TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trở Thành Mẹ Ruột Của Bé Con Phản Diện Ba Tuổi
Chương 82: C82: Bé con dự thi

【Hôn chụt một phát lên khuôn mặt nhỏ trắng trắng mềm mềm của bé con nhà mình.】

***

Kỳ sáu của《Vũ Vương giấu mặt》có rất nhiều fans của Tiết Huệ Vũ đến, lúc chân chính nhìn thấy “Thiên sứ yêu lông vũ”, fans ở hiện trường mới ý thức được…… Thật sự quá giống.

Bất luận là lời nói cử chỉ, hay là là thần thái nhảy múa, phảng phất cứ như từ một khuôn đúc ra. Dù cho mang mặt nạ lông vũ trắng tinh, cũng dường như có thể nhìn thấy được đôi mắt sáng như sao trời cùng nụ cười dịu dàng của Tiết Huệ Vũ.

Vì thế ngày đó có rất nhiều fans đều thật lòng rơi lệ……

Nhập cư Châu u trái phép ing: Tôi tin tưởng vào mắt mình, tuyệt đối là chị đã trở về!

Lywswd Đồng Đồng: Huệ Vũ là thiên sứ, mà chúng ta là lông vũ, cho nên ID chính là Huệ Vũ yêu chúng ta [khóc lớn][khóc lớn][khóc lớn]

Cổ nhân: Nếu quả thật là Tiết Huệ Vũ, vì sao cô ấy phải lập một tài khoản phụ làm trò thần bí như thế……

Dưa chua ướp cá: Chị à, đừng tưởng chúng em không nhận ra chị hu hu hu hu, có phải chị đang thử xem chúng em có còn nhớ chị không đúng không!

Hotsearch cứ lần lượt lên như vậy, trong mắt mọi người giống như là mua thuỷ quân, nhưng trừ lúc ban đầu tổ chương trình mua cùng Bùi Ôn Du biết được hotsearch marketing có thể gia tăng giá trị hồi sinh của Tiết Huệ Vũ nên mua, thì về sau tất cả đều là đến từ đề cử.

“Mẹ lên TV kìa! Mẹ thật xinh đẹp ——”

Trong hai kỳ của chương trình này, một nhà ba người ngồi xếp hàng cùng nhau xem chương trình.

Trong mắt bé con, có thể lên tivi là người cực kỳ lợi hại……

Mẹ, quả nhiên giống hệt với bố, là người siêu ưu tú siêu lợi hại!

Nhìn vào ánh mắt sùng bái của bé con, trong lòng Tiết Huệ Vũ càng mềm nhũn, vậy nên bộc ph@t tình yêu người mẹ, lập tức hùng hồn bế bé con lên, mạnh mẽ hôn một phát lên khuôn mặt nhỏ của bé: “Đợi mẹ mang cúp vàng về cho con.”

Ánh mắt sùng bái của Bùi Dục Kỳ càng sáng bừng lên, lập tức ngọt ngào tích cực đáp: “Con cũng muốn mang giấy khen về cho mẹ! Cô giáo nói,《tôi yêu gia đình tôi》mà con vẽ tham gia thi đấu lần này, rất có thể sẽ đoạt giải ~”

Vốn dẫn Bùi Dục Kỳ ra ngoài, là vì để cho bé con mở mang tầm mắt, không ngờ cuối cùng Bùi Dục Kỳ vẫn vẽ loại chủ đề cũ theo khuôn sáo《tôi yêu gia đình tôi》này.

Bé con lại vô cùng hài lòng với chủ đề này.

Trước kia bé từng vẽ trên thiệp chúc mừng ngày của bố, song thời điểm đó bé chỉ vẽ nguệch ngoạc, vẽ không đẹp một chút nào…… Rất nhiều màu đều là dùng lung tung.

Hiện tại Bùi Dục Kỳ cảm thấy trình độ vẽ tranh của mình tiến bộ rõ rệt nên tự tin tràn đầy, linh cảm bùng nổ.

Bé vẽ bố đẹp trai đeo kính đen, mẹ đội mũ che nắng mặc váy dài xinh đẹp, còn chính mình mặc quần áo mới đẹp đẽ được bố mẹ nắm tay nhỏ ~

Bọn họ ở cùng nhau trong một căn nhà lớn, trên cỏ xanh mượt trồng đầy nấm nhỏ xinh đẹp, đằng sau là một dải cầu vồng màu sắc sặc sỡ.

Bé còn vẽ dưới bầu trời mây trắng mình và bố mẹ cùng nhau trồng nấm, bên cạnh có một chú mèo hoa đang dùng móng vuốt nhỏ cào nấm.

Bé còn vẽ bữa tiệc lớn cả nhà ba người bọn họ cùng nhau ăn nấm, trên bàn cơm đặt đầy nhiều loại nấm xinh đẹp.

Rõ ràng chỉ cần giao một bức để dự thi vẽ tranh thiếu nhi, Bùi Dục Kỳ lại vẽ một hơi đầy ba bức.

