TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thượng Vị - La Bặc Thỏ Tử
Chương 76

Hai buổi lễ gặp mặt ở thành phố A và thành phố S, để mà phân chia cao thấp, vừa liếc mắt là hiểu ngay.

Lễ gặp mặt của Giang Trạm bên này, có hotsearch, có tường hoa, có đoàn hồn, ban ngày mỗi một thực tập sinh đều có khoảng thời gian solo rất đồng đều, tương tác trong trò chơi đoàn đội khi tối đến cũng rất ấm áp đáng xem.

Lễ gặp mặt ở thành phố S, không thú vị không săn sóc không hotsearch, trong video fans đăng, hành trình của thực tập sinh vội vã, nội dung lễ gặp mặt thì khuôn sáo, không có nhiều tương tác riêng cho lắm, không hề thể hiện rõ ràng đoàn hồn.

Cộng thêm thời gian trước Chung Trì lên hotsearch cũng đã mang Giang Trạm ra so sánh một lần, sau lễ gặp mặt lần này, không thể tránh khỏi lại lần nữa lôi ra so sánh.

Nhóm cô gái theo đuổi thần tượng hỏa nhãn kim tinh:

[ Chung Trì hạng một, Giang Trạm hạng hai, hai người không ở cùng một lễ gặp mặt, lần này chẳng khác nào là leader từng người dẫn đội riêng, vừa so sánh như thế liền thấy Giang Trạm cũng quá mạnh rồi đó, hotsearch, tường hoa, đoàn hồn, Chung Trì bên kia thật sự là cần cái gì thì không có cái đó. ]

[ Muốn so sánh thì đừng quên ảnh raw Reuters với video của fans, thật đấy, các cô nhìn cho rõ video của fans mà xem, cái nhan sắc kia của Giang Trạm thực sự không thể áp đảo được, khó trách lần nọ quay về trường cũ một chuyến mà gây ra động tĩnh lớn như vậy. ]

[ Nói thẳng nhé, Giang Trạm có ý thức đoàn đội, Chung Trì căn bản không có, Chung Trì chỉ chú trọng biểu hiện cá nhân, chỉ cần cậu ta tốt là được, cậu ta không quan tâm người khác có tốt hay là không. Giang Trạm ngay từ thời đầu Cực Hạn, chuyện dọn hành lý ở cầu thang đã là cậu ấy đề nghị rồi, xem hậu trường Cực Hạn đấy, nhân duyên của cậu ấy cũng cực kỳ tốt, lễ gặp mặt lần này cậu ấy phụ trách C vị dẫn đội đã có hiệu quả thế nào, mọi người cũng đều thấy được rồi. ]

[ Cực Hạn là thành đoàn debut nhé, thành đoàn! Thành đoàn! Rõ ràng Giang Trạm càng thích hợp đứng ở vị trí Center làm leader hơn. ]

[ Hiệu quả của lễ gặp mặt thành phố A bên này thật sự cực kỳ tốt, 18 thực tập sinh, tất cả mọi người đều tăng siêu nhiều fans, tôi thấy có mấy người thứ hạng LIKE vốn xếp ở cuối cùng, mà số liệu đã tăng lên cả rồi, 36 tiến lên 24, vượt mặt 12 người đấy, mấy bạn xếp cuối đi theo nhóm Giang Trạm lần này, vận may thật sự siêu cấp xịn. ]

[ Đám cỏ đầu tường các người! Thời điểm Chung Trì khóc các người đau lòng cho nhãi con, Giang Trạm vừa có biểu hiện tốt một cái, lũ các người liền không đau lòng nữa rồi? ]

[ (cười khóc) Ai bảo Chung Trì biểu hiện không tốt như vậy chứ, tụi này theo đuổi chính là tuyển tú, tuyển chọn người ưu tú, OK! ]

Vì thế lễ gặp mặt chưa được bao lâu, Giang Trạm đã lội ngược Chung Trì, ngồi trên vị trí hạng nhất bảng LIKE.

Thời điểm số liệu công bố, tổ đạo diễn đặc biệt vui vẻ, Tề Manh đều vểnh hết cả đuôi lên trời: "Sao nào! Sao nào! Có phải bảo vật hay không! Có phải hay không! Lúc trước tôi đề cử có đúng không hả! Hỏi các anh đấy có đúng hay không!"

Tổng đạo diễn túm lấy cái đầu mào gà của Tề Manh mà vần vò: "Đúng, đúng, đúng, cực kỳ đúng, tôi đã bảo sao chương trình càng đến hồi sau trông cậu lại càng thuận mắt mà!"

Thành tích này, nhóm thực tập sinh trộm dùng điện thoại cũng đã rất nhanh biết được.

Nhân duyên của Giang Trạm quả thật rất tốt, hắn vừa mới lên hạng 1, một đống người đã chúc mừng.

Lúc Kim Lục Tiêu với Sở Mẫn tám về chuyện này trong phòng ngủ cũng không tránh mặt Chung Trì.

