TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cả Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Học Ngu
Chương 97: 97: Cchoer


Kết quả vòng loại quốc gia thường được công bố vào cuối tháng 9, khoảng hai tuần sau khi kết thúc cuộc thi.
Đã một tháng kể từ khi khai giảng.

Bọn họ chính thức bước vào năm lớp 12.
Sau khi trở lại tiến độ bình thường để thi đại học, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ không thích ứng được, nhất là đối mặt với loại bài thi tuyển sinh, cho dù đã là cấp độ khó của bài thi tỉnh S, bọn họ cũng sẽ vô thức phức tạp hóa nó lên.

Các thành viên của tiểu đội và các học sinh thi đua ở một số lớp khác đã không thể hiện tốt trong kỳ thi tháng đầu tiên sau khi trở lại.
"Lâu rồi không gặp, Nai Con!" Trần Viên Viên vẫn như thường lệ nhét sô cô la cho Lộc Hành Ngâm, "Lúc bọn tớ dọn đồ chuyển qua tòa nhà giảng dạy lớp 12 thì cậu không có ở đây, tớ dọn bàn cho cậu với hoa khôi đó nha, vẫn là chỗ cũ.

Cậu không tham gia lễ tuyên thệ thành người lớn lớp 12 phải không? Hehe, đợi cuối tuần phát di dộng tớ cho cậu xem ảnh chụp."
Bỗng trong phút giây này, Lộc Hành Ngâm cảm thấy như thể mình đã qua mấy đời người.

Cậu nhìn ra ngoài tòa nhà giảng dạy lớp 12 xa lạ —— nó vẫn là một cấu trúc hình tròn, nhưng vị trí của ban 27 đã được thay đổi từ bên phải sang bên trái.
Học sinh lớp 12 trước kia đã đi được ba tháng.
Bởi vì sửa biên chế lần trước ảnh hưởng rất ít, cho nên đợt này kết quả thi đại học vẫn như thường lệ, dưới 50% học sinh đậu vào đại học chính quy, toàn khối chỉ có một số ít có thể vào mấy trường đại học xếp hạng thấp hơn 985 [1].
[1] Dự án 985 là đề án bao gồm danh sách các trường đại học trọng điểm của Trung Quốc thuộc tầm đẳng cấp thế giới và nằm trong đề xuất được chính phủ ưu tiên phát triển.

VD: Thanh Hoa, Bắc Đại, Nam kinh, Phúc Đán,...
Nhưng năm nay, do tác động của việc sửa biên chế, bọn họ đã đi vào con đường ngược lại —— ngôi trường Thanh Mặc danh tiếng trăm năm sau gần mười năm im ắng, cuối cùng cũng có một lớp học sinh mà bầu không khí đã được cải thiện rất nhiều, học lực tổng thể khi bước vào năm cuối cấp mới đều như nhau, phải cao hơn học lực lớp 12 trước đó, so với cùng trình độ thì rất nhanh sẽ đuổi kịp Trung học số 5.
Điểm của Trần Viên Viên đã cải thiện từ bét khối lên top 300, còn Khúc Kiều cũng từ top 500 lên top 100.

Còn hai học sinh dẫn đầu ban 27 —— Thái Tĩnh đã lọt vào top 50 cả khối.

Cô thích toán học, từng đăng ký vào một lớp thi đua toán, sau đó tham gia sơ khảo kỳ thi THPT quốc gia môn toán.

Điểm môn toán công bố sớm hơn điểm môn hóa, điểm thi của cô cũng không suôn sẻ lắm, nhưng nếu đảm bảo thì sẽ có giải ba, cô sẽ có cơ hội tham gia thỏa thuận giảm điểm của trường nào đó hoặc xin nhận vào.
Về phần Mạnh Tòng Chu, sau khi theo cuộc thi toán học được khoảng một tháng, cậu ta rõ ràng cảm thấy mình không theo kịp tiến độ, đồng thời không chịu nổi cường độ luyện tập sau thời gian bị hạn chế nên đã bỏ cuộc và tập trung vào kỳ thi tuyển sinh đại học.

Điểm của cậu ta ổn định ở mức khoảng top 100 khối.
Tổng điểm của lớp 27 đã dần tiến lên vị trí thứ 5 toàn khối trong kỳ kiểm tra tháng và thống nhất.

