Nhận thấy giọng điệu của Dưa Hấu, Túc Mạc lại hỏi: "15 người cần 10 thích khách, tôi muốn dẫn mấy người ban nãy. Cậu cũng muốn tới cứ điểm Xuân à?"
Bị hỏi như vậy, Dưa Hấu bỗng không chắc lắm: "... Thế em ở lại bên này."
Túc Mạc: "Được."
Apple nói: "Mày làm sao đấy, lúc bảo đi lúc bảo không đi."
Dâu Tây: "Đúng đấy, tao còn tưởng mày thành 007 rồi."
Dưa Hấu: "Má, bố mày nghĩ sâu tính kĩ không được à!"
Thật ra chủ yếu vẫn là gã đột nhiên có linh cảm không tốt, cứ cảm thấy qua đó sẽ nát...
Dưa Hấu nghĩ lại: "Được rồi, thôi để em đi vậy."
Apple: "Mày phiền vãi!"
Dâu Tây: "..."
Cứ điểm Hạ cần Quẻ Không Đồng Nhất giữ chân đoàn lớn, cứ điểm Thu cũng cần giả vờ tấn công, không thể lấy quá nhiều thích khách. Túc Mạc đã tính qua, 15 người là tối đa, mà tối đa này cũng không tranh thủ được nhiều thời gian.
Đoàn chủ lực ở Thần Mùa Hạ phân cho Túc Mạc hai đoàn, người dẫn đoàn là phó chỉ huy quen thuộc của Quẻ Không Đồng Nhất. Cùng lúc đó, Túc Mạc cũng lấy 15 người ở 2 đoàn đang giằng co chỗ Thần Mùa Thu, 15 người này có 10 thích khách, 5 người còn lại là một đội cố định trong đoàn của Chuối Tiêu.
Một lúc sau, bọn họ có kế hoạch mới ở bên ngoài cứ điểm Xuân.
"Tách đoàn ra?" Phó chỉ huy mới tới không hiểu thao tác này: "Tách ra sẽ loạn bố trí."
"Không loạn, tất cả chiến sĩ đưa lên đoàn 1, sau đó nhét DPS tầm xa, trị liệu cuối cùng." Túc Mạc nói: "Còn lại cận chiến để hết ở đoàn 2, đợi đợt mai phục sau."
Dưa Hấu ngàn dặm xa xôi theo tới, dò hỏi: "Thích khách bọn em thì sao? Vòng ra sau đánh lén?"
Bọn họ có 10 thích khách, cộng với thích khách của đoàn chủ lực là tổng cộng 20 người.
Túc Mạc nói: "Phân 7 y sư cho thích khách."
Dưa Hấu được yêu thương nên sốc: "7!?"
20 thích khách cho 7 y sư!? Hào phóng vậy sao?
Phó chỉ huy sững sờ, tuy là 7 y sư sẽ không ảnh hưởng quá nhiều tới đoàn chủ lực, nhưng số lượng này vẫn hơi nhiều, đoàn chủ lực sẽ thiếu một tầng bảo vệ với các DPS máu giấy. Y xác nhận lại: "Cậu chắc chứ?"
"Ừ." Túc Mạc: "Tôi xem địa hình rồi, lát nữa làm theo kế hoạch của tôi. Người họ lưu lại đây thủ không mạnh. Đoàn chủ lực đẩy thẳng lên, cận chiến hai bên trái phải, chú ý rút lui nếu họ vòng ra sau đánh lén. Đoàn thích khách theo tôi."
Phó chỉ huy không hiểu, nhưng vẫn nói: "Ok, tụi này nghe cậu."
Dưa Hấu đột nhiên cảm thấy không ổn lắm: "Thật ra 5 y sư là đủ rồi... Đoàn chủ lực sẽ cần sữa hơn."
Phó chỉ huy cũng gật đầu: "Đúng là bên này có thêm sữa sẽ an toàn hơn."
Túc Mạc cười, nhìn Dưa Hấu: "Cậu chắc chứ?"
Dưa Hấu: "Hả?"
