TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độ Xứng Đôi 100% Với Chiến Thần Đế Quốc
Chương 57

Trở về phòng, Olderhain bế thẳng người vào phòng tắm.

Mới vừa rồi khi bế cậu, mặc dù hắn đã rất cẩn thận nhưng Giản Dụ vẫn dính một chút máu.

Olderhain khom lưng thả Giản Dụ vào trong bồn tắm, sau đó giơ tay mở nước, cũng không có tâm trạng xử lí vết máu trên người mình trước.

Dòng nước lạnh như băng nhẹ nhàng rửa trôi tất cả vết máu làm Giản Dụ hơi rũ mắt, vẫy nhẹ đuôi.

Sau khi thấy chiếc đuôi bạc sáng bóng lại như cũ, lúc này Olderhain mới hài lòng muốn quay đầu đi.

Ngay sau đó, hắn nhìn thấy Giản Dụ bắt đầu cởi bộ vest chỉ còn lại một nửa của mình.

Mí mắt hắn giật nhẹ, cũng không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn Giản Dụ cởi đồ.

Khi nãy Giản Dụ chỉ làm rách mỗi quần khi biến về trạng thái Siren, phần áo trên vẫn còn nguyên vẹn, nhưng sau khi trải qua một phen dằn vặt, bộ vest vốn thẳng thớm đã trở nên nhăn nhúm khác hẳn ban đầu, dán sát vào cơ thể cậu.

Ban đầu Giản Dụ cởi rất tự nhiên, cậu cũng không nghĩ quá nhiều, dù sao cũng chỉ cởi trần mà thôi, Siren làm thế trong đại dương rất nhiều.

Nhưng cởi áo vest bên ngoài ra rồi lại cởi từng cúc áo sơ mi, ánh mắt bên cạnh cậu càng ngày càng nóng, nóng đến mức không thể ngó lơ.

Ngón tay Giản Dụ dừng lại trên chiếc nút thứ ba, nhất thời không biết có nên tiếp tục hay không.

“Làm sao?” Olderhain cứ như không phát hiện gì, nhỏ giọng hỏi.

Giọng hắn có chút nghẹn ngào không giống bình thường, chỉ vài chữ ngắn ngủi cũng ẩn chứa biết bao dục vọng.

Vòi sen được gác trên bệ bồn tắm vẫn mở, mức nước được chỉnh xuống nhỏ nhất, nhẹ nhàng chảy xuống áo sơ mi, làm nó ướt đẫm.

Màu trắng dần biến thành trong suốt, Olderhain hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ phong cảnh đằng sau lớp áo.

Siren tóc bạc vẫn đang vô tư cởi cúc ác, mái tóc mượt mà dính đầy nước, có vài giọt nước nghịch ngợm đậu lại trên xương quai xanh cậu, không chịu leo xuống.

Giống như cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không đúng, đôi mắt xanh lam ngẩng lên, đôi mắt không chất chứa bất kì cảm xúc gì trái ngược hoàn toàn với động tác của cậu, làm nhịp thở của Olderhain chậm đi, đầu óc rỗng tuếch.

Người trước mặt rõ ràng là hải yêu cám dỗ lòng người.

Chính là cái loại hoàn toàn không có ý đó, sau khi trêu chọc người ta cũng sẽ không phụ trách.

Khiến người khác không biết nên làm gì.

Cằm Olderhain căng cứng, yết hầu nhúc nhích, hắn không nghe thấy Giản Dụ trả lời mình nên hỏi lại: “Hử?”

Giản Dụ giật mình, hình như mọi thứ dần chệch khỏi quỹ đạo kể từ khi cậu dung hợp hoàn toàn ngọc đồng sinh thì phải.

Cậu nhớ lại ban đầu mình còn thay quần áo trước mặt Olderhain, khi đó Giản Dụ không có cảm giác gì.

Nhưng tại sao bây giờ lại không làm được?

Trong phòng tắm yên tĩnh chỉ có tiếng nước rào rào, hai người nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng Giản Dụ cũng nói: “Anh tắm đi.”

Nghe vậy, Olderhain liếc cậu một cái, không nói gì làm Giản Dụ hồi hộp.

Ngay sau đó Olderhain đứng bên cạnh bồn tắm, trước mặt Giản Dụ cởi áo choàng ra.

Áo choàng dính máu nhanh chóng bị vứt sang một bên, để lộ cơ ngực săn chắc bên trong, Giản Dụ vội vã quay đầu đi: “Khoan!”

“Tôi….tôi tắm xong rồi.” Giản Dụ vẫn còn mặc áo sơ mi, cậu cũng không rảnh nghĩ đến tình cảnh của bản thân hiện tại, chỉ lo chống hai tay lên thành bồn tắm vội vã muốn đứng dậy.