Cô giáo mỹ thuật lập tức gọi điện thoại cho Thẩm tiểu thư, uyển chuyển tỏ vẻ, tuy rằng tranh thiếu nhi có thể được tham gia dự thi sau khi được giáo viên kèm cặp, nhưng chỉ hạn chế ở việc kèm cặp, trợ giúp vẽ tranh diện rộng là hành vi gian dối.

Tiết Huệ Vũ cũng liên tục thề, lúc con vẽ tranh tuy rằng mình vẫn luôn ở bên cạnh, nhưng mình cùng bố của đứa bé thật sự không hề trợ giúp, nhiều nhất chỉ là mua giấy vẽ cùng bút sáp màu tốt một chút. Tất cả kết cấu cùng tô màu đều là Bùi Dục Kỳ tự mình hoàn thành độc lập.

Điều này làm cho giáo viên mỹ thuật chấn động.

Bởi vì Bùi Dục Kỳ chỉ mới ba tuổi rưỡi. Tuy rằng đã sắp lên bốn tuổi, nhưng trẻ em trước bốn tuổi bị hấp dẫn bởi các loại đường nét khuôn mẫu, bọn chúng vận dụng màu sắc toàn dựa vào sở thích chủ quan của mình, thường sẽ không liên tưởng đến màu sắc thật của sự vật.

Tỷ như, sau khi lớn lên mọi người đều biết dùng màu xanh đại biểu cho lá cây, dùng màu nâu biểu thị thân cây, dùng màu xanh dương vẽ ra bầu trời vân vân. Nhưng trẻ con lại không dùng màu sắc như vậy.

Bọn chúng sẽ vẽ mặt trời màu xanh dương, mặt người màu xanh lá, cỏ màu đỏ, trong đó màu đỏ căn bản là màu sắc mà trẻ con thích nhất.

Nhưng, Bùi Dục Kỳ lại rất ít dùng màu đỏ. Dù có dùng cũng chỉ dùng ở những chỗ chính xác.


Sau này lúc cô ấy hỏi mới biết được, bé vẽ con ong nhỏ màu đỏ bị bố và gia sư nhận lầm là con ruồi đầu to, bởi vậy đau lòng rất lâu, cảm thấy mình dùng sai màu rồi. Cho nên hiện tại chỉ dùng màu chính xác để vẽ tranh.

Người lớn can thiệp để con trẻ dùng màu chính xác thật ra phá hoại quá trình phát triển bản thân của đứa trẻ rất lớn.

Ý nghĩ mới lạ và sức sáng tạo của đứa bé không nên bị đóng khung hạn chế quá sớm, cho nên giáo viên mỹ thuật khích lệ Bùi Dục Kỳ tùy ý dùng màu mình thích và đại diện cho tâm trạng của mình để vẽ tranh, còn uyển chuyển nhắc Thẩm tiểu thư tuyệt đối không thể can thiệp vào tự do vẽ tranh của đứa bé, để tự con trẻ phối ra thế giới sắc màu độc lạ của chính mình.

Có trời mới biết, trong lòng Tiết Huệ Vũ oan uổng biết bao…… Quay đầu lại phê bình Bùi Ôn Du nhận sai thành con ruồi đầu to giống cô một trận.

Mà bức tranh dự thi nộp lên lần này, Bùi Dục Kỳ vẽ là bầu trời màu cam, căn nhà màu đỏ, chiếc mũ màu sắc rực rỡ, chiếc váy màu vàng, nấm xinh đẹp đủ mọi màu sắc, gần như toàn bộ tràn đầy màu sắc ấm áp thú vị của tuổi thơ, màu sắc cũng phối hợp vô cùng hài hòa.

Nhất là căn nhà màu đỏ, màu đỏ diện rộng tràn đầy sức sống, ấm áp, nhiệt tình, có thể rõ ràng cảm thấy được tình cảm của bé đang ở thời kỳ bùng nổ, tái hiện như thật những vật thể khiến mình cảm thấy “vui vẻ”.

Dù cho xung quanh căn nhà điểm xuyết những màu tông lạnh như màu xanh dương cùng màu xanh lá, cũng là chọn những màu sắc rực rỡ tươi sáng.

Cho nên tô màu tổng thể có thể rõ ràng cảm giác được đứa trẻ rất yêu bố mẹ, cũng rất yêu ngôi nhà ở cùng với bố mẹ.

Nếu quả như thật là Bùi Dục Kỳ tự mình hoàn thành, vậy bé có năng lực tự sự và phác họa phong phú mà đứa trẻ ba tuổi rưỡi khó có thể có được, cứ như thật sự đã trải qua cuộc sống hạnh phúc như thế, căn cứ theo trí nhớ của mình để vẽ ra.

Nghĩ đến Bùi Dục Kỳ mới sinh ra đã mất mẹ, hiện giờ trên màu sắc lại dùng màu ấm để điểu thị tâm trạng vui sướng của mình, giáo viên mỹ thuật tự mình tìm tới Bùi Dục Kỳ vừa mới ngủ trưa dậy, quan tâm hỏi vì sao bé lại chọn chủ đề này.

