TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu
Chương 130: Chương 130


Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên đuổi theo Ngôn Đình Anh và Hạ Đinh, y đoán được hai kẻ kia nhất định sẽ đi tìm ngọc tỷ liền nhanh chóng đến dưỡng tâm điện
Quả thật khi đến dưỡng tâm điện cả hai liền nghe thấy tiếng động lớn bên trong, thị vệ bên ngoài đã sớm bị giết sạch, Ngôn Tuấn Hàn xoay qua nhìn Tại Chính Hiên, hắn gật đầu sau đó liền đi trước vào bên trong
Hạ Đinh cảm nhận được có người đến liền phóng ám khí, Tại Chính Hiên nhanh chóng kéo Ngôn Tuấn Hàn né sang một bên
“Các ngươi đang kiếm ngọc tỷ sao”
Ngôn Tuấn Hàn lớn tiếng hỏi, Ngôn Đình Anh nhìn về phía y, dường như cảm thấy gì đó hắn ngưng tìm kiếm xung quanh mà nhìn Ngôn Tuấn Hàn, Hạ Đinh cũng nhận ra gì đó liền lập tức tấn công Tại Chính Hiên, Ngôn Đình Anh lao về phía Ngôn Tuấn Hàn muốn bắt y nhưng Ngôn Tuấn Hàn sẽ không đứng yên để bị bắt, y cùng Ngôn Đình Anh liền đánh nhau
Ngôn Đình Anh luôn xem thường võ công của Ngôn Tuấn Hàn nhưng hắn không hề biết rằng Ngôn Tuấn Hàn luận về võ công không hề thua kém chỉ là thân thể y không tốt không thể duy trì quá lâu mà thôi

Ngôn Đình Anh khó khăn trong việc bắt lấy Ngôn Tuấn Hàn, ngược lại Hạ Đinh cũng không thể phân thắng bại cùng Tại Chính Hiên
“Ngươi tốt nhất nên chấp nhận bản thân mình đã thua đi, may ra sẽ còn một con đường sống cho ngươi, đừng tiếp tục cố chấp nữa”
Ngôn Tuấn Hàn đỡ chiêu của Ngôn Đình Anh, y nói
“Ta sẽ không bao giờ để thua các ngươi, luận về tài năng ta không thua kém huynh đệ hai ngươi, luận về gia thế cũng chẳng hề kém cạnh nhưng tại sao phụ hoàng luôn thiên vị các ngươi, từ khi sinh ra ngươi đã trở thành trân bảo của người, lớn lên một chút phụ hoàng liền lập ngươi làm thái tử trong khi ngươi ngoài trừ mê luyến Tại Chính Hiên ra chưa từng làm nên trò trống gì, khi ngươi phạm sai lầm phụ hoàng cũng sẵn sàng bỏ qua cho ngươi, còn ta thì sao, hết lần này đến lần khác đều bị trách phạt, một lời khen cũng chẳng có”
Ngôn Đình Anh tức giận nói, bao nhiêu dồn nén bấy lâu nay điều bộc lộ hết ra, hắn thật sự rất muốn hỏi phụ hoàng rằng người xem hắn là gì, hắn cũng là nhi tử của người tại sao ngưởi chưa bao giờ nhìn về phía hắn
“Tại vì ngươi vốn dĩ không xứng, ngay từ lúc nhỏ ngươi đã bộc lộ bản chất của bản thân là một kẻ ngang ngược luôn gây chuyện, chưa bao giờ ngươi không gây chuyện với Hàn nhi, ngươi luôn luôn cho rằng bản thân ngươi xứng đáng nhưng ngươi chưa từng nhìn lại những chuyện bản thân ngươi làm có thật sự xứng đáng để Hoàng đế tin vào ngươi hay không, Ngôn Đình Anh vốn dĩ ngươi không xứng để so sánh với Hàn nhi”
Tại Chính Hiên nói, hắn vừa đả thương được Hạ Đinh liền lập tức đến tiếp ứng cho Ngôn Tuấn Hàn, Ngôn Đình Anh thấy Hạ Đinh bị thương cũng lui lại mà xem xét người kia có sao hay không
Tại Chính Hiên đỡ lấy Ngôn Tuấn Hàn, y gật đầu ra hiệu bản thân vẫn có thể tiếp tục đánh nhưng Tại Chính Hiên lại không muốn y mạo hiểm
Đúng lúc này Tống Kỳ Nam xuất hiện, Hạ Đinh nhìn thấy Tống Kỳ Nam thì chột dạ, hắn có biết Tống Kỳ Nam vì năm đó khi tỷ tỷ hắn đến ma giáo hắn cũng có theo cùng cho nên đã từng thấy qua Tống Kỳ Nam, chỉ là lúc đó Tống Kỳ Nam vẫn chỉ là thiếu chủ ma giáo hơn nữa kẻ này cũng không thường xuyên xuất hiện cho nên Hạ Đinh cũng chẳng để ý nhiều cho đến sau này tỷ tỷ hắn nói cho hắn biết hắn mới biết được và cũng cực kỳ sợ hãi Tống Kỳ Nam vì Tống Kỳ Nam vốn dĩ là một kẻ ra tay rất tàn độc chưa từng nhân từ, từ trước đến nay hắn không xuất hiện nhiều trong giáo chính là vì bản thân hắn ở bên ngoài cùng đám người chính giáo đấu nhau
“Đã lâu không gặp, ta tưởng rằng ngươi đã chết, không ngờ lại đến Bình Thiên quốc trở thành sủng vật bên cạnh một tên hoàng tử phế vật này, quả là rất hợp với ngươi”
Tống Kỳ Nam khinh bỉ nói, hắn ghét nhất chính là loại người sau khi học được những thứ trong ma giáo rồi lại mang ra ngoài hại người khác, đúng là tỷ đệ giống hệt nhau, lúc đó bị đuổi khỏi ma giáo cũng là đáng đời
“Tuấn Hàn ngươi cứ qua một bên đợi ta sẽ xử lí hai kẻ kia cho ngươi, an tâm bọn chúng đối với ta không nhằm nhò gì cả”

