TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sát Thần Chí Tôn
Chương 1313: C1313: Thăng cấp cảnh giới 2

- Chân Đan Vương, lần này ngươi phá tan âm mưu của Vương Đình đại phiệt, coi như là trợ giúp cực lớn cho Bàn Long đại phiệt. Sua khi trở về sẽ xin một chút, tranh thủ phái mấy cường giả Hoàng cảnh tới bảo vệ. Tránh cho Vương Đằng kia lại làm ra chuyện gì đó.

Cơ Tam công tử là quần là áo lượt của Lưu Ly vương thành, tự nhiên biết rõ những thiếu phiệt chủ kia có những thủ đoạn gì.

Vương Đằng hôm nay chịu thiệt, tuyệt đối không thể nuốt xuống cơn tức này. Cho nên tiếp theo nhất định sẽ điên cuồng trả thù.

Trên phương diện đan đạo tạm thời không làm gì được, nhưng không có nghĩa là không có thủ đoạn nào khác.

Nói không dễ nghe một chút, phái ra thích khách lợi hại, tiêu diệt Chân Đan Vương. Khi đó thất bại và mất mặt ngày hôm nay cũng sẽ lấy lại được cả vốn lẫn lãi.

Cơ Tam công tử hiểu rõ điểm này cho nên mới chậm chạm không có rời khỏi đây.

Cho tới nước này, Cơ Tam công tử so với ai khác còn rõ ràng hơn. Chân Đan Vương của Thái Uyên các về sau nhất định là cánh tay đắc lực đố kháng với Vương Đình đại phiệt của Bàn Long đại phiệt hắn.

Lữ Phong Đan Vương cũng gật đầu nói:

- Cơ Tam công tử nói đúng, Vương Đình đại phiệt lòng dạ hẹp hòi. Bọn họ nhất định là thua không chấp nhận nổi. Bàn Long đại phiệt phái ra một ít cao thủ tới đây chiếu cố một chút cũng là chuyện tốt.

Tuy rằng Giang Trần tự tin, thế nhưng cũng biết phong cách ngang ngược của những thế lực này. Tựa như Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông kia vậy, căn bản là không kiêng nể gì cả.

Vạn Tượng Cương Vực to lớn nhưu vậy, nhiều tông môn như vậy chẳng phải nói diệt là diệt sao?

Huống chi chỉ là một Thái Uyên các vừa mới khai trương.


Dùng phong cách bá đạo của Vương Đằng, Giang Trần cũng có thể tưởng tượng ra được, về sau nhất định là trả thù ùn ùn kéo tới.

Nhưng mà một đường đi tới bây giờ, Giang Trần đi tới một bước này cũng không phải là người ăn chay.

Khi còn ở Vạn Tượng Cương Vực, hắn không có cách nào buông tay buông chân làm lớn. Đó là hắn sợ ném chuột vỡ bình, sợ liên lụy tới người tông môn.

Hiện tại tông môn bị nghiền nát, hắn không còn lo lắng, gánh nặng trên người, trong lòng không có nhiều lo lắng như vậy.

Vương Đình đại phiệt thì như thế nào?

Dùng Vạn Thọ đan của ta, giẫm Thái Uyên các ta, chẳng lẽ ta còn phải tươi cười với ngươi sao?

Tính tình của Giang Trần cho dù lãnh đạm tới đâu cũng không có khả năng dễ nói chuyện như vậy.

- Cơ Tam công tử, bên này phiền ngươi chiếu cố một chút. Ta cũng cần chuẩn bị một chút. Sau ba ngày, còn cần phải giảng bài một chút.

Lữ Phong Đan Vương nghe vậy hai mắt sáng ngời, nói:

- Đúng đúng, còn phải giảng bài a. Thật sự khiến cho người ta chờ mong a. Sư tôn, đến lúc đó người giảng về cái gì? Còn không bằng lộ ra với đệ tử một chút. Để cho đệ tử thay thế người giảng. Dược không? Bởi vì có một câu nói là sư phụ có việc, đệ tử phải làm thay.

Cơ Tam công tử gật gật đầu nói với Giang Trần:

- Chân Đan Vương, vấn đề an toàn của Thái Uyên các không cần phải lo lắng, việc này cứ để cho Cơ mỗ.

Câu này không phải là thổi gió, đệ tử Bàn Long đại phiệt một chút tự tin và đảm lượng ấy vẫn có.

Thái Uyên các đối kháng với Vương Đình đại phiệt, lập nhiều công lao như vậy. Chỉ bằng vào điểm này, Cơ Tam công tử có đầy đủ lý do xin cường giả trong gia tộc ra mặt.

Quả nhiên theo như lời Cơ Tam công tử, cao tầng Bàn Long đại phiệt biết được chuyện Thái Uyên các. Trước tiên liền phái một đám đội ngũ tới đóng quân. Một gã cường giả Hoàng cảnh bát trọng trong gia tộc tự mình tọa trấn, có thể nói là đã cho Thái Uyên các mặt mũi.

