Tôi và anh yêu nhau.
Mỗi ngày thư ký Trương đều là phi lễ chớ nhìn, xấu hổ chớ nghe, thật sự là vô cùng vất vả.
Mỗi ngày Tiểu Đường đều vui cười hớn hở, càng giống quả dưa ngốc hơn.
Thư ký Trường luôn dặn dò anh đừng có mà vênh váo đắc ý, yêu đương ở chốn văn phòng phải hết sức cẩn thận!
Đường Qua dùng vẻ mặt nghiêm túc mà đáp: “Biết rồi ngài Trương! Em và đồng chí Tiểu Trần nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy bảo!”
Ngài Trương gật đầu hài lòng.
Tôi đứng sau lưng bọn họ ho khan, ngài Trương quan tâm nhìn tôi một cái: “Tiểu Trần, sao vậy?”
“…”
Trương Hành, tôi thấy anh bị quả dưa ngốc này lây bệnh rồi, coi cái nết anh kìa!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiếng Vang
Chương 17
Chương 17