TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trở Thành Mẹ Ruột Của Bé Con Phản Diện Ba Tuổi
Chương 90: C90: Tiết huệ vũ biến mất

【Đợi em trở lại.】

***

Tiết Huệ Vũ đã trải qua vài lần không liên lạc được với hệ thống, đều là hệ thống tra BUG diệt virus hoặc là bị nhốt trong phòng tối, thông thường vài giờ sau hệ thống sẽ online lại lần nữa.

Cho nên ban đầu Tiết Huệ Vũ cho rằng hệ thống đột nhiên có BUG nên đang diệt virus, nhưng đợi vài giờ hệ thống vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, Tiết Huệ Vũ bắt đầu lo lắng, nó không phải do mình liên lụy nên bị nhốt phòng tối rồi đấy chứ.

Bởi vì trước khi hệ thống biến mất đã nói —— Chúng ta cùng nhau cố gắng, tôi cũng sẽ giúp ký chủ……

Tuy nhiên đợi trọn vẹn một ngày, hệ thống vẫn không xuất hiện, giống như đột nhiên biến mất trong đầu cô vậy.

Tác dụng của hệ thống là giám sát hành vi của cô trong kỳ hạn nhiệm vụ, vậy trong lúc hệ thống biến mất có phải cô có thể vi phạm quy định mà tiết lộ ra tên của bản thân hay không? Tỷ như lập tức công khai trong livestream —— Tôi là Tiết Huệ Vũ?

Nhưng hiện tại, cái Tiết Huệ Vũ nghĩ đến không phải là những thứ này

Bởi vì hệ thống đột nhiên biến mất, Tiết Huệ Vũ vốn khôi phục bình tĩnh lại lần nữa trở nên bất an.

Cô không có cách nào tìm đọc giá trị hồi sinh của mình.

Mà mãi đến ngày cuối cùng, hệ thống vẫn chưa trở về.

Trong ba ngày nay, Tiết Huệ Vũ làm rất nhiều chuyện, cô tích cực che mặt livestream, nhiệt tình trả lời trong phần bình luận, mà Bùi Ôn Du cũng thuê thuỷ quân trên mạng dẫn lối các fans đi xem《Vũ Vương Giấu Mặt》trong siêu thoại của Tiết Huệ Vũ.

Tiết Huệ Vũ còn làm một chuyện, sau khi có một bộ phận fans đã tin tưởng, cô cố ý lên tài khoản Weibo chính của Tiết Huệ Vũ, rồi làm bộ như vô tình ấn like Weibo “Thiên sứ yêu lông vũ” của mình. Sau đó lại lập tức hủy bỏ, làm bộ giả dối hoang mang rối loạn hủy bỏ sau khi trượt tay.

Mấy năm gần đây minh tinh trượt tay ấn like thu hút không ít cuộc thảo luận sôi nổi, cho nên đương nhiên, “Tiết Huệ Vũ ấn like” xông lên No.1 Hotsearch.

Dưa chua muối cá: Trời ơi chị của tôi lên tài khoản chính rồi! Thật tốt [vui vẻ] chị ấy thật sự đã trở về!

Khoai tây nhỏ: Thật sự là nữ thần sao?! Tôi biết ngay mình không nhận sai người, bọn họ còn không tin!!! [vui sướng][vui sướng][vui sướng]

Thủy Thải Quỳ Ni: Chị ơi, chúng em rất nhớ chị!!! Chị trở về thì tốt!!! Chúng em biết ngay thiên sứ yêu lông vũ chính là chị mà!!!

Hồng liên kỵ sĩ kim: Đuôi via Weibo không phải đuôi Iphone Tiết Huệ Vũ vẫn luôn dùng, thật sự là Weibo của Tiết Huệ Vũ sao? Không phải là hacker chứ??? Hoặc là Bùi Ôn Du lên Weibo của Tiết Huệ Vũ?

Đam mê trà sữa trân châu: Tuyệt đối không phải trộm tài khoản! Nhất định là chị ấy đã trở về! Sắp đến trận chung kết rồi, chúng ta phải cố gắng trợ lực cho chị!

Quần chúng ăn dưa: Thật sự không ai cảm thấy kỳ quái sao…… Rất kỳ quái luôn, phải cần che che đậy đậy tới như vậy sao? Cảm giác cứ như là cố ý dẫn đường vậy.