"Bởi vì có 2 y sư là dành riêng cho cậu." Túc Mạc nói rất thản nhiên: "Đoàn thích khách không phải là vòng ra sau đánh lén, chúng ta đi trộm boss."
"Tôi vốn định tự trộm, nhưng cậu quen với kĩ năng của thích khách hơn tôi, nếu cậu đã tới thì để cậu tank đi." Túc Mạc nói: "Nếu cậu thấy 1 y sư là đủ thì..."
Dưa Hấu không chút nghĩ ngợi đổi giọng: "Thêm nữa đi."
Phó chỉ huy: "?"
Dưa Hấu đòi hỏi: "Tôi thấy 1 y sư không đủ đâu, cho tôi 3 người được không?"
Phó chỉ huy: "..."
Những người khác trong doàn: "..."
Đoàn ngoài cứ điểm Xuân còn đang thảo luận vấn đề phân phối vú em, kênh chỉ huy lại chìm trong một bầu không khí khác.
"Ông tin là cậu ta sẽ lấy được Thần Mùa Xuân?" Hải Đường nhìn thời gian còn lại của trận cướp đoạt, chuyển kênh nói riêng với Quẻ Không Đồng Nhất.
Giờ đã là 11 giờ 20, chỉ còn 40 phút là kết thúc trận cướp đoạt, nếu là cô, cô không chắc có thể giành được cứ điểm Xuân trong ngần ấy thời gian.
"Đây không phải là vấn đề có tin hay không." Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Nếu gây được áp lực cho cứ điểm Xuân thì cũng rất có lợi cho chúng ta."
Hải Đường hiểu, Quẻ Không Đồng Nhất vẫn chưa từ bỏ.
Phân 2 đoàn đi chắc chắn đã gia tăng độ khó cho họ, nhưng nếu Momo có thể dùng 2 đoàn này gây áp lực với cứ điểm Xuân, vậy sẽ ép Đạp Vân Trung phái người về thủ. Một khi Đạp Vân Trung lơi lỏng bên này, họ sẽ có cơ hội xông vào chiếm cứ điểm Hạ.
Họ đã giết được boss, muốn chiếm cứ điểm chỉ cần thủ ở bia đá đủ 15 phút là được. Tuy khó, nhưng có cơ hội đi vào thì không khó.
Kênh chỉ huy thiếu hai đoàn trưởng đoàn tinh nhuệ, ngay cả Cá Vàng Nhỏ trong kênh chỉ huy cũng là trạng thái tạm rời. Nhóm chỉ huy thấy vậy hiểu ngay là bọn họ đang thương lượng kế hoạch đánh chiếm cứ điểm Xuân.
Thấy vậy, có đoàn trưởng còn khó hiểu hỏi ---
"Hai đoàn, thật sự giành được điểm Xuân sao?"
"Tôi cũng muốn hỏi cái này, chắc chắn Đạp Vân Trung cho người thủ Thần Mùa Xuân, 2 đoàn thêm 15 người nữa thì làm được trò trống gì?"
"Nếu bên Thu phái người tới chỗ bọn mình thì có khi đã đẩy được vào."
"Boss Thần Mùa Hạ chết rồi, chỉ cần 15 phút thôi."
Apple: "Mấy bố nghĩ cái gì vậy, bọn mình điều người từ nơi khác đến, Đạp Vân Trung đâu có ngu, chẳng lẽ hắn không phát hiện?"
Có người phản bác: "Phát hiện thì làm được gì, Momo dẫn đoàn lên Thần Mùa Xuân cũng sẽ bị họ phát hiện thôi mà? Có khi giờ bên đó cử người về thủ rồi."
Thời gian dài như vậy không lấy được cứ điểm Hạ, không khí trong kênh chỉ huy có chút nặng nề. Có vài đoàn trưởng nóng tính đã bắt đầu đề nghị tập trung lại đẩy một đợt. Đúng là bọn họ thiếu tài nguyên, nhưng nếu tất cả cùng xông lên thì dù Đạp Vân Trung có về thủ, bọn họ vẫn có cơ hội lấy cứ điểm Hạ, họ chỉ thiếu 15 phút thôi!
