Hắn mơ hồ thấy được tia sét thần thánh trong mấy bộ manga.
Ngoài việc đêm đêm phải ngồi tám chuyện với xác sống thì đây chính là điều tồi tệ nhất hắn từng gặp.
Quay qua đưa mắt đáng thương với Tô An tiểu thư, cầu được giúp đỡ.
Mọi sự đều bất thành...
"Nghe đồn nhà họ Bạch không quá mặn mà với nhị công tử, vẫn là để A Ngôn lại cho tôi đi"
"Nực cười, người ngoài cuộc thì hiểu gì? Huỳnh Thiếu đừng để bản thân thêm mất mặt nữa, Duẫn Ngôn là người của họ Bạch, cậu ta sẽ về với tôi..!"
Rõ ràng tình tiết vẫn diễn ra y hệt, cớ sao nạn nhân lại là hắn? Hai tên khốn này cũng thật rảnh, kẻ ôm tay người ôm eo kéo hắn qua lại như cuộn dây thừng chơi kéo co, rõ ràng còn chơi rất vui!? Có cần hắn xoắn lại thành vòng tròn rồi đem cả hai treo chết không?
Ba phần bất lực, bảy phần đau eo, hắn thật sự thông suốt ra một điều.
Cho dù là nam chính hay nam phản diện gặp hắn thì dây thần kinh ngượng ngùng cư nhiên đứt thành mấy đoạn, trí thông minh cũng tụt xuống âm vô cùng.
Cơ mà...hai tên này không ngại thì hắn ngại!! Bao nhiêu người đang đứng hóng chuyện kia kìa! Nếu không phải mạt thế thì có phải ngày mai hắn lên hotsearch hay không!?
"A Ngôn!! Cậu chọn ai?!"
"Duẫn Ngôn!! Cậu chọn ai?!"
"Hả?"
Thoát ly khỏi suy nghĩ muốn đem đầu hai kẻ kia vặt xuống, hắn dùng vẻ mặt đần độn nhất của mình nhíu mày nhìn hai nam nhân trước mắt.
Tự dưng đồng thanh kêu hắn chọn cái gì? Bổn thiếu gia mới không thèm chọn nhá!
"A Ngôn, hắn ta hung hăng như vậy, cậu không thể đi theo hắn!"
"Duẫn Ngôn! họ Huỳnh này không hợp với cậu, mau đi theo tôi!"
Duẫn Ngôn đưa tay lên day day thái dương, vùng vẫy thoát ra khỏi móng vuốt của hai đại ma đầu.
"Tôi chọn bản thân mình.
Hai người cứ tranh nhau tiểu thư Tô An, tại hạ xin rút lui"
Hắn mới không thèm chọn, bản thân hắn đẹp như vậy, ngoài tai tiếng hơi nhiều thì chính là không thua kém hai tên ma đầu kia.
Đi theo họ Huỳnh thì phải ngoan ngoãn làm một tiểu quân nhân cả ngày chỉ luyện tâm còn đi theo họ Truy kia thì hắn cả ngày phải đối mặt với ánh nhìn không thiện cảm từ ba mẹ thân chủ, lại còn có cái nhìn tội lỗi của chị gái thân yêu và anh rể không biết bị chập mạnh gì mà luôn tìm đến mình.
Thế nên là cứ chọn bản thân là tốt nhất, hắn tự do tự tại quen rồi, gò bó liền không chịu được.
[Kí chủ không hóng drama nữa sao?]
"Câm mồm, ngồi đó đợi ông đây hỏi tội mày sau!]
Hệ thống tủi thân offline, hắn cũng không quan tâm mà lia mắt đi tìm kiếm em xe yêu dấu để chạy khỏi nơi này.
Còn tháng nữa thôi hắn sẽ phải đối mặt với thi triều, nếu không phải vì cái nhiệm vụ của hệ thống thì hắn đã bỏ đi rồi chứ ai rảnh mà ngồi đây để hai man đầu đem bản thân thành cọng dây thừng mà kéo.
Truy Thục thấy hắn bỏ chạy liền nhanh chóng đuổi theo sau, hắn phải đem tên nhóc kia về nhà cho bằng được.
Mỗi lần thấy hắn là đối phương như nhìn thấy quỷ, ở cùng nhà cũng né hắn đến ba mét, hắn cảm thấy rất khó chịu khi đối phương như vậy, đến cả khi hắn bị Tuyết Nhi giận cũng không có cảm giác đấy, chắc chắn đứa em rể này đã làm gì đó khiến hắn thành như vậy! Thật đáng hận! Phải hỏi cho ra lẽ.
Trên trời có vạn vì sao, quay đi quay lại còn có tao với mày.
Mẹ nó cái con đỉa nam chính này sao cứ nhất nhấy đuổi theo hắn thế!! Về nhà ôm vợ đi tên ngốc, tôi không cần ai đồng cảm với an ủi đâu!!
"Duẫn Ngôn!! Cậu đứng lại đó cho tôi!"
"Có cái nịt nhá!! Thích thì đứng đó một mình đi!"
Hai nam nhân cứ như vậy đuổi nhau khắp khuôn viên lớn của nhà họ Huỳnh, hắn đưa mắt tìm kiếm em xe cưng của mình mà mãi không thấy! Tên kia thì chơi chế độ hack thế giới, có dị năng hệ sét nên chạy nhanh không tưởng, nếu không phải do hắn đã đem cái cơ thể này luyện tập tốt thì mấy lần bị móng vuốt của tên kia tóm lấy rồi bị sẽ được cho thử cảm giác co giật toàn thân là thế nào.
"Hệ thống!! Mau cứu bổn thiếu gia!!"
[.........] Kí chủ yêu dấu, chính ngài nói là muốn ta câm mồm, ta vậy nên vẫn là cứ câm mồm đi.
"Hệ thống!!!!"
Số hắn còn có thể khổ hơn hay sao? Hệ thống làm ra chuyện không nhận trách nhiệm mà từ chối trả lời.Cả đời Duẫn Ngôn chưa thấy ai lại mặt dày như nam chính, nam phản diện sau khi cậu bỏ đi liền không thấy đâu còn nam chính Truy Thục vẫn kiên trì chạy theo.
Bản thân hắn đã không có hào quang nhân vật chính, lại có còn phải xách quần chạy quanh cái sân nhà to đùng của Huỳnh Giang khiến hắn mệt bở hơi tai còn nam chính thế mà vẫn giữ được một mặt đẹp trai điềm tĩnh, không quá khó nhọc đuổi theo sát nút cậu, cơ bản là trốn không nổi!
Gã thấy Duẫn Ngôn đã thả chậm tốc độc thì nhân lúc đó tắm lấy, nắm cổ áo đứa em rể ngỗ nghịch nhấc lên cao.
Bắt được Duẫn Ngôn, gã cư nhiên cảm thấy bản thân đã tạo nên thành tựu lớn, việc này thì nên được trao huy chương đi!
________________Hết chương 24__________________.