Trong khí tràng vô hình, Mạc Phàm hơi nhếch miệng mỉm cười.
Hắn nheo mắt lại, ánh mắt tập trung nhìn Cain.
- Ông có bất tử hay không, không phải do ông, mà do tôi, đốt!
Giọng nói của hắn vừa vang lên, mắt hắn vừa đóng vừa mở, Hồng Liên Nghiệp Hỏa xuất hiện trong đáy mắt hắn.
Chỉ liếc mắt một cái, trên người Cain dấy lửa.
- Tiểu tử, bản công tước giết nhiều người như vậy, lửa thánh của Thần Điện cũng không thể làm gì tôi, chút lửa đó của cậu có thể gi ết chết bản công tước sao?
Cain nhìn thoáng qua ngọn lửa trên người mình, cười khinh thường nói.
Ông ta tưởng rằng Mạc Phàm có thủ đoạn gì, chỉ là Đồng Tử Thuật khống chế lửa, loại pháp thuật này còn kém xa Vạn Đồng Tử của Bạch gia, ông ta không thèm quan tâm Vạn Đồng Tử, còn sợ thứ này sao?
“Ha ha!” Mạc Phàm cười khẽ, dời mắt nhìn Lôi Thần.
Cain nhíu mày, trong đôi mắt huyết sắc hiện lên dữ dằn.
- Tiểu tử, cậu dám coi thường bản công tước, cậu muốn chết à!
Huyết quang trên huyết đao đại phóng, quang ảnh hiện lên biển máu, bên trong đoạn tí tàn chi lên xuống, vẻ mặt một đám người sợ hãi vùng vẫy bên trong, biển máu mang theo tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế lưu lại vùng huyết sắc trong không trung, bao phủ Mạc Phàm.
Biển máu còn chưa tới trước người Mạc Phàm, thân thể Cain bị kiềm hãm, sắc mặt kỳ lạ.
Chỉ thấy dưới làn da trắng bệch của ông ta, một vùng đỏ như máu xuất hiện, tựa như có ngọn lửa thiêu đốt dưới da ông ta.
Huyết quang trong mắt Cain chớp lóe nhiều lần, huyết quang dưới da phai nhạt đi, nhưng ngay sau đó từng tia lửa chui từ dưới da ông ta ra.
Sắc mặt Cain thay đổi, trong đôi mắt đều là hoảng sợ.
Ông ta sống mấy trăm năm, có gì mà chưa từng thấy, ngay cả lửa thánh được xưng có thể trừng phạt toàn bộ hắc ám cũng không giết được ông ta, vậy mà ngọn lửa của tiểu tử Hoa Hạ khiến ông ta có cảm giác rơi vào tử vong, chuyện này chưa từng có.
Tuy trước đây ông ta đi tìm đường chết, là vì sẽ không chết, cũng không phải muốn chết.
- Tiểu tử, bản công tử không chỉ muốn giết cậu, còn chơi đùa người phụ nữ của cậu và tất cả phụ nữ Mạc gia.
Cain nghiến răng một cái, không quản sắp không áp chế được ngọn lửa trong cơ thể, bỗng nhiên cơ thể biến từ bạch sắc sang huyết sắc.
Một vùng sương mù máu xuất hiện quanh ông ta, bao phủ ông ta bên trong, mùi máu tươi nồng đậm lấy ông ta làm trung tâm dập dờn ra bốn phía, trong chớp mắt khí tức trên người ông ta tăng không chỉ một lần.
Hai cái cánh sau lưng ông ta vỗ vài cái, tốc độ tăng nhanh, huyết đao trong tay chém về phía Mạc Phàm.
Ông ta có cảm giác ngọn lửa này là thiên địch của ông ta, chỉ sợ giết Mạc Phàm mới dập tắt được.
Mạc Phàm nheo mắt, hàn ý trong mắt lại dày đặc hơn vài phần.
- Ông không động vào được một cọng lông tơ người của tôi đâu, tử!
ế ắ ắ ắ ế ắ ổNgọn lửa huyết sắc trong mắt hắn chớp lóe, vẻ mặt Cain đã đến trước người hắn thay đổi.
- A, không, tôi…
Ông ta kêu thảm một tiếng, còn chưa nói hết câu, Hồng Liên Hỏa trong cơ thể như nham thạch nóng chảy trong núi lửa không nhịn được muốn bùng nổ, thoát ra ầm ầm khỏi cơ thể ông ta, nổ ông ta thành mảnh, mỗi mảnh đều bị ngọn lửa huyết sắc bao quanh.
Hai tay Cain cầm huyết đao cách mi tâm Mạc Phàm chỉ một ngón tay thì bị ngọn lửa bao phủ, trong không khí tràn đầy mùi thịt nướng và mùi lông bị đốt.
Chỉ trong chớp mắt ngọn lửa huyết sắc biến mất, không còn giọng của Cain, cũng không còn cơ thể ông ta, hai thanh huyết đao cũng biến mất, giống như Cain bốc hơi khỏi thế giới này.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn người, đềutrợn mắt há miệng.
- Cain chết rồi sao?
Nếu trong đám Vạn Thiên Tuyệt ai không dễ gi ết chết nhất, chắc chắn là Cain.
