Buổi tiệc từ thiện được tổ chức tại khách sạn Beverly Hills.
Hàng năm giới tài chính ở Giang Thành đều tổ chức đủ tiệc lớn nhỏ, trước kia Quý gia là tâm điểm nhưng từ khi Quý Úc Trình biến thành người thực vật hai năm trở lại đây, mặc dù tài lực của Quý gia vẫn đứng đầu nhưng không còn tham dự những sự kiện này nữa.
An gia và Khuất gia trở thành tâm điểm mới, ngoài ra còn có các doanh nhân nổi danh hoặc vô danh khác ở Giang Thành, một vài người giàu đi du học về và những nhân vật cộm cán thuộc mọi tầng lớp xã hội.
Hai chủ đề nổi bật nhất trong buổi tiệc này chính là Quý đại thiếu gia tỉnh lại và nội bộ Quý gia đấu đá, còn có ngài Phương chưa từng góp mặt ở sự kiện nào mà lại xuất hiện trong danh sách trao giải hôm nay.
Bữa tiệc này là để trao giải thưởng cho các nhà đầu tư từ thiện năm ngoái, người cuối cùng chính là nhà đầu tư bí ẩn đứng sau công ty khoa học công nghệ đời sống kia.
"Trước đây anh ta có bao giờ giao du với người trong giới ở Giang Thành đâu, sao tự dưng năm nay chịu tham gia vậy?" An Chính Lâm lắc lắc ly rượu trong tay, băn khoăn nói: "Tôi cứ tưởng anh ta chỉ giao du với người nước ngoài thôi chứ."
Có thể tài lực của đối phương không bằng những gia tộc có lịch sử trăm năm như Quý gia, An gia và Khuất gia, nhưng đây là nhân tài mới nổi luôn được người trong giới nhắc đến, đặc biệt là danh tính bí ẩn khiến ai cũng phải tò mò rốt cuộc người này là ai.
Nếu đối phương có ý định xuất hiện và chen chân vào Giang Thành thì cục diện bây giờ sẽ thay đổi.
Có thể sẽ không ảnh hưởng đến gia nghiệp đồ sộ của Quý gia, nhưng với hai nhà còn lại thì ít nhiều gì cũng gây ảnh hưởng.
"Có phải vì kẻ giả danh xuất hiện lần trước không nhỉ?" An Chính Tề chen vào nói: "Nghe đồn có một phú nhị đại từ nước ngoài về giả danh anh ta, Lâm tổng đã vạch trần tên kia ngay trước mặt mọi người."
Liên quan gì đến mi? Một đứa con riêng cũng dám xía vào à?
An Chính Lâm thầm liếc xéo An Chính Tề, nhưng cách đó không xa có trưởng bối, bên cạnh có các công tử nhà giàu khác nên hắn không tiện để lộ ra mặt.
"Nếu Quý đại thiếu tỉnh lại thì càng náo nhiệt hơn nhiều." Có người nói.
Thật ra hai năm nay sản nghiệp Quý thị đã thu hẹp rất nhiều vì Quý Úc Trình thành người thực vật, sở dĩ bây giờ vẫn có thể đứng đầu Giang Thành chỉ đơn giản là vì có nền tảng sâu xa.
Nếu Quý Úc Trình tỉnh lại, với tốc độ nhìn như khoan thai nhưng thật ra nhanh đến mức kinh người, nhất định sẽ sớm ra tay với công ty khoa học kỹ thuật đời sống kia.
6
Nếu vậy đến lúc đó bọn họ có thể ngồi xem hổ đấu rồi.
Nhắc tới Quý Úc Trình lại có người nhắc tới Ninh Tuy.
"Chết cười, Ninh gia muốn mượn chuyện xung hỉ để dựa hơi Quý gia còn lâu mới có cửa, giờ chỉ còn đợi Quý Úc Trình ly hôn với Ninh Tuy thôi. Chẳng biết đến lúc chia tài sản có kiện cáo om sòm không nữa."
......
Lúc này Ninh Viễn Minh cũng đang đứng cách đám người không xa, thấy đám công tử An Chính Lâm tụ tập nói chuyện, y chẳng có lòng dạ nào đến góp vui mà đứng trong đám đông tìm kiếm bóng dáng người kia.
Buổi tiệc này chỉ xét thân phận, đương nhiên các gia tộc như Quý gia, An gia và Khuất gia bất kỳ ai cũng có thể cầm thiệp mời tới dự, còn các nhà giàu bình thường khác chỉ có người đứng đầu mới được mời mà thôi.
