Bây giờ đầu óc tôi có hơi rối bời, không thể xử lý công việc của công ty, đống tài liệu trong đầu như bị đập cho tan nát, thư ký Trương khuyên tôi nên nghỉ hai ngày, tôi cũng không cố sức nữa mà chiều đó lái xe về nhà luôn.
Hũ tro cốt của anh là nhà tang lễ tặng, là một cái hộp gỗ hết sức đơn giản song lại chẳng có mùi gỗ, là thứ vật liệu kém chất lượng, hai hôm trước tôi mới lấy về đặt trên bàn cà phê trong phòng khách, cho nên vừa vào cửa đã nhìn thấy cái hộp, tôi không cảm thấy xui xẻo gì cả, chỉ là có phần hoang mang.
Anh ấy sẽ không trở về nữa ư? Tôi tự hỏi bản thân.
Hũ tro cốt trên bàn trà chính là anh đó sao?
Anh sẽ không về nữa. Trong lòng tôi luôn vang vọng một âm thanh dai dẳng mà tôi chẳng thể nào ngừng lại được, con tim đau đớn.
Thật kỳ lạ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiếng Vang
Chương 3
Chương 3