TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Sưởi Ấm Boss Ở Thế Giới Kinh Dị
Chương 32


Trong trung tâm thành phố.
Lâm Khách không ngờ tới, so với một cô nhi viện cổ điển bên trong phó bản, khu trung tâm thành phố lại giống như sản phẩm của thế giới loài người vào năm nghìn năm sau.
Thành phố được phân khu rõ ràng, khu chung cư dày đặc, khu nhà cao cấp, tòa nhà chọc trời ở quãng trường ở trung tâm.

Tất cả các đèn bật sáng, rực rỡ trong đêm.
Mà nhiều nhất vẫn là con người.
Lâm Khách chưa bao giờ nghĩ đến trong thế giới chủ thần chỉ cần một thành phố là đã có thể chưa nhiều người dân như thế, nhất là khu quảng trường và khu trung tâm mua sắm, mặc dù mọi người mặc quần áo bình thường như cậu, nhưng lại đeo rất đạo cụ lấp lánh.
Cậu thấy tò mò, trước khi tiến vào khu căn hộ của mình, yêu cầu Hệ thống Chủ thần chuyển mình đến quảng trường ở trung tâm trước.
Bóng dáng thanh niên xuất hiện ở chỗ khuất sau bảng quảng cáo trong quảng trường, Lâm Khách nghe theo lời khuyên của Hệ thống Chủ thần, không đi vào trong đám đông...Mặc dù cậu cảm thấy có lẽ chẳng ai nhận ra mình.
Trên sân quảng trường, người chơi đều nhíu mày ngẩng đầu nhìn màn hình lớn, bàn luận sôi nổi, có người than thở, có người tức giận, màn hình lớn dần biến đỏ như máu, sau đó màn hình lại biến màu đen, cứ tiếp như vậy như vòng tuần hoàn.
"Quá khó, từ ba tuần trước đã không có bất kỳ người chơi nào vượt qua phó bản rồi."
"Nói đúng ra, chỉ có duy nhất phó bản cô nhi viện cấp F là vượt qua được."
"Thế giới Chủ thần càng ngày càng quá đáng!"
"Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì? Độ khó của phó bản lại tăng lên trên phạm vi lớn, ngay cả anh Cận cũng không thấy ra hướng dẫn."
"Còn có thể chuyện gì xảy ra nữa! Chắc chắn là hệ thống chủ thần nhìn thấy người chơi quá giỏi, lấy đi rất nhiều đạo cụ và tài nguyên nên không vui, không chỉ tăng độ khó, lạm phát cũng tăng rất cao, mấy triệu điểm cũng không thể mua một căn nhà tốt.

Quên đi, các đại thần còn có thể tránh, còn chúng ta không vào sẽ chết, nhanh vào phó bản cô nhi viện đi, cố gắng qua cửa còn có cơ hội sống sót."
"Cậu còn không đi xếp hàng à? Đi thôi! Tôi phải đi xếp hàng sớm mới được."
Nghe thấy có người nhắc đến phó bản cô nhi viện, Lâm Khách lắp bắp kinh hãi, không ngờ càng cậu sợ hơn là ở phía sau lưng...

"Không biết anh trai nhỏ trong phó bản cấp F ở đâu, tôi đã tìm cậu ấy một ngày rồi...Tôi muốn vào đội của cậu ấy."
"Mơ à, bây giờ có bao nhiêu người muốn vào phó bản cùng cậu ta.

Nếu cậu ta xuất hiện làm gì đến lượt cậu chứ."
"Chắc là không ở khu trung tâm thành phố, cậu ta là người mới, không có nhiều điểm để ở chỗ này, có thể ở khu vực ven biển nào đó.

Tôi đã nhờ bạn tôi để ý rồi."
Lâm Khách: "..." Đúng là có người đang tìm cậu.
Hệ thống Chủ thần: "Nhờ có ký chủ, không chỉ làm cho Boss trở lại bình thường mà còn làm cho người chơi có thể vượt qua phó bản."
Đột nhiên Hệ thống Chủ thần tiếp lời.
Lúc này cũng nhờ Hệ thống số Hai nói chuyện, hiển nhiên đã kíc.h thích đến nó, bây giờ nó nói chuyện cũng cẩn thận hơn.

Lần này khen ngợi không phải vì che giấu gì đó, giọng điệu cũng hạ xuống, có vẻ thuận tai hơn nhiều.
Hơn nữa khi người chơi chửi bới hệ thống, nó lại thấy người chơi như đang cảm ơn mình, càng tăng thêm sự nhẫn nhịn.
Lâm Khách đang muốn nói, lại nghe thấy âm thanh điện tử của Hệ thống Chủ thần.
Hệ thống Chủ thần: "Hệ thống đã nói rối, ký chủ và chủ nhân là xứng đôi nhất."
Lâm Khách: "..." Tưởng nói nhỏ như thế là cậu không nghe thấy à?
Đáng tiếc có chửi bới cũng vô dụng, hệ thống vẫn cứ như vậy, trong mắt chỉ có chủ nhân, hơn nữa không biết vì sao Hệ thống số Hai lại không có ở đây, Lâm cách không có cách nào chỉ đành nói chuyện cùng với nó.
Nghĩ đến đây, Lâm Khách bắt đầu suy nghĩ về hai hệ thống...Tiwf sau khi tiến vào trung tâm thành phố, Hệ thống số Hai không lên tiếng nữa, có lẽ đây là phần phụ trách của Hệ thống Chủ thần.
Trong phòng làm việc của chủ nhân, chỉ có tiếng của Hệ thống số Hai, không thấy bóng dáng của Hệ thống Chủ thần.