Không biết giáo viên mỹ thuật mặt đầy thương mến nhìn mình, sau khi Bùi Dục Kỳ nghe được cô giáo khen ngợi, cái đuôi càng vểnh lên tận trời.

Mặt bé đầy hạnh phúc và thành tựu nói với cô giáo rằng mình vẽ cảnh tượng ấm áp một nhà ba người của bố mẹ và mình, giữa những từ ngữ đều là “con yêu gia đình, con rất hạnh phúc được bố mẹ thích”, càng được cô giáo mỹ thuật thương xót dịu dàng sờ đầu.

Bùi Dục Kỳ ù ù cạc cạc được sờ đầu: Ơ??? Cô giáo…… Con thật sự hạnh phúc mà.

Tim của cô giáo mỹ thuật càng mềm nhũn: “Ba bức tranh này của con đều vẽ rất tốt, cô giáo muốn báo danh dự thi toàn bộ. Cô cảm thấy tính toàn vẹn của con không tồi, rất có sức lây nhiễm, không cần cô sửa hay vẽ lại nữa, cứ trực tiếp lấy ba bức gốc này đi dự thi luôn được không?”

Tuy rằng tỷ lệ sử dụng màu đỏ hơi cao, nhưng cô muốn phơi bày hoàn chỉnh trái tim chân tình nhiệt thành của đứa bé.

“Cảm ơn cô giáo ạ.”

Hoàn toàn không ngờ tới ba bức tranh đều có thể dự thi hơn nữa cô giáo nói không cần phải chỉnh sửa, Bùi Dục Kỳ biết ơn cúi gập người cảm ơn, lại nghe cô giáo cười nói: “Dù sao cũng báo danh dự thi ba bức, hơn nữa trong số những bạn nhỏ cùng tuổi hiếm ai có tính toàn vẹn như vậy, cô cảm thấy tỷ lệ con đoạt giải rất cao đấy.”

Vốn không nên để cho trẻ con non nớt ôm quá nhiều mong đợi với kết quả cuộc thi, nếu không hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều, nhưng đứa bé mới ba tuổi đã vẽ được tranh thiếu nhi chất lượng cao như thế này, nếu không đoạt giải tuyệt đối là có uẩn khúc.

Giáo viên mỹ thuật lại khen ngợi dữ dội lần nữa, vô cùng tự tin đối với tác phẩm của học trò nhà mình.

“Cảm ơn cô!”

Bùi Dục Kỳ vốn chỉ tham dự cho vui, chiếc đầu nhỏ trực tiếp lờ mờ.

Khoảnh khắc bé rời khỏi văn phòng làm việc của cô giáo vui vẻ đến mức nhảy nhót, kích động tới nỗi khoa tay múa chân, hận không thể lập tức chia sẻ tin này cho bố mẹ.

Gần đây bố mẹ rất bận rất bận, bé quyết định vẫn nên đợi đến sau khi nhận thưởng lại cho bố mẹ một bất ngờ sau, cho nên vẫn luôn lặng lẽ giấu đi bí mật nhỏ này, mỗi ngày đều ngóng trông sớm ngày có kết quả của cuộc thi.

Ai ngờ hôm nay vừa kích động, liền lớn miệng nói ra hết.

Tiết Huệ Vũ trước giờ yêu cầu rất nghiêm khắc đối với mình, vốn cũng muốn nói với Bùi Dục Kỳ không nên cho mình quá nhiều hy vọng, cũng không thể bởi vì cô giáo khen ngợi mà kiêu ngạo buông lơi, nhưng mà…… Đây là bé con của cô đó……

Cô giáo khen ngợi bé con, đồng nghĩa với khen ngợi mình, bé con ba tuổi rưỡi nhà ai tham dự cuộc thi vẽ tranh lại tự mình hoàn thành chứ!

Hi hi! Bé con của cô ~

Tiết Huệ Vũ cười tươi như hoa, hôn chụt một phát lên khuôn mặt trắng trắng mềm mềm của bé con nhà mình.

“Cục cưng của mẹ, sao con lại ưu tú như thế ~! Mẹ mong chờ con ôm giải thưởng về đó nha ~”

“Đứa trẻ nhà tôi tuổi còn nho nhỏ đã tham gia cuộc thi, mẹ tự hào chết mất, nếu mà còn được giải, cục cưng nhà mẹ thật sự là thiên tài đó……”

Nhìn mẹ con hai người ôm hôn bế cao cao đã mặc sức tưởng tượng chuyện nên dán giấy khen ở chỗ nào trong nhà, mà mình bị ngó lơ thời gian dài, Bùi Ôn Du ho nhẹ một tiếng nói: “Kết quả thi đấu còn chưa có, không cần ôm kỳ vọng quá lớn…… Chúng ta tham gia chỉ là……”

“Anh nói cái gì đó!” Tiết Huệ Vũ hùng hổ quay đầu, một đôi mắt lạnh lùng hình viên đạn bay tới, “Cô giáo cũng đã nói là sẽ đoạt giải, anh đang trù ẻo bé con không được thưởng sao?”


