Buổi tuyển chọn đệ tử cũng đã qua hơn một tháng, chỉ có số ít là được chọn đa số đều là những thiếu gia tiểu thư của gia đình giàu có, một phần cũng có dân thường được chọn.
Bọn họ đều có căn cốt cùng tư chất tốt, cũng không loại bỏ một phần được dựa quan hệ nhét vào, hay còn có cách nói khác là đi cửa sau.
Huyền Thanh Phái không có việc sẽ chọn người đi cửa sau, trước giờ Huyền Thanh Phái nổi tiếng là một trong những môn phái đứng đầu tu chân giới bởi vì môn phái có nhiều người tài, tư chất cực tốt còn rất biết cách đối nhân xử thế.
Nhưng vào rồi mới biết rèn luyện cực khổ, gia quy cũng khá nghiêm.
Huyền Thanh Phái chỉ nhận kiếm tu, chỉ có ai chịu được gian khổ trên con đường trở thành kiếm tu mới có thể tiếp tục ở lại môn phái, cho nên người muốn vào thì nhiều, người vào được cũng chẳng có bao nhiêu.
Lần này Huyền Thanh Phái cũng có rất nhiều người muốn bái nhập, đến khi kết thúc chỉ có bốn người được chọn toàn bộ còn lại đành phải vào môn phái khác.
" Chào Chu sư huynh! "
" Chu sư huynh! "
" Chu sư huynh! "
Chu Mộc đi đến đâu các đệ tử đều hướng y niềm nở chào hỏi, y cũng đối với từng người tươi cười gật đầu.
" Chu sư huynh, huynh đi đâu đấy? "
Một vị nữ đệ tử lon ton chạy lại cùng Chu Mộc chào hỏi sau đó nghiêng đầu chớp chớp mắt hỏi y, Chu Mộc xoa nhẹ đầu nữ đệ tử ôn nhu đáp.
" Ta có chút việc muốn đến Phong Nguyệt điện tìm Mặc Dạ trưởng lão.
"
" Tìm Mặc Dạ trưởng lão? Mấy hôm trước muội nghe nói Mặc Dạ trưởng lão đã dẫn La sư muội cùng Bạch sư huynh, Vân sư tỷ xuống núi rồi.
"
Tay Chu Mộc xoa đầu của nữ đệ tử hơi khựng lại, trên mặt vẫn là nhất quán tươi cười tò mò hỏi: " Xuống núi? Sư muội có biết Mặc Dạ trưởng lão bọn xuống núi để làm gì không? "
" Hình như là đến Đào Nha trấn, ở đó nghe nói đang có rất nhiều người mất tích.
Nghi ngờ là có ma tu nhúng tay vào nên mấy hôm trước Bạch sư huynh nói với Mặc Dạ trưởng lão muốn xuống núi cùng Vân sư tỷ điều tra thử một phen, muội cũng không biết tại sao sau đó Mặc Dạ trưởng lão cũng đi theo còn dẫn theo La sư muội đi cùng.
"
" Đa tạ sư muội, cho muội.
Nhớ đừng để Phong Liên trưởng lão biết ta lại cho muội kẹo.
"
Chu Mộc từ túi càn khôn lấy ra một cây kẹo đường đưa cho vị tiểu sư muội kia, tiểu sư muội cầm lấy kẹo đường ánh mắt sáng lên gật gật đầu sau đó vừa ăn kẹo vừa chạy đi mất.
Tiểu sư muội vừa đi, Chu Mộc sắc mặt quay đi cũng thay đổi.
Nụ cười nhất quán trên mặt cũng không còn, y ở giữa không trung nhẹ gõ một chút sau đó cúi đầu lầm bầm gì đó không rõ mới thu hồi tay.
Từ hôm gặp ở tửu lầu đến giờ Bạch Cảnh Từ hình như không thích cùng y gặp mặt, chỉ cần nhìn thấy y đối phương đã không ngần ngại làm lơ hoặc đổi đường đi, Chu Mộc cảm giác được Bạch Cảnh Từ chán ghét y...!Không, ngay từ đầu gặp mặt hắn chưa hề có hảo cảm với y.
Chu Mộc không phải người thuộc thế giới này, y đến từ một thế giới khác mà nơi này chỉ là một trò chơi trong thế giới của y.
Một năm trước y được bạn bè giới thiệu cho một loại trò chơi công lược dạng game thực tế ảo là loại game mới ra thị trường và cực kì được săn đón sau đó, Chu Mộc là tiểu thuyết gia đang lúc bí ý tưởng nên cũng quyết định chơi thử xem, có thể xã stress còn có khi tìm ra được ý tưởng cũng không chừng.
Thế là y bắt đầu chơi dần dần đắm chìm trong đó, bởi vì Chu Mộc có một bí mật...!Y là gay còn là loại nhan khống* chính hiệu, mà trò chơi công lược thì đa số các nhân vật mục tiêu đều là dạng cực kì đẹp trai! Chu Mộc cầm lòng được sao? Y sao cầm lòng được! Cho nên y sa vào trò chơi, thời gian giành cho hiện thực của y còn ít hơn cả thời gian y giành cho việc ở trong game.
Vì là game công lược cho nên cốt truyện cũng có điểm chung chung, game có khá nhiều loại hình cốt truyện để cho người chơi tha hồ chọn.
Chu Mộc chọn thế giới tu tiên bởi vì đối tượng mục tiêu trong thế giới này nhan sắc phải nói giống như từ tranh vẽ bước ra.
Trong thế giới này mục tiêu công lược tổng cộng có năm, gồm: Đại trưởng lão của tu chân giới Mặc Dạ Thiên, thái tử của thiên giới Cửu Minh, ma vương ma giới Dạ Chi Vũ, yêu vương yêu giới Hồ Tư và cuối cùng là hoàng đế của nhân giới Kiều Mặc.
