TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sát Thần Chí Tôn
Chương 375: C375: Tiết đồng mất tích 1

Giang Trần không sợ Dương Chiêu, nhưng mà cân nhắc đến Tiết Đồng an nguy, vẫn quyết định âm thầm bố cục.

Mà Luật Vô Kỵ cùng Huyết Tam, lại hồn nhiên chưa phát giác ra.

- Luật Vô Kỵ, Tiết Đồng này, phải xử lý nhanh một chút. Giữ lại một người sống, là một phần nguy hiểm.

Huyết Tam mở miệng.

Theo như ý tứ của Luật Vô Kỵ, là muốn hảo hảo tra tấn Tiết Đồng, chờ diệt Giang Trần xong, lại để Tiết Đồng ra tố cáo Giang Trần cùng Diệp Dung, mượn chuyện này kéo Diệp Dung xuống ngựa.

Giết Giang Trần, kéo Diệp Dung xuống ngựa, bồi dưỡng vương tử Diệp Hào thượng vị, chờ Diệp Hào đăng cơ, Luật Vô Kỵ hắn tất nhiên là Long Nha vệ Đại tổng quản, đây là dã tâm của Luật Vô Kỵ. Bạn đang đọc 𝐭r𝓊уện 𝐭ại — 𝐓r 𝑼𝒎𝐓r𝓊уen.Vn —

Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn muốn giữ Tiết Đồng.

Có thể nói, Tiết Đồng này là một khâu rất trọng yếu trong kế hoạch của Luật Vô Kỵ.

Nghe Huyết Tam nói như vậy, Luật Vô Kỵ vội nói:

- Tiết Đồng là tiểu nhân vật, giết hắn hay không, cũng không có gì quan trọng. Nói sau, giữ lại người này, ta còn có trọng dụng.

Huyết Tam và Luật Vô Kỵ, chỉ là quan hệ hợp tác, đối với dã tâm của Luật Vô Kỵ, lại một chút cũng không cảm thấy hứng thú. Hắn cảm thấy lưu người sống, đối với hành động của bọn hắn mà nói, chính là một tai hoạ ngầm.

Nếu là tai hoạ ngầm, phải trừ đi.

- Luật Vô Kỵ, tựa hồ ngươi lầm a. Tiết Đồng này, là người Truy Mệnh Ám Môn ta bắt tới. Xử lý như thế nào, cũng là sự tình của Truy Mệnh Ám Môn ta. Ngươi muốn lưu Tiết Đồng, dựa vào cái gì?

Huyết Tam cười lạnh.

Luật Vô Kỵ vội nói:


- Các ngươi sát nhân bắt người, còn không phải vì tiền tài? Tiết Đồng này, các ngươi giữ lại cho ta, ta nguyện ý trả thù lao.

Luật Vô Kỵ biết, chọi cứng là chơi không lại Huyết Tam. Dùng tiền mua thuận tiện, mọi sự đại cát.

- Thù lao?

Biểu lộ của Huyết Tam, quả nhiên hòa hoãn rất nhiều.

- Ngươi nguyện ý ra bao nhiêu tiền?

Luật Vô Kỵ cắn răng một cái:

- Tiết Đồng này, chẳng qua là một Chân khí đại sư. Cùng lắm thì, giá cả các ngươi giết một Chân khí đại sư, ta ra như thế, như thế nào?

- Ngươi cảm thấy, Tiết Đồng này chỉ đáng giá một Chân khí đại sư sao?

Huyết Tam ung dung cười.

- Vậy ngươi muốn thế nào?

Luật Vô Kỵ buồn bực.

- Một ngụm giá, thù lao giết một Tiên cảnh nhất trọng. Hoặc là thành giao, hoặc ta lập tức giết Tiết Đồng

Luật Vô Kỵ biết đối phương sư tử mở miệng lớn, nhưng không có cách nào, chỉ phải cắn răng nói:

- Tốt, theo ý ngươi nói.

Huyết Tam thoả mãn cười cười:

- Quả nhiên là người thông minh. Bất quá, ngươi muốn mua tánh mạng của Tiết Đồng, nhất định phải mang hắn đi. Để ở chỗ này, chúng ta sẽ có phong hiểm. Có phong hiểm, ta sẽ thu ngươi một số phong hiểm phí.

Truy Mệnh Ám Môn, quả nhiên là tổ chức chỉ nói tiền.

- Không cần ngươi quan tâm, Tiết Đồng này, cùng lắm thì ta mang hắn đi.

Mặc dù Luật Vô Kỵ biết, mang Tiết Đồng đi, sẽ có phong hiểm nhất định.

Nhưng mà, Luật Vô Kỵ rõ ràng hơn, Huyết Tam này là Hấp Huyết Quỷ, lòng tham không đáy. Có trời mới biết hắn sẽ thu bao nhiêu phong hiểm phí.

Huyết Tam cười ha ha:

- Đã như vậy, bây giờ ngươi có thể mang người đi. Còn nữa, về sau không có việc gì, đừng chạy tới đây, thời điểm chúng ta cần ngươi phối hợp, sẽ thông báo cho ngươi. Ngươi phải làm, là cung cấp hết thảy tiện lợi.