Người qua đường: Vốn tưởng rằng là người khác cọ nhiệt người chết, hóa ra là thật sự tự xào. Dùng phương thức này để tái xuất, Tiết Huệ Vũ cũng quá low rồi đó.

Tuy rằng cũng xuất hiện rất nhiều tranh luận Tiết Huệ Vũ bị trộm tài khoản hoặc là Bùi Ôn Du đăng nhập vào, nhưng khi không ngừng mua hotsearch, phần lớn phương hướng dư luận vẫn khiến cho lượng lớn fans tin tưởng Tiết Huệ Vũ thật sự còn sống.

Chỉ vì không thể xem xét giá trị hồi sinh, Tiết Huệ Vũ cũng không biết trước mắt tốc độ gia tăng của giá trị hồi sinh, chỉ có thể dựa theo dung mạo trước mắt mà suy tính, đại khái là sáu bảy mươi.

Thời gian vẫn quá gấp gáp…… Mà giá trị tín ngưỡng đến tột cùng là gì, Tiết Huệ Vũ chỉ có thể suy đoán từ ý trên mặt chữ, fans có lẽ là bước đột phá.

Cứ bận rộn xào nhiệt độ đủ loại như vậy, đã thật sự đến ngày cuối cùng, Bùi Ôn Du gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, Tiết Huệ Vũ ngược lại hoàn toàn bình tĩnh.


Cô lại đến thăm Tiết Khánh Vũ lần nữa, thực không may, mãi đến một ngày cuối cùng cô sắp rời đi, Tiết Khánh Vũ vẫn si ngốc như cũ, ký ức rối loạn, không hề có năng lực giao tiếp.

Trong khoảng thời gian này, Bùi Ôn Du dùng hết khả năng kéo dài ngày tổ chức đại hội cổ đông lâm thời, nhưng vào ngày hôm kia, Hạ Lan Chi thành công lấy lý do Tiết Khánh Vũ mắc bệnh Alzheimer nên không thể tiếp tục đảm nhiệm chức vị Chủ tịch, cổ phiếu tập đoàn Tiết Thị giảm mạnh, tập đoàn không thể như rắn mất đầu, yêu cầu lập tức tổ chức đại hội cổ đông lâm thời đang kéo dài thời hạn, hơn nữa để Tiết Hoành Tuấn đại diện chủ trì lần đại hội cổ đông lâm thời này, vực dậy tập đoàn Tiết Thị của chúng ta.

Bà ta cũng mua rất nhiều tài khoản marketing cùng thuỷ quân tạt nước bẩn Bùi Ôn Du, ám chỉ Bùi Ôn Du dã tâm bừng bừng ý đồ thôn tính tập đoàn Tiết Thị cho nên mới tìm mọi cách cản trở và kéo dài đại hội cổ đông lâm thời.

Mà thời gian mở cuộc họp thật vừa đúng lúc, đặt vào ngày mốt. Bão vừa qua đi sẽ lập tức tổ chức, có thể thấy được trong lòng bọn họ cũng rất cấp bách.

“Bé……”

Tay bị nhẹ nhàng kéo lấy, Tiết Huệ Vũ cúi đầu liền thấy Tiết Khánh Vũ ngồi trên xe lăn cười hiền lành với mình nói: “Hiện tại thời tiết thật tốt, bố dẫn con đến công viên giải trí chơi……”

Tiết Huệ Vũ hất tay ông ra, ông có chút luống cuống nhìn lòng bàn tay trống trơn của mình, vội vàng nói: “Bé, sao con lại giận bố thế…… Gần đây công việc của bố có chút bận bịu, bố không phải cố ý đâu……”

Tiết Huệ Vũ hừ lạnh một tiếng.

“Vì sao con giận bây giờ bố không còn nhớ rồi nhỉ, nhưng bố sẽ nhớ lại ngay thôi.”