“Sao có thể chứ!” Cảm thấy được vợ đại nhân đã bị chuyện của con trai làm cho choáng váng đầu óc, d*c vọng muốn sống của Bùi Ôn Du nháy mắt tràn đầy, lập tức dướng cao giọng nói, “Con trai nhà bố nhất định phải đoạt giải, không được thưởng chính là có uẩn khúc……”

“Trước đó anh đã sớm nói rồi, con của chúng ta có thiên phú hội họa, là em không tin…… Nói đứa trẻ chỉ là yêu thích nhất thời……”

Bé con không dám tin mà nhìn về phía mẹ.

“Em từng nói sao?” Tiết Huệ Vũ cứng họng cạn lời, giả vờ mất trí nhớ, “Sao em có thể nói như vậy được……”

Cô âm thầm lấy tay bấm một cái vào cánh tay của Bùi Ôn Du, dùng ánh mắt như đao ý bảo Bùi Ôn Du đừng có tiếp tục phá đám nữa.

Bùi Ôn Du giả vờ đau rầm rì hai tiếng, lập tức tựa đầu vào vai Tiết Huệ Vũ, ánh mắt dịu dàng hỏi: “Vậy…… Lúc trận chung kết có thể mặc quần áo anh thiết kế cho em không?”

Tim Tiết Huệ Vũ đột ngột lỡ một nhịp, làm bộ như ghét bỏ nhẹ đẩy cái đầu đang dựa của anh ra, cố ý kiêu ngạo nói: “Anh biết em yêu cầu rất nghiêm khắc đối với mọi phương diện. Nếu thiết kế không tốt, em sẽ không thèm mặc đâu.”

Ánh mắt cong cong sáng long lanh, Bùi Ôn Du dùng đầu cọ cọ vào bờ vai cô, giống như cún con lấy lòng chủ nhân, nhão nhão dính dính lấy lòng nói: “Anh sẽ cố gắng.”

“Ngứa……”

Tiết Huệ Vũ sợ ngứa mặt mày nhuộm ý cười, cười khẽ đẩy đầu của anh ra: “Ngứa đó…… Anh đừng nhốn nháo……”

Bé con nhìn bố đang dính vào mẹ, khiếp sợ đến trừng lớn hai mắt, toàn thân nổi da gà, lặng lẽ ôm chặt chính mình.

Người bố uy nghiêm oai phong, dịu dàng hiền lành sao lại biến thành biến thành dáng vẻ này……

《Vũ Vương giấu mặt》 vẫn tiếp tục duy trì lượt xem cao và độ hot không ngừng tăng lên.

Bất luận có phải Tiết Huệ Vũ hay không, tất cả mọi người đều đang đợi gương mặt thật của “Thiên sứ yêu lông vũ”, nhưng cố tình “Thiên sứ yêu lông vũ” thuận lợi tăng bậc hết lần này đến lần khác.

Mà dường như chương trình cũng đã nắm được mật mã lượt xem, luôn luôn phỏng vấn “Thiên sứ yêu lông vũ” và công bố một ít hậu trường sau sân khấu của cô.

“Xin chào thiên sứ yêu lông vũ, thân phận của ngài tràn đầy thần bí, thậm chí ngay cả tổng đạo diễn của chúng tôi cũng không biết. Thảo luận về ngài trên mạng hừng hực khí thế, xin hỏi trong những thảo luận kia có đáp án đoán được thân phận của ngài chứ?”

“Có, có rất nhiều người đã đoán được.”

Nội dung lần phỏng vấn này đều là câu hỏi Tiết Huệ Vũ cung cấp, vì để làm cho càng nhiều người tin tưởng rằng cô chính là Tiết Huệ Vũ.

Từ trong miệng hệ thống biết được, giá trị hồi sinh của mỗi người đều có giới hạn, nhưng giới hạn của mỗi người cũng không phải đều như nhau. Giống như giá trị hồi sinh có được từ quan hệ người thân, với giá trị sống lại có được từ trên người fans, thì không cách nào ngang nhau.

Giống cô có thể bởi vì một hành động liền có thể kéo được năm điểm giá trị hồi sinh từ trên người bé con, nhưng muốn dựa vào các fans nhận ra cô, thì phải tích lũy đến trên trăm nghìn mới có thể tăng lên một điểm giá trị hồi sinh.

Đối với những người khác mà nói, lấy được giá trị hồi sinh từ trên lượng lớn người là một chuyện tương đối khó khăn, nhưng đối với Tiết Huệ Vũ có chục triệu fans mà nói, đây có lẽ là cơ hội to lớn để mình thành công sống lại.

Mà quả nhiên giống với phỏng đoán của Tiết Huệ Vũ, chỉ mới lên sóng hai kỳ《Vũ Vương giấu mặt》, giá trị hồi sinh của mình đã tăng tằng tằng lên 20 điểm.