Chuyện gì đang xảy ra trong thế giới Chủ thần? Tại sao lại có hai hệ thống có tích cách khác nhau một trời một vực như thế này và phụ trách hai lĩnh vực khác nhau.
Trong quá trình Lâm Khách bị ép làm nhân viên, không ngừng bị hệ thống làm cho tức giận, cậu cũng từng nghĩ...Cậu chưa bao giờ nghĩ chuyện này là lẽ đương nhiên.
Lâm Khách: "Cậu chỉ phụ trách việc khen ngợi và lôi kéo tôi tham gia thôi sao?"
Câu hỏi này làm cho Hệ thống Chủ thân bị nghẹn, nhưng có lẽ là nghĩ đến biểu hiện lúc trước của mình, vì nâng cao năng lực làm việc, vẫn nghiêm túc trả lời câu hỏi.
Hệ thống Chủ thần: "Ký chủ, tôi chỉ phụ trách trung thành với chủ nhân, bảo đảm trạng thái làm việc của mỗi nhân viên, duy trì trật tự toàn bộ thế giới Chủ thần."
Lâm Khách: "Còn hệ thống khách thì sao?"
Hệ thống Chủ thần: "Nó phụ trách phục vụ chủ nhân."
Nhận được đáp án không sai khác lắm với suy đoán của mình, Lâm Khách đang định hỏi thêm, lại nghe thấy có tiếng hét phía quảng trưởng.
"A, được phát lên màn hình kìa, người này đúng là không biết xấu hổ, bị ném từ trên trời xuống, hahaha."
"Đáng đời! Lần này tôi đứng về phía Boss."
Ở vị trí trung tâm đề cử, đang phát lại một đoạn video, trên màn hình, một người quỳ gối trước ngai vài, vua ma cà rồng nhìn nô lệ từ trên cao xuống.
Dường như cảm nhận được ánh mắt không cam lòng và tức của đối phương, vua ma cà rồng giơ tay lên, gương mặt trắng bệch cùng với hai chiếc răng năng nhọn hoắt đều mang lửa giận, con người đen nhanh như đáy nước sâu không che giấu sự chán ghét với người chơi là con người.
Chán ghét đến nỗi ngay cả khi đeo găng tay màu trắng, hắn vẫn cảm thấy dơ bẩn.
Lúc nô lệ không ngừng giãy dụa, sử dụng các đạo cụ nhưng không có kết quả, ma cà rồng từ từ cởi găng tay ra, lộ ra bàn tay như không có, bàn tay trắng đến độ trong suốt, nhẹ nhàng vung trong không khí.
Đột nhiên nô lệ ngẩng đầu lên, toàn bộ cơ thể cong về phía sau như chữ C ngược, sau đó như chiếc lò xo, ầm một cái phần đầu giật trở về, đập thành một cái hố trên mặt đất.
Cú va chạm quá mạnh, hai hàng lông mày của Lâm Khách cau chặt, nhưng sau đó cậu nhìn thấy nội dung kênh chat mà giật mình.
Kênh chat đang nổi điên hỏi người chơi nô lệ này có phải là tên biế.n thái ở phó bản cấp F hay không, tên đã ấn đầu Tiểu Lan xuống đất, nếu phải, bọn họ còn muốn trả thêm tiền để tiếp tục phát sóng video này.
Có người trả lời lại, "Đúng rồi còn gì nữa, ngay cả nốt ruồi có lông dài ở trên mặt cũng giống nhau y đúc."
Tiểu Lan? Biế.n thái?

Lâm Khách quay lại nhìn màn hình.
Đoạn video sắp phát xong.

Boss vua ma cà rồng rất tức giận, bắt đầu tàn sát khắp nơi, đang lúc may đen bao phủ phía sau hắn, chuẩn bị ra chiểu vào người chơi đang run rẩy, màu đen tối thuốc về bóng tối ở trong mắt hắn biến mất, lộ ra con người màu hổ phách.
Sau đó hắn dừng lại một lúc, lạnh lùng nhìn mọi người một cái, hóa thanh con dơi màu đen rồi bay đi.
Hình ảnh dừng lại.
Đôi mắt quá quen thuộc! Lâm Khách ngơ ngác.

