TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Ly Hôn Với Cha Của Tra Công, Ta Mang Thai
Chương 56

Hôm sau trời vừa sáng, Tư Nam post lên weibo một bài nghiêm khắc phê phán hành vi đạo nhái của Qụa trên weibo.

@Tư Nam: Đạo nhái là hành vi đáng xấu hổ, tự mình làm nên, bảo vệ tôn nghiêm của tác giả gốc.

Lúc Trương Mục xem được bài post là lúc vừa lên xe chuẩn bị tới công ty, cậu cảm thấy thật nực cười.

Rốt cuộc là ai chép của ai trong lòng Tư Nam chẳng lẽ không hiểu rõ hay sao? Cuối cùng là ai cho hắn can đảm để nói khoác không biệt ngượng như vậy? Không sợ bị vạch trần sao? Chẳng lẽ ỷ vào da mặt dày thì không cần sợ hãi gì cả?

Cậu thoát khỏi weibo sau đó đổi acc sang tài khoản của Qụa, chuyển phát lại weibo của Tư Nam nói: Tôi không thẹn.

Trương Mục đúng là không cần thẹn, cậu không sợ lớn chuyện, ngược lại nếu có chuyện gì xảy ra thì người mất mặt cũng không phải cậu.

Thế nhưng thái độ của Trương Mục lúc này lại khiến những người qua đường đang phẫn nộ cảm thấy hành vi này quả là ngông cuồng phách lối khiêu khích.

Sao chép chính là ăn cắp, vậy mà lại nói rằng bản thân không áy náy, thái độ hung hăng, lại còn công khai đứng về phía đổi lập của tác giả gốc, đúng là vô liêm sỉ! Bởi vậy khi weibo vừa được đâng lên đã có rất nhiều người vào mắng chửi tới mức nhảy lên hot search.

Đương nhiên cũng có người nói giúp cho Trương Mục, thế nhưng đến cùng thì những tiếng nói như vậy quá yếu ớt, chỉ mới vừa lên tiếng thì đã bị từng comment mắng chửi mới đẩy xuống không thấy bóng dáng. Trương Mục mở tin nhắn riêng, bên trong đó vô số những tin nhắn chửi rủa, thế nhưng bên cạnh cũng có những lời cổ vũ chống đỡ cho cậu. Cậu ấn tượng sâu sắc nhất chính là account có tên "‘Mị mị mị"’ là fan của cậu.

Bạn fan này trước khi sự việc tố cậu sao chép xảy ra không có cảm giác tồn tại cho lắm, cơ bản chỉ bình luận nhận xét hoặc khen thưởng, hoặc cổ vũ cậu vài câu. Thế nhưng từ sau việc đó thường gửi cho cậu rất nhiều lời cổ vũ động viên, nói rằng luôn tin tưởng cậu, ủng hộ cậu, mong muốn cậu đừng nản chí, tuyệt đối đừng từ bỏ, nói với cậu có rất nhiều fan đang chờ các tác phẩm mới của cậu.

Trương Mục trước đây sẽ không đọc mấy tin nhắn riêng này. Cậu không muốn bị những lời chửi rủa bình phẩm ảnh hưởng tới mình, càng sẽ không trả lời tin nhắn cho bất cứ ai. Thế nhưng khi đọc được những lời này trong lòng đặc biệt ấm áp, cậu chọn ra mấy tin nhắn nghiêm túc trả lời lại, cảm ơn tình cảm và ủng hộ của họ.

Sau khi tới công ty, sự việc của Tư Nam và Qụa cũng gây ra một làn sóng thảo luận. Đối với bọn họ mà nói những sự việc xảy ra trên mạng dù sao cũng chỉ là mấy câu chuyện tiêu khiển trà dư tửu hậu, không khác gì việc ngồi nói về tin đồn của các minh tinh nổi tiếng, sau khi nói xong cũng không ai để ở trong lòng.

