Hôm qua xem như Lục Húc đã bạo một phen ở Douyin.
Tổng số lượt xem video quay lén kia đã đột phá 20 triệu, rất nhiều người mở Douyin lên xem đều thấy khuôn mặt của cậu hiện ra.
Ngày càng có nhiều người tìm kiếm "tiểu ca ca douyin", nhưng một đêm trôi qua mà vẫn không có thông tin gì sất.
Rất nhiều cư dân mạng vốn dĩ chỉ muốn vào góp vui, cho rằng chưa tới hai ngày sau, cậu trai "nam thần động tâm" này sẽ bị lãng quên.
Không ngờ tới thế giới này lại nhỏ như vậy, tiện tay lướt Weibo một phen mà có thể được thấy mặt của tiểu ca ca tàu điện ngầm lần nữa.
Bình luận, chuyển tiếp, like nhiều vô kể, Weibo của stylist lập tức hot.
Lúc bạn bè trên mạng thảo luận, tag thêm #tiểu ca ca tàu điện ngâm#, không bao lâu sau Lục Húc leo lên hotsearch.
Một đống người chầu trực hòng muốn tìm ra Weibo của cậu, thế nhưng trừ Hoa lão sư đăng Weibo ra, những người khác hoàn toàn không biết gì hết về tiểu ca ca tàu điện ngầm này.
Càng không tìm được thông tin thì lại càng thêm bí ẩn, càng bí ẩn thì càng tò mò.
[# Sexy Lolima chân to: @TiểuHoa lão sư V Hoa lão sư, van nài cô cho chúng tôi biết làm sao để tìm được tiểu ca ca, tôi mlem mlem quá rồi!]
Cũng có giang cư mận lí trí, cảm thấy đây ắt hẳn là chiêu trò, nên bèn online bốc phốt:
[@Banna you dont nana: đoàn đội cậu này tạo nhiệt nhiêu đó đủ rồi.
Đầu tiên là vun tiền mua quảng bá tạo một đợt nhiệt cái đã rồi sau đó thể nào cũng ra mắt công chúng.
Không giấu gì nữa cái loại thủ đoạn rách này, tôi thấy nhiều lắm rồi, không mới mẻ chút nào hết?]
Thế nhưng cái kiểu phát ngôn này cũng chẳng có ma nào thèm ngó.
[@Cưỡi lừa đuổi theo mặt trời: Nhan sắc của tiểu ca ca này mà đi ra mắt thì chính là tích đức đó, ngồi xổm chờ tiếp cái đường link, ngao ồ ~~~]
Tiểu Hoa lão sư đăng Weibo rồi thì lặn để bận việc khác, chưa từng nghĩ tới sẽ có một đoàn đội nào hoạt động mà chỉ với 3 tấm ảnh đã có thể nổi tiếng.
Cư dân mạng chờ một hồi lâu cũng không đợi được câu trả lời của blogger, bèn phải đi tự lực cánh sinh, bật chế độ thám tử.
[@Sherlock Holmes live Weibo: Nếu tôi nhớ không lầm, Tiểu Hoa lão sư hẳn là stylist ký hợp đồng giải trí.
Tô Mộ Bạch và Dư Mạn Mạn trước đây đều đã từng hợp tác với cô, họ đều là nghệ sĩ của Diệu Ngoan giải trí.
Túm cái quần lại, tôi có một suy đoán rất logic rằng tiểu ca ca tàu điện ngầm chính là nghệ sĩ của Diệu Ngoan.]
[@Miêu Nam Bắc: Mẹ ơi, tra Baidu thì thấy người của Diệu Ngoan giải trí đều là các boss lớn, chẳng có nhẽ tiểu ca ca là tiểu sư đệ của Tô Tô và Mạn Mạn?]
[@Đứa nhỏ mới sinh: @Tiểu Hoa Lão sư V @Diệu Ngoan giải trí V rốt cuộc có đúng không vậy, online hóng trả lời]
...
Weibo của Diệu Ngoan giải trí vẫn luôn do Bạch Trạch quản lý, dù sao đi nữa anh cũng là người đại diện duy nhất của toàn công ty.
Nhưng mà giờ phút này anh vốn không có tâm tư chầu trực Weibo, tâm trí đều tập trung vào bản ghi âm tiếp theo của Lục Húc.
8 giờ, hai người mới đến sảnh, thấy các nghệ sĩ của công ti khác đều đang nỗ lực hơn bọn họ rất nhiều.
DongChengTv dù sao đi nữa cũng là đài lớn đứng hàng một hàng hai, cũng là do Phạm Tăng chủ quản, ngẫm lại sẽ biết rating sẽ không kém cạnh một ai.