“Hôm nay con đến từ biệt, bởi vì con không biết mình có còn cơ hội trở lại hay không, có khả năng không cách nào nhìn thấy biểu cảm sau khi bố thanh tỉnh biết được chân tướng rồi……”

Tiết Huệ Vũ nhẹ giọng cười một tiếng: “Nhưng cũng đừng tự mình đa tình, con không phải là vì cứu bố mới từ bỏ chính mình. Hôm nay con tới chỉ là muốn nói với bố, con rất hận bố, thật sự rất hận bố, dù cho bố thật sự bị bệnh Alzheimer, con cũng sẽ không tha thứ cho bố. Hy vọng sau khi bố thanh tỉnh, tự mình làm chứng tội ác của cặp mẹ con Hạ Lan Chi vàTiết Hoành Tuấn này, lập lại trật tự cho hết thảy. Nếu còn bao che bọn họ, thì bố thật sự đã hết thuốc chữa. Dễ dàng tha thứ nhiều lần mới để cho Hạ Lan Chi cùng Tiết Hoành Tuấn ngày càng nghiêm trọng thêm, đừng tưởng rằng tên con trai cưng không biết cố gắng của mẹ là Tiết Hoành Tuấn có thể quản lý tập đoàn. Chỉ cần Tiết Hoành Tuấn thật sự thượng vị, từ đây tập đoàn Bùi Thị sẽ đối địch với tập đoàn Tiết Thị, cướp đoạt toàn thị trường.”

“Hy vọng đừng làm con hối hận, vì sao con lại cứu bố…… Chỉ là báo công ơn nuôi dưỡng đã từng của bố, từ đây chúng ta sạch nợ.”

Tiết Huệ Vũ không xác định mình rốt cuộc có hoàn thành nhiệm vụ hay không, cho nên chỉ có thể ôm tính toán xấu nhất, lỡ như mình thật sự không thể sống lại, ngày cuối cùng ở lại trên đời này, cô sẽ làm gì đây……

Trước khi đi cô muốn nói hết toàn bộ lời nên nói, việc nên làm, ít nhất khiến mình không còn tiếc nuối, cho nên lần này sau khi nói rõ ràng toàn bộ, cô cũng không để ý đến sắc mặt của Tiết Khánh Vũ, trực tiếp phủi tay bỏ đi.

Thời gian của cô rất quý giá, từng giây từng phút đều không muốn lãng phí.

“Mẹ không ở nhà, con phải ngoan ngoãn nghe lời bố đó.”

Bận bịu nhiều ngày như thế, Tiết Huệ Vũ đã lâu không tự mình đón bé con tan học về nhà.

Bé con nhà mình trong khoảng thời gian này lại cao lên một chút, khuôn mặt trái xoan non nớt cũng núc thịt. Tiết Huệ Vũ càng nhìn càng thích, không nhịn được véo hai miếng.

Bé con nhà mình là bé con tốt nhất thế giới!

“Phải ăn uống thật tốt, học hành thật giỏi, nhất định phải lớn lên thành một người có ích, có nghe không?”

Cô quét dọn sắp xếp trong phòng bé con lại một phen, tỉ mỉ dặn dò những việc tương lai với bé con, tuy nhiên vẫn chưa nói được mấy câu, đã bị cánh tay nhỏ của bé con kéo chặt tay áo, cứ như sợ cô bỏ đi vậy.

“Mẹ…… Mẹ muốn đi đâu……”

Gần đây, Bùi Dục Kỳ mẫn cảm nhận thấy bầu không khí trong nhà thật đè nén.

Bé nhìn thấy mấy lần, bố mẹ đều len lén lau nước mắt.

Bố mẹ bạn học khác muốn ly hôn chia tay, cũng là như thế này……


Bé giống như ý thức được gì đó, sốt vó bất an nói: “Mẹ, mẹ sắp giống như nàng tiên cá…… Biến thành bọt biển rồi sao…..”

Tiết Huệ Vũ không biết mình nên trả lời câu hỏi của bé con như thế nào, Bùi Dục Kỳ lại có được đáp án trong yên lặng.

Hốc mắt bé lập tức tích tụ nước mắt, một giây sau liền hóa thân thành túi nước mắt nhỏ hàm hồ khóc: “Cho nên mẹ ơi, mẹ thật sự lừa con sao? Nàng tiên cá nhỏ không ở bên hoàng tử mình yêu…… Cuối cùng nàng tiên cá nhỏ cũng hóa thành bọt biển biến mất……”

“Trong hoạt hình đều là giả cả, trong truyện cổ tích mới là kết cục thật sự……”

Nước mắt cỡ chừng hạt đậu tí ta tí tách rơi xuống, trong lòng Tiết Huệ Vũ chua sót không kể xiết, vừa đau lòng vừa không biết làm sao, vội vàng ôm lấy bé con vào trong lòng an ủi, Bùi Dục Kỳ lại khóc càng thêm thương tâm.