- Tam công tử, chuyện này cao tầng gia tộc cũng biết. Người xử lý không tồi, rất nhiều tiền bối trong tộc cũng khen người.

Người tộc lão này gọi là Cơ Thiên Nhai, địa vị trong tộc tuy rằng không tính là cao cấp nhất. Thế nhưng cũng là một nhân vật có phân lượng vô cùng nặng.

Có hắn tới Thái Uyên các tọa trấn, cho dù Vương Đình đại phiệt phái ra cường giả đỉnh tiêm, tuyệt đối không thể được như ý nguyện.

Dù sao đây cũng là Lưu Ly vương thành.

Ám mưu cũng phải có nắm chắc.


Vượt qua điểm mấu chốt, sẽ khiến cho bảy đại đế đối với những người vượt qua quy tắc cảm thấy không vui.

Dưới sự bảo vệ cường thế của Bàn Long đại phiệt, mấy lần Vương Đình đại phiệt âm thầm ra tay đều không thể thực hiện được.

Để chuẩn bị cho ba ngày sau giảng bài, Giang Trần chuẩn bị rất nhiều thứ. Sửa sang rất nhiều tư liệu.

Mỗi ngày chỉ giảng hai thời thần, giảng liên tục ba ngày.

Ngày đầu tiên, người nghe giảng bài cũng chỉ có một hai ngàn người. Đến ngày hôm sau đã trở thành ba bốn ngày người. Một truyền mười, mười truyền trăm.

Đến ngày thứ ba, người nghe giảng bài khoảng chừng hơn vạn.

Nhìn thấy loại cảnh tượng nóng bỏng này, Thái Uyên các bên này cũng thuận thế mở rộng, đan dược đẩy ra bị tranh đoạt mua không còn, không những thế đơn đặt hàng cũng đã kéo dài tới nửa năm sau.

Loại sinh ý nóng bỏng như vậy, khiến cho phụ tử Vi gia cười đến không ngậm miệng được.

Nhìn qua Giang Trần đang ngồi giảng bài bên trên, phụ tử Vi gia cảm khái không thôi. Bọn họ tuyệt đối không thể nào ngờ được rằng, một cơ duyên ngẫu nhiên lại khiến cho Vi gia xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất như thế.

Bởi vì Giang Trần xuất hiện, Vi gia thuận lợi trấn áp nội loạn. Bạn‎ đang‎ đọc‎ 𝐭𝑟u𝘆ện‎ 𝐭ại‎ {‎ T𝑟𝖴mT‎ 𝑟u𝘆ện.VN‎ }

Bởi vì Giang Trần xuất hiện, Vi gia lại một lần nữa vãn hồi hảo cảm của Bàn Long đại phiệt.

Bởi vì Giang Trần xuất hiện, Vi gia rốt cuộc cũng trở thành một cỗ lực lượng mới trong thị trường đan dược ở phố Thần Nông.

Tất cả chuyện này, vào mấy tháng trước, bọn họ có nghĩ cũng không dám nghĩ. Ngay cả nằm ngủ cũng không dám mơ tới chuyện như vậy sẽ xảy ra.

- Chư vị, thời gian có hạn. Hôm nay Chân mỗ chỉ nói tới đây thôi.


Trên đài, Giang Trần giảng bài ba ngày rốt cuộc cũng tới khâu cuối cùng.

Những người nghe phía dưới lại hô lớn.

- Chân Đan Vương, xin ngươi, nói thêm vài ngày nữa đi.

- Chân Đan Vương, Lưu Ly vương thành đã rất nhiều năm chưa từng được nghe qua những lời nào đặc sắc như vậy a.

- Chân Đan Vương, về sau ta chính là người tử trung với ngươi.

- Chân Đan Vương, nhận ta đi. Các ngươi vừa thắng được Thái Uyên lâu, cần một lượng lớn nhân mã. Cho dù ta làm tiểu nhị cũng được.

- Chân Đan Vương, ta không cần tiền, ta sẽ làm công miễn phí.

Không thể không nói, mị lực của Quỷ đan lưu vô cùng lớn, mà trải qua ba ngày Giang Trần giảng bài, Quỷ đan lưu với tư cách là lưu phái thần bí, cổ xưa, thoáng cái khiến cho Lưu Ly vương thành rung động, hấp dẫn rất nhiều người tử trung.

Những người này hiển nhiên cũng đã coi Giang Trần là thần tượng.

Giang Trần cười nói:

- Chư vị, người đương nhiên chúng ta muốn. Thế nhưng mà nhiều người tới đây như vậy, hiển nhiên chúng ta không cần nhiều người như vậy. Ngày mai bắt đầu, chúng ta sẽ công khai thông báo tuyển một nhóm người. Đến lúc đó mỗi người đều có cơ hội. Không được chọn cũng không sao. Về sau sẽ có cơ hội. Về phần giảng bài, Chân mỗ có rất nhiều tục vụ quấn thân. Mỗi ngày giảng bài hiển nhiên là chuyện không quá hiện thực. Ngày khác nếu như có cơ duyên, có lẽ còn có thể giảng bài vài ngày.


Đọc truyện chữ Full