Trong thời đại giải trí lên ngôi này, vô số người trẻ tuổi mang trong mình những hoài bão, những hằng hi vọng sẽ tìm được cuộc đời sân khấu của chính mình tại chốn này.
Nhiều thực tập sinh trông không lớn tuổi, nhưng thời gian luyện tập đã lên đến năm hoặc sáu năm, thậm chí lâu hơn.
Cơ hội này đến với bọn họ tuyệt không dễ dàng, tất cả mọi người đều gắng sức, hi vọng mình có thể từ trong 100 thực tập sinh này mà bước ra, trổ hết tài năng.
Chỉ khi lấy được một vé xuất đạo, cuộc sống đầy hào quang lẫy lừng mới được xem là bắt đầu.
100 người tham gia ghi hình chương trình được chọn từ khắp mọi miền đất nước.
Quy mô công ty khác nhau, tài năng của các thực tập sinh cũng khác nhau.
Có người chỉ là người mới, từ khi ký hợp đồng đến nay ngay cả Weibo cá nhân cũng chẳng có.
Cũng có không ít nhóm nhỏ đã từng lên sân khấu biểu diễn, trên mạng cũng có độ nổi tiếng nhất định.
Ngoài ra còn có ba thành viên trong một nhóm nhạc đã ra mắt, vì rất nhiều nguyên nhân mà quyết định sẽ làm lại một lần nữa.
Trong phòng thu có mười vị trí, không nói trước được khi nào sẽ quay được ai.
Mọi người đều tự ai nấy làm việc của mình, một bên quan sát những người khác, một bên chú ý trạng thái của mình, chờ mong mình có thể xuất hiện trước ống kính.
Lúc Lục Húc đến không được gọi là sớm, cả đường đi Bạch Trạch luôn ở bên cạnh cậu.
Nhân viên công tác lấy số thứ tự ra để y rút, Lục Húc tiện tay rút một tờ ra xem -
Ồ, số 4.
"Trùng hợp ghê, con số may mắn của tôi." Không ít người Hoa Quốc đều cảm thấy con số "4" có cách đọc không mấy may mắn, nhưng Lục Húc chẳng lăn tăn gì sất.
(Tử Thần ai lại lo sợ cái chếch)
"Lát nữa sẽ tiến hành đánh giá xếp loại lần đầu tiên, Lục Húc cậu là lần thứ 4 vào cửa..." Lúc nhân viên công tác nói chuyện, Lục Húc đứng cạnh, im lặng lắng nghe.
Gương mặt nhu thuận tinh xảo làm cho người ta không khỏi có thiện cảm.
Nhân viên công tác thấy thế, càng thêm kiên nhẫn tỉ mỉ, còn không quên cho Lục Húc vài lời tư vấn, "Thông thường mà nói thì ống kính của lớp A sẽ tập trung nhiều hơn các lớp khác một chút..."
Đều là người mới, thêm một cảnh quay có thể có thêm khán giả yêu thích.
Người đẹp giống như Lục Húc, chỉ cần xuất hiện là hốt được kha khá fan rồi.
"Cảm ơn anh." Lục Húc cảm tạ ý tốt của nhân viên, trong lòng nghĩ gì thì không ai biết.
Phòng thu chính là nơi ghi hình, Bạch Trạch lấy tư cách là người đại diện, chỉ có thể đến chỗ của khán giả ngồi để xem phần trình diễn của cậu.
Dù sao cũng là nghệ sĩ của y, Bạch Trạch cho rằng mình vẫn nên tỏ vẻ một chút: "Không cần quá áp lực đâu, cứ phát huy như thường là được."
Lục Húc tâm lặng như nước: "Vâng Bạch tổng."
Bạch Trạch và Phạm Tăng xem như bạn cũ với nhau, sắp xếp xong cho Lục Húc bèn tới chào hỏi cậu.
Lúc này, trong phòng thu đã có mấy người đại diện đã tới, một trong đó cũng là người quen của Bạch Trạch.
"Tôi cứ tưởng năm nay Bạch tổng sẽ không tham gia ghi hình cho tuyển tú á chứ, không ngờ rằng anh lại đưa người mới ký tới để cạnh tranh với chúng tôi." Nói ra câu kiểu cách với hoa ngữ xảo ngữ, người đàn ông thuận tay đưa lên đẩy cặp kính, giọng điệu bất giác lộ ra cảm xúc vi diệu.
Người này tên Lý Hải Siêu, người trong giới đều gọi là "Hải ca".