Trái ngược lại, bên phía bố lại không có một chút tin tức.

Bùi Ôn Du hỏi cô có muốn gọi điện thoại hỏi bố một chút hay không, Tiết Huệ Vũ lại không quá vui vẻ chủ động liên lạc.

Chỉ cần có thể dựa vào fans đạt được giá trị hồi sinh, Tiết Huệ Vũ không muốn đi đến chỗ của người đàn ông đó lần nữa.

Cô biết, nếu mình tha thứ cho bố và hòa hảo với bố như lúc ban đầu, giá trị hồi sinh tuyệt đối sẽ tăng vọt.

Nhưng mà, cô không muốn tha thứ cho người đàn ông đó chút nào. Thậm chí cảm thấy cầu xin ông lập mình thành người thừa kế của tập đoàn Tiết Thị, còn không bằng trực tiếp dựa vào tự mình hoàn thành nhiệm vụ hồi sinh.

Mà Hạ Lan Chi cùng Tiết Hoành Tuấn hao hết tâm tư muốn lấy được tập đoàn Tiết Thị, tuy rằng cô không thèm thừa kế, nhưng sớm hay muộn sẽ tự mình cướp về.

“Ngài đã kết hôn rồi sao?”

“Đúng vậy, tôi đã kết hôn đồng thời có một đứa con, là một bé trai vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện.”


“Có bước ngoặt nào để ngài tham gia《Vũ vương giấu mặt》này không?”

“Bởi vì một vài chuyện mà bỏ rơi ba lê rất nhiều năm, hiện giờ sau khi khôi phục sức khỏe muốn đứng trên sân khấu này lần nữa, hy vọng các fans của tôi có thể nhận ra tôi, để tôi có thể có được cơ hội cùng dũng khí đứng trên sân khấu.”

“Bình thường thích ăn đồ gì?”

“Tương đối thích ăn chân gà, đặt biệt là chân gà rút xương.”

“Thích màu sắc gì nhất?”

“Thích màu trắng nhất, giống như tên tôi vậy, thiên sứ và lông vũ đều là màu sắc trắng tinh.”

“Xin hỏi bắt đầu từ khi nào ngài tiếp xúc với ba lê?”

“Năm tuổi tôi bắt đầu nhảy múa, thuở đầu là mẹ dạy tôi……”

Đoạn video phỏng vấn của “Thiên sứ yêu lông vũ” và hậu trường sau sân khấu rất nhanh lại đẩy lên hotsearch, thu hút càng nhiều thảo luận dữ dội hơn trước đó.

Thanh Mộc Thanh Mộc: Tiết Huệ Vũ cũng sinh một bé con trai, hơn nữa cũng bởi vì mang thai sinh con bỏ qua sự nghiệp. Hiện tại《Vũ Vương giấu mặt》lại là tập đoàn Bùi Thị tài trợ độc quyền, không phải thật sự là cô ấy tái xuất rồi đó chứ?

Đam mê trà sữa trân châu: Giống hệt với cuộc đời, đồ vật yêu thích, màu sắc yêu thích của Tiết Huệ Vũ [nước mắt] nói cô không phải Tiết Huệ Vũ tôi không tin [khóc lớn][khóc lớn][khóc lớn]

Thủy Thải Quỳ Ni: Tỷ tỷ vẫn luôn là người tự tin, sao có thể nói ra lời không tự tin như thế qwq chị muốn khi nào trở lại sân khấu đều được!

Nick chuyên dùng để ăn dưa: Nếu cô ấy thật sự là Tiết Huệ Vũ, lại vẫn luôn thần thần bí bí không chịu bóc mặt nạ, không phải sau khi tai nạn xe dung mạo bị hủy rồi chứ [khiếp sợ][khiếp sợ][khiếp sợ]…… Cho nên mới dùng cách che mặt để tái xuất sao? Bằng không không có lý do gì hết, thân là thiên kim đại tiểu thư tập đoàn Tiết Thị, chồng lại là Phó Chủ tịch của tập đoàn Bùi Thị, không cần thiết phải tham gia loại chương trình vô danh này để tái xuất…… Quá hạ thấp thân phận……

Tô Triệt: Hẳn là vì tái xuất…… Có một tin đồn tương đối đáng tin, Bùi Ôn Du đang dùng giá cao thu mua vũ đoàn Thượng Thủy, rất nhanh vũ đoàn Thượng Thủy sẽ về dưới trướng tập đoàn Bùi Thị rồi.

Trà Bạch: Ảnh hưởng vụ án của Bùi Vĩnh Ngọc to lớn, tập đoàn Bùi Thị còn đang chỉnh đốn toàn diện, vậy mà trong lúc này không tiếc ra giá cao để thu mua vũ đoàn Thượng Thủy thanh danh đã thối hoắc…… Nói không phải là vì Tiết Huệ Vũ tôi thật sự không tin.

