TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Đế Trọng Sinh
Chương 178: Cao thủ tập trung

Vốn là xung quanh trong khu rừng, ít nhất có hơn trăm cao thủ đến từ các thế lực khác nhau mai phục, Diệp Trần xuất ra một chiêu này lập tức chết đi hơn một nửa!

Đương nhiên, chết đi đều là người có thực lực yếu kém, mà người có thể còn sống sót thì gần như đều là cao thủ trong cao thủ.

Tuy nhiên, Diệp Trần cũng không có để bọn hắn vào mắt, chỉ thấy hai tay của hắn hướng xuống đất hơn nhấn một cái, cả người bay lên treo lơ lửng giữa trời giống như thần linh, sau khi bay lên tới không trung ở vị trí mấy chục mét thì nhìn xuống xung quanh một vòng, rất bá đạo nói:

"Hôm nay tất các các ngươi, một người tính một người đừng có ai mơ tưởng còn sống mà rời khỏi cái hòn đảo nhỏ này!"

Tất cả cacso đại cao thủ vừa mới trốn thoát một kiếp, nghe được lời này của Diệp Trần sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi lớn.

Vốn trước khi bọn họ tới đây chỉ coi đây là một thế cục vây giết không có gì mà hồi hộp cả, tất cả đều mang tâm thái trêu tức con mồi mà tới, cho nên trước đó hai lão của thành phố Mạn Cốc và Bì Đặc xuất thủ, bọn họ đều ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, cũng không có nóng lòng nhúng tay.

Dù sao, đối phương cũng chỉ có bảy người, coi như đều là cao thủ nhất đẳng lại có thể mạnh tới cỡ nào?

Thế nhưng là bọn họ lại tuyệt đối không ngờ rằng, lúc này chỉ qua một thời gian ngắn, tình thế vậy mà phát triển tới cục diện này!

Mà tạo ra cục diện này, lại chỉ là một thiếu niên nhìn dáng vẻ còn chưa tới hai mươi tuổi!

"Cái tên này đến cùng là yêu nghiệt tới cỡ nào a!"

Trong lòng mọi người thi nhau thở dài, đồng thời rất nhiều người đều có ý định của riêng mình, trong lúc nhất thời không biết nên rút lui hay là nên tiếp tục chiến đấu.

Ngay vào lúc này, giọng nói của hoàng kim chiến thần Bì Đặc, đột nhiên lại vang lên, "Mọi người đừng hốt hoảng! Vừa rồi ta chỉ là nhất thời không cẩn thận, cho nên mới bị hắn đánh bại, các vị đều là cao thủ ở khắp nơi trên thế giới, chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng, tiểu tử này không thể là đối thủ của chúng ta!"

Trước đó Bì Đặc bị Diệp Trần đánh bại ba lần liên tiếp, tức giận tới mức muốn phun máu!

Thế nhưng mà hắn đường đường là một trong tứ đại chiến thần của nước Mỹ, cho tới bây giờ chưa từng thua một trận nào lại thảm hại tới như vậy, nếu như hôm nay hắn không trọc ngoáy kêu gọi mọi người giết Diệp Trần, chuyện này sẽ là sỉ nhục của cả đời hắn!

Cho nên lúc nhìn thấu cao thủ các phương bắt đầu nảy sinh ý nghĩ rút lui, hắn là người đầu tiên đứng ra mở miệng ngăn cản.

Hắn nghĩ, coi như thực lực của Diệp Trần có cao hơn hắn, thế nhưng chắc chắn cũng không cao hơn quá nhiều, nếu như có thể tập hợp lực lượng của các cao thủ, chắc chắn có thể giết chết, bằng không nếu bỏ lỡi cơ hội trước mắt này, sau này còn muốn giết người này thì sẽ rất khó khăn!

Lời nói của Bì Đặc vừa rơi xuống, ngay sau đó lại có một giọng nói vang lên, "Tướng quân Bì Đặc nói không sai! Tiểu tử này coi như có lợi hại hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể đỡ chống lại chúng ta liên thủ sao? Tiềm lực của kẻ này rất lớn, nếu như hôm nay không trừ thì sẽ để lại tai họa cho sau này, kẻ này rất nguy hiểm!"

Mọi người nghe được điều này, lập tức lần theo nơi phát ra giọng nói này nhìn lại, chỉ thấy, ở trên một ngọn cây cổ thụ che trời phía xa, bỗng nhiên có một người đàn ông trung niên đứng ở đó.

