TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Livestream Nuôi Sắp Nhỏ Tui Bị Bắt Debut
Chương 43: Chương 43


Bé gấu mèo không cao bằng Yến Tháp.

Nó đứng trên hai chân sau, nhón lắm mới có thể đặt vương miện lên đầu cậu.

Thấy vương miện nhỏ trên đầu lảo đảo sắp rớt đến nơi, Yến Tháp vội vàng cúi đầu để nhóc gấu mèo có thể chỉnh lại vương miện.

Gấu mèo nhỏ sắp khóc đến nơi đỡ được vương miện, lập tức cười lên.
Yến Tháp: "Cảm ơn em." Cậu thử giơ tay ra.

Bé gấu mèo thuận thế chui vào lòng cậu, hai chân đặt lên chân Yến Tháp, chôn mặt vào bộ lông mềm mại khô ráo của cậu.
Đuôi to xù lông sau lưng rũ bên người, chóp đuôi tròn lẳng thoắt ẩn thoát hiện hệt như đang say.
Bé gấu mèo không hề sợ người lạ.
Yến Tháp hiểu ý phì cười.

Cậu bóp nhẹ lỗ tai vừa lớn vừa tròn của nó, bé gấu mèo kêu ư ử, củng đầu vào ngực cậu.
Sức của con nít không nhỏ, Yến Tháp bị đụng cho ngã ngửa ra sau.

Cún con cố chấp đứng trên vai cậu càng khó đứng hơn.

Nó chỉ có thể nhảy xuống khỏi lưng Yến Tháp, kêu một tiếng với nhóc con trong lòng cậu rồi lên án nhìn Yến Tháp.
Yến Tháp chỉ có thể bế nó vào lòng, ôm cả hai đứa cùng một lúc.
Cậu cũng không dừng động tác trên tay, thỉnh thoảng sờ bé này, đôi lúc gãi cằm bé kia.
Cún con không quan tâm chuyện mình bị dồn vào một chỗ với gấu mèo.

Thịt mềm dưới cằm nó được người kia xoa bóp nhẹ nhàng, sướng đến mức từng tế bào đều kêu vang.

Chân chó bỗng nhiên giống chân mèo, giẫm sữa trên chiếc bụng đầy lông mềm mại của Yến Tháp, họng gừ gừ.
Gấu mèo con bắt chước cách ngồi của con người.

Nó dựa lưng vào Yến Tháp, đuôi đặt trên hai chân sau, chân được Yến Tháp bóp trong bàn chân nhẹ nhàng x0a nắn, chân khác tùy tiện đặt trên lưng cún con.

Cún con thử đá nó một cái lại bị Yến Tháp bắt lại.
Giọng điệu dịu dàng êm ái vang lên bên tai: "Bé Al, không được bắt nạt em trai."

Cún con không nghe cậu nói.

Nó bật dậy muốn rút chân mình khỏi tay Yến Tháp.

Sau đó nó phát hiện, chân sau còn nhạy cảm hơn cả hai chân trước! Yến Tháp bóp một cái làm tim cún con run lên.
Sao có thể phạm qui đến thế, nói chuyện bình thường không được hả, bỏ chân nó ra a a a!
Yến Tháp nhận ra cún con trong lòng run nhẹ, cậu vội vàng kiểm tra tình trạng của nó.

Nào biết tay vừa thả lỏng, cún con đã nhảy khỏi người cậu, điệu bộ không yên.

Nó chạy cùng chân thẳng sang bên kia trốn vào bụi cỏ, chỉ để lộ cái mông tròn vo be bé, tỏ vẻ tự bế.
Yến Tháp bật cười, không biết nó bị làm sao.
Trông có vẻ không sao, chi bằng để thằng bé bình tĩnh một chút.
Trong lúc âm thầm quan sát cún con, cậu không chú ý thấy xung quanh mình lại có nhiều con nít hơn.

Mấy đứa nhỏ cũng không lớn, lông đứa nào cũng xõa tung mềm mại, làm đứa nào đứa nấy chẳng khác gì cục bông tròn xoe.
Nhiều cầu bông đủ màu sắc khác nhau hòa chung một chỗ, nhất là khi nhìn thấy con gấu mèo dũng cảm kia nằm trong lòng cậu, được cậu vuốt v e sướng đến mức ư ư.

Mấy nhóc con còn chưa hiểu cái gì là ghen tị, lần đầu tiên cảm nhận được cảm xúc này, có vài đứa đã khe khẽ kêu.
Giọng con nít nhỏ, cộng thêm không dám dọa Yến Tháp, tiếng kêu của đứa nào cũng rất nhỏ.

Nhưng cả đám nhóc con hòa giọng thì không thể nhỏ nổi, cứ như một tiếng ư ư quái dị, vừa đáng yêu lại mềm mại.
Yến Tháp nhanh chóng bị bọn nó thu hút sự chú ý.

Tất cả những đứa nhỏ tụ tập lại đều chưa biết cách dùng ngôn ngữ để biểu đạt sự yêu thích của mình.