Lần này đi là mấy năm: Cái gì mà dung mạo bị hủy, có thể đừng ác độc vậy không [phẫn nộ]

Mộ hề thiển từ: Sau khi chị bị tai nạn xe khẳng định bị thương rất nặng, có thể đứng lên sân khấu lần nước dưới một tình huống gian nan như thế thật sự vô cùng vất vả, chúng em vĩnh viễn ủng hộ chị!

Ni Ni: Các người thật sự tin tưởng cô ta là Tiết Huệ Vũ bởi vì đoạn phỏng vấn này sao? Tôi vẫn cảm thấy là cô ta đang marketing cọ nhiệt [ăn dưa]

Trên mạng ồn ào huyên náo truyền ra lời đồn Bùi Ôn Du thu mua vũ đoàn Thượng Thủy, thật ra có chuyện này, nhưng tin tức truyền đi lại biến chất rồi.

Tống Vĩ Dân cùng mấy người phụ trách cấp cao trọng yếu đã bị bắt giam hình sự toàn bộ, nhóm nhà tài trợ cùng tập thể tham dự party cũng bị giam giữ điều tra.

Tiếng hô phẫn nộ chống lại vũ đoàn Thượng Thủ ngày càng lên cao.

Mà hễ là tập đoàn công ty tài trợ cho vũ đoàn Thượng Thủy, nhất là những công ty không tuyên bố hủy bỏ hợp đồng trước tiên, đều bị cư dân mạng mắng đến máu chó đầy đầu, lập ra danh sách chia sẻ để tránh sét*, nói bọn họ là nối giáo cho giặc, loại vũ đoàn giẫm đạp nghệ thuật ba lê thành loại nghề nghiệp đồi trụy này phải nhanh chóng đóng cửa.

(*) Tránh sét: ngôn ngữ mạng, có nghĩa là tránh được một số điều xấu, khi bạn thấy chữ chống sét khi mua sắm trên một số nền tảng thương mại điện tử có nghĩa là người khác nhắc nhở bạn không mua, có thể có vấn đề về chất lượng, v.v. Lãng phí tiền.

Vậy nên trong trận lốc xoáy dư luận này, lòng người trong vũ đoàn Thượng Thủy bàng hoàng, nháo nhào từ chức rời đi, phủi sạch quan hệ.

Hễ là từng hợp tác cũng vì d*c vọng muốn sống lan tràn mà rút vốn toàn bộ, hủy bỏ hợp tác với vũ đoàn Thượng Thủy.

Cho nên hiện tại, nhà tài trợ cũ sôi nổi hủy hợp đồng, nhà tài trợ mới cũng không dám tiếp nhận củ khoai nóng phỏng tay này, sợ cái nồi cháo heo này cũng sẽ ảnh hưởng đến công ty của mình.

Các vũ đoàn khác cũng tránh vũ đoàn Thượng Thủy còn không kịp, bọn họ tuy bằng lòng tiếp nhận những vũ công trôi dạt khắp nơi này, nhưng lại không sẵn lòng xác nhập với vũ đoàn Thượng Thủy thanh danh đã để lại tiếng xấu muôn đời.

Dưới tình huống này, vũ đoàn Thượng Thủy đã không người quản lý sao có thể không rơi vào nguy cơ đóng cửa.

Tiết Huệ Vũ biết được việc này lập tức tìm Bùi Ôn Du giúp, để anh hỗ trợ hỏi thăm một chút tình huống cụ thể.

Cô không muốn trơ mắt nhìn tâm huyết cùng vinh dự của vô số các tiền bối đoàn múa ba lê Thượng Thủy hàng đầu cứ bị tên khốn nạn Tống Vĩ Dân này hủy hoại trong một sớm một chiều như vậy.

Đoàn múa ba lê này cũng từng gửi gắm ước mơ và nhiệt tình của cô, cho nên sau khi Bùi Ôn Du nghe ngóng xác nhận vũ đoàn đã thật sự rơi vào nguy cơ đóng cửa, cô liền hỏi Bùi Ôn Du có thể để tập đoàn Bùi Thị thành nhà tài trợ của đoàn múa Thượng Thủy không.

Để Bùi Ôn Du ra mặt là vì anh là đại sứ chính nghĩa trong lần vạch trần góc khuất phía sau của đoàn múa Thượng Thủy lần này.

Bình luận tốt của cư dân mạng dành cho anh như thủy triều, để anh bỏ vốn tài trợ cho vũ đoàn Thượng Thủy, lửa giận cùng tiếng kháng nghị của mọi người đối với vũ đoàn Thượng Thủy sẽ nhỏ hơn rất nhiều, cư dân mạng đang xúc động cũng có thể ý thức được, không phải vũ đoàn Thượng Thủy, cũng không phải nhóm vũ công của vũ đoàn Thượng Thủy sai, mà là Tống Vĩ Dân biến vũ đoàn Thượng Thủy thành công việc giao dịch đồi bại.

Rất nhiều người đích thật ở thế phẫn nộ và chính nghĩa, nhưng cũng có một bộ phận anh hùng bàn phím đục nước béo cò cả gan quấy rối tất cả vũ công nữ, nói các cô ấy đều bị chơi nát rồi, bao nhiêu tiền một đêm, nên đừng có giả bộ thanh thuần.