Có thể đối với mọi người những tranh cãi trên hot search cách họ rất xa, ai có thể nghĩ tới nhân vật chính của sự kiện ở ngay bên cạnh mình cơ chứ.

"‘Qụa còn dám chuyển tiếp lại weibo của Tư Nam, tôi phục!"’

"’Anh ta nói không thẹn với lòng là có ý gì? Chẳng lẽ thực sự bị oan?’’

‘’Làm sao có khả năng, không có lửa làm sao có khói, nếu hắn thực sự không làm thì ai đổ oan cho hắn được? Đây có chứng cứ xác thực, tôi thấy hắn ta chỉ mạnh miệng thôi, dù cắn chết cũng không chịu thừa nhận. Nếu tôi là hắn ta thì tôi cũng không thừa nhận đâu, nếu có vết nhơ đạo nhái thì hắn thật sự xong rồi.’’

‘’Trước đây nghe nói Tư Nam muốn kiện Qụa, sao tới giờ vẫn chưa thấy động tĩnh gì?’’

‘’Ai biết được, thế nhưng nếu không nói tới vụ đạo nhái này tôi thấy Qụa lợi hại hơn Tư Nam, hoạt hình họ làm tôi đều đã xem rồi, không phải cùng một cấp bậc đâu.’’

‘’Thế thì sao, chỉ vì vẽ tốt mà thích chép của ai thì chép à?’’

‘’Đạo nhái đúng là đáng khinh, Trương Mục cậu thấy có đúng không?’’

Trương Mục vừa mới vào phòng lấy nước, nghe được hai câu thì bị cue, cậu chỉ biết mờ mịt gật đầu nói: "‘Ừ, đương nhiên, đạo nhái đáng khinh, bât kỳ lý do giải thích nào cũng chỉ là mượn cớ."’

Người kia tìm thấy người đồng tình với mình rất đắc ý, mặt mày hớn hở mà nói tiếp.

Trương Mục thấy không còn ai để ý tới mình thì vội vã rời đi, sợ lại bị chộp tới hỏi cái gì thì xong. Cậu không muốn bị ép tới mức tự mình chửi mình đâu.

‘’Luân hồi’’ sắp được phát sóng, hàng đống vấn đề nhỏ cần phải giải quyết gấp, những người phụ trách hạng mục mỗi ngày đều muốn mở vài cuộc thảo luận, bàn bạc biện pháp giải quyết các vấn đề khi hoạt hình được phát sóng.

Trương Mục chân trước vừa bước vào phòng hội nghị, truyền hình Thanh Chanh chân sau phát ra một cái thông báo nói rõ việc ký kết vẫn còn đang trong quá trình trao đổi, chưa quyết định sẽ thỏa thuận ký kết với ai, cụ thể hơn sẽ để cho các nhà chuyên môn phán đoán, xin mọi người có thể tin tưởng truyền hình Thanh Chanh hơn.

Họ phát ra thông cáo tính chất ba phải thế nào cũng được, thế nhưng lại phủ nhận lời đồn Thanh Chanh đã cùng Qụa ký kết. Ngoài ra cùng lúc đó có một tài khoản weibo vừa mới đăng ký yên lặng không một tiếng động ném ra thêm một quả boom nặng ký.

Tài khoản weibo kia tên là ‘’Trấn Nhỏ Phượng Hoàng’’ tung ra thông tin tác giả Qụa tên thật là Trương Mục, hiện tại đang ở A thị, trước đây là một họa sĩ, giờ đang công tác tại Công ty hoạt hình Đinh Đông trực thuộc tập đoàn Tiêu Đằng.

Tin tức này vừa phát ra liền nhận được sự chú ý cực lớn của ngại giới, có người xem trò vui, có người khuấy nước, cũng có những kẻ đổ thêm dầu vào lửa, nói chung rất hỗn loạn.

