TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sát Thần Chí Tôn
Chương 797: C797: Át chủ bài ra hết diệt vệ vô đạo

Giang Trần cau mày nói:

- Vệ Vô Đạo, nếu như ngươi lông tóc không tổn hao gì, ta thật không dám ra chiến một trận. Nhưng mà, trên người của ngươi có thương tích, vì Mộc Linh tuyền, không thể nói trước, đành phải đi hiểm đánh cược một lần.

Vệ Vô Đạo nghe vậy, cười ha ha:

- Xem ra ngươi quả nhiên còn chưa từ bỏ ý định, cũng tốt, bổn tọa sẽ cho ngươi minh bạch, Tiểu Nguyên cảnh ở trước mặt cường giả Thánh đạo, kia chính là con sâu cái kiến.

Nói xong, Vệ Vô Đạo cắm ống tiêu xuống, trong tay lại cầm chuôi trường đao huyết sắc kia.

Xuy xuy xuy xuy...

Thân hình Vệ Vô Đạo lóe lên, bốn sợi dây leo trước mặt đã đứt gẫy.

Giang Trần thấy thế, đồng tử có chút co lại, hiển nhiên cũng kinh ngạc vì cường giả Thánh đạo bá đạo. Lúc trước, đối với những Nguyên cảnh như Truy Dương lão quái, Ngôn Hồng Đồ,... Bọn hắn một lần nhiều lắm là chặt đứt một sợi dây leo.

Mà Vệ Vô Đạo này, tiện tay một đao, liền chém bốn gốc, có thể thấy được Thánh đạo nhị trọng, là danh bất hư truyền.

Bất quá Giang Trần cũng không nhụt chí, mà thao túng Hỏa Liên, hưu hưu hưu, từng đạo Hỏa nguyên lực nổ bắn ra, đầu ngón tay của Giang Trần liên tục đâm động.

Xuy xuy xuy xuy... Tiếng xé gió không dứt bên tai.

- Thiên Viêm Bạo Tinh chỉ.

Thần thông《 Bạo Tinh chỉ 》, là công kích mạnh nhất của Giang Trần hiện tại. Chỉ lực đến đâu, tựa như Thiên Hỏa diệt thế, uy thế kinh người.

Hỏa nguyên lực đáng sợ kia, bị Giang Trần ngưng ở trên chỉ lực, bắn tới địa phương nào, địa phương đó liền phát ra tiếng bạo liệt xuy xuy xuy xuy.


Vệ Vô Đạo chứng kiến chỉ lực như vậy, cũng cảm thấy kinh ngạc.

Một Tiểu Nguyên cảnh, vậy mà sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, hiển nhiên cũng vượt quá dự liệu của hắn.

Bất quá, Vệ Vô Đạo lại cười ha ha:

- Có chút ý tứ, bất quá, muốn đấu với lão phu, còn phải trở về bú sữa mẹ vài năm.

Nói xong, bàn tay của Vệ Vô Đạo mở ra, xuất hiện từng đạo phù văn như nước gợn, đạo đạo khuếch trương ra.

Đột nhiên, màn nước như Thiên Thủy phù văn, một tầng một tầng, chằng chịt hấp dẫn xuất hiện ở trước mặt Vệ Vô Đạo, thôn phệ toàn bộ uy lực của Thiên Viêm Bạo Tinh chỉ.

Giang Trần thấy thế, cũng không uể oải. Cười hắc hắc, bỗng nhiên duỗi tay phải ra, như là đánh đàn, ngón tay nhu hòa, không ngừng nắm bắt thủ quyết.

Trong lúc đó, những Băng Hỏa Yêu Liên kia, vậy mà dùng một loại tần suất kỳ quái, có chút đung đưa.

Loại tiết tấu này, hoàn toàn không giống như là muốn liều chết liều sống.

Cái tiết tấu kỳ quái kia, phát ra vận luật sa sa sa, cho người một loại cảm giác cực kỳ Ma Huyễn.

Trong lúc nhất thời, Vệ Vô Đạo ngưng thần nín hơi, có chút không hiểu thấu.

- Tiểu tử, ngươi chơi cái xiếc gì?

Trong lúc nhất thời, Vệ Vô Đạo trầm ngâm không nói. Trước một khắc vẫn là công kích điên cuồng, sau một khắc bỗng nhiên biến đổi tiết tấu.

Muốn nói không có địa phương quỷ dị, Vệ Vô Đạo tuyệt đối không tin.

Thế nhưng mà, đến cùng quỷ dị ở địa phương nào?

Vệ Vô Đạo nhìn chằm chằm vào Băng Hỏa Yêu Liên kia đong đưa, gắt gao không buông. Phảng phất ở trong tiết tấu quỷ dị này, ẩn chứa công kích phi thường đáng sợ, tùy thời sẽ làm khó dễ hắn.

Chỉ là, vô luận Vệ Vô Đạo nhìn chằm chằm như thế nào, cũng thủy chung nhìn không ra cái gì.

Trong lúc đó, Vệ Vô Đạo ngáp một cái, trong nội tâm vậy mà hiện lên một ý niệm, buồn ngủ a. Chỉ cảm thấy nếu như ngủ một giấc, ngược lại cũng không tệ.

Ý nghĩ này vừa lên, vô số ý niệm thôi miên, như vô số con châu chấu, bỗng nhiên tràn vào thần trí của hắn.