Hành vi chống đối, chửi rủa, tự cho là chính nghĩa cùng quấy rối, bạo lực mạng kia, sẽ chỉ làm những người vốn bị hại bị tổn thương lần thứ hai. Cũng không phải sau khi chụp lên những nghĩa lớn đường hoàng lên như thế, đường đường chính chính như thế, tất cả bạo lực đều có thể trở thành chính nghĩa.

Ngay cả người trưởng thành như cô, cũng không chịu nổi một kích trong dư luận và bạo lực mạng mãnh liệt, cho nên Tiết Huệ Vũ rất lo lắng cho những đứa trẻ vị thành niên chưa có nhiều kinh nghiệm sống kia, hy vọng sau khi Bùi Ôn Du tài trợ vũ đoàn có thể mời người chăm sóc cho bọn họ nhiều một chút, hết khả năng tiến hành phụ đạo tâm lý cho bọn nhỏ.

Đừng giống như cô, chuyện gì cũng đều khó chịu ở trong lòng, cuối cùng bệnh trầm cảm từ khi nào cũng không hay.


Đợi sau khi vượt qua những ngày quần chúng xúc động này, lại chiêu mộ trưởng đoàn cùng nhân viên quản lý mới, để vũ đoàn Thượng Thủy quét sạch mây mù xuất phát lại lần nữa, nhất định có thể vượt qua nguy cơ này.

Đương nhiên Bùi Ôn Du đã rất bận rộn, nếu không rút ra được thời gian, cô cũng sẽ không miễn cưỡng, cô sẽ lại nghĩ thêm một cách khác.

Khiến Tiết Huệ Vũ vô cùng cảm động là, Bùi Ôn Du thế mà lập tức đồng ý ngay.

“Anh cũng định như thế. Không cần lo lắng, anh sẽ xử lý thỏa đáng thôi.”

Bùi Ôn Du sớm đã cân nhắc đến tính quan trọng của vũ đoàn Thượng Thủy đối với Tiết Huệ Vũ.

Nhưng không cảm tính và lo âu giống như Tiết Huệ Vũ, Bùi Ôn Du lại lý trí cân nhắc đến nhiệm vụ hồi sinh của Tiết Huệ Vũ, sau khi mình thành công tài trợ cho vũ đoàn Thượng Thủy, cần để cho Tiết Huệ Vũ trở lại vị trí người dẫn đầu.

Tác phẩm dự thi của bé con sau hai tuần liền truyền đến tin vui, ba bức tranh đã qua vòng loại.

Kết quả thi đấu chính thức phải ngày 11 th áng 9 mới công bố, nhưng để ăn mừng ba bức tranh của bé con nhà mình đều qua vòng loại, Tiết Huệ Vũ ôm chặt bé con, hận không thể khua chiêng gõ trống , hưng phấn nói: “Cục cưng của mẹ à, con thật sự quá tuyệt vời ~ Con nhà ai nộp ba bức tranh đã vượt qua vòng loại đâu, mẹ đã nói con chắc chắn được mà!”

Được mẹ thổi phòng tâng bốc đến mức ngại ngùng, mặt nhỏ của Bùi Dục Kỳ thẹn thùng mà đỏ ửng lên, liền thấy mẹ nắm chặt cánh tay mình, khuôn mặt đoan chính nói: “Tin tức tốt như vậy sao mẹ có thể không khen thưởng cho con được. Nói, con muốn được thưởng gì, mẹ đồng ý với con tất.”

Bé con nhà mình ngoan đến mức trước giờ không chủ động đòi hỏi gì, Tiết Huệ Vũ lo lắng là vì những chuyện lúc nhỏ khiến bé không dám chủ động mở miệng đòi hỏi, cho nên Tiết Huệ Vũ nắm bắt lý do định mạnh mẽ nhét quà cho bé con.

Bùi Dục Kỳ cảm thấy chưa được thưởng mà đã đòi thưởng dường như là một hành vi không ổn lắm, nhưng nhìn mẹ ngẩng đầu ánh mắt mong đợi, lông mi bé khẽ run, sau khi do dự, vẫn chủ động, nhẹ nhàng mở miệng: “Mẹ, đi dã ngoại ở công viên…… Có được không ạ……”

“Được, đương nhiên là được.”

Giờ phút này Tiết Huệ Vũ vừa mới thu hình xong kỳ《Vũ Vương giấu mặt》kỳ thứ bảy, đang chờ trận chung kết trực tiếp cuối cùng. Trận chung kết vốn sắp xếp vào ngày 12 tháng 9, nhưng nghĩ đến ngày nhiệm vụ cuối cùng của Tiết Huệ Vũ chính là ngày 13 tháng 9, Bùi Ôn Du sử dụng đặc quyền dời trận chung kết lên trước một ngày, đổi thành tối thứ sáu.