"Nên giờ còn nửa tiếng, cậu muốn tập trung tất cả lại đẩy lên, người của Huyền Dương ở cứ điểm Thu sẽ phân một nửa vòng ra sau đánh chúng ta, trợ giúp Đạp Vân Trung, mà Dạ Bán Chung Thanh ở ngoài cứ điểm Đông cũng sẽ dùng ưu thế số người đẩy thẳng vào nhà mình." Hải Đường vặn lại: "Cậu muốn bỏ Thần Mùa Đông lấy Thần Mùa Hạ thì chúng ta vẫn sẽ chỉ có một cứ điểm thôi."
Có người nói: "Bọn mình có thể kiên trì 15 phút rồi về thủ Thần Mùa Đông."
"Vậy mày cũng đừng quên bọn nó có 3 điểm phòng thủ, tụi nó có thể cấp tốc rút quân về thủ Thần Mùa Hạ." Bên phòng thủ có quyền truyền tốc thẳng về cứ điểm trong thời gian ngắn, chỉ là quyền này cần dùng tài nguyên để đổi. Apple nói: "Người ở Đông và Thu tới trợ giúp chúng ta, đẩy vào xong đi đâu. Bọn mình phải kiên trì thủ 15 phút, bọn nó vội vàng trở về, nhưng chút thời gian đó mày thấy có đủ để cướp lại cứ điểm Đông không? Người dẫn đoàn là Dạ Bán Chung Thanh đó, chúng nó có ưu thế tài nguyên, khả năng cướp đoạt cao hơn bọn mình nhiều."
"Thế bây giờ làm cái đéo gì!?"
"Tiếp tục dây dưa bên ngoài như vậy à? Thế thà bỏ quách đi còn hơn, tất cả đi Xuân hoặc sang Thu."
"Nhưng giờ điều 2 đoàn đi là phân tán lực lượng của mình, kết quả là Thần Mùa Đông chưa chắc đã giữ được, ưu thế giết được Thần Mùa Hạ cũng không còn."
Lúc này, xạ thủ vẫn luôn ở vị trí tiên phong bỗng mở miệng: "Thế nên em ấy chỉ cần 2 đoàn."
"Hai đoàn thì làm được cái mẹ gì!?"
"Đạp Vân Trung cũng để hai đoàn ở bên Xuân."
"Muốn bao vây được thì..."
"Hai đoàn đó có thể làm rất nhiều việc." Úc Trăn tập trung vào thích khách đằng trước, một mũi tên bắn cho kẻ định đánh lén phải hiện hình, nói tiếp: "2 đoàn là ranh giới cuối cùng. Lấy 2 đoàn bên phía chúng ta sẽ không ảnh hưởng cục diện giằng co với Đạp Vân Trung, lấy 15 người ở cứ điểm Thu cũng sẽ không ảnh hưởng bên đó tiếp tục dây dưa."
"Em ấy biết chúng ta có lợi thế đã giết boss, cũng biết nếu chúng ta đẩy được vào thì chỉ cần 15 phút là giành được cứ điểm." Úc Trăn cười một tiếng: "Nhưng chỉ uy hiếp cứ điểm Thu thì không được, nên Momo mới dẫn người đi cứ điểm Xuân. Thần Mùa Xuân là nơi có hàng phòng thủ yếu nhất. Em ấy biết chúng ta muốn lấy cứ điểm Hạ, nên định dùng 2 đoàn và 15 người kia ép Đạp Vân Trung phải lựa chọn."
"Momo là người rất biết nhìn đại cục."
Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Đạp Vân Trung biết tôi muốn lấy cứ điểm Hạ, nên khi Thần Mùa Xuân có dấu hiệu bị uy hiếp, hắn buộc phải lựa chọn."
