Bất kỳ một hành vi nào của Hàn Tử Việt đều đại biểu cho "người thừa kế của Hàn thị", vậy nên anh không thể làm bất cứ điều gì khác thường vì có thể làm mất uy tín của Hàn thị.
Hàn Tử Việt cũng không hy vọng tương lai Thẩm An sẽ trở thành một dáng vẻ như mình.
Thẩm An một tay ôm gối, một tay kéo lấy tay Hàn Tử Việt từ ban công đi vào trong phòng. Đúng lúc Thẩm Thư vừa tìm thấy máy sấy tóc trong tủ đựng đồ đang đi ra khỏi phòng tắm.
Hai người lớn nhìn thoáng qua nhau nhưng cũng không nói gì mãi cho đến khi tới gần.
"Ba ba sấy tóc cho daddy đi ạ." Thẩm An nói xong câu đó liền cười tủm tỉm ngồi ở trên giường, trong ngực ôm gối đầu, hai bàn tay mập mạp thì chống lấy khuôn mặt bé bỏng còn mang theo nét trẻ con của mình nhìn Hàn Tử Việt và Thẩm Thư.
1
"Được rồi."
Thẩm Thư hơi bất đắc dĩ, cậu sao còn không biết trong lòng Thẩm An đang đánh chủ ý quái quỷ gì cơ chứ. Thẩm An là đang quyết tâm muốn cho cậu và Hàn Tử Việt thân mật hơn một chút đây mà.
Hàn Tử Việt nghe vậy cũng có vài phần bất đắc dĩ, nhưng vẫn rất phối hợp ngồi trên ghế để Thẩm Thư sấy khô mái tóc còn ướt dầm dề cho mình.
Hiện tại hiếm khi có được thời gian nhàn rỗi ở bên ngoài nên mới có thể bồi hai cha con bọn họ như vậy, khi nào trở lại Hải Lam Tinh rồi thì sẽ có rất nhiều công việc của Hàn thị cần anh phải xử lý... Thời gian ở cùng với Thẩm An sẽ ít đi.
Thẩm Thư đứng ở phía sau Hàn Tử Việt, cầm máy sấy bắt đầu sấy tóc cho anh. Điều khiến Thẩm Thư hơi ngạc nhiên chính là mái tóc của Hàn Tử Việt mềm mại đến không ngờ.
Những ngón tay thon dài trắng nõn luồn qua mái tóc đen, sau khi cảm thấy tóc đã khô thì Thẩm Thư tắt máy sấy đi.
"Được rồi, sấy xong rồi." Thấy Thẩm Thư đã tắt máy sấy đi, Thẩm An liền lập tức nhảy xuống giường, khi Thẩm Thư còn chưa kịp phản ứng lại thì cậu nhóc đã nhanh chóng đoạt lấy máy sấy trong tay Thẩm Thư.
"Ba ba và daddy cùng lên giường ngủ đi, An An mang đi cất cho ạ!" Nói xong, Thẩm An liền tự mình xỏ dép vào rồi cầm máy sấy tóc lon ton chạy "bạch bạch bạch" vào phòng tắm.
1
Thẩm Thư đứng sững tại chỗ, khuôn mặt có chút xấu hổ nhìn qua Hàn Tử Việt, lỗ tai lặng lẽ đỏ lên.
"Vậy chúng ta ngủ thôi." Hàn Tử Việt lên tiếng trước.
Những chuyện đó ngày mai xử lý cũng được, Hàn Tử Việt nghĩ như vậy.
Hàn Tử Việt vốn định ngủ trên sô pha, nhưng cảm thấy bây giờ có lẽ không cần thiết nữa. Nếu Thẩm Thư đã đồng ý thì đương nhiên cũng đã có chuẩn bị.
"...... Được." Thẩm Thư gật đầu, hai má trắng nõn dần dần đỏ ửng cả lên.
Mà lúc này, Thẩm An cũng đã cất máy sấy vào trong phòng tắm xong xuôi. Sau đó Thẩm Thư bị Thẩm An kéo lên chiếc giường siêu lớn kia.
Sau khi đã cởi giày ra, Thẩm An nhìn thấy Hàn Tử Việt vẫn còn đứng tại chỗ liền mở miệng: "Daddy, người không đi ngủ sao?"
"Daddy tới ngay đây." Hàn Tử Việt trả lời, sau đó đi tới ban công đóng quang não lại rồi vào lại trong phòng.
"An An ngủ ở giữa, ba ba ngủ bên trái của An An, daddy thì ngủ bên phải của An An này, sau đó tay trái An An nắm tay ba ba, tay phải thì nắm tay daddy a!"
Trong giọng nói của Thẩm An tràn đầy vẻ phấn khích.
Thẩm Thư bật cười búng nhẹ lên cái trán nho nhỏ của Thẩm An một cái: "Nhỏ mà lanh thật đấy."
Thẩm Thư vẫn còn hơi khẩn trương và xấu hổ, nhưng có Thẩm An cũng ở đây nên Thẩm Thư đã giảm bớt bối rối phần nào. Mà Hàn Tử Việt so với Thẩm Thư thì tự nhiên hơn, trên mặt hoàn toàn không có biểu cảm gì khác lạ.
Tương xứng cùng với chiếc giường siêu lớn trong phòng này thì chăn bông trên giường cũng rất lớn, hoàn toàn có thể che lại ba người bọn họ.
- -------------------------
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tái Hôn - Tiêu Thử Ngân Nhĩ Thang
Chương 48
Chương 48