Đêm hôm đó Từ Ca cùng A Đại vẫn chia chăn ngủ, trong quá trình A Đại muốn chạm vào cậu, Từ Ca giật mình, đẩy A Đại một cái.
Hình như cú đẩy này vừa vặn đụng vào vết thương, sắc mặt A Đại hơi đổi, nhưng cuối cùng vẫn không miễn cưỡng.
Có lẽ hắn cũng cảm thấy chờ vết thương khỏi lại trị đối phương cũng không muộn, dù sao Từ Ca bị xích, muốn ăn lúc nào còn không phải do mình định đoạt.
Nhưng A Ngôn thì không tốt như vậy, ngày hôm sau khi Từ Ca được mở xích thả ra ngoài đi dạo, còn chưa thấy người, liền nghe thấy Quạ Đen đang mắng.
Chỗ ở của Quạ Đen cách chỗ của A Đại không xa, đi không lâu lắm là có thể gặp mặt.
ngôn tình sủng
Hình như A Ngôn ngủ không ngon, mắt sưng còn to hơn hai quả trứng gà cậu ta nắm trong tay.
Cậu ta ủy khuất ngồi xổm dưới đất, Quạ Đen liền đá cậu ta một cái.
Cậu ta xiêu vẹo một chút, không ngã, Quạ Đen lại đá thêm cái nữa, đã ngã cậu ta mới hả giận.
Thấy Từ Ca đi tới, Quạ Đen mới ngừng mắng chửi, quay đầu trừng A Ngôn một cái, mới chưa hết giận mà cầm cung lên, cùng A Đại lên núi.
Từ Ca thấy đối phương đi xa, cẩn thận đỡ A Ngôn dậy.
A Ngôn bẹp miệng không nói lời nào, xoa xoa mông, tìm cái ghế ngồi xuống.
Lúc ngồi xuống mông vừa mới chạm vào ghế, cậu ta lập tức nhảy dựng lên, sau đó sờ sờ mông lại sờ sờ ghế, lại cẩn thận ghé xuống.
Xem ra tối hôm qua mông bị chịu tội.
Từ Ca có chút đau lòng, móc điếu thuốc từ trong túi ra đưa cho cậu ta.
A Ngôn run run rẩy rẩy đốt thuốc, một hồi lâu mới xoa xoa tay, phun ra một ngụm khói dày.
“Cậu xem, cậu… cậu chịu đựng được,” Từ Ca nói, “Đây là chuyện tốt, có khả năng lần đầu tiên rất đau, nhưng đau đau thành quen.
Cậu xem như mông bị tiêm một cái, bị kiến cắn một cái, bị roi quất một cái, bị —— “
“Không có cây kim nào lớn như vậy,” A Ngôn đánh gãy cậu.
Xem ra A Ngôn thật sự thấy được sự đáng sợ của hung khí, vậy hiện tại nói an ủi gì đó đều không có tác dụng, thân thể và linh hồn đều cùng nhau bị thương, chỉ có —— “Thời gian sẽ làm mọi chuyện tốt hơn.”
“Sẽ không, chỉ biết sinh hoạt càng ngày càng sẽ không xong.” A Ngôn thở dài một hơi, rít hơi thuốc cuối cùng vào trong phổi, lại xoa xoa mông, nói một cách đầy sâu xa, “Đoán chừng đêm nay em lại là trốn không thoát.”
Vẻ mặt A Ngôn vô cùng phiền muộn, ánh mắt tịch mình nhìn về phía nông trại ở cách đó không xa, nhìn cá muối khô treo trước nhà đung đưa theo gió sớm, giống như trong vòng một đêm đã trưởng thành không ít.
Xem ra làm chuyện kia không chỉ có thể khiến cho bé gái trở thành phụ nữ, còn sẽ khiến cho bé trai trở thành đàn ông.
Nhưng Từ Ca vẫn nghe ra thứ cất giấu bên trong, lúc cậu vừa định nói lần đầu tiên khẳng định là đau nhất, về sau chỉ có thể trở nên càng lúc càng thoải mái, mà sẽ không càng ngày càng đau, bỗng nhiên có thứ gì đó chợt lóe qua trong đầu cậu, làm cậu nghi hoặc hỏi lại —— “Tối hôm qua cậu… cũng liều chết chống cự?”.