TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Ngoài Ý Muốn Đánh Dấu Đối Thủ Một Mất Một Còn
Chương 41

Hứa Lãnh nhìn máy bay dần dần đi xa, chậm chạp không thu hồi tầm mắt của mình.

Hắn từ trước cho tới bây giờ cũng sẽ không ngăn cản lựa chọn của Hạ Trăn.

Cho dù là hiện tại, hắn không biết tiếp tục mặc kệ hai  đứa trẻ Hạ Trăn và Cố Tử Chương ở chung với nhau thì sau này sẽ phát sinh chuyện gì, cũng không biết đối với Hạ Trăn mà nói, đây rốt cuộc có phải là chuyện tốt hay không.

Mạc Thiến quay đầu lại liền nhìn thấy Hứa Lãnh trầm mặc không nói, Hứa Lãnh bình thường ngoại trừ đề tài liên quan đến nghiên cứu, thời gian còn lại từ trước đến nay đều rất ít nói, đột nhiên nhìn qua cũng giống như bình thường.

Nhưng Mạc Thiến quen biết Hứa Lãnh nhiều năm, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, lại cùng nhau lựa chọn cùng một trường học, tiến vào cùng một đơn vị, cùng nhau phấn đấu đến bây giờ, đối với tính tình đối phương đã sớm vô cùng quen thuộc.

Cô đương nhiên nhìn ra sự lo lắng của Hứa Lãnh, bề ngoài trầm mặc bình tĩnh, cũng biết rõ Hứa Lãnh cũng không cần cô an ủi khuyên bảo.

Mạc Thiến duỗi thắt lưng: "Trở về đi. "

Hứa Lãnh: "Ừm. "

Một lát sau, Hứa Lãnh hỏi: "A Thiến, cô nghĩ sao về thằng nhóc đó?"

"Thằng nhóc kia à?" Mạc Thiến nhớ lại một chút về khoảng thời gian khi tiếp xúc với Cố Tử Chương, nói: "Đó là một đứa trẻ ngoan. "

Thấy Hứa Lãnh vẫn không có phản ứng, Mạc Thiến nhịn không được nói thêm một câu: "Không có việc gì đâu, A Lãnh. "

Trên đường trở về.

Trong đầu Hạ Trăn có chút lộn xộn, lặp đi lặp lại chuyện vừa rồi.

Khi đối mặt với tất cả mọi người, anh đã có một số khó khăn.

So với việc dẫn Cố Tử Chương về nhà ở, anh càng có khuynh hướng để Cố Tử Chương tiếp tục ở lại viện khoa học, nếu như phòng viện khoa học có chút không tiện, anh có thể nhường phòng cho Cố Tử Chương ở cũng không phải là không được.

Mạc Thiến tựa như không thấy sự Hạ Trăn do dự, lúc mọi người đều không nói lời nào, đột nhiên hỏi: "Tiểu Trăn và Tiểu Cố Tử Chương là bạn học đúng không? "

Hạ Trăn: "Vâng. "

Sau khi được xác định điều này, Mạc Thiến cười cười nhìn về phía Hứa Lãnh, nói: "Tôi nhớ Tiểu Trăn từ nhỏ đã không dẫn bạn học về nhà, không giống như omega nhỏ nhà tôi kia, mỗi ngày đều dẫn bạn học về nhà chơi, có khi còn làm tiệc bạn thân gì đó, vừa làm liền liên tục mấy ngày. "

Thấy Hứa Lãnh có chút xúc động, cô lại nói tiếp: "Đây là lần đầu tiên Tiểu Trăn đưa bạn học về nhà đi, là một chuyện đáng để kỷ niệm. "

Hạ Trăn: "Cháu không phải là chưa từng dẫn bạn đến nhà."

Mạc Thiến đang nói đến hứng thú, không chú ý tới lời của Hạ Trăn, nói tiếp: "Tiểu Trăn phải chiêu đãi bạn học của mình cho thất tốt đấy nhé, đây chính là một bộ phận không thể thiếu trong thời kỳ sinh viên, qua không lâu nữa tốt nghiệp sẽ rất khó có cơ hội như vậy. "

Sau đó cô ý thức được Hạ Trăn nói chuyện, nhìn về phía Hạ Trăn: "Tiểu Trăn muốn nói cái gì? "

"Cháu… " Hạ Trăn đang định cự tuyệt, nhìn thấy ánh mắt Cố Tử Chương, đôi mắt kia nhìn chằm chằm anh, ánh mắt trong suốt sáng ngời, không có cảm xúc nào dư thừa.

Trong phút chốc, lời từ chối của anh vừa được đưa đến miệng, sau khi dạo một vòng quanh miệng, nói một câu khác: "Vậy, cháu nghĩ rằng việc đó cũng không có gì khó."

Hiện tại ngồi trên máy bay, thổi gió nóng ấm áp trong máy bay, đầu óc rối bời dần dần tỉnh táo lại, Hạ Trăn rốt cục ý thức được mình đã đáp ứng cái gì.

Không phải đơn giản là cung cấp chỗ ở cho Cố Tử Chương, mà là mang theo Cố Tử Chương cùng nhau về nhà ở chung một thời gian, hơn nữa trong khoảng thời gian này, trong phòng chỉ có hai người anh và Cố Tử Chương.

