TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Y Trọng Sinh
Chương 1175

- Chuyện này…  

Vừa rồi cái cây này chỉ tự động khôi phục nguyên hình thì thôi, vậy mà còn thoát khỏi phong ấn của ông ta, còn có thể công kích ông ta nữa.  

Ông ta coi như từng thấy không ít linh thụ, nhưng kỳ lạ giống như cái cây này thì đúng là lần đầu tiên.  

Chỉ trong phút chốc vẻ mặt ông ta khôi phục như thường.  

Ông ta không chỉ không tức giận, trái lại khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười hưng phấn.  

Nếu cái cây nhỏ này kỳ lạ như vậy, chắc chắn không phải linh thụ bình thường, hàng phục thứ như vậy mới càng có cảm giác thành tựu.  

- Chỉ là một cái cây cũng dám giương oai trước mặt thủ hộ giả tùng lâm ta, đúng là không biết tự lượng sức mình, ngươi đã không chịu đi theo ta, vậy ta chỉ có thể ép ngươi đi theo ta rồi.  

Charlieson cười mỉa nói.  

Ông ta nhảy lên trên cao, cũng không sợ những cái dây này, đôi mắt khép lại rồi mở ra, trên khuôn mặt bất cần đời xuất hiện vẻ nghiêm túc, chú ngữ ma pháp rườm rà truyền từ miệng ông ta ra, một hư ảnh cao hơn ông ta rất nhiều lập tức xuất hiện sau lưng ông ta.  

Hư ảnh này có mái tóc dài màu bạc buông xuống tận bên hông, gương mặt trắng nõn tuấn mỹ ngay cả nữ minh tinh đều phải ghen tị, mặc trên người trường bào ma pháp thời trung cổ, cầm trong tay trượng gỗ, lỗ tai nhọn hoắt rất giống tinh linh trong truyền thuyết.  

Hư ảnh này gõ quyền trượng trong tay xuống đất, một Ma Pháp Trận rất to lập tức xuất hiện, lan ra xung quanh.  

Trong chớp mắt cả tiểu hồ được Ma Pháp Trận này bao phủ.  

- Vạn Vật Hàng Linh.  

Một tay Charlieson vỗ mạnh xuống đất một cái, Ma Pháp Trận này lập tức rơi xuống mặt đất.  

Những cái dây gặp Ma Pháp Trận này, lập tức biến từ rễ cây cái dây sắc bén thành rễ cây bình thường, rơi xuống mặt đất.  

Charlieson hơi nhếch miệng, cười khẽ.  

Pháp thuật này là pháp thuật cường đại nhất ông ta có thể sử dụng, lực lượng của thần tiếp nối với rừng rậm, cho dù là cây già vạn năm cũng phải ngoan ngoãn biến thành một thụ nhân nghe lời.  

“Rầm” một tiếng, bên trong sơn động chấn động, bụi đất nổi lên bốn phía, Ma Pháp Trận rơi xuống mặt đất, cái cây nhỏ cũng xuất hiện theo.  

Charlieson nhướn mày, hơi sửng sốt.  

Những cái dây này bị ngăn cản, nhưng cái cây nhỏ vẫn không biến thành thụ nhân.  

Ông ta kinh ngạc đồng thời bỗng nhiên cả ngọn núi lắc lư dữ dội, giống như dưới đất có vô số thứ muốn chui ra.  

Sắc mặt Charlieson thay đổi, ông ta còn chưa làm rõ tình huống.  

“Rầm rầm rầm…”  

Từng cái dây thô hơn trước nhiều bay từ dưới chân đám Mạc Phàm ra, những cái dây này giống như phỉ thúy, nhiều giống như là rừng cây, nhanh như thiểm điện, những cái dây này không chỉ bay về phía Charlieson, có một số cái gần đó còn đâm về phía đám Mạc Phàm.  

Trong chớp mắt Charlieson không cười nổi, ông ta mượn cả lực lượng của thần rồi, vậy mà không thể hàng phục một cái cây nhỏ.  

Đôi mắt hung ác của ông ta nhìn về phía Mạc Phàm.  

- Tiểu tử, cậu không nhiều tuổi mà đê tiện như vậy, là cậu giở trò ở sau lưng đúng không?  

Một cái cây có thể thông minh tới đâu, ông ta từng thấy thụ yêu của Hoa Hạ rồi, cũng từng hàng phục rồi, cái cây nhỏ này còn chưa được tính là thụ yêu, vốn dĩ không có khả năng có bản lĩnh kỳ lạ như vậy, nhất định là Mạc Phàm giở trò ở sau lưng.  

Mạc Phàm thêm màn phòng hộ với Trần Phàm Không và đám đệ tử của Trần gia, cười nhạt một tiếng.  

- Đối phó ông, căn bản không cần tôi ra tay, cái cây kia là đủ rồi.  

Nếu coi Trường Sinh Linh Thụ là linh thụ bình thường thì sai rồi, loại cây này không thể gọi là linh thụ, có thể xưng là tiên thụ.  