Người chơi có thể chọn một trong những đối tượng trong đó để công lược, hoặc có thể chọn hết tất cả có điều hơi khó khăn một chút.
Ngoài ra còn có thể tìm cách tăng được hảo cảm của các NPC phụ khác giúp cho việc công lược mục tiêu dễ hơn, còn thu thập được điểm để giành mua đạo cụ phụ trợ trong cửa hàng game.
Chu Mộc một đường công lược hoàn thành hảo cảm của bốn đối tượng kia đều đầy một trăm, đến Mặc Dạ Thiên gần công lược xong thì đột nhiên game xuất hiện lỗi reset lại cả game, mà y cũng không thể rời khỏi game nữa.
Chức năng khung điện tử, cửa hàng đạo cụ vẫn còn sử dụng được nhưng điểm nhận được khi công lược để mua đồ trở về số 0, cùng với nút đăng xuất không thể đăng xuất ra.
Cứ thế Chu Mộc bị nhốt trong game, ban đầu y còn hoảng loạn sau đó dần bình tĩnh lại suy nghĩ, ở trong game cũng không tồi, dù gì người nhà cũng không quan tâm y, bạn bè cũng chả có, ít ra trong game còn có thể ôm mỹ nhân có thể dựa hảo cảm nhận được chú ý của tất mọi người.
Với lại y còn có thể cày lại điểm, còn cửa hàng đạo cụ phụ trợ, thì sợ gì không công lược được?!
Với ý chí hừng hực quyết tâm Chu Mộc thành công thu thập được kha khá điểm từ các "NPC phụ", thời gian lấy cớ du ngoạn tìm cách phá được bình cảnh kia, Chu Mộc đã thu được phân nửa hảo cảm của mấy đối tượng mục tiêu.
Nhưng lúc gặp được Bạch Cảnh Từ, Chu Mộc suýt nữa không chảy nước mắt ở miệng...!Y không ngờ game còn có NPC phụ đẹp như vậy, nhớ không lầm hình như NPC này được thiết lập thích tự do ít khi về môn phái, cũng không thích ở yên một nơi, cho nên y không gặp được.
Bây giờ vừa gặp thật sự mắt đều phải toả sáng!
Chu Mộc tự tin bản thân mị lực có thừa cộng với đạo cụ làm tăng mị lực sẽ không có NPC nào không sinh ra hảo cảm với y, cố tình Bạch Cảnh Từ không có! Còn đặc biệt ghét y! Chu Mộc thật sự chịu đả kích, mỗi ngày cố tình tìm cách lắc lư trước mặt Bạch Cảnh Từ.
Lần đầu tiên...
" Bạch sư đệ thật trùng hợp...!"
" A! Vân sư tỷ, xem nè đệ mua cho tỷ một cái trăm cài có đẹp không?~ "
" Đệ lại dám trốn tu luyện chạy xuống núi phải không?! "
" Au au au!! Đ...Đau! Sư tỷ tha mạng đừng nắm tai đệ! QAQ "
Chu hoàn toàn bị lơ Mộc:....
Thất bại!
Lần thứ hai...
" Bạch sư đệ, đệ có thể...!"
" Tiểu Mạn Mạn sư huynh trộm đưa ngươi xuống núi chơi nhé? "
" A? Thật sự có thể xuống núi chơi sao? "
" Đương nhiên có thể, Bạch sư huynh của muội là một người rất lợi hại đó! "
" Oa! Vậy muội muốn đi chơi! "
" Đi thôi nào~ "
Chu Mộc:...!Alo? Có thấy ta không? Ta đứng ở đây này?
Thất bại!
Lần thứ ba...
" Vân sư tỷ, tỷ có thấy Bạch sư đệ không? "
" Đệ ấy...!"
" Vân sư tỷ, sư phụ kêu đệ với tỷ đến Phong Nguyệt điện a! "
" Được đi thôi.
"
Chu Mộc:...
Thất bại!
Lần thứ n...
" Bạch...!"
" Hình như hôm nay ta quên gì đó thì phải, thôi kệ vậy đi đánh một giấc thôi.
"
Chu hoàn toàn vô hình Mộc:....
K.O! OTL
_______________________
*Nhan khống: Ý chỉ cuồng nhan ѕắc, ѕắc đẹp, kiểu người coi trọng cái đẹp.
Tác giả có lời muốn nói:
Chu Mộc: Không cam tâm! Mị lực của ta không đủ sao?! Tự tin không ai có mị lực hơn!
Mặc Dạ Thiên đã xem.
Người nào đó đã xem.
Hai người còn lại nào đó đã xem.
Chu Mộc ôm mặt: Cảm giác mặt đau rát...
Chương này cũng không tính là chương chính gì, mọi người cứ xem nó là một phiên ngoại nhỏ xàm xí mà tôi viết ra đi, ha ha...!
Truyện tôi viết rất phi logic, mọi người hãy đọc giải trí thôi nhé, cất não đi để đọc.
Xin lỗi vì sự xàm xí, ngớ ngẩn của truyện (。ノω\。)
Hôm nay là đầu tháng, tặng mọi người cái phiên ngoại này.
Chúc các độc giả đáng yêu của Cá Cá có một đầu tháng vui vẻ nhé, trời trở lạnh, thời tiết còn thất thường nên mọi người cũng nhớ giữ sức khỏe.
Yêu mọi người! (。・ω・。)ノ♡
*Truyện chỉ đăng ở Watt và Novel, nếu phát hiện đăng ở nơi khác mọi người nhớ nói ngay cho tôi nhé!.