Cậu lập tức nhớ lại chuyện xảy ra trong phó bản cô nhi viện...Khi ký ức của Tiểu Lan mở ra, Tô Tuyết là người tham gia thử thách, mà lúc ấy cậu lấy cớ giải sầu, đi từ trong phòng đạo cụ ra ngoài, lặng lẽ đứng trước cửa phòng viện trưởng, sau đó lại bị viện trưởng tóm được, kéo vào trong căn phòng tối, sau đó Hệ thống số Hai nói, "Chào mừng chủ nhân quay về."
Từ lúc đó cậu bị viện trưởng thu hút sự chú ý, không rảnh để ý vòng đeo tay, nhưng nghe lời Diệp Thời kể lại, khi đó số người xem phó bản nhảy vọt.
Hãy để chủ nhân quay lại...
Số người xem nhảy vọt...
Phát lại...
Không thể nào? Lúc đó cậu tưởng viện trưởng vô cớ tức giận, mà trên thức tế, cơn giận này đã xuyên qua vô số phó bản, đến đúng nơi để ngược bọn cặn bã à?
Một Boss mà có quyền hạn lớn như vậy sao?
Lâm Khách vừa ngẩn người vừa nhìn chằm chằm màn hình.
Vẫn không có người qua cửa.
Cho dù là vị trí đề cử hay nhưng màn hình bên cạnh, tốc độ người chơi bị đào thải càng ngày càng nhanh, tiếng la hét sợ hãi của người chơi ở khắp nơi.
Đợi thêm một lúc, không thấy phát lại video vừa nãy, hỏi hệ thống, hệ thống nói để lên vị trí trung tâm đề cử cần số tiền rất lớn, một lần xuất hiện tiêu tốn cả trăm triệu, bây giờ người chơi đều túng quẫn, muốn xem lại rất là khó.
Lâm Khách hiểu đại khái, vấn đề cá nhân của các Boss dẫ đến dị hóa phó bản gây ra tình huống khó khăn để qua cửa, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hoạt động của toàn bộ thế giới Chủ thần, không ít người chơi phải đối mặt với việc bị thế giới đào thải ngay lập tức.

Mặc dù làm việc rất mệt mỏi, nhưng nếu không làm, cậu cũng phải đối mặt với việc đào thải, cậu quyết định vẫn là nên "về nhà" cùng với Hệ thống Chủ thần để suy nghĩ về công việc tiếp theo.
...

Lúc nghe người chơi nói đến làm phát, mấy triệu còn không mua nổi nhà tốt, Lâm Khách không ôm bao nhiêu hy vọng về nó.
Nhưng khi cậu nhìn thấy căn nhà với hệ thống khoa học công nghệ cũng đủ kinh hãi.
Hệ thống Chủ thần lên tiếng tranh công.
Hệ thống Chủ thần: "Vừa lúc có người chơi muốn chuyển đi, tôi liền tay chủ nhân mua nó về.

Mặc dù quy tắc hạn chế, không thể bù đắp được điểm cho ký chủ, nhưng chúng tôi vẫn có thể đảm bảo đồ ăn và quần áo đầy đủ cho ký chủ."
Lâm Khách gật đầu, đi vào trong phòng, bên trong sáng sủa, cơ sở vật chất đầy đủ, thậm chí có hệ thống điều chỉnh nhiệt độ, trong phòng có mùi hoa nhàn nhạt, thoạt nhìn chủ cũ là một cô gái.
Ngoài ra, còn có thiết bị quản lý có thể truy vấn dữ liệu có thể mở bất kỳ lúc nào.
Các tính năng tương tự như vòng đeo tay, nhưng hệ thống lưu trữ được nhiều đạo cụ hơn, giao diện hệ thống truy vấn dữ liệu lớn hơn và thực tế hơn, có thông tin về các loại phó bản và kinh nghiệm của người đi trước.
Đây có lẽ là nguyên nhân Hệ thống Chủ thần cho mình một căn phòng làm quà.
Hệ thống Chủ thần: "Ký chủ, dựa theo mức độ mất khống chế của các Boss, tiếp theo cậu phải vào phó bản cấp C.

"Thị trấn hoa hồng băng".

Sức mạnh của các Boss ở phó bản cấp C khá mạnh, khả năng thích ứng với phó bản cũng khá là cao, vì thế không có cửa sau, không có cơ hội để cậu liên lạc trước với họ.

Vì sự an toàn của bạn, chúng tôi khuyên cậu nên tìm hiểu kỹ phó bản để lấy thông tin trước."
Hệ thống chủ thần: "Trước khi cậu tiến vào trong phó bản, hệ thống sẽ tuân theo ước định trước đó, trong phạm vi quyền hạn có thể tiết lộ cho cậu toàn bộ thông tin về chủ nhân..."
Cuối cùng cũng đến trọng điểm, Lâm Khách nằm trên ghế salon có bọc vải caro rất thoải mái, dựng lỗ tai lên nghe.
Kết quả nghe xong, cậu rơi vào mơ hồ...
Thậm chí ngay cả hệ thống chủ thần cũng không thể xác nhận được chính xác tình trạng của chủ nhân!.


Đọc truyện chữ Full