“Mẹ ơi, đừng rời khỏi con…… Đừng đừng…… Đi!”

Nhấc cánh tay nhỏ lên, bé vòng tay ôm chặt lấy cổ mẹ, khuôn mặt nhỏ đẫm nước mặt vùi trong ngực mẹ, “Oa” một tiếng bật khóc lên.

“Nếu muốn đi thì mang con đi theo cùng…… Con không muốn tách ra khỏi mẹ nữa……”

Trừ lúc lẳng lặng rơi nước mắt như một chiếc túi khóc nhỏ khi mới nhận ra cô, đã rất lâu bé con không rơi nước mắt trước mặt cô.

Giờ khắc này, nước mắt to như hạt đậu rơi trên cổ cô, giọng nói lắp bắp vô cùng run rẩy, ôm lấy cổ cô khóc òa lên, tim cô cũng muốn hóa thành một vũng nước theo.

“Không khóc không khóc…… Mẹ sẽ không biến mất đâu……” Cô vừa vỗ sau lưng bé con an ủi bé, vừa dịu dàng hôn lên trán bé con, khuôn mặt đang nhăn lại của bé, dịu giọng dỗ dành, “Mẹ sẽ trở lại thôi, tin ở mẹ, mẹ sẽ trở lại.”

Bùi Dục Kỳ yên lặng nhìn mẹ, con ngươi cách một tầng hơi nước mờ mịt, bé cố chấp nói: “Nếu mẹ không trở lại, sau này con không làm đứa bé ngoan nữa, con sẽ làm đứa trẻ hư, con không nghe lời bố, con không đi học, con làm thật nhiều chuyện xấu……”

Tiết Huệ Vũ không ngờ bé con hoàn toàn không dễ mắc lừa, bé giở tính khí cáu kỉnh, nói năng loạn xạ “Uy hiếp”, nhưng Tiết Huệ Vũ nghe được thì hốc mắt đỏ bừng.

Tiết Huệ Vũ từng hỏi hệ thống, nếu sau khi mình rời đi, bé con có trở thành trùm phản diện lần nữa không.

Hệ thống nói, căn cứ theo số liệu phân tích, Bùi Dục Kỳ đã từng trải qua một gia đình hạnh phúc sẽ không trở thành thiết lập như trong tác phẩm gốc. Nhưng cô rời đi, hoặc ít hoặc nhiều sẽ ảnh hưởng đến tính cách trong tương lai của bé, có thể sẽ không còn hoạt bát sáng sủa giống như bây giờ.

“Cho nên mẹ…… Ngoéo tay với con…… Nhất định sẽ trở lại, được không?”

“Được, mẹ ngoéo tay với con.”

Thật không dễ gì dỗ dành được bé con khóc thành túi nước mắt, nhưng buổi tối này, Bùi Dục Kỳ giống như một cái đuôi vậy, Tiết Huệ Vũ đi đâu, bé liền theo đến đó.

Dù cho đã đến thời gian đi ngủ, mí mắt bé nặng đến mức đánh nhau, nhưng bé vẫn nắm chặt quần áo của mẹ không chịu đi ngủ.

Dường như nếu như mình không túm chặt mẹ, mẹ thật sự sẽ vì thế mà biến mất.

Phù sinh: Đã xem hết Vlog của chị rồi ~ Chị vẫn giống hệt với trước kia ~ Mong đợi vào trận chung kết của chị!

Thiên sứ yêu lông vũ trả lời Phù sinh: Chị cũng mong đợi đến ngày chung kết ~

Mặc Bạch: Bão đã qua đi, ngày mai có thể đi xem ghi hình mới của chị không ~


Tiết Huệ Vũ hơi hồng hốc mắt, đánh chữ: Hy vọng có thể gặp mặt mọi người ~

Sau khi rời khỏi phòng bé con, Tiết Huệ Vũ dặn dò từng cái một những đồ vật mình mới mua gần đây cho Bùi Ôn Du.

Cô quá có lỗi với con mình, trước nay chưa từng một lần bầu bạn với bé ngày sinh nhật, cho nên dùng hết khả năng hy vọng mình có thể bù đắp cho bé.

