TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 173: Tin tức mới nhất

"Từ từ?! Đại lão đâu?"

1

"Kí khế ước trên điện Nguyệt Lão mà?"

"Kí xong lâu rồi má, người ta đi rồi!"

Điện Nguyệt Lão chỉ để kí khế ước, kí xong còn có sứ giả truyền tống riêng đưa người chơi trở lại biển hoa. Túc Mạc đi ra mới biết ở đây có quá nhiều người, trên không trung còn có người ngồi Hỉ Thước, đông nghịt, kẹt hết cả đường, sứ giả cũng bị họ che lấp.

Vào điện kí khế ước thì dễ, muốn từ đám người này ra khỏi điện Nguyệt Lão lại thành khó.

May mà Úc Trăn có đạo cụ đặc biệt truyền tống cố định, anh truyền tống về thành Lạc Nhật rồi Túc Mạc dùng Một Đường dịch chuyển sang.

"Để em nhắn tin cho họ." Túc Mạc nhìn kênh thế giới: "Hình như là miếu Nguyệt Lão có manh mối kỳ văn, em thấy kênh thế giới đang nói này."

Úc Trăn mở chat bạn bè, thấy đám Đạp Vân Trung hỏi thăm, anh cũng thắc mắc nhưng vẫn giữ ý nghĩ ban đầu: "Hình như đám Đạp Vân Trung hiểu nhầm, tưởng là bọn mình tìm được kỳ văn nên ban nãy miếu Nguyệt Lão mới đông như vậy."

Thành Lạc Nhật có hơi vắng vẻ, hai người song song đi tới chỗ quán rượu đã hẹn.

Trên đường, Úc Trăn đỡ tay Túc Mạc, để tránh cậu làm đổ quầy hàng bên cạnh, lên tiếng: "Em nhìn gì vậy?"

"Kĩ năng, lúc kí khế ước chưa xem kĩ." Sự chú ý của Túc Mạc rơi hết trên hai kĩ năng mới, cậu thuận tay tóm ống tay áo của Úc Trăn, không chớp mắt nhìn giao diện kỹ năng: "Mở khóa kĩ năng 3 của Một Đường..."

Một Đường vốn là đạo cụ kỳ văn của Túc Mạc, về sau ở hoạt động Đêm Thất Tịch trở thành kĩ năng kỳ văn hai chiều, ngoài truyền tống và chung máu thường dùng ra còn một ô trống chưa được kích hoạt. Lần này ký khế ước đã mở khóa ô này, còn mở ra một kĩ năng 3 tương đối đặc biệt gọi là Như Chim Liền Cành.

[Như Chim Liền Cành: Khi ở trong cùng một bản đồ với người có duyên <Hành Chỉ Vô Câu> và khoảng cách không vượt quá 30 mét sẽ mở ra kĩ năng đặc biệt Như Chim Liền Cành. Trong thời gian kĩ năng có hiệu lực, hai bên có duyên tăng 5% công kích, 5% phòng ngự, kĩ năng tác dụng lên người có duyên sẽ tăng 10% hiệu quả. Hiệu quả không thể bị xóa bỏ, kéo dài 10 giây, thời gian hồi 5 phút.]

Từ mô tả kĩ năng có thể thấy nó là dùng để cường hóa khi hai người ở cùng bản đồ, chỉ cần cậu ở cạnh Úc Trăn là có thể mở cường hóa cho cả hai. Mà đặc biệt nhất là hiệu quả của kĩ năng sử dụng với người có duyên sẽ tăng lên... Túc Mạc trầm ngâm: "Nếu anh buff trận pháp cho em thì có tính là dùng kĩ năng lên người có duyên không?"

"Có. Tương tự, dây giảm tổn thương của Huyền Vũ cũng vậy." Úc Trăn giải thích: "Kĩ năng này tốt đấy, trận pháp anh buff cho em sẽ tăng thêm 10% hiệu quả, kéo dài 10 giây, mà giảm tổn thương của Huyền Vũ với anh cũng sẽ tăng mạnh."

Kĩ năng tốt...

Túc Mạc xem hết cái này, lại chuyển sang kỹ năng đạo lữ mới xuất hiện trên thanh. Nghe nói kỹ năng đạo lữ được kích hoạt có liên quan tới thử thách ăn ý của người chơi. Lần này họ không phải làm nhiệm vụ, cậu còn tưởng sẽ không ra, thế mà vẫn ra một cái... Mà kĩ năng này cậu chưa từng thấy trong giới thiệu, hình như là mới.