"Phân tán binh lực về thủ Thần Mùa Xuân, hay là tiếp tục liều chết ở Hạ với chúng ta." Ánh mắt Quẻ Không Đồng Nhất dừng trên ID Cá Vàng Nhỏ: "Nhưng tiền đề là, cậu ấy thật sự có thể dùng 2 đoàn đó tiến vào cứ điểm Xuân."
Kênh chỉ huy yên lặng trong chốc lát. Họ sốt ruột, nhưng giờ có sốt ruột cũng vô dụng.
Trong lúc cả nhóm còn đang thảo luận, hệ thống hiện lên thông báo mới.
[Trận doanh cướp đoạt: <Thần Mùa Xuân> bị trận doanh U Minh tấn công dữ dội!]
-
Bên trận doanh Huyền Dương.
Dạ Bán Chung Thanh: "Anh nói là bên kia sẽ không động vào Thần Mùa Xuân mà?"
Trận doanh U Minh đã có buff phòng ngự, buff trị liệu không cần thiết với họ, chi bằng cướp buff khống chế hoặc buff công kích. Nên ban đầu họ mới cho rằng cứ điểm Xuân là an toàn nhất, hàng phòng thủ ở đó cũng là yếu nhất. Trên thực tế, Quẻ Không Đồng Nhất đúng là xông tới Hạ, chỉ không ngờ sắp kết thúc rồi họ lại chuyển sang cướp Xuân.
Đạp Vân Trung nhận được tin tức cũng khá bất ngờ: "Chuyện gì xảy ra ở cứ điểm Xuân vậy?"
"Bên kia không chỉ có một đoàn, mà còn là đoàn chủ lực." Trận pháp sư Đáng Yêu đang thủ ở cứ điểm Xuân nói: "Chúng ta bị trộm boss."
Đáng Yêu không ngờ cuối giờ rồi còn có người tới trộm, mà còn là đoàn chủ lực. Cô lập tức dẫn người chống trả, nhưng đoàn bọn họ không thể so với đoàn chủ lực ở cứ điểm Hạ, dùng tài nguyên đổi buff mới đánh ngang bằng với U Minh.
Mà trong lúc này, đoàn U Minh lại có thể cử người tới đánh lén.
Còn vòng ra sau họ trộm boss.
Vấn đề đã xuất hiện. Khu mùa Xuân chủ yếu là thảo nguyên, không có địa hình dễ thủ khó công, để bảo vệ boss họ chỉ có thể vây quanh nó. Nhưng bên kia là thích khách, xạ thủ chủ lực đã được điều đi hết, chỉ còn lại vài người không đủ để đối phó với thích khách, nên mới bị trộm boss.
Đối phương đã nắm được đội hình của họ, đoàn đội cử tới đây được điều chỉnh, hoàn toàn khắc chế Huyền Dương.
Đạp Vân Trung ngạc nhiên: "Không thủ được à?"
"Không thủ được." Đáng Yêu nói: "Bọn họ đánh lén quá bất ngờ, bên điểm hồi sinh lại có ba thích khách đứng canh, còn mười mấy thích khách nữa đang vòng ra sau đánh boss. Thích khách chiếm đa số, thù hận đang trên người thích khách."
"Kì lạ, Quẻ Không Đồng Nhất vẫn còn sức điều người?!"
"Mà còn điều hẳn hai đoàn."
Đạp Vân Trung nhìn thời gian, phía trước là đại quân U Minh, họ không rút lui, lại phái người đánh lén: "Đoàn 3 trở về thủ cứ điểm Xuân, Đáng Yêu em nghĩ cách đi, bọn anh không qua."
Hắn đã hiểu, bên kia đang ép hắn lựa chọn, buff trị liệu hay là buff công kích.
Giờ hắn cho họ thêm một đoàn, Thần Mùa Hạ không thể mất, Thần Mùa Xuân hắn cũng không muốn từ bỏ.
Nhưng dự tính của Đạp Vân Trung thất bại. Bởi vì đoàn người hắn phái đi đã bị người của U Minh mai phục ở một nơi bí mật tấn công. 3 đoàn của Huyền Dương đánh với 2 đoàn của U Minh, điểm giao tranh kéo từ bên ngoài cứ điểm Xuân tới tận gần boss, hỗn loạn vô cùng.
