Bạch Sở Khiết vừa về nhà đã nghe thấy mùi hương quen thuộc.
Mỗi ngày đều như vậy, ba nhỏ luôn cất công chuẩn bị đồ ăn từ rất sớm.
Bởi vì Sở Hoà luôn sợ con trai cùng chồng mình khi về đã đói bụng, nên cứ tầm giờ này khi về nhà là cậu đã ngửi được mùi hương thơm lan toả từ căn bếp.
Cậu rón rén đi xuống phòng bếp, vừa mới đến cửa đã nghe thấy âm thanh ba lớn kể chuyện với ba nhỏ.
"Sở Hoà em biết không? Cái lão Lý ở công ty anh ngoại tình bị phát hiện.
Sáng nay còn bị vợ đánh bầm con mắt, ôm cái bộ dạng thê thảm đến công ty.
Đáng đời lão ta! Anh làm tổng tài còn chung tình, lão ta mới là phó giám đốc đã ăn vụng còn không chùi mép.
Ui ui! Mới nói đến thôi đã thấy anh là một người chung thuỷ, vợ hôn anh thưởng một cái đi!"
Sở Hoà mỉm cười hiền hậu với hắn, sau khi xắt xong củ hành tay thì nhẹ nhàng rướn người lên hôn vào má Bạch Dương Vĩ một cái, khiến cái tên tổng tài nào đó thoả mãn cười hề hề tiếp tục lột vỏ tôm sống.
Chứng kiến cảnh hai ba ba mình vẫn ngọt ngào, Bạch Sở Khiết bỗng dưng nhớ đến Trần Duật Đằng.
Cậu không mong gì nhiều, chỉ mong rằng cậu và hắn có thể quen nhau dài lâu.
Có một cuộc sống bình yên như ba lớn và ba nhỏ.
Nhìn hai người thể hiện tình cảm, Bạch Sở Khiết tuy không muốn phá hỏng bầu không khí này nhưng vẫn cất tiếng gọi.
"Con về rồi!"
Âm thanh của con trai vang lên khiến cả hai ba ba đều quay đầu, Sở Hoà cười rạng rỡ vẫy tay chào con trai, Bạch Dương Vĩ lại nghiêng đầu nhìn nói.
"Cục cưng về rồi sao? Hôm nay nhà ta nấu cơm muộn, con tranh thủ thay đồ rồi làm bài tập đi.
Cơm chín ba sẽ gọi con xuống"
Bạch Sở Khiết vâng một tiếng rồi ôm cặp sách trở về phòng, trả lại không gian riêng tư cho hai ba ba.
Lúc cậu về phòng ngủ thì vừa hay tin nhắn của Trần Duật Đằng gửi đến, trong tin nhắn hắn có nói là hôm nay phải cùng gia đình đi tham dự tiệc cho nên không thể nhắn tin với cậu thường xuyên được.
Việc Trần Duật Đằng đi đâu, làm gì hắn cũng báo với cậu một tiếng khiến Bạch Sở Khiết càng thêm tin tưởng về hắn.
Cậu nhắn tin trả lời lại, nói hắn cứ đi đi, nhớ ăn uống đầy đủ là được.
Cậu hôm nay sẽ xuống phụ gia đình nấu cơm.
Trần Duật Đằng nhắn tin cho cho cậu bằng hai từ: -Yêu em
Làm cho Bạch Sở Khiết vui đến đỏ mặt, ngượng ngùng đáp trả lại hắn: -Em...em cũng yêu anh.
Trần Duật Đằng vừa nhìn tin nhắn vừa gửi qua đã lộ rõ vẻ ánh mắt khinh thươmg, hắn mặc một bộ đồ đen đầy phong cách.
Sau đó quay sang nhìn Nam Khiêm đã ở nhà mình từ trước nói.
"Được rồi! Tối nay chúng ta đi đâu? Làm vài ván bida đi? Tiện thể mấy cậu muốn gọi thêm bao nhiêu cô thì tuỳ.
Hôm nay tôi trả"
Nam Khiêm nghiêng mình lắc lư nói.
"Hôm nay không làm người yêu chuẩn mực nữa hả? Trốn thoát khỏi thằng nhãi kia rồi?"
Trần Duật Đằng nhếch mép cười, vừa bấm điện thoại trả lời Mễ Lạc vừa đáp.
"Ở cạnh cậu ta mãi cũng chán lắm, tôi hôm nay chỉ có hứng chơi bida thôi.
Buổi tối còn về sớm gọi cho Mễ Lạc, cô ấy nói mấy hôm nay sang nước ngoài sống đều phải ngủ một mình.
Buổi tối Mễ Lạc sợ ma, tôi gọi video canh chừng cô ấy ngủ"
Nam Khiêm phì cười hỏi.
"Thằng khốn như cậu cuối cùng là thích Mễ Lạc hay Sở Khiết.
Mễ Lạc biết tin cậu đang quen thằng nhãi này chư?"
Trần Duật Đằng vừa trả lời tin nhắn của Mễ Lạc xong thì tắt điện thoại, vẫn mang bộ dạng dửng dưng đáp.
đam mỹ hài
"Cô ấy không biết, mà có biết thì chỉ cần tôi nói là do Bạch Sở Khiết theo đuổi tôi, vì thấy cậu ta đáng thương nên tôi mới giữ lại xem như em trai mà đối tốt, còn cậu ta ảo tưởng thành cái gì là quyền của cậu ta.
Còn nữa, tôi tất nhiên thích Mễ Lạc, Bạch Sở Khiết trong mắt tôi không là gì cả!"
Nam Khiêm sảng khoái cười khà khà nhìn đồng hồ nói.
"Hưng Vĩ hôm nay chỉ đi chơi bida thôi, không muốn gọi thêm gái đâu.
Nghe bảo thằng nhóc ở nhà khiến cậu ta say mê rồi.
Còn cậu thì sao? Nếu có cậu thì tôi gọi ba cô nhé?"
Trần Duật Đằng phẫy tay đáp.
"Không, tôi hôm nay chỉ đến chơi bida.
Cũng không cần gọi cho tôi.
Đợi Hưng Vĩ đến rồi chúng ta xuất phát"
Nam Khiêm ừm một tiếng rồi mặc kệ Trần Duật Đằng say sưa nhắn tin với Mễ Lạc, chỉ có một mình Bạch Sở Khiết là không hay biết gì.
Vẫn ngây ngốc tin rằng người yêu mình là tuyệt nhất..