Kĩ năng đạo lữ [Tương Tư Bộn Bề] là kĩ năng hồi sinh.

[Tương Tư Bộn Bề (đạo lữ): Sinh tử hai mang, tương tư không thể chối từ. Khi đạo lữ ở trong cùng bản đồ tử vong, khoảng cách không vượt quá 30 mét có thể sử dụng Tương Tư Bộn Bề để hồi sinh, kĩ năng mất 24 giờ để hồi.]

Trước kia Túc Mạc không cảm thấy Một Đường có lợi ích gì, về sau thì dùng quen tay, cảm thấy mấy kĩ năng này khi cần thiết thật sự rất tiện... Bỏ qua vụ truyền tống, chung máu và cường hóa có thể áp dụng ở rất nhiều trường hợp... Còn kĩ năng hồi sinh 24 giờ này có vẻ thừa thãi, nhưng ở lúc mấu chốt có thể tiết kiệm một lần hồi sinh của trị liệu, còn là kĩ năng hai chiều nên cậu có thể hồi sinh Úc Trăn, Úc Trăn cũng có thể hồi sinh cậu.

Nhìn kĩ năng, trong đầu Túc Mạc đã hiện lên vô số cách ứng dụng.

Úc Trăn kéo Túc Mạc đi ra ngoài một chút, tránh va vào xe hàng của người ta.

Anh đang định nhắc Túc Mạc nhìn đường, lại thấy triệu hoán sư bên cạnh đang hết sức chăm chú. Sự chú ý dường dồn hết lên kĩ năng, tay trái thì nắm chặt ống tay áo của anh, tay còn lại gẩy gẩy liên tục để sắp xếp. Cái người luôn chú ý hoàn cảnh xung quanh, lúc này lại tin tưởng giao hết cho anh, để anh dẫn cậu đi về phía trước.

Ánh mắt Úc Trăn chuyển từ mặt sang tay Túc Mạc, bàn tay đó vừa mảnh mai vừa nhỏ, trắng nõn xinh xắn, làm anh không khỏi nghĩ đến Túc Mạc trong hiện thực.

Anh đã nắm tay Túc Mạc, bàn tay ấy khớp xương rõ ràng, giữa ngón tay còn có lớp chai mỏng do loay hoay với linh kiện nhiều năm. Mu bàn tay hiện rất rõ mạch máu, nắm trong tay lành lạnh lại yếu ớt, như thể hơi dùng sức sẽ gãy vụn.

"Anh?"

Úc Trăn giương mắt, bắt gặp cái nhìn của Túc Mạc, hoàn hồn: "Sao vậy?"

Túc Mạc hỏi: "Không đi ạ?"

"Đi chứ." Úc Trăn chủ động nắm tay Túc Mạc: "Đưa tay cho anh, anh dắt em."

Ngón tay anh đang nắm ấm áp vô cùng, xương ngón tay cũng tràn ngập sức mạnh, không có kén, không thấy được mạch máu... Game thực tế ảo mô phỏng quá chân thật, chân thật tới mức dung nhập cả sức sống mạnh mẽ của con người.

Nhưng, Úc Trăn nghĩ, chung quy vẫn khác biệt.

Lúc đến quán rượu, quá nửa người của Trái Cây đã trở lại, còn lại đều là do tắc đường chưa về kịp. Trong quán bày đủ loại món ngon, tiệc kinh nghiệm siêu sang siêu đắt đã được mang ra trước cửa, có rất nhiều người lạ tới ké, cũng có nhiều người quen.

"Thấy không?" Hồng Quả Quả hỏi.

Thanh Phong gật đầu: "Thấy rồi, nắm tay đi vào."

Hỏa Thụ Ngân Hoa đứng giữa hai người: "Sau đó rồi sao?"

"Không có sao trăng gì hết, ban nãy cậu ta còn cố chấp cho rằng Momo và Hành Chỉ kết hôn là vì muốn làm nhiệm vụ kỳ văn nào đó." Apple không cảm xúc nói tiếp: "Còn tưởng là hai người kia muốn kĩ năng đạo lữ nên mới đi lấy giấy đăng kí kết hôn."

Hồng Quả Quả nói: "Tôi nói đâu có sai, hồi trước cũng có cả đám chạy đi kết hôn vì muốn kĩ năng còn gì?"

"Giờ sao?" Chỉ Qua hỏi.

Hồng Quả Quả cười ha ha: "Kết hôn vì kĩ năng sẽ không nắm tay đi vào. Không được, để anh đi hỏi."