Hắn không ngờ là chỉ huy bên kia lại nắm rõ đội hình phòng ngự của họ ở cứ điểm Xuân như vậy, còn không hề giằng co, dùng đoàn chủ lực giữ chân đoàn phòng thủ, lại sắp xếp cho đoàn cận chiến ở sau mai phục đoàn cứu viện của họ. Như thể từ đầu bên đó đã biết hắn sẽ phái người qua, cũng chừa phương án để đối phó với hắn.
"Không đẩy được vào à?" Đạp Vân Trung nói.
"Đoàn bọn họ phân tán, vòng ngoài toàn thịt." Đáng Yêu nói: "Tốc độ đánh boss quá nhanh, bọn em có thể ép, nhưng sợ không đủ thời gian..."
Đạp Vân Trung cau mày: "Sao họ còn có damage đánh boss vậy?"
"Là đoàn thích khách." Đáng Yêu nói: "Bọn họ tạo đoàn thích khách đánh boss."
Thích khách có DPS cực cao, nếu toàn bộ thích khách lao lên đánh boss thì tốc độ giết sẽ nhanh hơn hẳn. Chỉ là Đạp Vân Trung không ngờ thích khách bên kia lại không đánh lén hàng sau mà dốc sức đánh boss. Chuyện này đẩy tình huống lên một mức cực đoan khác, Đạp Vân Trung hiểu ra, đoàn chủ lực ở đây chỉ là để câu giờ, cho thích khách cơ hội giết boss.
Đạp Vân Trung nói: "Nghĩ cách giết tank của họ đi, để Thần Mùa Xuân loạn thù hận."
Boss cứ điểm mà loạn thù hận, công kích sẽ rơi vào người chơi khác, mà phạm vi công kích cũng sẽ mất kiểm soát. Đến lúc đó U Minh toàn máu giấy sẽ dễ bị chiêu của boss mài cho hấp hối, họ sẽ có cơ hội. Mà đoàn thích khách, chỉ cần tank chết, boss giết thích khách là chuyện chớp mắt.
Cũng không lâu lắm, Đáng Yêu trở lại: "Không giết được... Tanker của họ không phải chiến sĩ."
Đạp Vân Trung sửng sốt: "Thích khách tank?! Ai tank?"
Đùa hả, thích khách sao tank được?
"Vâng." Đáng Yêu đứng trên cao, nhìn thích khách lả lướt chạy trong biển người: "Là Dưa Hấu của Trái Cây Thập Cẩm... Cậu ấy có 3 y sư."
Dưa Hấu không ngờ yêu cầu 3 y sư của mình lại được duyệt. Được Momo yêu thương khiến gã rén vô cùng, cho đến khi bắt được thù hận của boss, lập tức có hai luồng sáng trị liệu rơi trên người, gã mới thoáng tìm về cảm giác chân thực.
Đoàn thích khách trộm boss Thần Mùa Xuân là kế hoạch định trước. Có ẩn nấp, có đoàn chủ lực yểm hộ, lại thêm cứ điểm Xuân không có nhiều xạ thủ để đối phó với thích khách, bọn họ ẩn thân khinh công ra sau đánh lén sướng thật, nhưng cũng không kém phần nguy hiểm.
Thù hận của thích khách rất cao, nên tanker nhất định phải là chiến sĩ, không thì sẽ dễ bị OT, thù hận nhảy loạn, mang lại thương vong không cần thiết. Nhưng họ không thể mang theo chiến sĩ, một khi mang chiến sĩ thì kế hoạch đánh lén sẽ đổ bể, cũng bị bên kia nhằm vào.
Nên ban đầu, Momo đã quyết định để thích khách trộm boss, cũng định để thích khách tank luôn.
Để làm vậy cần 1 thích khách có DPS cao nhất, năng lực mạnh nhất, có thể ổn định thù hận ở thời khắc mấu chốt, đồng thời còn phải kiên trì được tới khi y sư đến cứu viện. Chỉ cần thích khách tank không chết, đoàn thích khách sẽ không có nguy hiểm.