Tiêu Đằng có quyền uy trong giới thương nghiệp là điều không thể nghi ngờ, nhưng mà ai có thể nghĩ tới một tập đoàn niên yết khổng lồ và nghiêm ngặt như vậy là thuê một nhân viên dính dáng tới hiềm nghi đạo nhái, chuyện này đối với Tiêu Đằng chính là bôi nhọ danh dự công ty.

Một đám người trên mạng cắn hạt dưa xem trò vui, một bên dồn dập phát biểu ý kiến nói Qụa xui xẻo rồi, cũng không biết Tiêu Đằng sẽ xử lý chuyện này thế nào. Vì lo cho danh dự uy tín công ty, có lẽ Tiêu Đằng sẽ trực tiếp sa thải Trương Mục.

Trương Mục vừa mới từ phòng họp đi ra còn chưa biết có chuyện gì xảy ra liền phát hiện ánh mắt mọi người nhìn cậu đã thay đổi, ai cũng mang theo xem xét và đề phòng, còn có cả những ánh nhìn chán ghét.

Cậu mở weibo xem thử, rất nhanh liền biết được chuyện xảy ra, sắc mặt Trương Mục không hề thay đổi, vẫn bình tĩnh như thường. Cho dù tất cả mọi người đều cảm thấy cậu nhất định sẽ trở thành kẻ bị Tiêu Đằng bỏ rơi  cậu cũng không hề hoảng loạn, giống như không hề lo lắng tới việc mình sẽ bị sa thải.

Người ngoài nhìn vào không biết cậu chỉ đang phô trương thanh thế hay thực sự tự tin.

Trương Mục vẫn đang đợi, đợi tới thời cơ thích hợp, trước khi thời điểm đó tới Tiêu Nam thích thì cứ khuấy vũng nước này lên đi, cậu cũng chẳng có gì phải sợ.

Đồng nghiệp đang thảo luận công ty sẽ xử lý Trương Mục thế nào, Trương Mục lại chỉ coi như không nghe thấy.

Cậu ăn cơm trưa xong, đang nghỉ ngơi thì bỗng nhiên Mạnh Hạc mặt mày tràn đầy kích động tìm tới.

Mạnh Hạc bưng một ly cà phê nhìn chằm chằm Trương Mục, tâm tình phấn khởi kích động nửa ngay cũng không nói được lời nào, dọa cho Trương Mục sợ hết hồn.

‘’Cậu muốn làm gì?’’ Trương Mục cảnh giác hỏi.

Cậu lo lắng Mạnh Hạc sẽ đem ly cà phê nóng kia hất lên mặt mình.

Nhưng thái độ Mạnh Hạc khác thường, hắn biết cậu đã hiểu lầm liền đưa cà phê bằng cả hai tay, sắc mặt đỏ bừng, lắp ba lắp bắp mà nói: "‘Đây đây là đưa....Đưa cho cậu."’

‘’Cho tôi?’’ Trương Mục nghi ngờ nhận lấy cà phê, vẫn không hiểu chuyện gì.

Mạnh Hạc kích động nói: ‘’Trương Mục, thì ra cậu chính là Qụa? Tôi vừa mới biết, làm tôi giật cả mình, tôi không dám nghĩ tới việc hóa ra tôi có thể cùng Qụa làm việc với nhau, tôi thực sự quá vinh hạnh, tôi hiện tại cực kỳ hưng phấn, căn bản không thể bình tĩnh lại được."’

Trương Mục bất ngờ: ‘’Cậu là fan của tôi?’’

‘’Đúng vậy, tôi vẫn luôn theo dõi hoạt hình của cậu, đã xem rất nhiều năm, tôi đặc biệt thích phong cách vẽ và câu chuyện cậu làm ra, tôi còn mua rất nhiều truyện tranh nhưng đều không lần nào cướp được bản có chữ ký, ngày nào đó cậu có thể ký cho tôi không?

