TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Chương 69: C69: Gặp mẹ vợ 1

Từ nhỏ đến lớn, con gái vẫn là niềm tự hào của Tôn Nhã Như, bà ấy và cha Tiêu giống nhau, đều là giáo viên trung học phổ thông, sau này hi vọng sau khi con gái tốt nghiệp, bà ấy tìm các mối quan hệ ở trường trung học phổ thông, để con gái mình cũng làm giáo viên trung học phổ thông.

Ước mơ tốt đẹp, thực tập năm bốn kết thúc, con gái của bà sắp tốt nghiệp quay về, bà đã liên hệ xong, thế nhưng con gái của mình quay về liền cho bà và cha Tiêu một niềm "vui lớn"!

Tiêu Vũ mới tốt nghiệp lại mang hai đưa trẻ không biết nói chuyện trở về nhà.

Cha Tiêu bị tức đến nỗi chút nữa tái phát bệnh tim tại chỗ, bà cũng cảm thấy chóng mặt đau đầu, chút nữa ngất đi.

Đây vẫn không phải là điều quan trọng nhất, mấu chốt chính là họ hỏi cha của con gái Tiêu Vũ, Tiêu Vũ lại không nói ra.

Chưa lập gia đình mà sinh con trước, hơn nữa cha đứa bé liền không có mặt, có thể tưởng tượng được cảm giác của cha mẹ.

Cha Tiêu trong cơn giận dữ thậm chí muốn cắt đứt quan hệ cha con với Tiêu Vũ, mặc dù cuối cùng chưa đoạn tuyệt, nhưng những năm gần đây cũng chưa từng găp lại Tiêu Vũ.


Về phần mẹ Tiêu, mới lúc đầu cũng rất tức giận, nhưng cuối cùng vẫn thương xót con gái, chủ động đến tìm con gái của mình, cuối tuần có thời gian cũng đi qua một lần, giúp con gái chăm sóc con cái.

Trong những năm này, bà vẫn rất oán hận Dương Lỗi chưa từng xuất hiện.

Nhìn con gái của mình, Tôn Nhã Như cau mày nói: "Lúc đầu mẹ không muốn con yêu đương lúc ở đại học, lo lắng con tuổi còn nhỏ, chịu nhiều tổn thương, con xem xem những năm vừa qua con sống như thế nào”.

Nhắc đến cuộc sống của con gái, Tôn Nhã Như càng oán hận Dương Lỗi.

Nghe xong, Tiêu Vũ lắc cánh tay của Tôn Nhã Như, làm nũng nói: "Mẹ, chuyện trước đó không thể trách Dương Lỗi, anh ấy xảy ra biến cố, cách đây không lâu mới về nhà, sau khi về nhà thì đi tìm con. Trước đó cũng là con đề nghị chia tay, xóa hết số điện thoại di động và Kk".

"Hừ, những điều này có thể giải thích, vậy chuyện con mang thai tại sao không nói cho cha mẹ, còn nhờ cô út của con che giấu giúp? Nếu mẹ sớm biết chuyện này, chắc chắn sẽ đến chăm sóc con". Tôn Nhã Như trầm giọng nói.

Tiêu Vũ không nói gì, nếu thật sự nói ra thì cha Tiêu và mẹ Tiêu chắc không để cô giữ lại con.

Thấy dáng vẻ của con gái, Tôn Nhã Như cuối cùng vẫn mềm lòng, bà thở dài một hơi rồi nói: "Bỏ đi, con nói cho mẹ nghe những chuyện liên quan đến Dương Lỗi".

Chuyện đã xảy ra rồi, bà cũng thay đổi không được, bây giờ quan trọng nhất là để con gái mình hạnh phúc, chắc chắn không thể chịu đựng thêm tổn thương nào khác.