Y cảm thấy mình ở trong đội lâu như vậy đúng là mù rồi, phí bao năm đọc đồng nhân, kết quả hai vị đại ca kết hôn trong game xong mới hốt hoảng nhận ra hai người này có gì đó từ đầu.

Hỏa Thụ Ngân Hoa thấy Hồng Quả Quả đi, khoanh tay nhìn Apple: "Vậy mà vẫn phải hỏi nữa hả? Đến tôi còn hiểu."

Apple: "..."

Úc Trăn đứng trước cửa trò chuyện với đám Đạp Vân Trung, Túc Mạc bị Hồng Quả Quả kéo đi hỏi này hỏi nọ. Nghi hoặc và náo nhiệt giao nhau, xe hoa diễu hành trong thành Lạc Nhật, pháo hoa bắn không ngừng...

Quán rượu người đến người đi, Túc Mạc bị Hồng Quả Quả kéo tới một bàn đánh bài.

Hồng Quả Quả làm nhà cái: "Anh, trên chiếu bạc không anh em gì đâu nhé, tối nay đắc tội."

"Ờ." Túc Mạc rất hiếm khi đánh bài với họ, thấy vậy cũng có chút hứng thú: "Một ván bao nhiêu."

Nhưng Hồng Quả Quả tính sai, bởi vì đại ca của y tính bài cũng siêu như tính giây.

Náo nhiệt kéo dài tới 11 giờ đêm, Túc Mạc offline đi ngủ. Lần đầu Hồng Quả Quả lệ nóng tràn mi tiễn cậu đi, chỉ offline thôi cũng đòi đưa tiễn, còn giục cậu lên giường ngủ sớm một chút.

Túc Mạc thoát game xong mới nhận ra Úc Trăn offline trước mình. Cậu đi đánh răng, trở lại phát hiện Úc Trăn còn cầm một cái thùng ngâm chân, bên trong đặt đủ thứ thuốc, mùi hương quái dị, cảm giác còn đắng hơn thuốc thường.

Dược liệu mới giao tới không lâu, Úc Trăn offline trước là để chuẩn bị cái này.

"Trước kia đi du lịch có gặp một vị bác sĩ cổ truyền người Hoa Hạ, tìm ông ấy mua chút thuốc dưỡng sinh." Úc Trăn dùng tay thử nhiệt độ nước, lại điều chỉnh: "Điều dưỡng cơ thể không chỉ là đợi thể chất khôi phục, em kiên trì ngâm mấy cái này sẽ giúp trị được chứng sợ lạnh. Được rồi, ngâm đi."

Túc Mạc dùng chân thử nhiệt độ, rồi nhanh chóng đặt cả hai chân vào.

Cậu rùng mình, làm quen với nhiệt độ rồi cầm cốc nước ấm Nhạc Nhạc mang tới uống thuốc, trùm chăn ngồi trên ghế sô pha hỏi: "Cái này phải ngâm bao lâu vậy anh?"

"Ít nhất 20 phút." Úc Trăn nói.

Túc Mạc nghĩ, cũng lâu thật. Thấy nhóm chat vừa gia nhập đang có người trong voice, thế là cậu quyết định vào hóng. Nhóm chat này là Đạp Vân Trung mời vào, bên trong chính là những người chơi lão làng của Thiên Hoàn, ban đầu gọi là nhóm thám hiểm Túng Thiên Khải, giờ xem như một nhóm chat lớn. Nhóm này là chung Tinh Võng với quang não, vừa hay tiện cho Túc Mạc không có tài khoản Tinh Võng.

Nhóm chat cực kì náo nhiệt, luôn trò chuyện về game.

Túc Mạc mới vào có mấy tiếng, tin nhắn đã lên tới 999+, trọng điểm thảo luận hiện tại là drama trong game, cậu lướt một lượt tin nhắn. Túc Mạc có thói quen đọc tin nhắn, nhóm Sớm Ngày Làm Giàu thường xuyên tích lũy cả nghìn tin, mỗi lần cậu đều đọc từng cái, thế nên thấy không ít người quen.

Đến cuối là một lời mời vào phòng chat, xem thử thì thấy có 15 người bên trong.

Úc Trăn hỏi: "Đang xem gì thế?"

"Voice chat trong nhóm, em chưa vào." Túc Mạc giơ màn hình cho anh xem: "Hình như đang nói về kỳ văn thì phải."