Kim Lục Tiêu: "Giang Trạm lên hạng 1 rồi."

Sở Mẫn: "Thật?"

Kim Lục Tiêu: "Này còn giả được à? Vừa mới thấy thứ hạng."

Sở Mẫn: "Dù sao tôi cũng muốn cùng một nhóm với anh ta trong trận chung kết."

Kim Lục Tiêu: "Cậu có biết điều không thế, cậu còn cùng công diễn với anh ấy rồi, cơ hội trận chung kết không thể cho tôi sao?"

Chung Trì: ".................."

Đám người đặc biệt thân thiết với Giang Trạm kia thì càng khoa trương hơn, trộm đặt cái bánh ngọt, một đám người ngắt micro chen chúc trong phòng tắm, tổ chức chúc mừng cho Giang Trạm.

Lúc ấy Giang Trạm đang tắm rửa, cửa BỤP một phát đá văng ra, một đám con trai không nói hai lời xông vào bên trong, dọa ông anh cả hắn nhảy dựng.

"Làm gì đấy!"

Giang Trạm quần áo còn chưa mặc, sịp cũng không một mảnh, trên eo quấn cái khăn tắm đứng giữa phòng tắm, bên cạnh toàn bộ đều là con trai.

Tùng Vũ đang bưng cái bánh ngọt nhỏ sáu inch tinh xảo đứng trước mặt hắn, trên bánh ngọt cắm một chữ C: "Nào, ước nguyện thổi nến!"

Giang Trạm cười muốn chết: "Có ai như các cậu không hả?"

Trình Thần chém đinh chặt sắt: "Thổi nhanh! Bánh ngọt này phải để lạnh đấy! Đợi lát nữa là chảy mất!"

Giang Trạm nhìn bánh ngọt: "Còn ước nguyện gì đây? Mấy cậu cắm cả C lên rồi."

"Vậy ước cái khác đi," Chân Triều Tịch dõng dạc: "Ví dụ như ước em vào top 11."

Các chàng trai phát ra tiếng xùy xem thường.

"Thế vì cái gì không ước cho tôi?"

"Phải đấy, đều là ngoài top 11, em cũng muốn."

"Em đây muốn Trạm ca ước cho em vào top 6."

"Tui đệt, ông lại càng không có tư cách, đã chiếm được vị trí debut rồi còn muốn chen lên trên nữa?"

Các nam sinh cãi nhau, cực kỳ náo nhiệt.

Ngụy Tiểu Phi: "Khỏi nói, anh của em muốn cái gì có cái đó, hình như đúng là không có cái gì để ước thật."

Phí Hải nói thầm: "Không thì ước trăm năm hòa hợp cái đi."

Mọi người: "Đừng cắn!"

Giang Trạm nghiêm chỉnh mà thong dong: "Các cậu thảo luận xong chưa hả? Anh còn chưa tắm xong đâu!"

Tùng Vũ: "Thổi thổi thổi, ước rồi thổi nhanh nào."

Đèn phòng tắm và hành lang tắt, ánh nến của chữ C chiếu lên đôi con ngươi trong veo mang theo ý cười của Giang Trạm.

Có bánh ngọt, có nến, có một đám thanh niên to xác vây quanh bên người, Giang Trạm tựa như đang thật sự chúc mừng sinh nhật vậy, hai tay chắp trước ngực đặt bên môi, im lặng trong giây lát, rồi hé miệng thổi tắt ngọn nến.

Ngọn nến vừa tắt, ánh đèn sáng lên, các nam sinh ồn ào: "Ăn bánh ngọt! Ăn bánh ngọt!"

"Ước điều gì thế anh?"

"Bị ngu à, nói ra sẽ mất linh."

"Mê tín."

"Sinh nhật ông ước chẳng lễ sẽ nói ra à?"

"Nói chớ, có làm sao, hàng năm tôi đều chúc mình tương lai giàu nứt đố đổ vách."

"Thể diện ông vứt đâu."

"Cóc cần."

Các nam sinh chen chúc mà vào, lại chen chúc mà ra, đi ăn bánh ngọt.

Giang Trạm cười không chịu được, đi theo sau bọn họ, tiến đến cửa phòng tắm chuẩn bị đóng cửa lại tiếp tục tắm.

Kỳ Yến ra ngoài cuối cùng đột ngột xoay người, người đang đứng ngoài cửa, đầu tiến vào bên trong, che miệng thấp giọng nói: "Anh, bánh ngọt là tụi em tìm bác gái súp nồi sành ở căn tin xách vào, lúc bác ấy đưa cho em đã lén nói cho em biết, bánh ngọt thật ra là Mentor Bách đặt đấy."

Giang Trạm sửng sốt.

Kỳ Yến nháy mắt mấy cái: "Em đi ăn bánh ngọt."

Đang định đi thì bị Giang Trạm gọi lại: "Cầm điện thoại dưới gối vào đây giúp anh."

Kỳ Yến: "Được."

