Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
Lan bà tử một đường cúi đầu, nhìn chằm chằm trên mặt đất, từ gạch đá xanh đến thanh ngọc bản, không nhớ rõ đã qua bao nhiêu cổng, chỉ cảm thấy quanh thân đầy áp lực, thở mạnh cũng không dám ra, thẳng đến khi thái giám bảo quỳ xuống, bà ta cũng không dám ngẩng đầu lên. ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
Giọng nữ uy nghiêm vang lên trên đỉnh đầu: "Ngươi là người bên người Triệu phu nhân?"
"Hồi quý nhân đúng thế ạ."
Nữ nhân trên ghế tạm dừng một chút, "Chớ có khẩn trương, cứ theo sự thật mà trả lời là được, ngươi hầu hạ Triệu phu nhân, tất nhiên đã gặp qua mẹ đẻ Triệu phu nhân, ngươi nói xem dạng người bà ta như thế nào, ngươi nhất nhất nói đúng sự thật, bao gồm những chuyện bà ta đã từng nói qua." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
Lan bà tử đầu như chôn trên mặt đất, thanh âm run rẩy nói, "Hồi quý nhân, nô tỳ đến hầu tiểu thư khi mẹ tiểu thư vẫn còn... Củng phu nhân tính tình ôn hòa, nô tỳ thấy cả ngày tựa hồ bà đều buồn bực không vui, Phương tiên sinh thường xuyên đến thăm chủ tử, Củng phu nhân không muốn thiếu tiên sinh nhân tình, nên thường cùng nô tỳ thêu vài thứ, đổi lấy tiền bạc, miễn cưỡng qua ngày."
"Ngươi nói thiếu nhân tình, Triệu phu nhân không phải thứ nữ của Phương Đại Nho sao? Phụ thân dưỡng dục nữ nhi, sao còn nói thiếu nhân tình." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
"Hồi quý nhân, lúc bắt đầu nô tỳ cũng cho rằng vậy, nhưng sau đó khi Củng phu nhân lâm chung, chính miệng bà đã nói cho tiểu thư rằng Phương tiên sinh không phải cha ruột của tiểu thư, còn những chuyện khác lại không có nhiều lời, cũng không nhắc tới cha ruột tiểu thư."
Người trên ghế tựa hồ như suy nghĩ cái gì đó, nửa ngày cũng không nói gì, đang lúc Lan bà tử cho rằng sẽ không có câu hỏi gì nữa, thì người đó lại mở miệng:
"Chẳng lẽ Củng phu nhân chưa bao giờ nhắc tới bà là người ở đâu sao?" ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
"Nô tỳ không rõ ràng lắm, Củng phu nhân cũng không nói với tiểu thư, nên nô tỳ càng không biết, bất quá nô tỳ nghĩ Phương tiên sinh tất nhiên là biết ạ."
" Được rồi, ngươi đi xuống đi, chuyện hôm nay chớ nên lộ ra."
" Vâng, nô tỳ tuân mệnh."
Thái giám lại đưa Lan bà tử ra cung, Lan bà tử chỉ cảm thấy phía sau lưng mình đều ướt đẫm, mùa đông gió lạnh thổi đến người mà run, nghe cửa cung đóng lại phía sau, bà ta chạy nhanh về Triệu trạch, một lát cũng không dám ngưng nghỉ. ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
Trong Đức Xương Cung, Bình Hoàng Hậu còn ngồi đó chưa hề nhúc nhích. Sau một lúc, Hoàng hậu nói với Cầm ma ma:
"Ngươi phái người đến hầu phủ, bảo mẫu thân ngày mai tiến cung một chuyến."
Mai quận chúa gần đây luôn mang theo thế tử phu nhân sửa sang lại nhà kho, chuẩn bị hồi môn cho Bình Tương, nghe được cung nhân tới truyền, cho rằng Hoàng Hậu tìm bà là vì thương nghị chuyện Thái tử cùng Tương Nhi đại hôn, sáng sớm ngày kế bà ta liền vui mừng vào cung.
Mai quận chúa mặt mày hỉ khí dương dương, vừa thấy mặt hoàng hậu liền đi thẳng vào vấn đề, "Hoàng Hậu nương nương, muốn thương nghị việc Thái tử cùng Tương Nhi kết hôn sao?"