“Những thứ này đều là quà sinh nhật em chuẩn bị cho Dục Kỳ. Đây là một đến ba tuổi, những thứ này là quà bốn tuổi…… Quà sinh nhật và thư trao cho cục cưng mỗi năm, em đều chuẩn bị, mãi cho đến khi Dục Kỳ mười tám tuổi trưởng thành. Nếu em không thể trở về, hy vọng anh có thể giúp em tặng cho Dục Kỳ hàng năm, nói với con rằng, mẹ thật sự rất yêu rất yêu con, cũng không phải cố ý rời đi, hy vọng con nhất định phải sống hạnh phúc.”

“Huệ Vũ!” Nắm chặt hai tay cô, Bùi Ôn Du khủng hoảng ngắt lời, “Em nhất định sẽ trở về, những món quà này chính em tự tay giao cho con……”

“Em vẫn luôn gạt anh, kỳ thật hiện giờ em không biết giá trị hồi sinh của mình là bao nhiêu…… Cho nên tuy rằng rất muốn nói với anh, phải có lòng tin ở em, em nhất định có thể trở về, nhưng lại sợ cho anh quá nhiều hy vọng……”

“Lỡ như nhiệm vụ thật sự thất bại…… Không cần khổ sở vì em, em chỉ là…… Đầu thai lần nữa mà thôi.”

“Vốn nên đầu thai lần nữa vào ba năm trước, cũng không biết làm thế nào lại kích hoạt cái hệ thống hồi sinh kia…… Để em may mắn thay đổi rất nhiều chuyện…… Thành công sửa lại tương lai bất hạnh của Dục Kỳ, cũng thành công cứu vớt anh, mới biết giữa chúng ta hóa ra lại có nhiều hiểu lầm đến vậy.”

“Với em mà nói, một trăm ngày này rất hạnh phúc.”

“Cho nên, nếu em không trở về, anh phải chăm sóc tốt cho Dục Kỳ…… Trong đoạn thời gian này cũng xin nhờ anh chăm sóc cho bố nhiều chuyện…… Chờ sau khi ông ấy thanh tỉnh, liền đưa Hạ Lan Chi cùng Tiết Hoành Tuấn ra trước công lý. Nếu ông ấy còn bao che cho bọn họ, anh cũng không cần niệm tình cái gọi là tình thân.”

“Còn nữa, giúp em từ bỏ quyền thi đấu……”

Tiết Huệ Vũ dặn dò từng cái một, trong lòng Bùi Ôn Du vô cùng áy náy: “Thật xin lỗi…… Là anh đã hại em……”

“Bây giờ không phải là lúc nói xin lỗi.” Tiết Huệ Vũ khẽ vỗ lưng anh, cường điệu nói, “Chuyện quá khứ đã qua, không cần nhắc lại nữa, trước giờ em chưa từng hối hận bất kỳ quyết định nào của mình, dù cho hối hận, cũng là hối hận cứu bố chứ không phải cứu anh. Cho nên, cũng hy vọng anh không cần đặt chuyện này ở trong lòng, chuyện anh nên làm là bầu bạn với Dục Kỳ hạnh phúc vui vẻ trưởng thành.”

“Ôn Du, đồng ý với em…… Nhất định phải chăm sóc tốt cho Dục Kỳ, chỉ dẫn Dục Kỳ chính xác, được không?”

Thời gian từng giây từng phút đi tới chín giờ rưỡi đêm, mặc dù nói tiêu sái như vậy, nhưng thật ra Tiết Huệ Vũ lại không nỡ hơn hết bất kỳ ai, cô lại đi đến phòng bé con lần nữa, nhẹ nhàng mà hôn lên chiếc đầu nhỏ xù tóc của bé con.

“Phải lớn lên vui vẻ hạnh phúc đó……”

“Nhất định phải hạnh phúc……”

Bùi Ôn Du đứng ở cửa nhìn từng hành động của Tiết Huệ Vũ, anh của bây giờ giống với bé con theo đuôi ban nãy, Tiết Huệ Vũ đi đến đâu, anh cũng theo tới đó.

“Bé con khóc cũng còn thôi, sao anh cũng khóc thế……”

Bùi Ôn Du quay lưng lại không để cho Tiết Huệ Vũ nhìn thấy dáng vẻ rơi nước mắt của mình, nhưng nghe thấy câu này của cô cũng không kiềm được mà quay người, kéo Tiết Huệ Vũ vào trong lòng.

“Anh sợ……”

Anh sợ đây là cái ôm cuối cùng.

Tiết Huệ Vũ vươn tay ra, nhẹ nhàng vỗ lưng anh.