Nói đơn giản hơn, thích khách ra sau trộm boss, kéo boss tới địa điểm họ đã định trước, để y sư heal. Cái này rất thử thách khả năng của người chơi thích khách.
Và Dưa Hấu chính là lựa chọn tốt nhất.
Tank chính rất dễ bị DPS tầm xa bên kia nhằm vào.
Nhưng thích khách lại khác. Họ nổi tiếng với độ linh hoạt, lúc dùng kĩ năng sẽ còn tạo ảo ảnh tốc biến, muốn khóa chặt họ giữa biển người để dùng chiêu gần như là bất khả thi. Mà thích khách tank tốt hơn chiến sĩ ở chỗ này, trong lúc hỗn loạn, kẻ địch phải giết tanker chính, nhưng chưa chắc đã khóa mục tiêu được gã.
Nên để thích khách trộm boss, Dưa Hấu còn có thể dùng Lẩn Trốn nhanh chóng kéo boss tới nơi mà mình muốn, ví dụ như ra khỏi vòng bảo hộ của trận doanh Huyền Dương. Chỉ cần boss không ra khỏi cứ điểm và thích khách sống tới khi y sư cứu viện, vậy kế hoạch trộm boss sẽ thành công.
Để làm được cần hai điều, 1 là đoàn chủ lực phải đẩy được vào cứ điểm, 2 là đoàn thích khách phải kéo được boss ra ngoài.
Thời gian từng giây từng phút nhích về phía trước, 3 đoàn người đánh 2 đoàn người, U Minh lại có thể tử thủ ở cứ điểm Xuân, vừa kéo boss Thần Mùa Xuân vừa chống trả với Huyền Dương. Mà trong cuộc chiến hỗn độn này, có vị thích khách tỏa sáng vô cùng, 3 trị liệu ở sau lưng khóa chặt gã, giằng co chừng 8 phút hơn, boss Thần Mùa Xuân ngã xuống.
Một khi boss chết, bia đá trong cứ điểm lập tức đổi màu.
Trận doanh Huyền Dương càng thêm sốt ruột, nhưng người của U Minh càng lúc càng đông, nhất là khi không còn đủ thời gian, người U Minh ở cứ điểm Thu dứt khoát từ bỏ chạy tới trợ giúp bên cứ điểm Xuân. Thế cục giằng co, sau 15 phút hỗn chiến ở cứ điểm mùa Xuân, trận doanh U Minh chính thức chiếm lĩnh.
Trận cướp đoạt tuần này khép màn, trận doanh Huyền Dương giữ vững Hạ và Thu.
Trận doanh U Minh ở thời khắc mấu chốt giành lại Xuân, cuối cùng chiếm lĩnh Đông và Xuân.
Cứ điểm giành về tuy không lý tưởng, nhưng cũng may ở phút cuối cùng lấy được 2 cứ điểm. Về sau Đạp Vân Trung vẫn chọn giữ cứ điểm Hạ, xem ra nhất quyết không muốn cho U Minh buff công kích. Nên khi Quẻ Không Đồng Nhất thấy boss Thần Mùa Xuân bị giết, hắn lập tức cho người ở cứ điểm Thu đi trợ giúp, còn đoàn chủ lực của hắn thì giữ chặt quân đội của Đạp Vân Trung.
Quẻ Không Đồng Nhất nói cảm ơn.
"Đừng khách khí, tôi chơi cũng vui mà." Momo nói bằng giọng của Cá Vàng Nhỏ: "Muộn rồi, tôi off nhé."
Đã 12 giờ hơn, ai chơi với Momo đều biết cái này đã vượt quá giờ ngủ bình thường của cậu. Momo offline được vài giây, Hành Chỉ Vô Câu cũng rời khỏi, chỉ còn lại đám người trong kênh chỉ huy nhìn nhau.