Trước khi Ninh Sâm đi, y trăm phương ngàn kế nài nỉ hắn dẫn mình theo.
Ninh Sâm bị mẹ Ninh mắng cho một trận nên tâm trạng bực bội, còn lòng dạ nào chuốc thêm một mối phiền toái nữa?
Cuối cùng y đành phải nói thật mình quen biết Phương thì Ninh Sâm mới đồng ý, mặc dù không tin lắm nhưng vẫn thêm y vào danh sách móc nối quan hệ.
Mới đầu y cứ tưởng tiệc từ thiện chỉ có hơn trăm người, kiểu gì cũng có thể nhận ra ai là Phương tổng trong đám đông.
Nhưng y cầm ly đế cao đi một vòng mà hoàn toàn không phát hiện ra bóng lưng nào giống Phương, đừng nói chẳng có mấy người nho nhã đeo kính gọng vàng mà ngay cả người đeo kính cũng rất ít.
Người duy nhất khá giống với tưởng tượng của y là An Chính Tề, nhưng An Chính Tề kia...... Ninh Viễn Minh nhíu mày.
Chẳng lẽ vẫn chưa tới sao?
Người lên sân khấu cuối cùng luôn xuất hiện khá muộn.
Nghĩ tới đây, Ninh Viễn Minh lại đắc ý thay người kia.
Ninh Sâm mặc kệ Ninh Viễn Minh, những sự kiện thế này rất thuận tiện để kết giao với các VIP.
Hắn chợt thấy Lâm Mãn ngồi trong góc cách đó không xa, bên cạnh còn có một thanh niên toát ra khí chất quý tộc đang cúi đầu xem điện thoại, hắn vội vàng rót hai ly rượu vang đi tới.
"Lâm tổng, mấy ngày không gặp, anh vẫn khỏe chứ."
Đến cạnh Lâm Mãn, hắn phát hiện thanh niên ngồi cạnh Lâm Mãn chính là Ninh Tuy nên nhất thời sửng sốt.
Ninh Tuy rất hiếm khi mặc vest, à không, không phải rất hiếm mà hầu như chưa bao giờ thấy cậu mặc, ngay cả lễ cưới lần trước cũng chỉ mặc sơ mi trắng.
Lúc này Ninh Tuy mặc một bộ vest đen được cắt may tinh xảo, bên ngoài khoác măng tô màu xanh đen, đồng hồ hàng hiệu, ghim cài áo đắt tiền, tóc chải ngược xịt keo để lộ vầng trán thanh tú trắng nõn.
2
Vẻ mặt cậu không ôn hòa điềm đạm như mọi khi mà toát lên vẻ sắc sảo.
Ninh Sâm vừa đi tới đã cảm thấy Ninh Tuy như biến thành người khác, trở nên khó gần hơn nhiều.
"Ninh Tuy?" Ninh Sâm thảng thốt: "Sao em cũng ở đây vậy? Đến dự thay Quý gia à?"
Ninh Tuy cầm điện thoại im lặng nhìn hắn với ánh mắt hờ hững.
001 trêu ghẹo trong đầu cậu: "A Tuy, quả nhiên Quý Úc Trình vẫn là số dách, có tiền cho anh kiếm, nãy giờ tôi quét hết đám người này mà chẳng có ai triển vọng cả, thà anh tự ôm mình còn hơn."
1
Ninh Tuy tán gẫu với 001: "Tự ôm mình có ích gì không?"
001: "...... Không."
3
Ninh Sâm bị phớt lờ nên sượng sùng đứng đó.
Nếu là trước đây hắn đã nổi đóa lên, nhưng nghe Quý Úc Trình nói những lời kia trước phòng bệnh, giờ Ninh Tuy đã khác xưa nên hắn không dám mắng cậu.
Bên cạnh có người đứng lù lù như thế, trong lòng Lâm Mãn cũng rất phiền nhưng đã làm ăn thì ngoài mặt vẫn phải giữ phép lịch sự xã giao, thế là miễn cưỡng đứng dậy chào hỏi hắn: "Ninh tổng."
Ninh Sâm hỏi: "Anh là bạn với Tiểu Tuy nhà tôi à?"
Lần trước hắn chỉ điều tra được số tiền Ninh Tuy mua tranh chứ không tra được nhiều như Quý Vân và Quý Dật.