" Cũng không hẳn thế." Hoàng Hậu nâng mi, " Cho Thường Viễn Hầu phu nhân ban toạ." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
"Tạ nương nương." Mai quận chúa không khách khí ngồi xuống:"Nương nương nếu không triệu kiến thần phụ, thần phụ cũng tính hai ngày sau tiến cung thỉnh an, lại thương nghị một chút hôn sự Thái tử cùng Tương Nhi."
Hoàng Hậu ngồi trên bảo tọa, nhìn bà:
"Việc này tất nhiên cần thương nghị, bất quá bổn cung triệu mẫu thân tiến cung là bởi vì lòng có nghi hoặc, đêm qua bổn cung nằm mộng, mơ thấy một nữ tử không ngừng gọi bổn cung, còn nói là mẹ đẻ bổn cung, bổn cung nhìn không rõ bộ dáng, khi tỉnh lại rơi lệ đầy mặt, cảm thấy mình thực bất hiếu, không biết mẫu thân có thể nói cho bổn cung, bà ấy là người thế nào?"
Mai quận chúa sửng sốt, không ngờ hoàng hậu sẽ nhắc tới chuyện này, có chút mất tự nhiên nói:
"Cái này mẫu thân cũng không biết, mẫu thân gả cho phụ thân hoàng hậu khi hoàng hậu đã sinh ra, cũng không biết là người thế nào, có lẽ lòng hầu gia rõ ràng hơn." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
Hoàng Hậu thần sắc đau thương nói, "Lại là như vậy, vậy mẫu thân có thể nói cho bổn cung, vị nguyên phối đó, nghe nói họ Củng, không biết sau đó đã đi nơi nào?"
"Nương nương nói những việc này làm cái gì, mẫu thân chưa thấy qua, thì sao nói được điều gì, chỉ là nghe nói Củng thị hành vi không kiềm chế, hầu gia giận dữ hưu thê, nghĩ chắc cũng không phải nữ tử tốt, ai cũng không biết thị đi nơi nào, nương nương hôm nay nghĩ thế nào mà nói những việc này, hay là có người nói cùng nương nương gì đó?" ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
"Thật ra cũng không phải, là bổn cung nhìn thấy một số người, nên đột nhiên nhớ tới, thuận miệng hỏi thôi, mẫu thân chớ có để ở trong lòng, Thái tử cùng Tương Nhi cũng nên chuẩn bị hôn sự rồi, theo lý thuyết lớn nhỏ có thứ tự, Triều ca nhi là huynh trưởng, mẫu thân vẫn nên chuẩn bị cho hắn cùng Phượng Nương đi, chờ khi bọn hắn thành thân xong, Tương Nhi mới xuất giá."
Sắc mặc Mai quận chúa có chút khó coi, tâm bất cam tình bất nguyện mà ừ một tiếng.
Hoàng Hậu cũng không xem sắc mặt bà ta, tự nói:" Bổn cung thấy nên sớm không nên quá muộn, Triều ca nhi thành thân càng sớm, Thái tử cùng Tương Nhi mới sớm đại hôn được, mẫu thân ngài xem, cuối năm rồi còn không đem tôn tức cưới vào cửa?"
"Hết thảy đều nghe theo nương nương phân phó." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
Mai quận chúa lòng không nguyện ý cho Phượng Nương gả vào hầu phủ, từ khi nương nương tứ hôn cửa Đoạn phủ bà ta cũng không có qua, càng không có chuyện cùng bọn họ thương nghị hôn kỳ, cũng không gặp qua Phượng Nương, dã nha đầu nông thôn sao đáng giá để bà ta đi xem chứ.
Hoàng Hậu sao có thể không biết trong lòng bà ta nghĩ gì, năm rồi còn chọn tới chọn đi, trong kinh các quý nữ đều bị bà ta đem ra chọn còn không hài lòng nên chậm chạp chưa định ra để Triều ca nhi cưới, đột nhiên đem Triệu Phượng Nương chỉ kim tôn, bà ta cao hứng không nổi.
"Mẫu thân, Phượng Nương là bổn cung nhìn lớn lên, đoan trang có lễ, sẽ không làm mẫu thân thất vọng."