Đáng tiếc nửa người dưới của cậu là đuôi cá chứ không phải hai chân, Giản Dụ gượng dậy, cố gắng biến ra hai chân nhưng không thành công, cuối cùng nằm lại vào bồn tắm trong ánh mắt sáng quắc của Olderhain.

Cậu ngại lắm: “Sao anh không nói gì?”

Olderhain vẫn im lặng, hắn sợ mình vừa mở miệng sẽ để lộ gì đó.

Kiên nhẫn của hắn chạm ranh giới rồi.

Giản Dụ hôm nay, giây phút nào cũng quyến rũ hắn.

Nhưng Giản Dụ không hề cảm nhận được khổ tâm của Olderhain, còn nằm đó dùng chất giọng như rót mật vào tai kia kêu hắn: “Ol….”

Rầm —-

Rồng ác quỷ trong đầu lớn nhanh như thổi, áp đảo rồng thiên thần vốn không muốn chống cự lắm.

Olderhain nhấc chân bước vào bồn tắm, hắn cúi người, đặt Giản Dụ dưới thân.

Chưa để Giản Dụ phản ứng lại, hắn đã cúi đầu, một tay chống lên thành bồn tắm, tay còn lại đỡ ót Giản Dụ, dùng tư thế vô cùng mãnh liệt hôn Giản Dụ.

Có vài sợi tóc bạc chui khỏi kẽ tay Olderhain, cũng có vài sợi quấn lên ngón tay hắn, giống tư thế của cả hai bây giờ.

Nước trong bồn tràn ra ngoài, dòng nước lạnh băng chảy khỏi vòi cũng không thể hạ nhiệt dòng nước nóng rực bao quanh cả hai.

Hai mắt Giản Dụ trợn to, hai tay đặt lên vai Olderhain, ngón tay bấu vai hắn mạnh đến mức hằn đỏ vẫn không thể đẩy người ra.

Ngược lại còn khiến nụ hôn sâu hơn.

Dần dần, thiên tính Siren trong cơ thể Giản Dụ thức tỉnh, hung hăng không chịu thua, cậu là thợ săn dưới đáy đại dương, sao có thể cho phép mình bị tấn công như vậy?

Tuân theo bản năng, hai tay Giản Dụ chuyển sang ôm cổ Olderhain, hai người càng dán sát vào nhau hơn, chớp lấy thời cơ, cậu bắt đầu phản kích.

Cảm nhận được Giản Dụ đáp lại mình, đáy mắt Olderhain xẹt qua một tia sáng, bàn tay chống bên thành bồn tắm không biết đã dời đến eo Giản Dụ từ khi nào, hắn nắm chặt lấy chiếc eo thon gọn kia như muốn hòa tan người vào lòng.

Đây là lần đầu tiên hai người hôn môi trong trạng thái cả hai đều tỉnh táo.

Đến tận khi âm thanh thông báo của quang não vang lên, hai người mới tách ra, hơi thở đan vào nhau, hổn hển nóng bỏng.

Đuôi cá của Giản Dụ có thể cảm nhận được rất rõ thứ đang thay đổi dưới thân Olderhain.

Cậu do dự, cuối cùng không nói gì, trực giác cậu mách bảo, nếu cậu lên tiếng thì chắc chắn mọi chuyện sẽ không chỉ đơn giản thế này.

Olderhain nằm trên người Giản Dụ cười khẽ vài tiếng, vùi đầu vào cổ Giản Dụ bình tĩnh lại bản thân.

Dòng nước lạnh băng cuối cùng cũng phát huy tác dụng, để hai người dần tỉnh táo lại.

Cứ thế, Olderhain mở quang não lên.  

Nhịp thở của Giản Dụ chậm lại, để mặc Olderhain ôm mình, cơ thể hai người dán sát vào nhau, cậu dồn tất cả sự chú ý vào đuôi cá của mình.

Sau khi tỉnh táo lại từ hỗn loạn, Giản Dụ mới phát hiện đuôi cá của mình đang nằm giữa hai chân Olderhain, cứ chốc chốc lại có cảm giác khác thường truyền lên não bộ do vảy vô tình chạm vào vải vóc.

Cậu rịt đuôi lại, hai tay vịnh lên thành bồn tắm, muốn thoát khỏi kìm kẹp của Olderhain.

Olderhain cũng không cản lại, phối hợp nâng người lên.

Giọng của Hefter chui khỏi loa quang não, anh đang báo cáo tình huống cho Olderhain.

“Bệ hạ, một tiếng trước, hành tinh Z-185 bị một số lượng lớn hung thú hắc ám tấn công.”

Một tiếng trước chính là lúc Mori làm buổi lễ trao giải náo loạn.