Trong bảng xếp hạng, vị trí càng cao hàm lượng vàng càng cao, học sinh bao gồm cả học sinh lớp Ánh dương đều cảm thấy —— tuy tổng điểm tăng nhưng thứ hạng không thay đổi nhiều, bởi vì ai cũng tăng.

Lộc Hành Ngâm trở lại kỳ thi tháng đầu tiên, bởi vì quán tính tư duy còn chưa điều chỉnh, bản thân nền tảng cũng không vững lắm, kỳ thi tháng trực tiếp ngoài top 50, tổng điểm giảm xuống còn 620.

Cậu không vội mà thả chậm tốc độ, mỗi ngày ngủ năm tiếng, sau đó cầm bài thi đại học bắt đầu ôn.

So với lúc chăm chỉ căng thẳng lúc cậu mới đến thành phố S, những nỗ lực liều mạng của cậu nghiên cứu các câu hỏi của cuộc thi, bây giờ cậu cuối cùng đã có thời gian để thư giãn và thích ứng từ từ.

Hoàng Phi Kiện đơn giản là xin một kỳ nghỉ dài để ra ngoài chơi lẫn thư giãn, hoàn toàn không quay lại trường học —— điểm ước tính cao như vậy, bất kể mức điểm cho giải nhất tỉnh năm nay có cao đến đâu, giải nhất tỉnh vẫn ngon ơ.


Thẩm Thanh Vân và Chu Đôn tính công bố kế hoạch tuyển sinh của tổ chức học tập vào ngày công bố kết quả cuộc thi sơ khảo toàn quốc, Lộc Hành Ngâm lừa Cố Phóng Vi cũng tham gia vào, bọn họ đi ăn một bữa cùng nhau.

Những năm trước, kết quả thi đua được công bố sau kỳ thi hai tháng, các chứng nhận lần lượt được gửi đến trường, nhưng lần này hơi khác so với những lần trước, tin đồn bay khắp nơi đã trôi qua bốn năm ngày.
"Không biết sao lại thế nữa, để anh hỏi thăm một chút, các tỉnh thành khác cũng như vậy, so với năm trước chậm hơn rất nhiều." Chu Đôn tìm xem tin tức từ bốn phương, "Còn có nghe đồn năm nay điểm thưởng thi đua sẽ bị hủy bỏ, không biết có phải là thật hay không."
"Năm nào mà chả đồn thế, kể từ mười năm trước, vẫn chưa thấy nó bị hủy bỏ." Thẩm Thanh Vân lắc đầu chai bia trong tay, bình tĩnh nói: "Sẽ không đâu, ở rất nhiều tỉnh thành trong đó có tỉnh S, thi đua mới bắt đầu, phụ huynh mới dần dần chú ý tới, còn có rất nhiều người đã chuẩn bị thi đua từ khi còn học cấp 2 thậm chí là tiểu học, nếu bỏ thì bọn họ làm gì giờ?"
Thịt nướng xèo xèo, máy điều hòa trong quán nhỏ phát ra ánh sáng vàng hắt hơi lạnh phả vào gáy.
Không ai trong số ba người có mặt nghĩ những lời của Thẩm Thanh Vân sẽ trở thành một lời tiên tri.
Vào thứ hai, Trần Xung gọi tất cả học sinh đến giảng đường với vẻ mặt rất nghiêm túc, đọc chính sách mới nhất cho họ nghe.
"Ai cũng biết sẽ công bố điểm, nhưng thầy muốn nói với các em không chỉ là vấn đề điểm số mà là vấn đề lớn liên quan đến toàn bộ môn thi.