Mai quận chúa khô khốc nói: " Ánh mắt nương nương tất nhiên là tốt rồi."
Hoàng Hậu hơi thấp đầu xuống, không biết suy nghĩ cái gì, chỉ hơi hơi mỉm cười.
Mai quận chúa có bực mình đi ra cung, vừa vặn thấy Thái tử, Thái tử vốn dĩ lạnh mặt, nhìn thấy bà dừng chân lại, gật đầu, bà ta lập tức cười, "Thái Tử điện hạ muốn đi đâu vậy, sao không thấy Triều nhi."
"Cô muốn xuất cung một chuyến, Triều biểu ca có chuyện khác."
"Thái tử thật là càng ngày càng ổn trọng, bà ngoại thấy trong lòng cao hứng, chỉ là giống như gầy đi rồi, không biết mấy ngày gần đây thái tử vội à? Là Thái tử, là trữ quân một quốc gia, thân mình quan trọng nhất, có chuyện gì làm thì để bọn nô tài đi làm, chớ có mệt nhọc quá." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
" Chỉ là đi theo nhóm thái phó học hành thôi cũng không làm cái khác, cô cũng không cảm thấy vất vả, cô còn có chuyện quan trọng, không bồi bà ngoại nữa, cô đi trước, cáo biệt."
" Được rồi, điện hạ vội thì cứ đi."
Mai quận chúa càng nhìn càng vui mừng, Thái tử ổn trọng có lễ, lại là đích trưởng tử của đế hậu, từ nhỏ đã là Thái tử, tương lai chính là vua một nước, Tương tỷ nhi gả vào Đông Cung, về sau chính là chủ nhân của tòa kim bích huy hoàng này, sẽ không thua Hoàng Hậu hiện tại. Nghĩ đến thứ nữ nghênh ngang ngồi ở trên bảo tọa đó, mà nữ nhi của bà ta lại gả xa kinh thành, đã nhiều năm không về nhà mẹ đẻ, nữ nhi mệnh khổ, chưa từng sinh dưỡng ra một đứa con nào, cũng may con rể còn đau người, cũng không có truyền ra chuyện sủng thiếp diệt thê. Chờ giang sơn này thay đổi triều đại, cháu gái bà ta nhập chủ hậu cung, bà ta sẽ đem sở hữu hết thảy chuyển biến lại đây. ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
Nhìn theo hướng Thái tử đi ánh mắt bà ta trào lửa nóng.
Thái tử ra cung trực tiếp đi đến Tư phủ. Tư các lão không ở nhà, Tư phu nhân cũng đến Hàn Vương phủ, Tư lão phu nhân cùng Tư Lương Xuyên ra nghênh đón, tuy nói Tư Lương Xuyên từng là thư đồng của Thái tử, bởi vì tuổi không gần, Thái tử cùng Bình gia công tử thân thiết hơn, mấy năm trước Tư Lương Xuyên về nhà thì Thái tử cũng không thường qua lại, hôm nay Thái tử tới cửa không biết là vì chuyện gì?
"Chúc mừng Lương Xuyên, cô nghe nói ngươi đính hôn, đặc tới chúc mừng."
Nói xong, Thái tử sai người nâng hạ lễ vào. Tư lão phu nhân ý cười đầy mặt:
"Lão thân tạ Thái tử ân điển."
"Lão phu nhân, cô cùng Lương Xuyên tình nghĩa phi thường, hắn đính thân, sao có thể không tới cửa chúc mừng."
Tư Lương Xuyên ánh mắt trầm lại hắn biết Thái tử vì sao đến nên mời Thái tử đến thư phòng:
"Thái tử có thể tới, Lương Xuyên thụ sủng nhược kinh, được Thái tử coi trọng thật cảm ơn vạn phần."
" Thôi, cô biết ngươi là người trọng tình, mấy năm nay, cô cùng ngươi ai cũng bận rộn, nên ít thấy được nhau, mỗi khi nhớ tới những ngày ở chung, đều cảm thấy ngươi mới chân chính là tri kỷ."
"Thái tử hậu ái, Lương Xuyên ghi nhớ trong lòng."