Olderhain thờ ơ lắng nghe, ánh mắt cứ nhìn Giản Dụ, chuyện hung thú hắc ám không phải chuyện gì lạ, có thể để Hefter xếp vào báo cáo khẩn cấp thì chắc chắn đã có gì đó xảy ra.

Bên này, cuối cùng Giản Dụ cũng thoát khỏi kìm kẹp, cậu phát hiện tư thế này càng không ổn, vốn một trên một dưới đổi thành một trái một phải, đuôi cá của cậu quá dài, lúc nào vây đuôi cũng quét qua chân Olderhain.

Cậu muốn ra ngoài, tiếc là đuôi cá vẫn không biến về hai chân được.

Olderhain hơi nhỏm người dậy, ngồi dựa lưng vào thành bồn tắm, dù bận nhưng vẫn nhìn bộ dạng xoắn xít của Siren tóc bạc.

Thú vị thật, biểu cảm của Dụ Dụ….hình như phong phú hơn thì phải?

Olderhain phát hiện viên ruby đỏ Giản Dụ luôn đeo trên cổ đã biến mất.

Hình như mọi thứ bắt đầu thay đổi từ lúc này.

Nghĩ đến khả năng nào đó, Olderhain nín thở, môi nhếch lên nụ cười đầy hưng phấn.

Chắc là hắn có thể…..nhắc đến chuyện lễ cưới rồi nhỉ?

“….Hai người kia đột nhiên xuất hiện trên chiến trường, dùng lời ca để tiêu diệt hung thú hắc ám.”

Hefter ngừng vài giây, đến giờ vẫn thấy khó tin: “Sương mù của những hung thú bị bọn họ tấn công nhạt đi thấy rõ, sau khi kiểm tra thì phát hiện chỉ còn 35% ô nhiễm.”

Hát….

Chưa để Olderhain trả lời, Giản Dụ nghe thấy mấy chữ quan trọng đã xáp lại.

“Bọn họ trông như thế nào?”

Hefter không quá kinh ngạc vì giọng Giản Dụ đột nhiên vang lên, dù sao bọn họ đi chung với nhau, có đang ở chung một chỗ cũng bình thường.

Chẳng qua, hình như xung quanh còn có tiếng gì đó.

Nghĩ vậy, Hefter gửi video sang.

Video được quay bằng camera trước ngực bộ đội, tuy chất lượng không tốt nhưng vẫn có thể xem rõ.

Đồng thời, bọn họ cũng có thể nghe được giai điệu trong video, nó không phải giai điệu hôm nay Giản Dụ đã ngân nga.

Nó lạnh lùng, tàn bạo, giống một lưỡi dao sắc bén vô hình, lạnh lùng cắt đứt đường chỉ sinh mạng.

Tuy giai điệu bất đồng nhưng những ai từng nghe Giản Dụ hát đều không bác bỏ được tương tự của cả hai.

Thấy bóng lưng quen thuộc, mắt Giản Dụ hơi sáng lên.

Đây là bài ca hủy diệt, ý trên mặt chữ, khác hoàn toàn với bài ca chữa lành của cậu, bài ca hủy diệt sẽ khiến tinh thần lực của người nghe đau đớn, tạo thành thương tổn vĩnh viễn, thậm chí vỡ tan như thủy tinh rơi xuống đất.

Siren ở thế giới của cậu đã từng bị điều khiển, dùng bài hát này, chiến thắng mười ngàn tinh binh của phe địch trong khi phe ta không tốn một binh một tốt nào.

“Là Tiki và Đại trưởng lão.” Giản Dụ nhỏ giọng nói, nhìn Olderhain: “Tôi muốn gặp bọn họ.”

Cậu muốn biết làm sao Tiki và Đại trưởng lão có thể đến thế giới này được, những Siren khác thì sao? Chẳng lẽ bọn họ cũng đến chung?

Nhìn đôi mắt rất gấp rút kia, Olderhain rũ mắt: “Tiki là ai?”

Tại sao xưng hô không giống Đại trưởng lão? Hình như rất thân thiết.

“Là thành viên trong tộc tôi.” Giản Dụ thành thật trả lời: “Cũng là….đội trưởng đội hộ vệ của tôi.”

Hai người nhìn nhau, nhất thời không ai mở miệng.

A, đội hộ vệ, Olderhain nghĩ, hắn cũng có một đội, thậm chí còn muốn đích thân chọn cho Giản Dụ một đội, đây là đặc quyền của hoàng hậu Đế quốc.

Chẳng qua hắn cứ nhìn đi nhìn lại tất cả mọi người, không ai hợp nhãn Olderhain, nếu có thể, hắn muốn tự làm.

Dù sao đội hộ vệ của hoàng hậu lúc nào cũng phải kè kè theo hoàng hậu, bảo vệ hoàng hậu.