Văn bản chưa được công bố nhưng bên thầy đã nhận được tin báo, có thể khẳng định tính xác thực của nó."
Trong giảng đường, tất cả các giáo viên từ tổ toán, tổ lý, tổ hóa đều có mặt, họ đang thấp giọng thảo luận, hoặc là ngồi im lặng nhìn.
Không khí như đông cứng lại, khiến người ta chết ngạt, mồ hôi lăn dài, hơi thở đều có chút dồn dập.
"Từ năm nay trở đi, cuộc thi Olympic dành cho học sinh trung học phổ thông sẽ bị hủy bỏ, hệ thống điểm thưởng cho giải nhất vòng loại, điểm thưởng và hệ thống tiến cử cho các môn thi đua sẽ được nâng lên thành cấp độ của Trại Đông (vòng chung kết quốc gia), còn tư cách cử đi học sẽ được thăng cấp lên cấp độ đội tuyển quốc gia."
"NOIP (Olympic Tin học thanh thiếu niên toàn quốc) đã quyết định hủy bỏ hệ thống cử đi học và điểm thưởng." Trần Xung nói, "Sắp đến lượt môn hóa chúng ta."
Việc hủy bỏ giành giải nhất được ửu đi học và điểm thưởng có nghĩa là mọi nỗ lực của bọn họ trong một năm này —— đều vô ích.
Hoặc là điểm đủ tốt để vượt qua kỳ tuyển chọn đội tuyển tỉnh, sau đó tham gia Trại đông hóa học năm nay (vòng chung kết) để đạt điểm cao rồi vào đội tuyển quốc gia để lấy tư cách tiến cử, hoặc là trở về nguyên quán ngoan ngoan tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học —— ngay cả khi họ đã vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học, hy sinh cả năm thời gian ôn thi đại học để thi học sinh giỏi quốc gia.
Bây giờ, chỉ còn chín tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học.
Có rất nhiều cuộc bàn luận trong hội trường.

Nếu nói mọi người vẫn đang cố gắng tiêu hóa sự thật này, chưa kịp phản ứng với tác động đằng sau sự cố này, thì các bài đăng khác nhau trên Đảo Hóa Học và Rạn Hóa Học đã được thay đổi liên tục với tốc độ cấp số nhân và ở trên cùng đã giải thích rằng CCHOer trên toàn quốc đã nhận được thông báo liên quan.
Ngồi bên cạnh Lộc Hành Ngâm, phản ứng duy nhất của Cố Phóng Vi là đến gặp Lộc Hành Ngâm ——hắn có chút lo lắng cho tình trạng bé con của hắn.
Ngay từ đầu, hắn đã không hiểu Lộc Hành Ngâm rất quan tâm đến thi đua làm chi, thái độ ham thích như vậy, lúc đầu là bởi vì nó thực sự vô dụng —— thi đua ở Thanh Mặc, hay thi đua với những đứa trẻ xuất thân từ gia đình như hai người chưa từng thử.
Sau đó, Lộc Hành Ngâm nói với hắn sự lựa chọn của cậu bằng hành động của bản thân, cậu sẽ không dao động hay thay đổi vì bất cứ thứ gì, vì vậy Cố Phóng Vi im lặng.
Hắn luôn nhớ vào đêm khua hắn đến tìm Lộc Hành Ngâm bằng tàu hỏa, điện thoại đang bật, Lộc Hành Ngâm tựa đầu vào cột ngủ thiếp đi, cây bút trên tay cậu để lại vết mực loang lỗ trên giấy nháp.
Khoảnh khắc nhìn thấy cậu, hắn cảm thấy chỉ cần Lộc Hành Ngâm thích, hắn sẽ không còn gì để nói.
Hắn đưa tay ra nhẹ nhàng móc đầu ngón tay của Lộc Hành Ngâm.
*
Trong lớp náo động không ít, sau khi Lộc Hành Ngâm ngẩn ra một lúc, cậu nhai ống hút trà sữa, cúi đầu lật chiếc điện thoại giấu không nộp lên, lặng lẽ lướt qua diễn đàn Rạn Hóa Học.
Bài đăng 1, ID của người đăng [Kali Xyanua]: "Há há, oẳng hết, từ lớp 9 bắt đầu ôn luyện, năm đầu giải ba tỉnh, năm thứ hai giải nhì tỉnh, năm thứ ba cuối cùng cũng được nhất tỉnh.