Sự phụ thuộc của chất dẫn dụ sẽ kéo dài toàn bộ thời gian đánh dấu, và nếu nó xảy ra một lần nữa như sáng nay, anh nên giải thích việcđó như thế nào đây.

Hạ Trăn nắm lấy quần áo, sau khi buông ra lại khe khẽ nắm lấy một góc quần áo, đối với chuyện có thể xảy ra có chút thấp thỏm.

Anh không thích loại cảm giác này, luôn cảm giác rất nhiều chuyện đã thoát ly quỹ đạo sinh hoạt vốn có.

Đánh dấu là một loại chuyện rất thân mật, giữa hai người sẽ như ẩn như hiện sinh ra một loại kết nối, đặc biệt là người đánh dấu ở bên cạnh, loại liên kết này sẽ càng trở nên mãnh liệt hơn.

Có lẽ là nguyên nhân này, Cố Tử Chương cảm giác được một cỗ cảm xúc không thuộc về mình, không hiểu sao lại ảnh hưởng đến hắn, tâm tình theo cảm xúc này từ trên xuống dưới dao động.

Một hồi lâu, hắn mới ý thức được cảm xúc này là từ trên người Hạ Trăn cảm giác được.

Cố Tử Chương thăm dò: "Nếu anh cảm thấy khó xử, tôi có thể xuống ở ngã tư gần nhất trong thành phố. "

Hạ Trăn: "Cậu đừng suy nghĩ quá nhiều. "

Cố Tử Chương: ".."

Trên thực tế, hắn cũng không nghĩ nhiều, ngược lại là Hạ Trăn lại đang suy nghĩ nhiều, vừa rồi hắn trong nháy mắt cảm giác được cảm giác được sự biến độnh, có lúc khiếp sợ có lúc lại mang theo do dự, cùng bộ dáng đang biểu hiện Hạ Trăn không giống nhau.

Hắn nghĩ không rõ những cảm xúc này của Hạ Trăn từ đâu mà đến.

Cố Tử Chương: "Tôi có người quen ở đế đô, tôi có thể đi qua tìm anh ta. Thành phố này cũng có rất nhiều khách sạn, ở lại một thời gian cũng không có vấn đề gì. "

Hạ Trăn:".."

Nghe được những lời như vậy, anh vốn nên vui vẻ mới đúng.

Hạ Trăn nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Nhà tôi ở ngoại ô, từ viện khoa học đến nhà tôi không cần phải đi vào trong thành phố."

Rõ ràng chỉ cần Cố Tử Chương rời đi, anh sẽ không cần phải đối mặt với tình huống ỷ lại chất dẫn dụ, những thứ anh tưởng tượng cũng sẽ không có cơ hội phát sinh.

Hạ Trăn nói tiếp: "Trong nhà có phòng khách, cũng không có gì bất tiện, hơn nữa cậu là do tôi mang tới đây, nói như thế nào tôi cũng phải chịu trách nhiệm với cậu. "

Cố Tử Chương không tiếp tục kiên trì, tuy rằng không nói rõ ràng, kỳ thật trong lòng hắn có chút chờ mong lộ trình sau này, hắn đối với nơi Hạ Trăn từ nhỏ lớn lên rất hứng thú.

Thấy Cố Tử Chương không kiên trì nữa, Hạ Trăn theo bản năng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nghĩ đến lời nói của Mạc Thiến, không biết trong cảm giác bắt đầu suy nghĩ về cách ở chung với bạn học.

Hắn từng nghe Tạ Nhạc Phong nói qua, công tử tiểu thư nhà nào ở phụ cận mở tiệc, trong ấn tượng của bọn họ hạng mục giải trí hình như còn có khai robot cùng cách đấu.

Nghĩ như vậy, Hạ Trăn mở trí não ra, trí não thiết lập chế độ riêng tư, cũng không lo lắng bị người khác nhìn thấy, sau khi mở ra anh liền nhập vào truy vấn: "Làm thế nào để đón bạn đến nhà chơi. "

Trí Não liệt kê ra đủ loại đáp án, Hạ Trăn mặt không chút thay đổi mà lướt xuống.

Sau khi lướt lướt một lúc, anh nhập lại một lần nữa, một lần nữa nhập: "Làm thế nào để đón tiếp bạn cùng lớp đến chơi nhà."

Trong xe rất yên tĩnh, chỉ có tiếng Hạ Trăn không ngừng lướt xem.

Cố Tử Chương liếc mắt nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ, bóng dáng tòa nhà xa xa càng ngày càng rõ ràng, nhìn hình dạng là một quần thể biệt thự lớn, xác suất rất lớn có thể có một tòa là nhà Hạ Trăn.

Ý thức được sắp nhìn thấy ngôi nhà Hạ Trăn lớn lên từ nhỏ, Cố Tử Chương không khỏi nhẹ nhàng nhếch lên khóe miệng, sau đó mới nghĩ đến đây là lần đầu tiên hắn đến nhà Hạ Trăn, trong lòng kìm lòng không được mà trở nên hồi hộp.

Nghĩ đến sau khi đến nhà Hạ Trăn, hắn phải làm như thế nào mới không để cho Hạ Trăn cảm giác được.

Cố Tử Chương tâm tư xoay một vòng, cũng lấy ra trí não, nhập vào: "Đến nhà bạn học cần chú ý những gì. "

Đọc truyện chữ Full