Mạnh Hạc càng nói càng hưng phấn: ‘’Khó trách lúc cậu vừa tới tôi đã cảm thấy phong cách vẽ tranh của cậu rất quen thuộc, tôi sao lại không nghĩ tới cơ chứ, tôi đặc biệt yêu thích cậu, cậu đối với tôi có ấn tượng gì không? Sáng sớm nay cậu đã trả lời tin nhắn cho tôi đấy, acc của tôi tên là Mị Mị Mị.’’

Trong lúc hắn đang nói chuyện trong đầu Trương Mục đã suy nghĩ thế giời này thật nhỏ, xoay xoay chuyển chuyển cuối cùng đều là người mình biết.

‘’Vì thế nên sáng sớm nay cậu vui vẻ như vậy? Khoe khoang nói rằng thần tượng của cậu trả lời tin nhắn, là đang nói tôi?’’

‘’Ừ’’ Mạnh Hạc gật đầu, ngượng ngùng nói: ‘’Tôi lúc đó không biết cậu chính là Qụa, sợ cậu đối với anh ấy có ý kiến."’

Trương Mục nhấp một ngụm coffee hỏi: "‘Cậu vẫn tin tưởng tôi?"’

‘’Đương nhiên, từ trước tới nay tôi chưa từng nghi ngờ cậu. Cậu vẽ chưa được bao lâu tôi đã bắt đầu thích cậu, cậu làm sao có khả năng đạo nhái? Bọn họ căn bản chưa từng xem tác phẩm của cậu mà chỉ biết nhắm mắt tùy tiên bịa đặt thôi.’’

‘’Thế nhưng mọi người đều tin, cậu cũng nghe những lời bọn họ nói rồi chứ? Không chừng công ty sẽ vì chuyện này mà đuổi việc tôi.’’

"’Bọn họ tin là việc của bọn họ, chúng tôi nhất quyết tin tưởng cậu.’’

Mạnh Hạc nói: ‘’Coi như thật sự bị đuổi cũng không có gì, cậu đứng sợ, không phải chỉ là một công việc thôi sao, cậu vẫn có thể vẽ hoạt hình, fan chúng tôi đều sẽ ủng hộ cậu, cậu có lẽ không biết cậu có mấy nhóm fan, có tới mấy ngàn người, chúng tôi đều tin tưởng và ủng hộ cậu.’’

Trương Mục đúng là không biết, cậu từ trước tới nay không để ý tới fan, nhưng không thể không nói những lời này của Mạnh Hạc khiến cậu cảm thấy rất thoải mái.

"’Nói cũng đúng.’’ Trương Mục cười cười: ‘’Đuổi thì đuổi đi.’’

Đương nhiên cậu cũng chỉ thuận miệng nói như vậy thôi, muốn đuổi việc cậu cũng phải hỏi trước vị kia nhà cậu có đồng ý hay không mới được.

Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, sau buổi sáng một văn kiện liên quan tới Trương Mục liền bị đem tới trên bàn làm việc của Tiêu Tiên.

Theo lý thuyết thì loại giấy tờ này sẽ không đưa tới đây, nhưng bởi vì liên quan tới Trương Mục nên Sở Nhĩ Sâm vẫn rất sáng suốt mà quyết định bảo người đưa tới, Tiêu Tiên muốn xử lý thế nào thì xử lý như thế, hắn mới không thèm dính líu tới chuyện nhà của hai người này đâu.

Người gửi văn kiện lên là Hoàng Hải, tổng giám đốc của Công ty hoạt hình Đinh Đông, cũng là một trong những cổ đông của tập đoàn Tiêu Đằng, nhưng số lượng cổ phần hắn nắm giữ rất ít, không có quyền lợi tiến vào ban giám đốc, cũng không có đủ quyền phát ngôn.