"Em vào đi." Úc Trăn giải thích: "Bọn họ thường xuyên tạo phòng chat như vậy, ai phát hiện kỳ văn cũng mang lên nhóm thảo luận. Về sau em thấy hứng thú với kỳ văn nào cũng có thể xin gia nhập. Có đôi khi cách phân tích kỳ văn của họ cũng rất mới lạ."

Còn phải ngâm chân một lúc nữa, Túc Mạc dứt khoát bấm vào nghe.

Kết quả không nghe được kỳ văn, lại nghe được biến nào đó. Cậu hơi bất ngờ: "Nhầm rồi, hình như không phải là kỳ văn, họ đang nói quản lý của Thiên Giới bị cắm sừng."

Úc Trăn: "...?"

Túc Mạc không nghe được mấy, ngâm chân một lúc đã ngủ mất.

Úc Trăn nghe thấy tiếng nhắc nhở của thùng ngâm chân mới đặt công việc xuống, lấy khăn từ chỗ Nhạc Nhạc lau khô chân cho Túc Mạc. Lau đi cặn thuốc, đôi chân bị ngâm đến đỏ rực, người ngủ lại không hay biết gì, hiển nhiên là mệt chết rồi. Anh thu dọn một chút, sau đó bế Túc Mạc vào phòng.

Người ngủ không biết, quang não vẫn còn trong phòng chat.

Tuy không mở míc, nhưng treo như vậy cũng rất khủng bố, nhất là với đám quần chúng hóng hớt, quả thực là kinh dị đêm khuya. Dù sao 1 giây trước họ còn đang kể biến ở miếu Nguyệt Lão, 1 giây sau nhân vật chính Momo trong chủ đề đã đi vào dự thính, nghe xong còn không ra.

Vụ Nguyệt Lão gây chấn động rất lớn, động tĩnh rầm rộ như vậy, đủ loại lời đồn xuất hiện, chiếm trang đầu của diễn đàn cả đêm. Chủ đề chính là 3 cái, [Nghi vấn kỳ văn cấp thế giới xuất hiện] [Quản lý bị cắm sừng của Thiên Giới là ai?] [Momo và Hành Chỉ Vô Câu ký khế ước].

Momo và Hành Chỉ Vô Câu là chủ đề trung tâm, hai vị đại lão buổi chiều mới lấy quán quân Hội Luận Đạo, trước khi mở tiệc tối ăn mừng đã chạy đi kết hôn... Tốc độ nhanh tới mức không ai phản ứng kịp, điên cuồng bàn tán.

[Tôi biết quan hệ của họ rất tốt, nhưng lần đầu biết tốt tới mức đó.]

[Chúc phúc chúc phúc chúc phúc.]

[Game thôi, nhưng tôi cũng tò mò sao họ lại phát triển tới bước đó...]

[Đừng nói nữa, tôi mới từ tòa bên cạnh sang nè, ship cũng ngon lắm.]

[Náo nhiệt tối nay ở server Sao Thủ Đô tập trung hết ở miếu Nguyệt Lão, hai vị đại lão kết hôn cũng hoành tráng thật.]

Ba đề tài này hiển nhiên không được gom lại với nhau, nhưng nửa thật nửa giả, cộng thêm một đám quần chúng hóng hớt quấy đục nước, khiến ba đề tài bỗng biến thành hai. Một cái là khăng khăng khẳng định miếu Nguyệt Lão có kỳ văn, cái còn lại là gộp vụ ký khế ước với cắm sừng, trở thành có quản lý của Thiên Giới yêu Momo mà không được đáp lại, nên thấy Momo kết hôn mới dẫn đoàn tinh anh tới phá.

Mức độ thổi phồng thì thôi rồi, cuối cùng quản lý Thiên Giới vẫn phải đứng ra làm sáng tỏ thì mọi chuyện mới yên.

Diễn đàn náo loạn vài ngày, độ hot mới dần giảm.

Trong đợt này Túc Mạc vẫn duy trì lịch sinh hoạt sáng vào game chơi với bạn bè, tối đọc sách ôn tập. Cậu đã nghỉ một thời gian, cộng thêm sắp tới ngày thi đấu, Túc Mạc dứt khoát nghỉ luôn ở nhà tập trung đọc sách. Úc Trăn thì ngày thường về trung tâm đi làm, cuối tuần trở lại bên này.

Sau nhiều lần ngủ nhờ, Úc Trăn nói chuyện họ hẹn hò với bà Trình.

Hai nhà cách nhau cũng không xa, thỉnh thoảng rảnh rỗi Túc Mạc cũng sẽ qua đánh cờ.