“Đợi em trở lại, mặc lên chiếc váy anh thiết kế lần nữa đứng trên sân khấu……”

“Nếu không đợi được, cứ quên em đi. Nguyện vọng lớn nhất của em chính là, hy vọng bọn anh đều có thể hạnh phúc.”

“Huệ Vũ…… Không có em, bọn anh sẽ không hạnh phúc……”

Anh run rẩy mở miệng, cô gái trong lòng đã dần dần trở nên trong suốt.

Cô ngẩng đầu, đặt một nụ hôn lên môi anh, ngăn lại lời nói đang run rẩy vì khủng hoảng của anh, tiếp đó giống như nàng tiên cá trong truyện cổ tích, biến mất ngay tại chỗ.

Bùi Ôn Du ngẩn người nhìn căn phòng trống rỗng, tay anh nhẹ vươn về phía trước, giữa ngón tay dường như vẫn còn tàn dư của hơi ấm. Nhưng người vốn nên đứng trước mặt anh, lại biến mất không tăm hơi.


Bùi Ôn Du cũng không biết mình đứng ngây ngốc bao lâu, hai chân đã lâu không lao lực bắt đầu phát ra đau nhức cảnh cáo, anh mới kéo lê thân thể mỏi mệt ngồi trở về sofa.

Giống hệt như ba năm trước khi vừa tỉnh lại biết được Tiết Huệ Vũ mất tích, đại não của anh như con lắc đồng hồ bị hỏng, hoàn toàn ngưng trệ.

Anh nhìn con trai đang cuộn tròn thành một cục ngủ ngon lành trên giường, đột nhiên không biết sau khi con trai tỉnh lại mà Tiết Huệ Vũ vẫn chưa trở về, anh nên nói với con thế nào……

Mẹ đã rời đi rồi, đi đến một nơi rất xa…… Không, mẹ sẽ trở lại thôi……

Nhưng đối với con trai mà nói, chưa bao giờ có ký ức về mẹ, chưa từng được mẹ bế, chưa từng được mẹ hôn, chưa từng được mẹ gọi tên, chưa từng được mẹ dắt tay…… Sống chung với mẹ trong ba hơn ba tháng ngắn ngủi này, tuy rằng ngắn ngủi nhưng lại ngọt ngào và đủ đầy.

Hẳn là vế sau…… Tương đối hạnh phúc nhỉ…… Nhưng, mang tới hạnh phúc như thế cũng tương đương với đau khổ và bi thương lớn hơn.

Suy nghĩ của Bùi Ôn Du loạn thành một nồi cháo heo. Lúc này, “Ong ——” một tiếng, chấn động của điện thoại đánh gãy suy nghĩ anh, thấy số gọi đến hiển thị một hàng chữ số xa lạ.

Đây là gọi đến số điện thoại cũ của anh!

Bùi Ôn Du lập tức bừng tỉnh, hoảng hốt lại đầy cõi lòng kích động cầm lấy điện thoại, giọng nói run rẩy hỏi: “Alo?…… Huệ Vũ?”

“Alo, là Bùi tiên sinh sao?” Giọng đàn ông già nua xa lạ khiến tim Bùi Ôn Du rơi xuống thung lũng. Cho rằng là điện thoại lừa gạt, anh không còn sức lực chuẩn bị cúp điện thoại, liền nghe thấy đối phương vội vàng dò hỏi, “Thông báo tìm người trước kia của ngài còn tính không? Chính là chỉ cần tìm được Tiết Huệ Vũ, tiền thù lao sẽ là một triệu……!”

Từ sau khi tai nạn xe vào ba năm trước, vì để cho càng nhiều người tham gia tìm kiếm Tiết Huệ Vũ, Bùi Ôn Du đích xác phát thông báo tìm người với treo thưởng tiền triệu. Nhưng đại đa số gọi tới đều là điện thoại lừa gạt.

Sau này khi Tiết Huệ Vũ nói với anh không thể tìm thấy thi thể của cô, anh lập tức gỡ bỏ tất cả thông báo tìm người.

Anh ngẩn ra, hỏi ngược lại: “Ông nhìn thấy cô ấy, ở nơi nào?”

“Vừa rồi lúc tôi thi công tại một cái cống nước bỏ hoang, thì phát hiện một thi thể hư thối trong cống thoát nước. Tôi thấy hư thối rất nghiêm trọng, cũng là hạ lưu của địa điểm mất tích, liền đoán rằng rất có thể chính là thi thể của Tiết tiểu thư! Sau khi xảy ra chuyện bị kẹt trong cống thoát nước!”