Luật Vô Kỵ đối với thái độ của Huyết Tam rất không thoải mái, nhưng không thoải mái, cũng phải nhịn:

- Cung cấp tiện lợi, tự nhiên không có vấn đề. Bất quá, ta hi vọng Truy Mệnh Ám Môn các ngươi, không nên bị Giang Trần dọa sợ tới mức co đầu rút cổ không ra.

Trên mặt Huyết Tam, đột nhiên hiện lên một đạo sát cơ.

Nếu đổi lại người khác nói lời này, chỉ sợ đã trở thành một người chết.


Bất quá, Huyết Tam biết, Truy Mệnh Ám Môn muốn hành động ở Thiên Quế Vương Quốc, là không thể ly khai Luật Vô Kỵ phối hợp tác chiến.

- Mang theo Tiết Đồng, xéo đi.

Huyết Tam mặt không biểu tình.

Luật Vô Kỵ cười hắc hắc, đi đến địa phương giam giữ Tiết Đồng. Đi vào trong phòng, bước chân Luật Vô Kỵ ngưng tụ, trong mắt toát ra vẻ không thể tin được.

- Người đâu?

Địa phương vốn là giam giữ Luật Vô Kỵ, không không đãng đãng, đừng nói người, ngay cả một cái bóng cũng không có.

Huyết Tam còn tưởng rằng Luật Vô Kỵ cố lộng huyền hư, đang muốn phát tác, đột nhiên bên tai khẽ động, vậy mà thật không có nghe được tiếng hít thở của Tiết Đồng.

Vừa rồi hắn cùng Luật Vô Kỵ nói chuyện, không có lưu ý động tĩnh trong phòng. Như thế nào cũng không thể tưởng được, Tiết Đồng kia sẽ không cánh mà bay

Phòng này không có cửa sổ, phòng ngự cường đại, bên ngoài lại có trạm gác ngầm, đừng nói trên người Tiết Đồng có thương tích, còn bị xiềng xích. Coi như là Tiết Đồng hoàn hảo, cũng không có khả năng xuyên tường ly khai.

Lại nhìn mặt tường trong phòng, hoàn hảo không tổn hao gì. Xuyên tường ly khai, hiển nhiên là không thể nào.

Luật Vô Kỵ nhìn Huyết Tam, mặt mũi tràn đầy hồ nghi.

Hắn hiển nhiên hoài nghi, đây là Huyết Tam giở trò quỷ, cố ý chơi xấu, muốn xảo trá Luật Vô Kỵ hắn.

Huyết Tam hừ lạnh một tiếng, đối với Luật Vô Kỵ hoài nghi không để vào mắt, mà đi vào trong phòng, nhìn chung quanh một phen, trực tiếp đi đến bên cạnh đống cỏ.

Những cỏ này, là để cho Tiết Đồng nằm.

Tay áo Huyết Tam quét qua, cỏ bị quét sạch, dưới mặt đất lại lộ ra một cửa động.

Một cửa động chỉ có thể dung nạp một người.

Đừng nói Luật Vô Kỵ trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Huyết Tam, giờ phút này cũng trợn tròn mắt. Tại đây đang êm đẹp, sao có thể có cái động?

Cái động đất này là đào lên lúc nào? Vậy mà ở địa bàn của Huyết Tam hắn, thần không biết quỷ không hay xuất hiện một cái động như vậy.


Trong nháy mắt, Huyết Tam có một loại cảm giác như rơi vào hầm băng.

Mà Luật Vô Kỵ, đồng dạng ứa ra một thân mồ hôi lạnh. Một cảm giác nguy cơ đột nhiên chạy lên não.

- Huyết Tam, ngươi... Ngươi vậy mà để cho Tiết Đồng chạy thoát?

Sắc mặt Luật Vô Kỵ xám ngoét, hắn quá rõ ràng, một khi Tiết Đồng thoát đi, đối với Luật Vô Kỵ hắn, thậm chí đối với cậu hắn Dương Chiêu mà nói, ý vị như thế nào.

Mặt Huyết Tam đen lên, ở trước động quan sát một hồi, cơ bắp trên mặt nhịn không được nhảy lên:

- Trốn? Trên người Tiết Đồng có thương tích, lại có cấm chế của ta, hắn chạy như thế nào? Đây là có người bên ngoài đào ra, mang hắn đi.

- Cái gì? Có người bên ngoài?

Luật Vô Kỵ nhảy dựng lên.

- Nơi này ẩn nấp như thế, làm sao ngoại giới biết Tiết Đồng ở chỗ này, chẳng lẽ... Chẳng lẽ?

Toàn thân Luật Vô Kỵ sởn hết cả gai ốc, không dám nói xuống nữa. Một loại dự cảm đáng sợ, nương theo bộ dáng Giang Trần mỉm cười, cùng một chỗ hiện lên trong đầu.

Ánh mắt Huyết Tam như độc xà, gắt gao tập trung Luật Vô Kỵ:

- Luật Vô Kỵ, đây đều là chuyện tốt ngươi xử lý.

Luật Vô Kỵ thấy Huyết Tam lộ ra hung quang, cũng sợ hãi. Tuy đây là vương đô, nhưng hiện tại hắn và Huyết Tam một mình đối mặt, không có mang theo nhân mã, Huyết Tam này muốn giết hắn, tựa như bóp chết một con kiến.

- Huyết Tam, ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Luật Vô Kỵ xám ngoét.¬


Đọc truyện chữ Full