Nói đến Dương Lỗi, hau mắt Tiêu Vũ sáng lên, cô mỉm cười nói: "Mẹ, con người Thạch Đầu rất tốt, lúc ở đại học cũng rất giỏi, từ trước đến giờ chưa làm con tức giận, lần này sau khi tìm được con cũng rất hối hận. Ngày hôm qua anh ấy đưa Dao Dao và Kỳ Kỳ đi học, buổi tối đi đón, lúc con trở về thì cơm canh đã nấu xong, anh ấy còn dỗ Dao Dao và Kỳ Kỳ đi ngủ, kể chuyện cho chúng nghe..."

Cô nhanh chóng kể ra mọi chuyện của Dương Lỗi, trên mặt hiển nhiên có vẻ hạnh phúc.

Thấy dáng vẻ của con gái mình, Tôn Nhã Như làm sao không biết bản thân con gái đã không khuyên nổi điều gì.


Bà nghĩ ngợi rồi hỏi: "Vậy nhà cậu ta làm gì? Bây giờ cậu ta đang làm nghề gì?"

Cho đến bây giờ, bà còn chưa hiểu rõ tình hình của Dương Lỗi.

Tiêu Vũ chân nhắc dùng từ một chút rồi nói: "Nhà Thạch Đầu ở thôn nhà họ Dương, cũng giống với thôn nhà họ Tiêu trước đó của chúng ta, cha mẹ Thạch Đầu đang làm hồ cá".

Nghe Tiêu Vũ nói, Tôn Nhã Như hơi cau mày: "Trước đó con nói Dương Lỗi cậu ta chữa bệnh mấy năm, chắc tốn rất nhiều tiền? Bây giờ nhà cậu ta có phải còn nợ tiền không?"

Thấy tình hình. bà có thể phân tích ra gia cảnh nhà Dương Lỗi bình thường, cộng thêm biến cố xảy ra trên người Dương Lỗi, có thể bây giờ điều kiện nhà họ Dương rất tệ.

Con gái mình vốn dĩ rất khổ, lẽ nào sau khi ở cùng với Dương Lỗi, sẽ càng khổ hơn sao?

"Không có".

Nghe xong, Tiêu Vũ vội lắc đầu nói: "Mẹ, trước đó nhà Dương Lỗi nợ bên ngoài một ít tiền, nhưng sau khi về nhà Dương Lỗi rất cố gắng, bây giờ anh ấy viết tiểu thuyết, tổng cộng kiếm được hơn hai triệu!"

"Hơn hai triệu?"


Nét mặt Tôn Nhã Như lộ vẻ kinh ngạc, tuổi Dương Lỗi cũng không lớn, sao kiếm được nhiều tiền như vậy?

Lúc này Tiêu Vũ đương nhiên không ngừng nói tốt cho Dương Lỗi: "Ngoài ra, Thạch đầu còn viết một bài hát, bán cho âm nhạc Hải Đường, giá quy định bài hát kia là năm mươi nghìn tệ, còn tiền lãi hai mươi phần trăm, bây giờ lượt tải xuống trên Gukou music của bài hát kia đã hơn sáu trăm nghìn, dựa theo chia phần trăm, Thạch Đầu có thể lấy được một triệu..."

Tiêu Vũ liên tục nói, nói tốt cho Dương Lỗi trước mặt Tôn Nhã Như, có ý để mẹ Tiêu thích Dương Lỗi.

"Viết một bài hát, kiếm được một triệu?"

Tôn Nhã Như nghe lời của con gái mình dường như càng ngày càng thái quá, hơi cau mày: "Con tra những thứ này sao?"

Một thanh niên như Dương Lỗi viết tiểu thuyết và bài hát lại kiếm được nhiều tiền như vậy, bây giờ tính ra có hơn ba triệu, bà hơi lo lắng Dương Lỗi có phải đang lừa gạt con gái mình không.

Tiêu Vũ rất thông minh, nhưng sau khi gặp Dương Lỗi giống như biến thành kẻ ngốc, bà không thể không lo lắng.


Đọc truyện chữ Full