Cuối cùng kết quả thế này, nếu không phải vì thích nó lúc đầu, ai sẽ hy sinh thời gian ôn thi đại học hả? Đội tuyển tỉnh ai mà không muốn vào, thật quá ghê tởm."
Lầu dưới trả lời: "Ông nhất tỉnh mà, chẳng phải sẽ tiến vào đội tuyển tỉnh tham dự vòng chung kết toàn quốc sao? Vòng chung kết toàn quốc cũng rất tốt, còn có một tháng nữa là đến Trại Thu Vàng, đừng bỏ cuộc chớ!"
[Kali Xyanua] trả lời: "Bố mệt rồi, đếch muốn chơi nữa."
Sau đó, ai đó phát hiện ra ID của [Kali Xyanua] đã bị hủy, nhóm tan rã và một số lượng lớn người mất tổ chức CCHOer đã chọn tham gia nhóm lớn Rạn Hóa Học, cuộc chiến kéo dài một năm để giành quyền lên tiếng giữa Đảo Hóa học và Rạn san hô Hóa học tuyên bố kết thúc như thế.
[Thận Độc] cũng để lại một bình luận trong bài đăng đó, cảm khái nói: "Không ngờ lại kết thúc như thế này."
Cần nhiều bài viết hơn nữa.
Lầu 2, ID [Một phụ huynh bình thường của một học sinh thi đại học]: "Nếu nói thì tôi muốn nói thi đua nên được cải cách sớm hơn, đất nước đã nhìn thấy sự bất công trong đây này, các cậu phải chấp nhận thực tế! Học sinh khác thi vất vả ôn thi đại học, còn bọn thi đua thì vào giải phẩu cá vàng là lấy được tư cách vào trường học danh giá, ba tiếng làm xong có tám câu là đậu được Thanh Bắc, như vậy có công bằng không?"
Một đám người ở phía dưới oanh tạc: [Ngu vcl! Mày học bao lâu mới làm bài 3 tiếng được nhất tỉnh?? ]
Lộc Hành Ngâm lướt qua bài đăng này, trong số các bài đăng còn lại, chỉ có một số ít bài đăng tương đối yên bình, thảo luận về kết quả năm nay và vạch điểm nhất tỉnh.
Trong một bài đăng, cậu thấy [Thận Độc] báo điểm: "Nhất tỉnh, điểm 87, đề thi năm nay không khó lắm, nói tương đối thì điểm của mọi người đều khá cao.

Hôm nay Tỉnh K mới biết được tin tức cải cách, hẹn vậy hẹn gặp cậu trong trận chung kết nhá."

Có một đám ở lầu dưới: "Hẹn gặp Khác Thần ở đội tập huấn quốc gia nha!" "Nữa gặp Khác Thần ở đội tỉnh!"
...!
"Kế tiếp, tôi sẽ công bố giải thưởng và điểm số.

Xét quyền riêng tư của mọi người, tôi chỉ công bố danh sách và điểm số của giải nhất và giải nhì."
Lộc Hành Ngâm xem một lúc, sau đó ngẩng đầu lên.

"Giải nhất cuộc thi sơ khảo toàn quốc, Cố Phóng Vi, đứng đầu tỉnh với số điểm 92."
"Giải nhất cuộc thi sơ khảo toàn quốc, Lộc Hành Ngâm, xếp thứ tư toàn tỉnh với số điểm 72."
"Giải nhì uộc thi sơ khảo toàn quốcThẩm Kha, 53 điểm."
...
Cả khán phòng nỗi lên cơn bão.

Điểm số dành cho giải nhất sơ khảo toàn quốc tỉnh S năm nay cũng vượt xa mong đợi.

Trực tiếp từ 40 điểm của năm ngoái lên 60 điểm!
Vạch điểm giải nhì trực tiếp lên tới 50 điểm, nếu như là năm ngoái, Thẩm Kha không thể nghi ngờ sẽ đoạt giải nhất.

Các giáo viên ngồi nghe ở hàng sau lắc đầu sốt ruột.

"Thành phố S là như vậy, kỳ thi tuyển sinh đại học khó khăn, cạnh tranh khốc liệt, cho dù thi đua còn chưa bắt đầu, một khi bắt đầu cũng sẽ có đối thủ mạnh, bước này chúng ta còn phạm phải một số sai lầm..."
"Ai có thể nghĩ tới chuyện này? Đừng nói là tỉnh ta, hiện tại vấn đề lớn nhất chính là hủy bỏ cử đi học với điểm thưởng, thí sinh cả nước ai có thể nghĩ tới đâu?".


Đọc truyện chữ Full