Giang Trạm cầm lấy di động khóa trái cửa phòng tắm lại, đi đến trước gương, tựa hông bên bồn rửa mặt bằng đá cẩm thạch.

Hắn gửi đi một tin nhắn voice: "Thầy Bách ơi, bánh ngọt hơi nhỏ nha."

Rất nhanh đã đợi được tin trả lời.

Bách Thiên Hành ung dung thản nhiên: "Bánh ngọt nhỏ, không phải lo, tôi không nhỏ."

Giang Trạm:..................

Tên đàn ông răm đãng!

Ngày kế, 36 thực tập sinh tập hợp mở họp ở tòa Tứ Phương.

Tuy rằng vòng loại trừ cuối cùng còn chưa chính thức ghi hình, nhưng số liệu bảng xếp hạng đặt ở nơi đó, những người nào không được tham gia trận chung kết cuối cùng đã rất rõ ràng rồi.

Không có khổ sở, không có sa sút tinh thần, có thể ở chương trình tuyển tú Cực Hạn này đi đến bây giờ, độ nổi tiếng, độ nhận diện, fans, nên có đều đã có, Cực Hạn rồi sẽ phải kết thúc, nhân sinh vẫn phải tiến về phía trước, mọi con đường đều dẫn tới Rome.

Lần họp này chủ yếu là làm công tác bố trí và động viên sau cùng cho trận chung kết, lại nhắc thêm về nội dung tập thứ hai đếm ngược: Trước mắt ngoài vòng loại trừ chưa quay ra, còn thiếu nội dung có liên quan đến gia đình thực tập sinh.

Thỉnh theo nguyện vọng của ekip chương trình, họ sẽ đến nhà của các thực tập sinh top 24, gặp mặt cha mẹ, quay một ít nội dung cần dùng, cắt nối biên tập chiếu trong tập áp chót.

Có thể sẽ còn một vài VCR cha mẹ người nhà cổ vũ tiếp sức, giữ lại đến trận chung kết cuối cùng dùng.

Đạo diễn mới vừa nói xong, tất cả các nam sinh ngồi dưới sàn bắt đầu thảo luận.

"Sao không nói sớm chứ, bố mẹ em tiếng phổ thông siêu nát, nói sớm em còn có thể bảo họ luyện một chút."

"Đến nhà em quay á? Vậy ekip chương trình thảm rồi, phản ứng cao nguyên chờ ngài."

"Tôi sợ mẹ tôi chọc ra rắc rối cho tôi quá đi mất, lúc trước có cái thông cáo cũng phải quay VCR, mẹ tôi lại ở trong video nói tôi giỏi moi chân, tức chết người mà!"

*moi chân: (tiếng lóng) nghĩa bóng chỉ một người đã lâu không có hoạt động, rảnh đến nhàm chán, ít xuất hiện trước công chúng.

"Tôi phải đi hỏi thử trước, đôi vợ chồng kia nhà tôi quanh năm không ở nhà, bay đi chơi khắp chốn."

Cuộc họp triển khai, nhóm thực tập sinh thảo luận, một loạt VJ bên tường giơ ống kính quay.

Quay được một bóng dáng ngồi nơi hàng đầu lặng yên không một tiếng động.

Giang Trạm ngồi, cánh tay banh thẳng chống hai bên thân thể, người hơi hơi ngửa ra sau.

Hắn không nói chuyện với người bên cạnh, cũng không có quá nhiều biểu cảm, ánh mắt thẫn thờ, dường như đang nghĩ gì đó.

Màn ảnh quay hắn, staff nhận ra hắn có chút không đúng.

Tùng Vũ bên cạnh quay sang, thấy lạ hỏi hắn: "Sao vậy?"

Giang Trạm lấy lại tinh thần, ngồi thẳng, vẻ mặt tự nhiên: "Không sao."

Cuộc họp chấm dứt, các thực tập sinh giải tán, tất cả đi chuẩn bị cho trận chung kết.

Giang Trạm lập tức tìm đến đạo diễn, vốn muốn hỏi thử xem không quay cha mẹ được có thể quay họ hàng gần hay không, còn chưa kịp mở miệng đạo diễn đã đột nhiên nói: "Đúng lúc, tôi đang định tìm cậu."

Đạo diễn: "Cậu đi lên lầu gặp người này với tôi." Nói xong đi ra ngoài.

Giang Trạm: "Ai vậy?"

Đạo diễn cân nhắc quay đầu nhìn hắn một cái: "Cậu quen ông chủ của Alien Ent. sao? Chính là công ty của Sở Mẫn. Người ta chỉ đích danh muốn ký cậu trước khi lập nhóm, còn cực kỳ quả quyết, nói rằng cậu nhất định sẽ đồng ý ký công ty hắn."

Giang Trạm đi theo đạo diễn ra ngoài, đi được vài bước, dưới chân khựng lại, hỏi: "Ông chủ công ty kia có phải họ Tống không?"

Hết chương.

Đọc truyện chữ Full