Thiên tử nhất nộ, tiện phục thi bách vạn.
Y tiên bất tử hắn giận dữ, sẽ khiến Lâm gia thiên sinh vạn thế đều hối hận ra tay với người Mạc gia bọn họ, khiến hàng tỉ ngôi sao đều biết kết cục đắc tội Mạc gia bọn họ là thế nào.
Ý niệm này thoáng qua, trong không khí ở bốn phía quanh hắn như địa ngục Sâm La xuất hiện, hủ thi thành núi, máu chảy thành sông, vô cùng thê thảm.
Ảo giác này chớp lóe lướt qua, đôi mắt Mạc Phàm như lợi kiếm nhìn xung quanh trang viên.
- Trốn lâu như vậy, đều đi ra hết cả đi!
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, không có bất luận phản ứng gì.
- Các người nghĩ rằng Ẩn Nặc Thuật có thể ẩn mình trước mặt tôi à?
Hắn vừa nói xong, không khí quấy động dữ dội, bốn đại thủ xuất hiện, giống như đại thủ của cự nhân viễn cổ, xuất hiện ở cửa vào, thác nước, cùng hai bên núi trong trang viên.
“Rầm!” một tiếng nổ vang trời, sơn thể lắc lư giống như sơn băng, thác nước như Thiên Hà chảy ngược, bay lên trời.
Mặt đất chỗ cửa trang viên có dấu tay rất sâu, vết rạn như mạng nhện lan tràn ra bốn phía.
Một chưởng này đánh xuống, bốn bóng người chớp lóe dưới bàn tay, đúng là Quỷ Lão, Băng Ma, Tống Chung và Liễu Như Phong mà Lâm Thiên Phong phái tới.
Bốn người này vừa xuất hiện, bốn đạo kình phong thổi về phía Mạc Phàm, bầu không khí căng thẳng.
Bốn người bị Mạc Phàm ép ra, không chỉ không hoảng hốt, trái lại giống như nhìn thấy con mồi rơi vào cạm bẫy của mình, đều hiện lên tươi cười đùa giỡn.
- Mạc Phàm, cuối cùng cậu cũng ra rồi.
Quỷ Lão để hai tay ra sau lưng, vừa đi đến chỗ Mạc Phàm vừa nói.
Ba người khác cũng theo ba hướng, chậm rãi đi về phía Mạc Phàm.
- Lâm gia phái bốn tên phế vật các ông tới đối phó tôi sao?
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Bốn người này đều từng xuất hiện ở hội bán đấu giá, nằm trong dự liệu của hắn.
Bốn người nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra, đều cười khinh thường.
Mạc Phàm hoàn toàn có thể hung hãn trước mặt người đứng sau vị trí thứ 10 Hắc Bảng, bởi vì cậu ta có bản lĩnh đó.
Nhưng ở đây, Mạc Phàm hung hãn lúc này thật là khó hiểu.
Bởi vì bất luận là Quỷ Lão hay Băng Ma, thực lực đều trên Mạc Phàm.- Mạc Phàm, cậu quá coi trọng mình rồi, cậu biết hai người trước mặt cậu là ai không?
Liễu Như Phong cười âm hiểm nói.
Nếu chỉ có ông ta tới, ông ta lập tức quỳ xuống, nhưng có Quỷ Lão và Băng Ma ở đây, ông ta còn có cơ hội giết Mạc Phàm.
- Cần biết tên hai người chết sao?
Mạc Phàm không thèm quan tâm nói.
Mặc kệ là ai mai phục ở đây đều chết đi.
Nhất là Liễu Như Phong, để ông ta sống lâu như thế, còn dám đánh chủ ý với Mạc gia, càng đáng chết hơn.
- Người chết sao?
Liễu Như Phong cười khinh thường.
Tống Chung đốt một điếu thuốc, phả khói ra.
Băng Ma đứng trên thác nước, lắc đầu.
Trong mắt Quỷ Lão hiện lên thất vọng, ông ta tưởng rằng Mạc đại sư Đông Hải danh chấn Hoa Hạ một năm nay lợi hại thế nào, xem ra chỉ là tiểu tử làm theo ý mình, chỉ biết ngươi chết ta sống, hoàn toàn không biết lợi hại.
- Tiểu tử, cho cậu cơ hội, giao trang viên này ra, từ bỏ gia tộc của cậu, thề không là địch với Lâm gia, cậu có thể sống sót.
Quỷ Lão ra lệnh.
Mạc Phàm có thể đến thứ 9 Hắc Bảng nhanh như vậy, chắc chắn có chỗ hơn người.
Chắc chắn bốn bọn họ giết Mạc Phàm không thành vấn đề, nhưng muốn giết Mạc Phàm trước khi Mạc Phàm hủy diệt trang viên này thì không đơn giản như vậy.
Linh tuyền trong động thiên này, rất quan trọng với ông ta hay Hắc Ám Giáo Đình phía sau Băng Ma.