Tống Kỳ Nam xoay người nở một nụ cười đầy tự đắc nhưng Ngôn Tuấn Hàn biết Tống Kỳ Nam chính là nói được làm được, y liền lui lại một bên để Tống Kỳ Nam xử lí, Tại Chính Hiên mặc dù không thích Tống Kỳ Nam giành hết công lao nhưng mà thay vì đánh nhau như vậy hắn ở bên cạnh Ngôn Tuấn Hàn cùng xem một màn không phải thú vị hơn sau
Bên ngoài hoàng cung, quân của Tại Chính Điền đã hạ gục hoàn toàn quân của Ngôn Đình Anh, một số bị giết một số sợ hãi mà đầu hàng, Tại Chính Điền lậo tức dẫn quân tiếng đến hoàng cung tiêu diệt những binh lực còn xót lại của Ngôn Đình Anh
Chuyện đã đến nước này Ngôn Đình Anh biết bản thân đã không còn đường lui, nhưng hắn vẫn quyết tâm bảo vệ Hạ Đinh, dùng hết sức lực của mình hắn bắn pháo hiệu cho đội ám vệ mạnh nhất của hắn đến trợ giúp đưa Hạ Đinh rời đi, Hạ Đinh nhanh chóng nhờ sự giúp đỡ của ám vệ mà có thể rời đi được, Ngôn Đình Anh nhìn theo bóng dáng Hạ Đinh rời đi sau đó quỳ xuống đầu hàng
Ngôn Tuấn Hàn đương nhiên không bỏ qua cho Hạ Đinh dễ dàng như vậy, y lệnh cho ám vệ của mình đuổi theo Hạ Đinh, Tống Kỳ Nam cũng muốn đuổi theo nhưng Ngôn Tuấn Hàn lại ngăn cản, Hạ Đinh sẽ không thể nào rời khỏi hoàng cung được, y nhất định bắt sống Hạ Đinh trở về
Cuộc chiến ngày hôm đó diễn ra và kết thúc vô cùng nhanh chóng, chỉ có điều sức khoẻ của Hoàng đế đã không còn chịu được nữa, Ngôn Tuấn Hàn và Ngôn Tuấn Vỹ đưa mẫu hậu của mình đến gặp Hoàng thượng
Hoàng đế đã lâm vào hôn mê, Hoàng hậu nhìn thấy vô cùng đau lòng mà oà khóc, người đối với Hoàng đế chính là thật lòng, cho dù Hoàng đế thời gian qua đối xử với người không tốt nhưng vẫn là phu quân của người, bây giờ nhìn thấy Hoàng đế như vậy, tim Hoàng hâhu làm sao có thể chịu được
Ngôn Tuấn Hàn sau khi giúp Ngôn Tuấn Vỹ sắp xếp lại ổn thoả hoàng cung liền trở về vương phủ của mình, thân thể y đã sắp không chịu nỗi nữa, giao đấu với Ngôn Đình Anh khiến cho thân thể vốn đã không tốt của y càng tệ hơn
Vừa trở về vương phủ y liền sai Tại Chính Hiên đi xử lí những việc còn xót lại trong đó có tìm kiếm tin tức Hạ Đinh, không ngờ Hạ Đinh kia có thể thoát được khỏi hoàng cung, Tại Chính Hiên cũng ngoan ngoãn nghe y mà rời đi

Đợi khi Tại Chính Hiên đã đi Tống Kỳ Nam mới xuất hiện đỡ lấy Ngôn Tuấn Hàn
“Ngươi đúng là chưa thấy quan tài chư đổ lệ đấy Tuấn Hàn, ngươi thật sự muốn chết sao”
Mặc dù mắng chửi nhưng Tống Kỳ Nam vẫn lấy ra một viên đan dược cho Ngôn Tuán Hàn uống, sau khi uống xong thân thể y mới tốt lên một chút
“Chuyện cũng đã xong, xe ngựa ta đã sớm chuẩn bị chỉ còn đợi ngươi gật đầu chúng ga lập tức lên đường đến ma giáo của ta”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, chỉ là bây giờ y không muốn rời đi, đợi thêm vài hôm nữa có được không, y tiếc nuối mọi thứ, trong đó chính là lời không dám nói với Tại Chính Hiên.


Đọc truyện chữ Full