Hắn là người đại diện kim bài của Tân Đô giải trí, có không ít ngôi sao nổi tiếng, có danh tiếng đều được người đại diện số 1 là hắn dẫn dắt ----- nhưng đây đều là chuyện trước khi Bạch Trạch xuất hiện.
Lúc đầu Diệu Ngoan giải trí chỉ là một công ty nhỏ không có tiếng tăm, ai cũng không để trong mắt.
Nhưng nào ngờ, chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Diệu Ngoan đã lăng xê được thị đế Tô Mộ Bạch và ca hậu Dư Mạn Mạn.
Địa vị của hai người trong giới được coi là siêu hạng, Diệu Ngoan cũng nhảy vọt thành công ty quản lý có thực lực hùng hậu.
Cùng lúc đó, với tư cách là người đại diện của thị đế và ca hậu, Bạch Trạch từng bước một đi vào tầm mắt của công chúng.
Không ít người cảm khái Diệu Ngoan là bảo tàng, ngay cả giá trị nhan sắc của người đại diện cũng có thể ra mắt công chúng.
Cho dù Bạch Trạch không có lòng làm nghệ sĩ thì cũng có không ít fan hâm mộ trong giới.
Mà bây giờ hễ nhắc tới người đại diện số một trong giới giải trí, người đầu tiên mọi người nghĩ đến chính là Bạch Trạch.
Về phần Lý Hải Siêu, tất nhiên đã bị danh tiếng của Bạch Trạch đè ép.
Lý Hải Siêu đương nhiên không cam tâm, luôn muốn đoạt lại vinh dự thuộc về mình.
Thế nhưng mấy năm nay, có không ít nghệ sĩ, không ai có thể vượt qua Tô Mộ Bạch và Dư Mạn Mạn.
Vốn ôm một cục tức, nhưng khi biết Bạch Trạch dẫn người mới đến dự thi, Lý Hải Siêu lại thấy tâm trạng tốt hơn một chút.
"Nghe nói nghệ sĩ này chưa luyện tập được gì mấy?" Lý Hải Siêu cười cười, vẻ mặt không giấu nổi đắc ý: "Nhưng không sao, Tống Triết nhà tôi có kinh nghiệm sân khấu rất phong phú.
Đợi tôi đi nói với cậu ấy một tiếng, nói cậu chiếu cố tới nghệ sĩ nhà anh nhiều hơn."
Tống Triết là thực tập sinh được Lý Hải Siêu đào ra ba năm trước, không chỉ có ngoại hình đẹp mà giọng hát cũng hay vô cùng.
Lần này đưa cậu ta đến dự thi, Lý Hải Siêu đã chuẩn bị tinh thần để anh ra mắt vị trí Center.
Vừa lúc Bạch Trạch lại không có mắt, chọn một nghệ sĩ như trang giấy trắng tinh đến dự thi.
Một bị loại ngay vòng gửi xe, một ra mắt C vị, ngẫm cái so sánh này mới yomost làm sao.
Bạch Trạch không ngốc, tất nghe hiểu ý của hắn.
Y chỉ cười cười, giọng điệu có chút lạnh nhạt: "Ồ."
Đám người Lý Hải Siêu như đánh vào bông, trong lòng khó chịu nói không nên lời.
Vừa định nói thêm hai ba câu nữa, lại nghe Phạm Tăng phá đám hắn lên đài: "Tống Triết không tồi, nhưng Lục Húc cũng chẳng kém.
Hắc mã năm nào cũng có, không chừng năm này chính là ma mới nhỏ kia."
Lời này làm Lý Hải Siêu khó chịu, lại không dám đắc tội Phạm Tăng, chỉ có thể a dua cười nói: "Phạm ca chí lý, không chừng nghệ sĩ Bạch tổng chính là con hắc mã kia."
Phì!
Một nghệ sĩ cỏn con không tên tuổi, chưa từng được huấn luyện chính quy, chèo thuyền* đến để tham gia chương trình tuyển chọn, rành là một câu chuyện cười còn gì nữa.
*ý chỉ dựa vào quan hệ.
Lý Hải Siêu oán thầm trong lòng, nghe Phạm nói với camera: "Vị trí số 2 cho Lục Húc cận cảnh, xem cậu sẽ chọn như thế nào."
Chương trình ban đầu sẽ phải xếp hạng, các học viên trước khi xuất hiện phải tự mình xếp hạng cho mình.
Nhóm chương trình được thành lập thành các lớp A, B, C, D, và F.
Lớp A là bậc thang đầu tiên, các lớp khác lần lượt giảm dần xuống phía dưới.
Các thực tập sinh ban đầu sẽ được sắp xếp giống như một công ty môi giới, kết hợp với khả năng của họ để chọn chỗ ngồi.