"Lương Xuyên, cô nghe nói vị hôn thê của ngươi là em gái Phượng Lai huyện chủ, ngày đó ở thư viện có qua gặp một lần, lớn lên xác thật mạo mĩ, chẳng qua xuất thân thấp hèn chút, mấy năm nay cô không biết ngươi là thật sự không hiểu hay là làm bộ không thấy, Vĩnh Liên vẫn chưa hứa gả cho ai, chính là vì chờ ngươi." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
Vĩnh Liên công chúa là do Đức phi sở sinh ra, hậu cung của Kỳ Đế, trừ bỏ Hoàng Hậu nương nương sinh một gái hai trai, cũng chỉ có Đức phi sinh một cô con gái, hai người đều là trắc phi của Kỳ Đế, các hoàng tử công chúa cũng đều được sinh ở Chúc Vương phủ, tự bệ hạ đăng cơ vào trong cung thì không có hoàng tử hoàng nữ nào ra đời nữa.
Vĩnh Liên công chúa từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, cực ít ra ngoài, Tư Lương Xuyên khi là thư đồng Thái tử, từng gặp qua nàng ta một hai lần, không biết nàng ta lại có tâm tư đó, lúc này hắn mới nhớ tới, kiếp trước Vĩnh Liên công chúa gả cho Bình Triều.
Một đời này, hết thảy đều bị quấy rầy, Bình Triều cưới Triệu Phượng Nương, Thái tử cưới Bình Tương, bọn họ không có quan hệ đến Tư gia.
"Điện hạ." Tư Lương Xuyên giật mình nói: "Lương Xuyên chưa bao giờ biết đến việc này, Vĩnh Liên công chúa là thiên chi kiêu nữ, Lương Xuyên không dám có tâm trèo cao."
"Lương Xuyên, hiện tại ngươi biết cũng không muộn, nếu ngươi cũng có ý, việc này giao cho cô, cô sẽ vì ngươi làm thỏa đáng."
"Điện hạ, chuyện này không hợp lý, Lương Xuyên đã cùng Triệu gia tam tiểu thư đính hôn, sẽ không hối hôn." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
Thái tử lạnh lùng cười:
"Hối hôn? Ngươi cũng biết từ xưa đến nay phong đỏ xứng lục tùng, thanh sơn làm bạn với nước chảy, không xứng đôi lại cường ngạnh ở cùng nhau, đó mới là chuyện thống khổ nhất thế gian, muốn tìm cho mình một nữ tử thích hợp thì có gì sai. Lương Xuyên, ngươi không cần sợ, hết thảy có cô chịu trách nhiệm, Triệu gia tam tiểu thư cô sẽ vì nàng tìm một mối khác tốt, ngươi cùng Vĩnh Liên mới là trời đất tạo nên một đôi."
Tư Lương Xuyên nghiêm mặt nói:
"Điện hạ hảo ý Lương Xuyên tâm lĩnh, chẳng qua Tư gia cùng Triệu gia đã đổi thiếp canh, việc hôn nhân định ra thì không có đạo lý hối hận. Tư gia trăm năm qua lấy chân thành đối đãi với người, nếu giờ thất tín bội nghĩa sẽ bị người trong thiên hạ nhạo báng."
Thái tử nghiêm túc hỏi lại một lần:
"Ngươi xác định muốn bỏ qua Vĩnh Liên." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
"Vĩnh Liên công chúa là minh châu, trước nay đều không phải là người Lương Xuyên có thể trèo cao, mong Thái tử thứ lỗi."
" Thôi, cô cũng là một phen hảo tâm, ngươi không nguyện ý, việc này cũng liền từ bỏ." Thái tử thở dài một hơi
"Ngươi nếu rảnh rỗi tới Đông Cung cô thập phần hoan nghênh."
" Vâng."
Sau khi Thái tử rời đi, ánh mắt Tư Lương Xuyên ám xuống, gọi Hứa Lịch, "Ngươi liên hệ với Thanh Hạnh, đưa tới chỗ Triệu Tam tiểu thư."
Hứa Lịch đi tìm Thanh Hạnh, Thanh Hạnh sáng hôm nay đã được mẹ mìn dẫn đến Triệu trạch, Trĩ Nương nghe Tư Lương Xuyên nhắc nhở, không chút do dự chỉ định nàng.
