ikyung.

Cậu cũng đánh giá Sehun giống như những gì cô nói.

Sehun sẽ không cố gắng bảo vệ Yoonshin.

Anh không có lý do gì để làm thế cả.

Tuy nhiên, anh là một người có nguyên tắc của bản thân và có sự tự tin hơn bất kỳ ai khác—vì vậy khi áp lực bên ngoài bắt đầu gia tăng, Sehun có thể là người duy nhất có thể đạt được thành công mặc kệ những áp lự đó.
Yoonshin run rẩy cầu xin, "Ikyung, em sẽ giúp chị.

Em là một luật sư.

Nếu chị không thể giải quyết, hãy thông qua hòa giải - em có thể giúp chị nhân rất nhiều tiền cấp dưỡng nếu anh ta là người có lỗi.

Chị không cần phải đi xa đến mức kiện tụng đâu.

Em có thể chuẩn bị tốt cho chị mà."
"Đối thủ là Soohan.

Em có biết bộ phận pháp lý của họ có bao nhiêu nhân viên không? Họ đều là cựu thẩm phán và công tố viên, và kinh nghiệm của mỗi cá nhân cộng lại còn nhiều hơn cả một thập kỉ nữa.

Thêm vào đó, mối quan hệ của họ rất rộng.

Bất cứ một vị thẩm phán nào ngồi trong phiên điều trần ly hôn của chị đi chăng nữa thì cũng sẽ có ít nhất một đồng nghiệp đang làm việc ở Soohan.

Em có thể làm gì để chống lại những người đó? Việc Soohan nghiền nát một luật sư trẻ tuổi như em là điều dễ như ăn bánh.

Chị đã sống như một phần của Soohan trong 10 năm rồi, vì vậy chị hiểu rõ điều này nhất.

Em không hiểu cảm giác của chị sao?"
"Vậy còn chị thì sao?!"
"Đây là vấn đề của chị.

Chị đã kết hôn, và vấn đề này là về gia đình chị.

Em không thể can dự vào được, em hiểu không?"
Chị gái cậu đã vạch ra ranh giới và cậu không thể phản đối, điều đó khiến Yoonshin rất đau lòng.

Cô cố ý nói thêm, "Cứ sống cuộc sống của em đi.


Hãy sống thật thoải mái và kể cả vào viện hàn lâm gì đó trong những năm cuối của em cũng được.

Chị đang nghĩ đến việc xin một vị trí giáo sư cho em tại trường cũ của cha chúng ta, coi như đó là một trong những điều kiện cấp dưỡng của chị."
"Em không cần những thứ đó! Em chỉ muốn chị được an toàn mà thôi.

Hành hạ thể xác chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn.

Đây không phải là ý kiến ​​​​của em mà là số liệu thống kê.

Chị phải kết thúc nó nhanh chóng khi hẵn ta sẵn sàng thỏa hiệp, chị hiểu chứ?"
Bất chấp lời cầu xin của cậu, Ikyung vẫn kiên quyết.

"Chị cần phải làm điều này.

Chị nói lại một lần nữa— em tuyệt đối đừng cố xen vào.

Đây không phải là một lời cảnh báo đâu, đây là yêu cầu của chị đấy.

Nếu em can thiệp bằng cách làm điều gì đó vô ích thì chị sẽ không gặp lại em nữa.

Chị phải bảo vệ con mình, nhưng nếu chị cũng phải bảo vệ em thì cuộc chiến của chị sẽ trở nên khó khăn hơn.

Xin đừng làm cho tình hình của chị tồi tệ hơn nữa."
"Nhưng-!"
"Đừng nói một lời nào với bất cứ ai.

Hiểu chưa? Yoonshin à, bất cứ điều gì chị làm thì em cũng coi như không biết gì hết.

Đây chỉ là công việc kinh doanh của chị mà thôi và em không có gì để can dự vào cả.

Em nên nghe lời chị gái của mình chứ.

Em sẽ làm điều đó cho chị, phải không Yoonhin? Làm ơn, chị đang hỏi em đấy."
Cậu không cần phải hỏi chị gái mình tại sao không nói trước với cậu về những suy tính của cô.

Tuy nhiên, những suy nghĩ ân cần của Ikyung dành cho cậu lại càng khiến Yoonshin đau lòng hơn.
Theo một cách nào đó, quan điểm của Sehun là đúng.


Càng có nhiều thứ để bảo vệ thì người ta càng gặp nhiều bất lợi trên chiến trường—giống như chị gái cậu bây giờ.

Trong khi cố gắng để bảo vệ cậu và những đứa con của cô, thì cô đã cân nhắc mọi khả năng có thể xảy ra với bản thân và chọn một con đường để đi.
Gương mặt Yoonshin tối sầm vì hỗn loạn và sự phủ nhận.

Ikyung nhìn khuôn mặt cậu với đôi mắt đau khổ và ôm lấy thân hình gầy gò của em trai mình.

Họ trao nhau hơi ấm để an ủi trái tim khắc khoải của đối phương trong chốc lát.
Ikyung lên tiếng trước để chấm dứt sự im lặng.

"Đừng quá lo lắng.

Chị là con gái của cha chúng ta mà.

Chị sẽ thắng.

Sẽ chỉ mất một chút thời gian thôi."
"..."
"Chị đi đây."
"Ikyung, đừng đi." Yoonshin nắm lấy tay cô khi cô đẩy vai cậu ra, nhưng chỉ thế thôi.

Ikyung vỗ nhẹ vào tay em trai mình và quay trở lại xe.

Chiếc xe lặng lẽ rời đi và dần biến mất khỏi tầm mắt Yoonshin.

Cậu đứng thẫn thờ tại nơi mình vừa bị bỏ lại.

Liếc nhìn khoảng trống nơi chị gái cậu vừa đứng và vị trí của cậu lúc này, Yoonshin buông một tiếng thở dài nặng nề..


Đọc truyện chữ Full