Nếu có thể, bọn họ không cho phép động thiên này biến mất.
Lừa gạt động thiên từ tay Mạc Phàm trước đã, rồi giết Mạc Phàm cũng không muộn.
Bọn họ phải lấy được động thiên, tuyệt đối không thể để Mạc Phàm sống.
- Ông muốn tôi từ bỏ gia tộc tôi sao?
Mạc Phàm nheo mắt, trầm giọng nói.
- Một đám người bình thường mà thôi, đợi cậu đến tuổi tôi sẽ biết, cái gọi là tộc nhân, chỉ là cậu nhìn một đám người mất đi, nếu sớm muộn gì cũng phải rời đi, vì mạng nhỏ của mình từ bỏ bọn họ có là gì, nếu cậu có thể sống sót, nói không chừng bọn họ rất vui vẻ chết vì cậu?
Quỷ Lão thản nhiên nói, giống như từ bỏ người nhà bạn bè là chuyện bình thường với ông ta.
Sinh mệnh của tu sĩ dài hơn người bình thường nhiều, ông ta nhìn hơn 7, 80 tuổi, thực ra đã sống hơn 100 năm, sống qua triều Thanh diệt vong, dân quốc diệt vong, cho tới bây giờ.
Tộc nhân ở trong mắt ông ta, chỉ cần không thể trở thành tu sĩ, không khác gì con kiến.
- Ha ha, ông đang nói với tôi tiên phàm khác đường sao?
Mạc Phàm cười lạnh lùng hỏi.
- Không sai, cậu đã biết tiên phàm khác đường, tôi cho cậu một phút suy nghĩ.
Quỷ Lão nói.
Tuy bọn họ không trên tiên đạo, nhưng ở trong mắt người thường, bọn họ như thần tiên.
Đám Băng Ma im lặng không nói, cười mỉa nhìn chằm chằm Mạc Phàm.
Mạc Phàm lắc đầu, cười kỳ lạ.
Một phàm nhân dám nói tiên phàm khác đường với y tiên bất tử hắn, hoàn toàn không biết sống chết.
Cảm giác này giống như một học sinh chưa tốt nghiệp nhà vườn trẻ, nói với chuyên gia toán học đoạt giải Nobel là một cộng một bằng hai.
- Một phàm nhân như ông dám nói với tôi tiên phàm khác đường, tôi sẽ dạy ông cái gì là tiên, cái gì là phàm, cái gì là tiên phàm khác đường, cái gì là động vào gia tộc tôi, dù xa cũng phải giết!
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Ánh mắt hắn phát lạnh, một tay giơ lên nắm trong không trung, vận khởi Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Công, linh khí như long hình thành khí binh ngọn lửa trong tay hắn, không khí xung quanh lập tức tăng lên.
- Trảm!
Mạc Phàm khẽ quát một tiếng, hỏa kiếm chém về phía đầu Quỷ Lão.
Quỷ Lão khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn khí binh của Mạc Phàm một cái, không né tránh.
- Tiểu tử, cậu cho rằng cậu phản kháng có tác dụng sao, đây là cơ hội cuối cùng của cậu, nếu cậu từ bỏ, cậu chỉ có thể gặp người nhà cậu dưới đất.
Lúc này người Lâm gia, Thanh Bang, Hắc Ám Giáo Đình và Liễu gia phái qua đã ra tay, người Mạc gia đều là người bình thường.
Dưới cạm bẫy bọn họ bố trí, Mạc Phàm cũng phải chết, những phàm nhân kia có thể không chết sao?
Nếu Mạc Phàm quá để ý những phàm nhân đó, vậy thì quá ngu ngốc.
Ánh mắt Mạc Phàm lạnh lẽo, cười lạnh lùng.
Kiếp trước cha chết vì bệnh, hắn chỉ có thể nhìn.
Lão mẹ và Tiểu Vũ tự sát, hắn cũng chỉ có thể nhìn.
Bàn Tử bị giết, hắn cũng chỉ có thể nhìn Bàn Tử được đưa vào nhà tang lễ.
Hiện giờ cho dù bọn họ bị đốt thành tro bụi, y tiên bất tử hắn cũng có thể khiến bọn họ biến thành bộ dạng ban đầu.
Huống chi bọn họ sẽ không sao.
- Cho dù các người chết hết cả, bọn họ cũng không sao.
Mạc Phàm cười khinh thường nói.
Tay Mạc Phàm chém xuống, khí binh hỏa diễm như hỏa long từ trên trời giáng xuống, chém về phía Quỷ Lão.
Lúc này sắc mặt Quỷ Lão mới thay đổi, trong đôi mắt xuất hiện sát ý.
- Tiểu tử, cậu đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, cậu đắc tội Lâm gia, nhất định phải trả giá, giao đồ trấn phủ trang viên này ra, cậu có thể chết toàn thây, những người khác cũng nhất định phải chết.
Quỷ Lão nhíu mày, quát lớn nói.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Y Trọng Sinh
Chương 676
Chương 676