Nhưng đứa nào đứa nấy đều nghiêng người về trước, đôi mắt đầy khát vọng híp lại, không có cái nào không thể hiện tâm trạng chờ mong của bọn nó.
Ai có thể từ chối một mớ lông xù xù chứ?!
Yến Tháp giơ chân, nhẹ nhàng ngoắc tay với bọn nó.

Mấy đứa nhỏ đùn đẩy nhau, đi một hồi lại dừng lại, chờ Yến Tháp ngoắc tiếp mới đùn đẩy nhau bước tiếp.
Rốt cuộc có con thỏ không chịu được sự do dự của cả đám nữa.

Nó phấn khích vọt từ sau lên trên đầu, lắc cái đuôi nhỏ tròn trịa tránh khỏi chân con vịt đằng trước.


Thỏ nhỏ xoa đuôi với mông mình, dùng tốc độ nhanh nhất xông lên.
Cảm giác người này mang lại cho nó quá tuyệt.

Lúc ba chơi với người này, thỏ nhỏ đã len lén quan sát ngay bên cạnh.

Bây giờ thấy bé gấu mèo trong lòng Yến Tháp được cậu vuốt v e đến muốn dựng thẳng đuôi, thỏ nhỏ đỏ mắt, trong đầu chỉ có một nguyện vọng duy nhất.
Nó cũng muốn được làm ổ trong lòng người đó.

Muốn được cậu sờ một cái, ôm một cái, vuốt v e.

Mặc dù đuôi nó ngắn nhưng rất mềm, sờ rất đã.
Người kia chắc chắn sẽ thích nó! Nó có thể cho anh ấy xoa đuôi!
Thỏ nhỏ vừa nghĩ vừa chạy nhanh đến trước mặt Yến Tháp như một viên đạn, đập thẳng vào trong lòng Yến Tháp, tạo thành chiếc hố nhỏ bên cạnh gấu mèo.

Nó nằm trong hố, duỗi chân, đuôi ngắn khẽ cục cựa.

Nó chủ động cọ đầu vào người Yến Tháp, kêu chít chít.
Thỏ lớn cách đó không xa thấy con trai thành công nhảy vào lòng Yến Tháp bèn quơ mạnh nắm đấm trong không khí, thầm cười lớn trong lòng.
Không hổ là con trai của ba! Ba không hít cục bông được thì con hít dùm!
Hắn làm vậy khiến người bên cạnh nhịn không được, bắt đầu giục nhóc con nhà mình.
"Tiểu Khoa cố lên con! Nhanh lại hít cục bông đi nào! Ba trông cậy vào con đó!"
"Dangdang cố lên! Thắng lợi gần ngay trước mắt! Hít cục bông mềm như vậy sướng lắm hu hu hu, nhanh lên con ơi!"
"Tiểu Vưu! Con không nhanh lên thì phân cũng nguội rồi!"
Mọi người bên cạnh vừa nghe hắn nói vậy, lập tức quay sang trợn mắt nhìn.
"Không biết nói thì đừng nói! Phân cũng nguội rồi là quái gì?!"
Người này sờ đầu, cười cợt: "Gấp quá thôi."
Bọn họ đứng cũng không quá gần, tiếng cổ động lúc lớn lúc nhỏ.

Yến Tháp bị mấy đứa nhỏ vây quanh tạm thời không nghe được bọn họ nói gì mà mặt mày ai cũng kích động.
Lúc nào cũng có người phấn khích cười phá lên, mặt mũi hồng hào khiến người ta tưởng trúng số.
Thật ra...

"Nhóc nhà tôi được ôm rồi! À hú!"
"Đó là bé con nhà tôi đi! Nhất quyết không chịu thua! Con ơi con là niềm kiêu hãnh của mẹ!"
"Mau cho tôi hít nữa!"
Màn này được ống kính quay hết tất cả, nhóm fans xem không sót một giây nào.
Fans nhìn thấy một đám nhóc lông xù xù tụ tập quanh một cục bông màu nâu.

Mấy nhóc con ngoan ngoãn vây quanh cậu, rối rít dùng ánh mắt khát vọng nhìn cục bông.
Có lẽ cục bông cũng bị mấy ánh mắt ướt nhẹp này làm cho bó tay, không nỡ từ chối nhóc nào, chỉ có thể bế hai nhóc lên, vuốt v e bóp bóp vài cái rồi lại đặt hai nhóc đang sướng rơn xuống, bế hai nhóc khác lên lặp lại hành động khi nãy.
Lặp lại một động tác hơn trăm lần mà cục bông vẫn không chán, từ đầu đến cuối vẫn nhẹ nhàng dịu dàng.

Nhóm người ồn ào xung quanh cũng dần yên tĩnh lại, lẳng lặng hưởng thụ bầu không khí yên bình.
Cảnh tượng này làm người khác nhìn thấy cũng phải nở nụ cười.
Yến Tháp bế mấy đứa nhỏ cũng sắp không nổi.

Đám nhóc này càng ngày càng nhiều.

Đứa nào đứa nấy tụ lại bên cạnh cậu.

Khoảng cách an toàn ban nãy đã bị tụi nó tự phá.