Không ngờ Giản Dụ cũng có đội của riêng mình.

Nhưng thân phận tầm thường sẽ không có đội hộ vệ.

Giản Dụ vẫn chưa nhận ra không đúng chỗ nào, hỏi tiếp: “Có thể liên lạc với bọn họ được không?”

Olderhain không trả lời ngay, hắn quan tâm một chuyện khác hơn.

“Cậu ta theo em bao lâu rồi?”

“Ai?” Giản Dụ không phản ứng kịp: “Tiki?”

“Chắc nửa năm.” Giản Dụ nhớ lại, dù sao cậu cũng mới được mọi người tìm về được nửa năm, sau đó lại đến thế giới này.

Nghe cậu nói vậy, tâm trạng Olderhain tốt hơn một chút, nhưng sau đó, Olderhain lại nhớ lại quá khứ của Giản Dụ.

Hừ, đội trưởng đội hộ vệ gì, vô dụng, ngay cả bảo vệ chủ mình còn không xong.

Đội hộ vệ của hoàng thất đều được đào tạo từ nhỏ, Olderhain cho rằng đội của Giản Dụ cũng thế.

Anh chàng tóc đỏ trong video trông không lệch Giản Dụ bao nhiêu tuổi, cho dù là lý do gì thì anh ta cũng không xứng chức.

Olderhain không thừa nhận mình đổ oan cho người ta đâu.

Olderhain không trả lời câu hỏi của cậu, đã vậy còn hỏi mấy câu không liên quan làm Giản Dụ hơi gấp: “Anh vẫn chưa trả lời tôi.”

Cậu muốn biết có thể dễ dàng qua lại giữa hai thế giới hay không, nếu vậy……mình có thể ở lại đây mãi mãi không?

Giản Dụ cảm nhận được, cậu thích ở đây.

Nếu có thể, cậu muốn ở lại đây, ở lại….bên cạnh Olderhain.

Còn gấp như vậy nữa chứ, Olderhain bất mãn: “Hefter.”

Hefter bên kia quang não giật mình, mặc dù không nhìn thấy biểu cảm của bệ hạ, nhưng với kinh nghiệm đi theo quốc vương nhiều năm, Hefter vẫn nhận ra hắn đang không vui.

“Bọn họ không cần tiền thưởng, bọn họ muốn chúng ta tìm giúp một người.”

“Bọn họ muốn tìm hoàng hậu.”

Đây là lý do quan trọng nhất để anh gọi cú điện thoại này: “Cần ngồi tinh hạm ít nhất mười ngày mới có thể đến được thủ đô, bệ hạ, ngài muốn phái chiến hạm của mình đi…à?”

Nghe Hefter hỏi thế, lại nhìn ánh mắt trông chờ của Giản Dụ, Olderhain còn có thể làm gì.

“Ừ.”

“Vậy tôi có thể liên lạc với bọn họ trước…”

Chưa nói xong, Olderhain đã cúp máy: “Không thể.”

Dừng lại một chút, hắn nghiêm túc nói: “Chuyện hôm nay chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn với Tinh Tế, khoảng thời gian sắp tới sẽ khá bận.”

“Tốc độ của chiến hạm nhanh, chúng ta xử lí chuyện này xong thì người của em cũng vừa đến.”

— Không có cửa đâu, hắn sẽ ra lệnh cho bên lái chiến hạm lái chậm nhất có thể.

Giản Dụ chỉ muốn hỏi bọn họ đến đây bằng cách nào thôi, cũng không vội vã gì mấy, Tiki và Đại trưởng lão đều đến rồi, cậu không cần gấp gáp chút thời gian này.

Nhưng sao cứ thấy sai sai thế nào ấy?

Vì để đánh trống lảng sang chuyện khác, Olderhain đứng dậy rời khỏi bồn tắm: “Em vẫn muốn ngâm tiếp à?”

Hắn giơ tay nhấn lên tường, một chiếc rèm tắm xuất hiện ở giữa khu vực bồn tắm và vòi tắm đứng.

Tiếng nước vang lên, giọng của Olderhain cũng mơ hồ: “Ta cũng phải tắm.”

Nhìn tấm rèm vây quanh bồn tắm, Giản Dụ: “…”

Có cái thứ này, vậy từ nãy đến giờ anh đang làm cái quái gì vậy??

Bên kia, Hefter bị cúp điện thoại xong mới nhận ra âm thanh kia là gì.

Giọng của cả hai đều rất vang, còn có cả tiếng nước chảy.

Lúc nói chuyện với anh, tiếng nước chảy cũng vang lên liên tục.

Thì ra hoàng hậu với bệ hạ chơi…bạo vậy à?

Hai mắt trợn to.JPG

Đọc truyện chữ Full