Bà Trình không nói gì, nhưng thái độ của bà với Túc Mạc luôn rất tốt, trước kia cậu bị ốm bà đã luôn nấu canh gà cho người máy mang sang, giờ biết hai đứa cháu yêu đương, bà lại càng chăm chỉ tặng canh. Thậm chí hôm trước còn tặng Túc Mạc một đôi găng bà tự đan.

Bởi vì Túc Mạc tăng hai cân, Nhạc Nhạc lại càng chịu khó học nấu nướng, chỉ là đối tượng học hỏi chuyển từ Úc Trăn sang bà Trình. Thoáng cái đã nửa tháng trôi qua, Túc Mạc thi đấu xong, về trường thi cuối kì, tổng kết kì này xong lại bàn với giáo sư đầu đề kì sau, xác định không có vấn đề gì mới về nhà nghỉ ngơi. Lúc này cũng đã gần hết năm.

"Anh xem gì vậy?" Túc Mạc ngủ trưa dậy thấy Úc Trăn đang nhìn quang não, hình như là ảnh chụp.

"Ảnh hổi bé. Mấy hôm trước bà soạn ra gửi cho anh." Úc Trăn chỉnh màn hình cho cậu xem. Trong ảnh là Úc Trăn hồi thiếu niên, mặc bộ đồ lao động đứng cạnh một vị thợ sửa chữa nào đó, bên cạnh còn có một người máy đã tháo dỡ được hơn nửa.

1

Anh lướt sang tấm tiếp theo, là ảnh chụp chung của Túc Mạc và Nhạc Nhạc.

Bé Túc Mạc mắt đỏ hồng, nắm tay Nhạc Nhạc không chịu buông.

Túc Mạc nao nao, nhận ra ngay: "Tấm này chụp khi nào vậy?"

Úc Trăn đáp: "Ông nội chụp."

Túc Mạc nhớ tới ông lão thích đánh cờ đó, trong kí ức đúng là đối phương rất thích dùng quang não chụp ảnh, có vài bức trong nhà vốn là ảnh ông Úc chụp rồi rửa ra mang sang cho cậu.

"Chuyện hồi bé anh không nhớ nhiều lắm, thấy ảnh mới nhớ ra một chút." Úc Trăn kéo người bên cạnh vào lòng: "Anh không hỏi, có phải em không định nói không?"

Túc Mạc bị hỏi như vậy thì im lặng vài giây: "Tại chưa biết phải nói thế nào."

Mà cũng không cần phải nói... Dù sao hồi bé hai người không chơi chung mấy. Khi đó ấn tượng của Túc Mạc với Úc Trăn cũng chỉ là một anh trai tốt bụng giúp cậu tìm thợ sửa Nhạc Nhạc, không biết anh tốt bụng này là cháu trai ông Úc. Cho tới sau này lớn lên gặp lại, cậu mới biết tên anh là Úc Trăn.

Túc Mạc nhích nhích lên trước: "Còn chụp gì nữa?"

Úc Trăn không nhịn được bóp mặt cậu: "Thì một ít ảnh lẻ tẻ, không có nhiều ảnh chụp chung lắm. Cái này là bà nội tìm được trong thẻ nhớ của ông, cái thẻ đó có hư hao nên vài album ảnh bị hỏng rồi."

"Em có này." Túc Mạc nói: "Để em đi lấy."

Úc Trăn thấy Túc Mạc chạy vào phòng thí nghiệm thì cũng vội vàng đi theo.

Anh rất ít khi vào phòng thí nghiệm của Túc Mạc, vừa vào đã thấy cậu đứng lặng trước tủ kính, mãi không nhúc nhích, như đang ngẩn người. Anh cau mày, hơi lo lắng: "Mạc Mạc?"

Túc Mạc hoảng hốt bừng tỉnh, ngồi xổm xuống kéo cái hòm ở dưới đáy tủ ra: "Để em tìm xem."

... Là không nhớ ra để ảnh ở đâu à? Úc Trăn đè xuống sự lo nghĩ vừa rồi, định vào trong giúp cậu tìm, lại nhận được một cuộc gọi.

Anh thấy người gọi thì hơi nghiêm mặt, lùi lại mấy bước rời khỏi phòng thí nghiệm, kết nối xong, đầu kia truyền tới giọng nói sốt ruột của trợ lý.

+

"Giám đốc, sở nghiên cứu nhận được tín hiệu mới nhất, ngài có thời gian không? Chuyên gia cũng đang ở sở nghiên cứu số 1... Phi thuyền B2145 có tin tức mới."

Đọc truyện chữ Full