Lại nhìn vô số dây leo kia lắc lư, từng đạo sương mù màu ngà sữa, theo tiết tấu đong đưa, không ngừng tràn ra.

- Tình huống như thế nào?

Nội tâm của Vệ Vô Đạo đột nhiên trầm xuống, chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, có một loại xúc động hận không thể lập tức đi ngủ.

Ý thức, cũng thời gian dần qua tan rã.


- Vệ Vô Đạo, ngươi bị thương, không nghỉ ngơi một chút, thương thế kia vĩnh viễn sẽ không tốt. Ngủ một giấc a.

Phảng phất ở trong thần thức, có vô số thanh âm dặn dò như vậy, không ngừng thôi miên ám chỉ Vệ Vô Đạo.

Vệ Vô Đạo cảm thấy không đúng, nhưng mà một loại ủ rũ mãnh liệt, lại không ngừng đánh úp.

Trong lúc đó, Vệ Vô Đạo lắc đầu, toàn thân giật mình.

Giang Trần thấy thế, bề bộn quát:

- Vệ Vô Đạo, xem chiêu.

Vừa rồi, Giang Trần dùng nhựa cây Mộng Thần Chi Mộc, thông qua Băng Hỏa Yêu Liên phóng xuất ra.

Mộng Thần Chi Mộc kia, là ban đầu ở 16 quốc, bốn đại tông môn sơ thí, tiến vào Minh Diệt Cốc lấy được. Lúc ấy thiếu chút nữa Giang Trần bị Mộng Thần Chi Mộc này thôi miên.

Sau lần giáo huấn kia, Giang Trần góp nhặt rất nhiều nhựa cây Mộng Thần Chi Mộc, luyện hóa, một mực không có sử dụng.

Lúc này, thông qua Băng Hỏa Yêu Liên, phóng xuất ra rất nhiều tinh hoa của Mộng Thần Chi Mộc, là vì thôi miên Vệ Vô Đạo này.

Mặc dù tiết tấu đong đưa của Băng Hỏa Yêu Liên, là bắt chước Mộng Thần Chi Mộc, nhưng tuy Vệ Vô Đạo bị thương, đạo tâm lại vô cùng cường đại, ở dưới Giang Trần tận lực an bài, vẫn không bị mê muội, không có hoàn toàn bị Mộng Thần Chi Mộc thôi miên.

Mộng Thần Chi Mộc này, một khi thành công thôi miên, liền lâm vào an nghỉ Vĩnh Hằng.

Đáng tiếc, chỉ kém một đường cuối cùng.

Toàn thân Vệ Vô Đạo kia run lên, Giang Trần đã biết rõ Mộng Thần Chi Mộc vẫn không thể hoàn toàn thôi miên Vệ Vô Đạo.

Nhưng giờ khắc này, đúng là lúc thần thức của Vệ Vô Đạo yếu nhất, phòng ngự kém cỏi nhất.

Giang Trần toàn lực thúc dục Tà Ác Kim Nhãn, Kim Tinh lực bị Giang Trần thúc dục cực hạn, dung nhập vào Tà Ác Kim Nhãn, hóa thành một đạo tinh quang, bắn vào đồng tử của Vệ Vô Đạo.

Thần thức của Vệ Vô Đạo bị Mộng Thần Chi Mộc thôi miên, đã ngủ say hơn phân nửa. Tuy còn thừa một tia, nhưng cuối cùng không có hoàn toàn thức tỉnh, đúng là thời điểm hắn phòng ngự yếu kém nhất.


Mà Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần, lại súc thế đã lâu, có thể nói là đỉnh phong nhất.

Ngưng tụ một kích mạnh nhất của hắn, dẫn động Nguyên Từ Kim Sơn, cơ hồ đã vượt qua cực hạn.

Cái nhìn này vọt tới, mặc dù là Thiên Nguyên cảnh đỉnh phong, chỉ sợ cũng thất thủ.

Vốn, dùng nó đối phó Vệ Vô Đạo ở thời điểm đỉnh phong, vẫn là không đủ.

Nhưng mà, Vệ Vô Đạo vốn bị thương, tăng thêm Mộng Thần Chi Mộc thôi miên không có hoàn toàn thức tỉnh. Cái nhìn này phóng tới, phòng ngự của Vệ Vô Đạo căn bản không có thể mở ra.

Hưu...

Toàn thân Vệ Vô Đạo rùng mình một cái, trong lúc đó, như có vạn đạo kim châm bắn vào con ngươi của hắn, thông qua từng cái lỗ chân lông, không ngừng chui vào huyết mạch.

- Không tốt.

Tuy Vệ Vô Đạo không biết đây là thần thông gì, nhưng kim quang kia bắn vào cơ thể, hắn liền biết phiền toái đến rồi.

Trong lúc đó, Vệ Vô Đạo ngửa mặt lên trời thét dài:

- Tiểu súc sinh, ta...

Chữ “ta” vừa mới nói ra, liền im bặt mà dừng. Đồng tử của Vệ Vô Đạo cấp tốc co rút, huyết dịch toàn thân phảng phất như đọng lại.

Kim Tinh chi lực của Tà Ác Kim Nhãn, đã triệt để dung nhập, huyết mạch của hắn lập tức cứng lại.


Đọc truyện chữ Full