Trong nháy mắt đó, Bùi Ôn Du vốn đang mong đợi liền cảm giác máu cả người mình đều chảy ngược lên đầu, tay chân lập tức lạnh lẽo.

“Tôi còn chưa báo cảnh sát, là người thứ nhất gọi cho anh! Hẳn là xem như tôi phát hiện ra nhỉ! Nếu thật sự là Tiết tiểu thư, thật có thể có một triệu sao? Tôi cũng biết yêu cầu một thi thể một triệu cũng không tốt lắm…… Cho tôi năm trăm nghìn là được! Thi thể hư thối bốc mùi nghiêm trọng, tôi vớt lên cũng phải có phí công sức vất vả chứ…… Này…… này…… có đang nghe không?”

Bùi Ôn Du không ngồi yên nữa, cầm lấy áo khoác và điện thoại vọt ra ngoài.

Mặc Bạch: Hôm nay chị không ghi hình ư? Là không đến phòng luyện tập sao?

Thanh Mộc Thanh Mộc: Nữ thần hôm nay không trả lời bình luận, đã mười mấy tiếng không đăng Weibo rồi, thật nhớ nữ thần!

Lywswd Đồng Đồng: Sao chị hoàn toàn không có tin tức thế, là luyện múa bị thương sao? Chị phải chú ý sức khỏe đó [lo lắng]

Người qua đường chính nghĩa: Mấy fans các người đều bị lừa cho xoay mòng mòng rồi, Thiên sứ yêu lông vũ hoàn toàn không phải Tiết Huệ Vũ, đương nhiên không dám xuất hiện! Bố tôi là công nhân bảo vệ môi trường! Một giờ trước ông ấy phát hiện một khối thi thể hư thối trong cống thoát nước, gần với địa điểm Tiết Huệ Vũ mất tích, Bùi Ôn Du vừa nhận được điện thoại liền tới đây ngay cơ…… Hiện giờ đã được đưa đi tiến hành kiểm tra DNA rồi. Nếu Tiết Huệ Vũ thật sự còn sống, Bùi Ôn Du sẽ không biết sao? Căn bản không cần thiết đi qua đây……

Đứa bé ha ha: Nhưng Tiết Huệ Vũ đã đăng nhập Weibo mà……

Người qua đường chính nghĩa: Trộm tài khoản hoặc là Bùi Ôn Du đăng nhập! Sau đăng nhập liền ấn like sau đó lập tức hủy bỏ, trong nháy mắt liền xông lên hotsearch, nói không phải cố ý quả thực không tin. Hơn nữa cố tình lại không online ngay sau khi thi thể của Tiết Huệ Vũ được phát hiện. Nếu quả thật là Tiết Huệ Vũ, cô ta cứ trực tiếp lên Weibo của mình bác bỏ tin đồn đi……

Máy ăn dưa số một: Kinh! Nếu quả thật là Tiết Huệ Vũ, nhà cô có phải có được một triệu rồi hay không! Σ(っ°Д°;)っ

Nick giải trí bát quái: Chỉ là phát hiện thi thể thôi mà, dù cho thật sự là Tiết Huệ Vũ, Bùi Ôn Du thật sự sẽ cho một triệu sao! Đã qua ba năm rồi……

Lông vũ nhỏ: Vậy mà là trộm tài khoản! Thật sự là tức chết tôi! Cái cô Thiên sứ yêu lông vũ đến cùng là ai! Học nữ thần của tôi nhảy múa, mua hotsearch về nữ thần của tôi, còn trộm tài khoản của nữ thần!!! Sao lại có người không biết xấu hổ như thế!!!

Hội hậu viện toàn cầu của Tiết Huệ Vũ: Không, thi thể khẳng định không phải Huệ Vũ, Thiên sứ yêu lông vũ nhất định là Tiết Huệ Vũ! Mọi người nhất định không nên bị loại lời đồn này dao động! Chúng ta phải chuẩn bị tiếp ứng thật tốt cho chị nhà trong trận chung kết!

Nhất thời, “Nghi ngờ thi thể của Tiết Huệ Vũ được phát hiện” và “Thiên sứ yêu lông vũ” cùng xông lên hai top đầu hotsearch.


Đọc truyện chữ Full