"Đúng vậy," Lâm Mãn nhìn Ninh Tuy, suy tư giây lát rồi nói tiếp, "Có thể nói cậu ấy còn là ân nhân của tôi nữa."
2
Ninh Sâm: "......"
Khi Lâm Mãn nói lời này, Ninh Tuy chẳng buồn ngước mắt lên mà vẫn cúi đầu nghịch điện thoại.
Cứ như đã quen nghe hắn nói như vậy.
Trong lòng Ninh Sâm chấn động, không hiểu Lâm Mãn có ý gì.
Ân nhân?
Từ lúc nào Ninh Tuy lại trở thành ân nhân của Lâm Mãn chứ?
Nhưng tiệc từ thiện đã sắp bắt đầu, mặc dù trong lòng tràn đầy nghi vấn nhưng hắn cũng không tiện hỏi thêm.
Nhiều người gần đó nghe động tĩnh cũng nhìn về phía này.
Với một số người trong giới thì Ninh Tuy là gương mặt lạ, mặc dù có mấy người biết Quý Úc Trình cưới vợ để xung hỉ nhưng nghe đồn đó là thiếu gia thật nhà họ Ninh lưu lạc bên ngoài mười tám năm, còn lâu mới xuất đầu lộ diện.
Hoàn toàn chẳng có điểm nào giống với cậu chủ kim chi ngọc diệp trước mắt này.
Bọn họ tò mò nhìn người mới bên cạnh Lâm Mãn.
Chuyện gì đây?
Lâm Mãn có địa vị khá cao trong giới, lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng, giá trị bản thân cả tỷ bạc, thế mà lại nói về một thanh niên nhìn chỉ khoảng đôi mươi bằng ngữ khí ôn hòa kính trọng vậy sao?
Nếu không biết thanh niên kia là Ninh Tuy, bọn họ sẽ hoài nghi có phải cậu chính là nhà đầu tư Phương thị thần bí trong truyền thuyết kia không.
......
Tiệc từ thiện chính thức bắt đầu, mọi người ngồi xuống ghế dán sẵn tên mình.
Ghế của Ninh Viễn Minh và Ninh Sâm được xếp cuối dãy nên đành phải ra sau ngồi.
Không ngờ Ninh Tuy lại được ngồi hàng đầu, Ninh Sâm bất giác nhìn sang bên kia, nhưng nghĩ lại nếu Ninh Tuy thay mặt Quý gia đến dự thì ngồi hàng đầu cũng là lẽ đương nhiên.
Ánh mắt Ninh Viễn Minh vẫn bồn chồn đảo tới đảo lui những người ngồi hàng đầu.
Không tìm được bóng dáng nào như mình tưởng tượng, y nôn nóng lấy điện thoại ra nhắn tin cho bức ảnh đại diện quen thuộc kia.
"Anh có đến buổi tiệc từ thiện ở Beverly Hills không? Tôi cũng đến dự, cuối tiệc gặp nhau nhé? Tôi có chuyện muốn nói với anh."
Vốn dĩ y cũng không định bộc bạch lòng mình sớm vậy, nhưng trước phòng bệnh Quý Úc Trình nói mình ngấp nghé Ninh Tuy làm y thật sự bị đả kích mạnh.
Ninh Tuy có thì y cũng phải có, mà còn phải tốt hơn nữa......
8
Ở hàng ghế đầu, Ninh Tuy đang cúi đầu chơi game rắn săn mồi, sắp qua cửa thì tin nhắn Wechat đột ngột hiện ra.
Cậu đến dự tiệc nên tất nhiên là đem theo điện thoại công việc.
Ninh Tuy nhíu mày mở ra xem, vẻ mặt nhất thời cứng đờ.
Mới khóa máy một thời gian mà sao Ninh Viễn Minh nhắn cho cậu tới 999 tin luôn vậy.
Rốt cuộc muốn nói gì hả, suốt ngày lảm nhảm, chắc không phải xem tài khoản này của mình như hốc cây trên Weibo đấy chứ.
("Hốc cây" là một Weibo công cộng có sẵn mật khẩu, chỉ cần đăng nhập vào tài khoản này thì có thể thông qua đường link để đăng tin nặc danh hoặc nói ra bí mật của mình mà không bị lộ thông tin cá nhân)
Mắt không thấy tâm không phiền, Ninh Tuy thẳng tay xóa tên nhãi này đi.
Nhắn xong Ninh Viễn Minh chỉ nắm chặt điện thoại chứ không nhìn chằm chằm nữa.