Không có cách nào dời lên sớm hơn nữa là vì lịch trình của mấy khách mời rất khó dời lên sớm hơn, tỉ suất người xem của ngày làm việc cùng cuối tuần cũng một trời một vực, càng quan trọng hơn là, nhóm vũ công cần thời gian tập luyện cùng diễn tập đầy đủ, nếu rút ngắn thêm nữa, hoàn toàn không thể biểu diễn được tác phẩm đẹp mắt.

Mà vốn nên ngày mai sẽ tiến hành thiết kế sân khấu trận chung kết, nhưng nghĩ đến gần đây chính mình mỗi ngày vì thi đấu đều về nhà rất khuya, mà cùng với áp lực tranh tài càng lúc càng lớn, cô đã liên tục mấy ngày chỉ ngủ hai ba tiếng, đừng nói chi là bầu bạn với bé con, cảm giác áy náy trong lòng Tiết Huệ Vũ càng sâu hơn.

Mà bây giờ đã cuối tháng 8 rồi, hoa sen trong công viên đã sớm tàn……

Tiết Huệ Vũ vì để bù đắp cho bé con lập tức bổ sung thêm: “Trước kia muốn dẫn con đến công viên dã ngoại là vì hoa sen nở rộ, sau đó vì không tiện đi xa cho nên chọn đến địa điểm lân cận, nhưng bây giờ hoa sen đã tàn rồi, cũng không có phong cảnh gì đặc biệt đáng để ngắm…… Hay là, mẹ dẫn con đi công viên trò chơi chơi được không?”

“Con còn chưa từng đi công viên giải trí đâu……” Tiết Huệ Vũ cười chỉ cái đầu nhỏ đang ngẩng lên nhìn của bé, đè thấp giọng dụ dỗ nói, “Công viên giải trí chơi vui hơn nhiều so với công viên đó ~”

“Bên trong có thật nhiều tòa thành xinh đẹp, bên trong có công chúa Bạch Tuyết, nàng tiên cá nhỏ, cô bé lọ lem, có chuột Mickey, vịt Donald con thích…… Buổi tối còn có pháo hoa xinh đẹp nữa ~”

Bùi Dục Kỳ tràn ngập tò mò đối với những thực thể không biết, từ nhỏ đến lớn chỉ nhìn thấy pháo hoa trong truyện cổ tích và trên TV ——

Hơn nữa, công chúa Bạch Tuyết, nàng tiên cá nhỏ, cô bé lọ lem…… Chuột Mickey, vịt Donald……

Những nhân vật xuất hiện trong truyện cổ tích cùng trong phim hoạt kia, vậy mà bé cũng có thể tận mắt chứng kiến?!

“Mẹ, mẹ không gạt con chứ, mấy công chúa cùng chuột Mickey vịt Donald thật sự ở trong đó sao?”

“Đương nhiên rồi, mẹ lừa con làm gì, con có thể nói chuyện cùng bọn họ, còn có thể chụp hình chung với bọn họ nữa cơ.”

Vì bảo vệ trái tim trẻ thơ của đứa bé, Tiết Huệ Vũ cười híp mắt không có chọc thủng sự thật cái gọi là búp bê trong hoạt hình thật ra là nhân viên công tác hóa trang thành.

Quả nhiên liền thấy đôi mắt bé con nhà mình càng ngày càng sáng, tròn mướt giống như một cái vòng tròn nhào đầu vào trong lòng cô.

“Con muốn đi con muốn đi!”

Bé hoan hô vui vẻ ngay lập tức, ngước đầu nhỏ, vui vẻ hỏi: “Mẹ, ngày mấy chúng ta đi vậy ~”

Trong mọi câu chuyện cổ tích, Bùi Dục Kỳ khó quên nhất là câu chuyện của nàng tiên cá nhỏ.

Hiện tại mẹ cũng bị phù thủy nguyền rủa, không biết nàng tiên cá nhỏ có thể giúp mẹ hay không…… Hiện tại chị ấy nhất định nhất định đang sống hạnh phúc cùng hoàng tử! Mẹ bé nhất định cũng sẽ như thế!

“Vậy thì phải hỏi bố con rồi.” Không biết trong lòng bé con nghĩ như vậy, Tiết Huệ Vũ cười chỉ chiếc mũi của bé, cố ý nói, “Xem xem dạo này khi nào bố con rảnh, đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi.”

Trong lúc yên lặng nghe mẹ con nói chuyện, Bùi Ôn Du cho rằng vợ và con trai đã sớm quên mất sự tồn tại của người cha này, đột nhiên nghe được bà xã đại nhân đang nhắc đến tên của mình, lập tức xông qua như tên bắn, tích cực tỏ thái độ nói: “Mỗi ngày bố đều rảnh, ngày nào cũng đều được.”

“Chi bằng, ngay ngày mai đi!”

Anh sợ nếu mình nói không rảnh, liền bóp ch ết hoạt động du lịch lần này của một nhà ba người.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Địa vị của Bùi tổng càng ngày càng thấp ಥ⁠‿⁠ಥ


Đọc truyện chữ Full