Sau đó, các lão sư* sẽ căn cứ vào khả năng của họ để đánh giá lại, đến lúc đó có người lên lớp, có người giáng xuống lớp thấp hơn, xem như là một lần bạo phát nhỏ.
* mình sẽ để là lão sư chứ không để là thầy hay cô gì hết, nói trước để ai không thích thì quay xe.
Ai cũng muốn đến lớp A, nhưng cũng phải suy xét lại năng lực của mình có đủ không.
Nếu chương trình vừa bắt đầu đã chọn lớp A mà bị lão sư giáng xuống, nghĩ cũng thấy là quờ ê quê cả một miền sông nước.
Số thứ tự chọn ra trước khi càng nhỏ thì tính chủ động càng lớn, Lục Húc rút ra số 4 xem như không tệ.
Lúc ba người phía trước đi vào trong, Lục Húc im lặng chờ ở hậu trường.
Phần lớn mọi người đều bắt nhóm đến đây, thấy cậu đơn lẻ ắt sẽ không nén khỏi tò mò.
Có thể làm thực tập sinh, ngoại hình tất nhiên không tồi, ngay cả đứng giữa một nhóm nam sinh đẹp trai thì Lục Húc cũng có cảm giác tồn tại lớn nhất.
Ánh mắt quan sát cậu có không ít, cũng có người tính tình đơn thuần, bước lên hỏi thăm thông tin về cậu, "Xin chào, tôi tên Từ Nhạc Nhạc, là thực tập sinh của Khai Tâm giải trí."
Lục Húc quay đầu lại, thấy cậu trai có làn da trắng nõn nấp ở phía sau lưng cậu, cười lên có hai lúm đồng tiền nhỏ, đáng yêu vô cùng.
"Xin chào, tôi tên Lục Húc, học viên của Diệu Ngoan giải trí."
!!!
"Trời ạ, Diệu Ngoan giải trí sao?" Từ Nhạc Nhạc khiếp sợ lên tiếng, không nhịn được hỏi dồn một câu, "là Diệu Ngoan giải trí của Mộ Bạch ca và nữ thần Mạn Mạn đúng không?"
Lục Húc gật đầu: "Đúng vậy."
Người ở đây nghe thấy xuất thân của Lục Húc, không khỏi kinh ngạc, áp lực trên vai lại đè nặng thêm vài phần.
Anh trai này thiệt là ghê gớm, đẹp trai thì thôi đi, còn là nghê sĩ cùng công ty với Tô Mộ Bạch và Dư Mạn Mạn.
Như vậy, nghĩ lại một phen, người đại diện của cậu chính là Bạch Trạch.
Chưa ra mắt đã có Bạch Trạch trải đường, còn có bối cảnh siêu chói mắt là Tô Mộ Bạch và Dư Mạn Mạn, người này có được xem như là có quan hệ mạnh nhất trong cuộc thi lần này hay không?
Mọi người mang tâm tư khác nhau, có người hâm mộ vận khí tốt của Lục Húc, có người ngấm ngầm coi cậu là đối thủ cạnh tranh.
Không bao lâu sau, nhân viên đến thông báo cho Lục Húc thứ tự xếp hạng.
Lúc hl đến phòng thu, ba người trước đó đã chọn xong vị trí.
Không biết có phải vì an toàn hay không, ba người đều chọn lớp B.
Cũng bởi vì thế, lớp A trống vắng ở phía trên nom vô cùng nổi bật.
Sau khi Lục Húc lên sân khấu, đa số mọi người đều nghĩ cậu sẽ chọn lớp A.
Học viên lớp B đã ngồi vào vị trí, thấy Lục Húc lên sàn thì không khỏi bàn tán, thậm chí có người còn thét chói tai một tiếng ----
Woa, tiểu ca ca đẹp trai quá đi mất!
Cậu ấy hẳn là chọn lớp A rồi, điều kiện tốt vậy mà.
"Đúng đó, đúng đó, lớp A trông rất thơm ngon đó nha."
Bỏ qua điều kiện cá nhân, giờ mà là người đầu tiên ngồi ở vị trí lớp A, cũng tạo nên nhiệt độ.
Lục Húc giới thiệu bản thân xong thì đi đến chỗ ngồi, ngay khi mọi người cho rằng cậu sẽ đi về phía lớp A, cậu lại không chút do dự, dừng lại ở khu F, thản nhiên tìm một chỗ ngồi xuống.
Lúc này trong đầu mọi người tràn đầy dấu chấm hỏi ----
Có nhầm gì không, vậy cũng được hả?!.