Tiêu Tiên đối với Hoàng Hải cũng không để ý, anh và Sở Nhĩ Sâm phân chia công tác rất rõ ràng, các loại nghiệp vụ quản lý công ty và giấy tờ hành chính từ trước tới nay đều do Sở Nhĩ Sâm giải quyết, anh chỉ phụ trách làm hạt nhân kỹ thuật chống đỡ sau lưng mà thôi. Ấn tượng sâu nhất của Tiêu Tiên về Hoàng Hải chính là người này là cậu của Trần Thanh Duệ, cũng vì có người cậu này Trần Thanh Duệ mới có thể lớn lối ương ngạnh ở công ty như vậy.

Nghĩ tới Trần Thanh Duệ, Tiêu Tiên theo bản năng cũng không thích Hoàng Hải.

Bên trong văn kiện đề cập tới hai việc, một là sự kiện Trương Mục đạo nhái làm ảnh hưởng tới danh dự và hình ảnh công ty, cũng sẽ làm tổn hại tới các sản phẩm văn hóa mà công ty sản xuất, cho nên vì sự phát triển lâu dài kiến nghị chủ động sa thải Trương Mục. Hai là "‘Luân Hồi"’ sắp phát sóng rất được người ngoài giới để ý, vì lợi ích của bộ phim mà cân nhắc, hy vọng có thể gạch bỏ tên của Trương Mục khỏi danh sách đoàn đội chế tác, phân rõ giới hạn của cậu cùng bộ phim hoạt hình để tránh khỏi "‘Luân Hồi"’ gặp phải ảnh hưởng xấu khi phát sóng.

Tiêu Tiên càng đọc thì sắc mặt càng khó nhìn, đọc tới cuối thì âm trầm tới mức có thể chảy ra nước.

Rất tốt, từng chữ từnng từ vừa vặn chính xác đâm toàn bộ vào vảy ngược của Tiêu Tiên.

Anh xanh mặt gọi điện thoại nội bộ, trầm giọng nói: "‘Ngay lập tức thông báo tổ chức hội nghị cấp cao, không đi công tác đều phải tham gia, những chuyện khác trước tiên tạm thời lùi lại."’

Người nghe điện thoại bị dọa nhảy dựng, nhanh chóng vâng dạ rồi xác nhận lại với Tiêu đổng thời gian hội nghị.

Chờ tới khi điện thoại cúp cô vẫn còn cảm thấy sợ hãi, không biết đã xảy ra chuyện gì, ai có lá gan lớn như vậy, dám trêu chọc khiến cho Tiêu đổng nổi giận.

Đồng thời sau khi thông báo việc mở hội nghị khẩn cấp, các cao tầng công ty đều lo sợ bất an, đoán không ra Tiêu đổng muốn nói chuyện gì.

Một đám người thấp thỏm tới phòng hội nghị, Hoàng Hải cũng ở trong đó, tâm tình của hắn coi như thoải mái, đại khái có nằm mơ cũng không ngờ tới vì hắn gửi tới văn kiện kia mà Tiêu đổng khẩn cấp tổ chức hội nghị.

Phòng họp lớn rộng rãi sáng ngời. Ngoại trừ đi công tác hoặc thật sự không kịp tới thì đại đa số lãnh đạo cấp cao đều tới đông đủ.

Mọi người anh nhìn tôi tôi nhìn anh trò chuyện phỏng đoán, một bên nghĩ xem bản thân gần đây có làm sai chuyện gì hay không, chỉ có Sở Nhĩ Sâm trông rất thoải mái, đối với lý do vì sao Tiêu Tiên đột xuất mở hội nghị hắn rất rõ ràng, dù sao văn kiện đó là hắn bảo người mang tới chỗ Tiêu Tiên.

Hắn vừa suy nghĩ vừa liếc mắt nhìn Hoàng Hải một cái, nghĩ thầm trong lòng người này lá gan thật lớn, ngay cả hắn cũng không dám chạm vào cục cưng quý giá của Tiêu Tiên, Hoàng Hải lại dám đưa ra đề nghị sa thải chủ tịch phu nhân?