Bởi vì chỉ có tiên thụ mới chẳng thèm quan tâm linh khí, giống như bài tiết không ngừng bài xuất ra.  

Ngoài ra Charlieson dùng phương pháp lấy linh thủy và linh thổ dưới Trường Sinh Linh Thụ làm dẫn, triệu hoán Trường Sinh Linh Thụ là không sai, nhưng dùng không đúng với Trường Sinh Linh Thụ.  

Linh thụ bình thường đều lấy thổ làm cha, nước làm mẹ, nhưng đối với Trường Sinh Linh Thụ mà nói, giống như dùng thứ Phượng Hoàng bài tiết đi hấp dẫn Phượng Hoàng, nếu Phượng Hoàng bị hấp dẫn, vậy thì quá kỳ lạ.  

Cho nên Trường Sinh Linh Thụ biến thành thụ nhân, hoàn toàn là vì tò mò.  

Cuối cùng sao, Trường Sinh Linh Thụ còn có một điểm rất đặc biệt, nếu có người chiết cành, hái lá của nó, nó sẽ không có phản ứng gì, chỉ phát triển nhanh hơn nữa.  

Nhưng nếu muốn nhổ tận gốc Trường Sinh Linh Thụ, sẽ khiến Trường Sinh Linh Thụ phẫn nộ.  

Cho dù tổ tiên của Charlieson tự mình tới, hủy diệt Trường Sinh Linh Thụ này thì còn được, muốn hàng phục Trường Sinh Linh Thụ thì không có khả năng.  

Hiện giờ Charlieson muốn cố lấy đi Trường Sinh Linh Thụ đã chọc giận cái cây này, Trường Sinh Linh Thụ không phản kháng mới lạ.  

- Tiểu tử cậu rất coi trọng cái cây nhỏ này nhỉ, xem tôi nhổ tận gốc cái cây này thế nào đi.  

Ý niệm của ông ta vừa động, Ma Văn như rắn bay xung quanh ông ta, lại bay xung quanh những cỏ cây quanh đó.  

Chỉ trong phút chốc, những Ma Văn đó đã nhập vào trong cỏ cây.  

- Con của rừng ta ở đây, còn không nhanh đi ra cho ta, đám thụ nhân.  

Nhưng mà ông ta vừa mới nói xong, những cây cỏ này làm như không nghe thấy, không một cái cây nào biến thành thụ nhân đi tới.  

- Chuyện này…  

Mắt ông ta mở to, lập tức ngây người.  

Lúc trước ông ta dùng Mộc Ngữ Thuật trao đổi với những cỏ cây này, bây giờ những cỏ cây này đều có thể chống cự pháp thuật của ông ta.  

Cái cây nhỏ này quái dị còn chưa tính, ngay cả linh thụ linh thảo trên núi cũng có thể như vậy.  

Chỉ trong phút chốc trong mắt ông ta tràn đầy lửa giận.  

Không chỉ như vậy, trong lúc ông ta ngẩn người, một cái dây như mũi tên đã tới bên cạnh ông ta.  

Sắc mặt ông ta thay đổi, thân thể nhoáng lên một cái liền đến nơi cách xa tiểu đảo.  

Những cái dây này không đuổi theo, giống như con rắn vòng quanh tiểu hồ, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Charlieson và đám Mạc Phàm.  

- Ông còn muốn thử lần nữa không?  

Mạc Phàm thản nhiên hỏi.  

Charlieson nắm chặt tay, nghiến răng vang lên ken két.  

Ông ta đường đường là người biến dị cấp bốn, cả thế giới này không có ai có thể so lực khống chế thảo mộc với ông ta, nhưng lại thua thảm hại trước mặt một tiểu tử Hoa Hạ.  

Ngay cả Vạn Vật Hàng Linh ông ta cũng dùng rồi, nhưng không thể hàng phục cái cây nhỏ này, chỉ sợ thử lần nữa cũng như vậy, quả thật cái cây nhỏ này rất kỳ lạ ông ta không thể hàng phục được.  

Bởi vì có khả năng cái cây nhỏ này không phải là linh thụ cấp bốn, mà là cấp năm.  

Hoa cỏ cây cối giống như con người, đều phân chia theo cấp bậc, cấp bậc càng cao sẽ càng khó thuần phục thành thụ nhân.  

Ông ta chỉ là người biến dị cấp bốn, nếu không thể thuần phục cái cây nhỏ kia vậy chỉ có thể là cấp bốn trở lên.  

- Không cần thử nữa, tôi đã thua, cái giá phải trả cho việc tôi không giết các người là… Nếu cậu có thể thuần phục cái cây nhỏ này, sau đó giao cho tôi.  

Charlieson cười nham hiểm nói.  

Đánh cược gì chứ, chỉ khi có thực lực ngang nhau mới có tư cách chơi như vậy.  

Nếu Mạc Phàm cường đại như ông ta, ông ta sẽ lập tức thực hiện đánh cược.  

Nhưng Mạc Phàm chỉ là một tiểu tử bình thường, không có tư cách này.

Đọc truyện chữ Full