TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thánh Thể Bất Phàm
Chương 254: C254: Chúng ta lại gặp nhau

Hóa ra gã là kẻ đứng sau chuyện này!

Diệp Phong không hề động đậy, tiếp tục giả vờ ngủ.

Khoảng một phút sau, cửa phòng bao đột nhiên mở ra.

Một nam một nữ khoác tay nhau bước vào phòng, bọn họ là Lý Chiến và Chu Đình, phía sau là một đám anh em do Lý Cương cầm đầu.

"Hahaha."

Nhìn thấy Diệp Phong và Lương Yên nằm trên bàn, Lý Chiến bật cười, trong lòng hoàn toàn thả lỏng.

"Dù tài giỏi đến đâu cũng vẫn bị đầu độc, bảo bối à, kế hoạch của em thật tuyệt vời!"

Gã đắc ý, vỗ nhẹ vào mông Chu Đình.

Chu Đình cười kiêu ngạo nói: "Ai bảo Lương Yên không biết điều? Cô ta dám từ chối cả Lý thiếu!"

"Lý thiếu, tối nay anh phải trừng phạt cô ta thật tốt."

Chu Đình nói với Lý Chiến với vẻ mặt tâng bốc.

"Em yên tâm, anh hứa sẽ trừng phạt cô ta thật nghiêm khắc!"

Lý Chiến nói với một nụ cười dâm đãng: "Hahaha, bảo bối, em có muốn đi cùng không?” Vừa nói, Lý Chiến vừa nhéo mạnh vào mông Chu Đình hai cái.

"Lý thiếu, anh thật đáng ghét ~!"

Chu Đình mặc một chiếc váy hai dây gợi cảm, giọng nói ngọt ngào đến nỗi xương cốt của Lý Chiến cũng mềm nhữn!


Lý Chiến liếm khóe miệng, tinh thần sảng khoái, không thể chờ đợi được lâu!

"Đưa Lương Yên đến phòng của tôi trước đi, sau đó trói thằng nhóc thúi này lại, đợi hắn tỉnh dậy, tôi muốn hắn tận mắt chứng kiến đêm nay tôi chơi đùa với người phụ nữ của hắn như thế nào!"

"Vâng, Tam thiếu gia!" Lý Cương gật đầu, lập tức bước tới trói Diệp Phong lại.

Lý Chiến cúi đầu nhìn Diệp Phong, hừ lạnh: "Thằng nhóc thúi, dám trêu chọc tao? Đây là kết quả của mày!"

Lý Cương dẫn theo ba tên côn đồ đến trước mặt Diệp Phong, định kéo Diệp. Phong dậy.

Tuy nhiên, vừa kéo đã khiến Lý Cương nhíu mày. "Chuyện gì vậy? Tại sao không thể kéo hắn lên?"

Lý Cương sửng sốt, cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Diệp Phong này cũng không nặng lắm, vì sao không kéo được?

"Ba tụi bây, kéo mạnh lên!"

Lý Cương lớn tiếng chửi rủa.

"Anh Cương, đã dùng hết sức rồi!"

Ba tên côn đồ nói với vẻ mặt chật vật.

Nghe vậy, Lý Cương ngơ ngác!

Bốn người đàn ông trưởng thành không thể kéo được một người đang ngủ? Không thể nào!

Trừ khi...


Lý Cương thay đổi sắc mặt, đột nhiên nghe thấy âm thanh trào phúng!

Người phát ra âm thanh này không ai khác chính là Diệp Phong, đang hôn mê nằm trên bàn!

Diệp Phong muốn giả vờ một lát, nhưng lại nhịn không được.

"Má ơi, hắn không bị trúng độc!"

Hai chân Lý Cương mềm nhữn, sợ hãi ngồi xổm xuống đất!

Ba tên côn đồ còn lại cũng bị dọa sợ như nhìn thấy Diêm Vương! Bang bang bang!

Ba tên côn đồ còn chưa kịp chạy đã bị Diệp Phong đánh bay ra ngoài! Nhìn thấy Diệp Phong tỉnh lại, Lý Chiến sợ chết khiếp!

Gã tức giận nhìn Chu Vũ: "Chu Vũ, mày dám lừa tao?!"

Chu Vũ cũng choáng váng!

Không thể nào, rõ ràng hắn ta đã tận mắt nhìn thấy Diệp Phong uống rượu độc!

Chu Đình cũng chết lặng, kế hoạch này ban đầu là không thể sai sót, nhưng bây giờ lại trở nên hỗn loạn!

Diệp Phong nhìn Lý Chiến với vẻ giễu cợt nói:

"Đây không phải là Lý thiếu sao? Chúng ta lại gặp nhau."

Lý Chiến vội vàng lắc đầu: "Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!"

"Hiểu lầm?”

Diệp Phong hừ lạnh: "Hình như tối hôm qua tôi đã cảnh cáo anh, nếu lại để tôi thấy anh gây rắc rối cho Lương Yên, tôi sẽ lấy mạng chó của anh."

Nghe thấy lời này, Lý Chiến dựng tóc gáy khắp người!

"Diệp...thiếu, chuyện này là tôi sai, tôi sẽ xin lỗi anh!"

Gã đổ mồ hôi lạnh nói với Diệp Phong, cầu xin được tha thứ.

Diệp Phong khinh thường cười nói: "Nếu xin lỗi có ích, vậy lời tôi nói chẳng phải sẽ thành đánh rắm sao?"


Đọc truyện chữ Full