Nàng ta nhận được lời đại công tử phân phó, nhẹ giọng nói với Trĩ Nương: ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
"Tam tiểu thư, công tử có dặn." Trĩ Nương kinh ngạc nhìn nàng ta, nhanh như vậy đã có nhiệm vụ?
Đại công tử phái người đến xem ra là người trung gian truyền tin tức, Trĩ Nương lấy cớ nói với Củng thị muốn ra cửa, Củng thị đương nhiên đồng ý, bất quá bảo nàng đem theo nha đầu.
Đi vào trà lâu, trà lâu này có chút tương tự ở Độ Cổ, nói không chừng cũng là sản nghiệp của đại công tử, Thanh Hạnh dẫn nàng tới nhã thất trên lầu. Trĩ Nương đẩy cửa đi vào, liền nhìn ở bên cửa sổ một nam tử đang đứng đó. Giống trước kia, hắn chậm rãi xoay người, như tùng tựa trúc.
Nàng cởi xuống áo choàng, hắn tự nhiên tiếp nhận đi treo ở trên tường, nơi đó còn có một kiện áo khoác khác, màu xanh đen thêu hoa văn xanh, mà áo choàng của nàng là màu hồng đào, còn dùng lông thỏ trắng viền biên, hai kiện treo cùng nhau, thâm trầm cùng diễm lệ, cực kỳ phối hợp.
Nàng có chút không được tự nhiên hỏi, "Không biết đại công tử tìm ta tới, lại có chuyện gì?" ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
Tư Lương Xuyên chuyên chú nhìn nàng, mày nhíu lại:
"Xác thật là có việc, mười tám tháng chạp chính là ngày ta hai mươi lăm tuổi."
Trĩ Nương chớp chớp mắt, hắn có ý gì, trước tiên đã nói tới sinh nhật? Hay muốn nàng đưa quà, giống như các vị hôn thê, hẳn là đưa một trang sức bên người.
"Không biết đại công tử thích gì, túi tiền hay là túi thơm, nói ra không sợ ngài chê cười, nữ hồng của ta có chút không đem ra được, đến lúc đó mong đại công tử thông cảm."
Hắn cúi đầu, khóe miệng cười nhẹ:
"Hai thứ khác biệt đều phải có đi, Tư gia có tú nương, về sau cũng không cần nàng tự mình động thủ, hôm nay ta không phải muốn nói việc này, nàng hẳn là đã nghe qua tổ huấn của Tư gia chúng ta rồi."
Trĩ Nương ngồi thẳng lên, hắn nói tổ huấn làm cái gì:
" Có nghe qua một ít, khi ở trên thuyền lão phu nhân cũng giảng qua."
" Tốt, vậy nàng hẳn biết, nam tử Tư gia chúng ta qua hai mươi lăm mới thành thân, trước thành thân sau mới lập nghiệp, ta sắp hai mươi lăm, tuổi tác thế là đủ rồi." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
Nàng nghi hoặc nhìn hắn, chậm rãi nheo mắt, nguyên bản đôi mắt mông lung giống bị sương mù bao phủ, âm thầm phỏng đoán, hắn không phải là muốn thành thân trước năm mới đi?
Thời gian có chút khẩn cấp quá, nhà bọn họ của cải mỏng, của hồi môn làm sao chuẩn bị kịp, mặt nàng khó xử:
"Vì sao phải gấp như vậy, tháng ba sang năm ngài phải tham gia kỳ thi mùa xuân, giờ thành thân trước, có thể sẽ làm ngài phân tâm không?"
"Sẽ không."
Bất quá là lại làm lại một lần mà thôi, kiếp trước hắn đỗ đầu, thi đình được bệ hạ khâm điểm làm Trạng Nguyên, làm lại một lần, sẽ không có gì thay đổi.
Trĩ Nương gật đầu, nếu hắn tin tưởng, nàng cũng không có gì phản đối:
"Việc này hãy đến cùng thương lượng với cha mẹ ta, ta không dị nghị, chẳng qua gia cảnh Triệu gia ngươi là biết rồi đó, đến lúc đó của hồi môn có khả năng không đẹp đâu." ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
"Ta trước đó đã cùng nàng thương lượng qua, chỉ cần nàng đồng ý, cái khác đều không sao cả, của hồi môn gì đó không cần quá để ý, năm đó mẫu thân gả vào cũng có ba mươi sáu nâng, Tư gia thanh quý, nếu thật là thập lí hồng trang, quá mức rêu rao, liền vi phạm ý nguyện tổ tiên."