Tiêu Tiên đi tới, phòng hội nghị trong chớp mắt yên tĩnh.

Anh không có tâm trạng để nhiều lời nên trực tiếp ném văn kiện kia lên phóng lên màn ảnh.

Hoàng Hải vừa nhìn ra là văn kiện mình đưa đến trong chốc lát thấy trong lòng phát lạnh.

Tiêu Tiên liếc mắt nhìn Hoàng Hải một cái, Hoàng Hải khẩn trương đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.

‘’Đây là quản lý Hoàng mới gửi văn bản đề xuất kiến nghị, tôi muốn nghe ý kiến của các vị một chút.’’ Tiêu Tiên mặt không cảm xúc, ánh mắt cũng cao thâm khó dò khiến người ta đoán không ra anh đang nghĩ gì.

Các quản lý cấp cao cấp tốc xem xong nội dung văn kiện sau đó liếc mắt phỏng đoán suy nghĩ của Tiêu đổng, sau đó vì không thể nhìn ra nên thẳng thắn không thèm tình toán nữa mà trực tiếp suy xét dựa vào sự việc.

‘’Việc này của Trương Mục đúng là ảnh hưởng không tốt tới công ty, thế nhưng sa thải thì quá tuyệt tình, có thể dễ dàng bị lên án, tôi cảm thấy nên thỏa thuận để bồi thường cho anh ta để anh ta chủ động từ chức."’

‘’Sự việc còn chưa điều tra rõ ràng, ai có thể kết luận Trương Mục thực sự đạo nhái chứ, nếu như anh ta bị oan thì sao?’’

‘’Oan uổng hay không có quan trọng không? Nếu không cho Trương Mục từ chức Tiêu Đằng sẽ bị công kích, danh dự sẽ bị tổn hại, để cho Trương Mục chủ động từ chức là cách tốt nhất rồi.’’

Đúng, ‘’Luân Hồi’’ cũng không thể có tên Trương Mục, anh ta đã bị cuốn vào hiềm nghi đạo nhái thì không thể để ‘’Luân Hồi’’ cũng gặp xui xẻo.’’

‘’Chẳng phải chỉ là một nhân viên nhỏ thôi mà, chúng ta căn bản không cần thiết vì cậu ta mà gánh chịu những nguy cơ không cần thiết.’’

‘’…’’

Bên trong nội bộ cao tầng, có người đứng ở góc độ của Trương Mục giúp cậu nói chuyện, mà đại đa số đều đồng tình với kiến nghị của Hoàng Hải, cảm thấy cần phải để cho Trương Mục chủ động từ chức, đồng thời cũng gạch tên cậu khỏi nhóm chế tác của ‘’Luân Hồi’’.

Tiêu Tiên gõ gõ bàn, giọng nói trầm thấp mang theo cảm giác ngột ngạt cùng cực, anh lạnh giọng hỏi: ‘’Đây chính là biện pháp tốt mà mấy người có thể nghĩ đến?’’

Giọng điệu của Tiêu Tiên nghiêm khắc tràn đầy tức giận, trong phòng họp nhất thời yên lặng như tờ, không ai dám phản bác.

‘’Các người cảm thấy hoạt hình do Tiêu Đằng sản xuất kém tới mức ngay cả chút thử thách nhỏ cũng không chịu được?’’

‘’Đụng tới vấn đề chỉ biết sa thải nhân viên để lẩn tránh nguy hiểm, chẳng lẽ đây chính là cách hoạt động của Tiêu Đằng? Trên làm dưới theo, lúc mấu chốt Tiêu Đằng không có người có thể gánh vác mà muốn đẩy nhân viên ra chặn đao, như vậy sẽ có người vì Tiêu Đằng tận tâm gắng sức công tác?"’

‘’Các người cân nhắc vấn đề như thế à?’’