Y đã cài kiểu nhắc đặc biệt cho đối phương, chỉ cần trả lời thì sẽ báo ngay.
Y sốt ruột chờ điện thoại rung lên.
Thời gian của mọi người trong giới này đều là vàng bạc, thời gian xã giao trước khi vào tiệc còn dài hơn cả quá trình chính thức.
Sau khi cảm ơn những người nổi tiếng thuộc các tầng lớp xã hội và trao giải thưởng cho nhóm đầu tiên, người dẫn chương trình trên sân khấu nhanh chóng tiến đến giải thưởng chung cuộc.
"Hôm nay ban tổ chức chúng tôi muốn cảm tạ một vị năm ngoái đã quyên góp tổng số tiền lên đến......"
Ninh Viễn Minh không ngờ tiết mục này đến sớm như vậy nên vội vàng ngẩng đầu lên.
Đối phương vẫn chưa trả lời y nhưng giờ phút này sẽ bước lên sân khấu!
Tim Ninh Viễn Minh đập thình thịch, mang theo một nỗi phấn khích và kích động, y nắm chặt điện thoại, ánh mắt đảo nhanh qua dãy ghế dưới sân khấu để mong nhìn thấy người kia.
Lúc đầu An Chính Tề, An Chính Lâm và những người khác đều rất hờ hững, sau khi nghe thấy nhà đầu tư bí ẩn kia sắp xuất hiện thì nhất thời nổi lòng hiếu kỳ, muốn nhìn xem rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Đúng lúc này, Ninh Tuy ung dung đứng dậy khỏi ghế.
8
"......"
Người dẫn chương trình muốn trao giải cho Phương tổng mà cậu đứng lên làm gì?
Trong lòng mọi người đều hoang mang.
Ánh đèn của buổi tiệc chiếu vào người Ninh Tuy hơi ngược sáng, có lẽ vì trên mặt chẳng có cảm xúc gì nên nhìn cậu lạnh lùng hơn ngày thường rất nhiều.
Nhìn không giống Ninh Tuy hay cười khoe lúm đồng tiền mà có vẻ sắc sảo giống Quý Úc Trình ngày xưa hơn.
Lâm Mãn đón lấy áo khoác của Ninh Tuy như quản gia, cậu mặc bộ vest tinh xảo bước lên sân khấu.
Mọi người kinh ngạc dõi theo cậu: "......"
Sau đó trông thấy Ninh Tuy nhận lấy cúp Phương từ tay người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình tiếp tục giới thiệu bằng tiếng Anh về Mr. F thừa kế khối tài sản khổng lồ ở nước ngoài cùng với tổng số tiền đầu tư và quyên góp năm ngoái......
Hoàn toàn không nhận ra dưới sân khấu lặng ngắt như tờ.
Tiếng trò chuyện lác đác ban đầu giờ đã hoàn toàn im bặt.
Mọi người khiếp sợ nhìn Ninh Tuy như không biết cậu là ai.
Vậy, vậy ngài Phương bí ẩn thừa kế di sản chục tỷ kia chính là cậu sao?
An Chính Tề và An Chính Lâm: "...... Chuyện, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Ninh Viễn Minh: "......"
2
Ninh Viễn Minh vẫn đang hoang mang, người dẫn chương trình gọi Phương mà Ninh Tuy đi lên làm gì?
Nghe không hiểu tiếng Anh nên đi nhầm sao?
Nhưng......
Nhưng đi nhầm thì cũng thôi đi, sao còn nhận cây bút từ tay người dẫn chương trình rồi quay sang chỗ khác ký tên lên lụa đỏ nữa chứ?
Sao tất cả camera đồng loạt hướng về cậu vậy?
Còn có mấy người quay phim háo hức trèo lên sân khấu nữa?
Đột nhiên nhớ ra gì đó, hai mắt Ninh Viễn Minh trợn to, nhịp tim trở nên gấp rút.
Y đứng phắt dậy, không để ý những người khác đang nhìn mình mà móc trong túi ra tấm ảnh polaroid lấy từ giá trưng bày ở trường, giơ lên so với bóng lưng mặc vest của Ninh Tuy đang ký tên trên sân khấu......
Quả thực giống nhau như đúc.
Vẻ mặt Ninh Viễn Minh lập tức trở nên đặc sắc.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Gả Thay Tôi Cười Muốn Chết
Chương 36: Chương 34 (2)
Chương 36: Chương 34 (2)