" Được, việc này định như vậy đi, đại công tử còn yêu cầu ta làm gì không?"
"Chuyện khác thì không cần, nàng an tâm đợi gả đi."
Trĩ Nương gật đầu, nàng cũng làm không được cái gì, chẳng qua nàng là con út trong nhà, nếu gả sớm hơn hai vị tỷ tỷ có phải có chút không tốt không nhỉ?.
"Đại công tử, ở trong nhà ta tuổi nhỏ nhất, trong nhà có đại tỷ Nhị tỷ chưa gả chồng, đến lúc đó có thể có tai tiếng không."
"Nàng sợ nhàn thoại sao?" ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
Trĩ Nương cười: "Không sợ, ta tin tưởng đại công tử khẳng định sẽ không để nhàn thoại truyền ra."
Đáy mắt hắn tràn đầy ý cười đến trên mặt, đi lên trước một bước, duỗi tay vén tóc bên tai nàng ra sau, ngón tay xẹt qua làn da non mịn, quả nhiên giống như tưởng tượng rất trơn mềm, lưu luyến không tha khi hắn thu hồi tay lại lơ đãng chạm một chút. Nàng ngưỡng mặt nhìn hắn, nhìn không ra cảm xúc trong đáy mắt, chỉ biết là giờ này khắc này, hắn hẳn là vui mừng, cằm có chút râu làm trong lòng nàng ngứa ngáy, cũng muốn duỗi tay sờ.
Ý tưởng này làm chính nàng sốc, khi nào mà nàng đối với hắn lại không bố trí phòng vệ, trước kia nàng chưa bao giờ tin tưởng người nào, cũng không dám dễ dàng tin tưởng người nào, giống như từ khi mới quen đến bây giờ, nàng đối với hắn luôn tín nhiệm liền vượt qua mọi người.
Nàng lui một bước, "Đại công tử, ta nói với mẹ ta là muốn ra cửa mua trang sức, canh giờ không còn sớm, ta đi trước, cáo từ."
"Chờ một chút." Hắn giữ chặt tay nàng, đem tay nhỏ nhắn gắt gao nắm chặt, nàng xoay người nghi hoặc nhìn hắn, mặt nàng sáng trong như phù dung, môi anh đào kinh ngạc mà khẽ nhếch, cũng chỉ đeo một đóa hoa lụa, dường như từ trước đến nay đều thuần tịnh như vậy, trang sức gì sẽ xứng với nàng. ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018)
"Đại công tử, còn gì khác phân phó?"
Nàng lúc này mới phát giác tay hắn còn nắm lấy tay chính mình, hơi dùng sức rút ra, hắn lại cầm thật chặt, đem nàng kéo trở về, an tọa ngồi lại.
"Nàng không cần đi ra ngoài, ta cho người đưa lại đây."
Chuyện này không tốt lắm đâu, Trĩ Nương có chút khó xử.
Tư Lương Xuyên nhẹ nhàng mở cửa, gặp Hứa Lịch bên ngoài phân phó một phen, Hứa Lịch lĩnh mệnh rời đi.
"Đại công tử, có phiền toái quá không?"
Tầm mắt hắn vọng lại đây, phiền toái cái gì, chuyện về nàng đều không hề phiền toái. ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018
"Không phiền toái, Trân Bảo Các ở phụ cận, bọn họ thường xuyên tới cửa cho các phu nhân quý nữ chọn lựa trang sức."
Trĩ Nương tán thưởng, Trân Bảo Các thật có đầu óc, ở cổ đại nữ tử ra cửa không dễ, cửa hàng này có thể nghĩ ra biện pháp, tất nhiên sẽ kéo đến càng nhiều sinh ý.
Chỉ chốc lát sau, chưởng quầy Trân Bảo Các liền bưng cái tráp đến gõ cửa, cửa mở ra chưởng quầy cúi đầu tiến vào, không ngẩng đầu nhìn xung quanh, cũng không trộm đánh giá bốn phía, trực tiếp đem tráp đặt lên bàn, liền lui ra ngoài đóng cửa rời đi. ( Soái – Đào Quân Trang 07.12.2018