Vampire ngũ đại, còn có huyết mạch của Vampire sơ đại, có mấy lần Thần Điện bắt Cain, chia cơ thể ông ta làm vài đoạn, nung trong lửa thánh, được Hắc Ám Giáo Đình đoạt lại một phần, Cain liền khôi phục bộ dạng ban đầu.
Nhưng Cain có sinh mệnh cường đại như vậy lại bị ngọn lửa trong mắt Mạc Phàm đốt không còn sót lại gì, chỉ là chuyện vài giây.
- Chuyện này…
Gi ết chết Cain, trên mặt Mạc Phàm không có chút biểu cảm, ánh mắt nhìn về phía điện đao mà Lôi Thần chém tới.
- Ông có thể dùng Lôi Điện rất giỏi à.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói với Lôi Thần, giống như giáo viên nói với học sinh bài tập làm rất tốt.
Lôi Điện vốn đại diện cho hủy diệt, trừng phạt và tai nạn, uy lực vô cùng cường đại, lôi điện màu đen lại càng dung nhập vào trong lực lượng hắc ám, lực hủy diệt lại tăng mạnh.
- Nếu biết, vậy thì đi chết đi.
Lôi Thần cười mỉa nói.
Mạc Phàm giết Cain, ông ta không có chút ý kiến gì, nhưng ông ta phải mang thi thể Mạc Phàm về Hắc Ám Giáo Đình.
Không ai có thể đoạt thứ gì của Hắc Ám Giáo Đình, giết người của Hắc Ám Giáo Đình phải trả giá thật nhiều, nhất là người Hoa Hạ thấp kém.
- Đáng tiếc, ông vốn dĩ không biết dùng.
Mạc Phàm nói tiếp.
Quả thật Lôi Điện màu đen rất đáng sợ, nhưng phải xem người ta khống chế Lôi Điện thế nào.
Ở trước mặt hắn, năng lực Lôi Thần khống chế Lôi Điện không khác gì trình độ nói chuyện của đứa bé 5, 6 tuổi.
- Tiểu tử, cậu quá kiêu ngạo rồi.
Lôi Thần tức giận nói.
Không có nhiều người trên Địa Cầu khống chế được Lôi Điện, nhưng cũng không ít, nếu ông ta được gọi là Lôi Thần, chắc chắn là rất mạnh trong số đó.
Ông ta là người khống chế Lôi Điện giỏi nhất, ở trong miệng Mạc Phàm như người không biết khống chế Lôi Điện, chuyện này không khác gì vả mặt ông ta.
Ông ta tức giận quát một tiếng, âm thanh điện xà chớp lóe vang lên, hai thanh điện đao màu đen dài ra gấp đôi, chỉ trong chớp mắt đã tới trước người Mạc Phàm.
- Hắc Thiết!
Hai thanh điện đao màu đen song song trong trời đêm chém về phía Mạc Phàm.
Hai thanh đao này còn chưa trảm xuống Mạc Phàm, không gian đã chấn động.
Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười lạnh lùng.
- Anh cho rằng tôi không nhìn thấy anh sao?
Hắn vừa nói xong liền nắm tay trái, Tru Tuyệt Kiếm màu vàng trôi nổi xung quanh xuất hiện trong tay hắn.
Hắn không thèm nhìn, một kiếm nhanh như thiểm điện chém về bên trái đằng sau.
Cùng lúc đó ý niệm của hắn vừa động, Đạo Cơ Lôi Điện trong Thức Hải sáng lên.
Thiểm điện màu tím xuất hiện trong tay phải hắn, giống như lôi xà đói khát đã lâu, lập tức cắn về phía lôi đao của Lôi Thần.
- Cũng lấy Lôi Điện cho tôi.
“Bùm!” một tiếng sấm vang lên trên bầu trời, điện xà màu tím gần tay phải Mạc Phàm và điện đao màu đen nổ tung.
Hai màu lôi quang như rễ cây già, phóng ra ánh sáng lan tràn ra xung quanh.
Điện lưu tràn đầy khiến hầu như tất cả mọi người cảm thấy bị điện giật, thân thể không tự chủ được run rẩy, lông dựng đứng.
Điện quang chớp lóe lướt qua, toàn thân Lôi Thần dấy lên khói đen, bay về phía sau.
Điện đao trong tay ông ta bị Mạc Phàm chộp lấy, điện quang co rụt lại, hai thanh hắc đao biến thành một thanh, thể tích cũng biến thành to bằng thanh đao bình thường.
Nhưng khí tức cường đại gấp bội lần, khiến người ta nhìn mà lưng phát lạnh.
Bên tay trái xung quanh kim kiếm của Mạc Phàm, không gian như thủy tinh bị nghiền nát, tràn đầy khe hở.
Bên trong khe hở, một thanh đoản kiếm cổ xưa cách huyệt Thái Dương Mạc Phàm chưa tới một tay.
Phần cuối đoản kiếm có thể mơ hồ nhìn thấy Gaia đang ẩn thân trong không gian nghiền nát, máu tươi tràn từ khóe miệng anh ta ra.
Xung quanh lặng ngắt như tờ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Y Trọng Sinh
Chương 801
Chương 801