Tiêu Tiên thực sự giận tới tím mặt, Sở Nhĩ Sâm sờ sờ mũi, cuối cùng cũng không dám chọc vào đại ma vương rước lấy rủi ro.

Phía dưới các quản lý cao tầng hai mặt nhìn nhau, hô hấp bất giác đều nhẹ lại.

Mà sau khi tức giận Tiêu Tiên nhanh chóng thu liễm tâm tình, trầm giọng nói: ‘’Việc này sẽ bàn lại sau. Trước khi các vị quyết định Trương Mục sẽ đi hay ở, tôi muốn các vị gặp một người.’"

Gặp một người? Tất cả quản lý cao tầng đều rất kinh ngạc.

Gặp ai? Ai mà cần bọn họ phải cùng chờ tới gặp?

Thế nhưng lòng hiếu kỳ của bọn họ không cần kéo dài quá lâu, ngoài cửa nhanh chóng vang lên tiếng gõ cửa.

Trong khoảng khắc đó tầm mắt của mọi người đều tập trung vào phía cánh cửa.

Trương Mục được Tiêu Tiên nhắn tin nói muốn cậu tới đây một chuyến, trên mặt hiện rõ nghi hoặc. Thế nhưng cậu sợ Tiêu Tiên thực sự có việc gấp nên vẫn đi thang máy lên tới đây.

Cậu vừa ra khỏi thang máy đã thấy thư ký của Tiêu Tiên đang đứng chờ, nói rằng sẽ dẫn cậu đi gặp Tiêu đổng.

Trương Mục lièn đi theo, nghĩ thầm Tiêu Tiên thật là rắc rối, muốn cậu đi tới đâu đây, chẳng lẽ muốn cùng cậu chơi trò chơi gì đặc biệt tình thú?

Khi vào tới phòng hội nghị, nhìn thấy phòng hội nghị ngồi đầy các vị quản lý cấp cao thì Trương Mục thực sự chỉ muốn quay đầu bỏ chạy, cậu bị ánh mắt nóng rực của mấy người kia nhìn chằm chằm tới mức da đầu tê dại.

Thế nhưng đến cũng đã đến rồi, muốn đi nói thì dễ nhưng làm thì khó, Trương Mục chỉ có thể kiên trì nở nụ cười với họ.

Mấy vị quản lý thì lại kinh ngạc hơn, Tiêu đổng gọi Trương Mục tới là muốn làm gì? Chẳng lẽ người muốn bọn họ gặp là Trương Mục?

Tiêu Tiên cũng không vội giải thích nghi ngờ của bọn họ, anh đứng lên, dưới tầm mắt của tất cả mọi người đi tới cầm lấy tay Trương Mục.

Anh nắm chặt lấy tay cậu, tư thái cũng rất thân thiết.

Nhóm quản lý giống như bị sét đánh trong chớp mắt, tất cả đều kinh sợ ngây dại, Tiêu đổng nắm tay Trương Mục?

Trương Mục nghiêng đầu nhìn Tiêu Tiên, Tiêu Tiên thì nắm tay chặt hơn, âm thầm động viên cậu.

Anh dắt Trương Mục tới vị trí mình vừa ngồi, sau đó không chút do dự để cậu ngồi ở vị trí đó.

Lúc vừa vào Trương Mục thật sự rất căng thẳng, nhưng khi Tiêu Tiên đến nắm tay cậu, còn động viên cậu thì Trương Mục đã thả lỏng nhiều.

‘’Tôi cùng Trương Mục là vợ chồng đã đăng ký kết hôn danh chính ngôn thuận, đã gặp mặt gia trưởng.’"’

Tiêu Tiên nhìn từ trên cao xuống, lời nói có khí phách: "‘Cho nên các người muốn xử trí phu nhân của tôi như thế nào? Không ngại phu nhân của tôi đang có mặt ở đây cẩn thận nói lại một lần chứ?’’

- -----oOo------

Đọc truyện chữ Full