Phó chỉ huy hiển nhiên tâm phục khẩu phục Momo, đang liến thoắng kể cho mấy người kia nghe họ làm thế nào để giành được cứ điểm Xuân.
Chuối Tiêu phụ họa: "Đúng đó đúng đó, thích khách bên Thu cũng đánh sướng cực. Nhất là đoạn vòng ra sau bay xuống dùng Phân Thân, tụi nó bảo là ấm ức bao lâu cuối cùng cũng sướng được một trận, về sau còn càng đánh càng hăng."
Phó chỉ huy đi cứ điểm Xuân cũng nói: "Đúng đúng, ban đầu Momo đòi 8 trị liệu đi heal đoàn thích khách, tôi còn kiểu đoàn chủ lực thiếu healer như thế. Cuối cùng anh ấy để chiến sĩ và trận pháp sư mở khiên vượt qua á, đến khi bọn tôi kéo boss tới vị trí chỉ định, tất cả đều có sữa luôn."
Mấy người trong kênh chỉ huy ngồi nghe, Apple nói: "Đù má, vậy bọn mày dùng thích khách kéo boss hả?"
"Chứ sao!" Phó chỉ huy ê ẩm nói: "Hẳn 3 vú em chăm nom, chỉ cần không sốc damage chết thì Thần Mùa Xuân có điên cuồng cũng cứu được. Đoàn thích khách có 20 người mà tới 8 trị liệu đi theo đó."
Mấy người kia không ngờ bên ngoài đánh đặc sắc như vậy.
"Đệt, tao cũng muốn đi đoàn thích khách."
"Hóa ra làm thích khách sướng vậy sao!!"
"Dưa Hấu, lần sau đoàn mày thiếu người thì kéo tao với!"
"Nhảy dù đánh lén, đã học được, tuần sau đánh cứ điểm Thu có thể áp dụng."
Dâu Tây nói: "Nhưng hồi trước tôi nghe Dưa Hấu kể là thích khách đi với đoàn Momo đều rất thảm."
Chuối Tiêu: "Ừ hình như nó nói thế thật, đợt đó nó còn không chịu đi phó bản."
Apple: "Nhắc mới nhớ, hình như lần nào Dưa Hấu đi phó bản cũng phải kéo quái..."
"Khụ khụ." Mướp Đắng nói: "Nhưng vẫn tốt mà?"
Quẻ Không Đồng Nhất nghe vậy cũng tò mò: "Có chuyện đó à? Tôi thấy Momo hiểu nghề thích khách mà, còn tưởng là cậu ấy thích, lần này vào đoàn cậu ấy còn bảo muốn nick thích khách."
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Dưa Hấu, dường như muốn nhận được một lời khẳng định từ gã.
Nghe người ta khen lấy khen để, Dưa Hấu cũng có chút khó chịu, như thể những lần đánh phó bản trước đó gã đi cùng với Momo giả vậy. Nhưng Trận Doanh Chiến hôm nay, so với đám ức chế cầm cự kia, đoàn thích khách đúng thật là kẻ thắng trong đời, nhảy dù đánh lén cực kích thích, trộm boss cũng trộm sướng cả tay.
"Momo chỉ huy rất tốt, trước kia không nói..."
"... 3 vú em, công nhận cũng thoải mái."
"Ừ thì... Chắc là..."
Những người khác:...?
Dưa Hấu nghẹn một hồi: "Chắc là sức mạnh của tình yêu?"
Những người khác:???
Dưa Hấu lại nói: "Trên mạng toàn nói vậy mà?"
"Thì cái đó đó, yêu đương khiến người ta thay đổi."
Tác giả có lời muốn nói:
Dưa Hấu: Yêu đương khiến người ta thay đổi.
1
Apple: Ồ!
Mướp Đắng: Đã hiểu.
#Dưa Hấu vì sữa mà đính chính cho Momo#
#Momo vì tình yêu mà buông bỏ thành kiến với thích khách#
#Hành Chỉ Vô Câu là người tốt#
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 184: Sướng rồi
Chương 184: Sướng rồi