Đám nhóc đứng đầu còn nhoài người lên đầu gối cậu, cọ đầu vào chiếc bụng mềm mại của Yến Tháp.
Được trẻ con thích lúc nào cũng khiến người khác sung sướng.

Yến Tháp híp mắt, không nhịn được dạy mấy đứa nhỏ xoa mặt.
Ban đầu đám nhóc không biết làm, tụi nó chưa bao giờ thấy ai làm thế này, ngay cả ba mẹ bọn nó cũng không dạy.

Cho nên bọn nó hoàn toàn không biết xoa mặt sướng đến thế này.
Sướng đến phát khóc rồi, hu hu!
Thỏ nhỏ và bé gấu mèo ngồi trong lòng Yến Tháp là hai nhóc học được nhanh nhất.

Động tác này cũng không quá xa lạ với thỏ nhỏ, mỗi khi nó ăn xong nhưng vẫn thấy chưa no đều sẽ làm vậy.
Nhưng mà, trước đây xoa là để tìm thức ăn dính bên mép, bây giờ cảm nhận được niềm vui của xoa mặt.

Bé gấu mèo và thỏ nhỏ híp mắt, hăng say xoa mặt.
Mấy người xem livestream nhìn thấy hết.
[Một bé lười: Báo cáo! Có người sắp đột tử vì moe rồi! Có ai nghĩ ra cách giảm sức sát thương hay không!!]
[Touvy: Không có đâu, tự cầu phúc đi (hứng máu mũi.JPG)]
[Elizabeth nổi tiếng: A a a a thích quá mà! Tháp Tháp đáng yêu quá chời ơi, coi cậu ấy dạy mấy đứa nhỏ kìa!]
[Vito là người lớn: Hu hu hu hu hu ngày nào cũng tự hỏi bản thân, không biết mình có thể về nơi sản xuất nặn lại được không!]

....
Cho dù bọn họ có bình luận cái gì thì Yến Tháp cũng không thấy.

Fans không gửi tình yêu nồng nhiệt của mình đi được, chỉ có thể nhiệt tình tặng quà.

Thông báo có người tặng quà vang lên làm Yến Tháp nghĩ có người nhắn tin, nhưng mà, muốn đọc là phải rời khỏi game.
Cậu tiếc nuối nhìn mấy nhóc trước mặt.
Trong lúc do dự, âm thanh thông báo đã biến mất.

Vì đảm bảo người lớn tập trung chơi với con của mình, game sẽ tự động giấu những âm thanh thông báo quá thường xuyên.
Đây là chức năng ẩn âm thanh của quang não được game mở ra sau khi có sự đồng ý của người dùng.
Yến Tháp nghĩ một chút là biết ngay chuyện gì.

Bây giờ cậu không có bao nhiêu bạn bè.

Harry đang bận tối mày tối mặt, làm sao có thể nhắn cho cậu nhiều tin đến vậy.
Chỉ có thể do fans xem livestream tặng quà.
Đến mức tắt thông báo thế này, rốt cuộc bọn họ tặng bao nhiêu quà rồi?
Yến Tháp cũng xót thay bọn họ.

Cậu nhìn về phía máu quay quạnh quẽ nãy giờ, nói: "Đừng tặng nữa, nhiều lắm rồi."
Mãi các fans mới được Yến Tháp để ý.

Làn đạn im lặng được một giây, sau đó sôi trào như chảo dầu nóng.
[Touvy: Tôi phải tặng! Nhất định phải tặng! Nếu cậu không đến cản tôi lại thì tôi sẽ tặng tới cùng trời cuối đất!]
[Vito là người lớn: Đàn ông thì ra phải bỏ tiền mới có thể khiến cậu nhìn tôi.....!tiếp chiêu!]
Elizabeth nổi tiếng thả một trăm chiếc tinh hạm ~ Bạn chỉ cách chiếc ghế NO1 một trăm chiếc tinh hạm mà thôi ~ cố gắng hết mình nào ~
Elizabeth nổi tiếng thả hai trăm chiếc tinh hạm
Chúc mừng "Elizabeth nổi tiếng" trở thành người đứng đầu bảng donate của Tháp Tháp.

Tháp Tháp mãi mãi yêu bạn, trái tim trái tim ^3^
Quang não không rung lên nữa, Yến Tháp cứ nghĩ fans chịu nghe mình nói bèn thở phào nhẹ nhõm.
Người khác chỉ mong kiếm tiền, nhưng Yến Tháp vừa nghĩ đến việc có người vung tiền vào cái livestream lười nhác này của mình đã chột dạ.
Cho cậu nhiều tiền vậy làm gì.

Cậu kiếm đủ tiền nuôi đám nhóc nhà mình rồi, donate nhiều quá cũng chỉ để đó chứ không làm gì được.
Yến Tháp không cần mua nhà, ngoại trừ tiền đồ ăn và tiền trả nợ định kỳ ra, cậu không xài bao nhiêu.
Haizzz, chẳng lẽ do mọi người quá thích mấy nhóc con lông xù xù à...


Đọc truyện chữ Full