Người đàn ông trung niên này có bộ râu quai nón, trên người mặc trang phục võ sĩ màu đen, khí chất lạnh lùng, vào lúc này mũi chân đang đứng ở trên một cái lá của một ngọn cây, mà cái lá kia lại không bị éo cong một chút nào, đủ để nhìn ra người này có tu vi cường đại.

Diệp Trần nhìn thấy người này, không thể không thở dài một chút, hóa ra là người này hắn vậy mà nhận ra, là một người quen cũ ở cuộc sống kiếp trước của hắn!

"Phương Mất Quần "Phán quan" Huyết Ảnh Thiên Phạt! Lão đại Mục Thiên Hoa của các ngươi làm sao không tới?"

Diệp Trần nhìn thẳng vào người đàn ông trung niên, trên mặt mang theo nụ cười lạnh nhàn nhạt, mở miệng nói.

Mấy người Âu Dương Hàn ở phía dưới nghe được lời này của Diệp Trần, lập tức nhịn không được kinh hô lên,

"Hóa ra hắn chính là Phương Mất Quần "Phán quan" Huyết Ảnh Thiên Phạt! À không phải là Phương Bất Quần mới đúng! Nghe nói thực lực và địa vị của hắn ở trong Huyết Ảnh Thiên Phạt, gần như chỉ ở dưới một mình Mục Thiên Hoa!"

"Trên tư liệu có nói, người này đã từng một thân một mình đi ám sát không dưới mười vị cao thủ tông sư Hóa Kình, ba vị Thánh Cảnh!"

"Đây chẳng phải mang ý nghĩa, người này ít nhất cũng có thực lực từ Thánh Cảnh trở lên sao?"

"Tuy nhiên theo như lời đồn thì hành tung của người này rất thần bí, gần như không có người nào thấy được hình dạng của hắn, Diệp thiếu tướng làm sao lại có thể nhận biết hắn?"

...

Phương Bất Quần thấy Diệp Trần thế mà liếc mắt đã gọi ra tên của hắn còn chửi mát hắn, lập tức cũng hơi kinh hãi, sau đó lại cười khằng khặc một tiếng, "Không nghĩ tới người vậy mà có thể nhận ra được ta, xem ra ngành tình báo của Hoa Hạ các ngươi rất lợi hại a, cũng làm cho ta phải thay đổi cách nhìn!"

Diệp Trần âm thầm cười lạnh, nghĩ thầm nói, "Làm sao ta lại không biết ngươi chứ? Ở kiếp trước Mục Thiên Hoa phái ngươi đi truy sát ta và Mân Côi, cuối cùng Mân Côi chính là chết ở trên tay của ngươi, coi như ngươi có hóa thành tro tàn ta cũng sẽ không quên..."

Nghĩ tới đây, Diệp Trần lập tức hơi suy nghĩ một chút, trong đầu lập tức tung ra một khuôn mặt tuyệt đẹp.

"Mân Côi...từ biệt ở lần trước đã có hai tháng, cũng không biết ngươi bây giờ như thế nào?"

Ngay vào lúc Diệp Trần còn đang trầm tư, lại có một giọng nói đột nhiên vang lên,

"Đã có tướng quân Bì Đặc và Phương lão đệ ở đây, vậy cũng cho ta thêm một suất!"

Người nói chuyện là một lão giả tóc trắng trên mặc một bộ quần áo màu đen có phong cách cổ xưa, giống như Phương Bất Quần, cũng là gương mặt của người Châu Á, tuy nhiên khí nhất nho nhã, nhìn qua thật không giống là sát thủ.

Hai mắt Diệp Trần nhíu lại, cười lạnh lần nữa nói:

"Phùng Thế Xương, một kiếm không lưu máu, sát thủ cấp cao của Nguyệt Tuyền Sơn ở Bảo Đảo! Không nghĩ ra ngươi cũng tới!"

Lão giả tóc trắng lập tức tròn xoe mắt một cái, "Ngươi thế mà biết được ta?"

Nguyệt Tuyền Sơn ở Bảo Đảo cũng là một trong thập đại tổ chức sát thủ của thế giới, tuy nhiên sát thủ của Nguyệt Tuyền Sơn từ trước tới nay đều lấy danh hiệu thần bí, thường xuyên hóa thành người bình thường, giết người ở vô hình, cho nên ngoài giới có rất ít người biết.

Diệp Trần cũng không có để ý tới hắn, nhưng lại bắt đầu đưa ánh mắt chuyển dời lên trên người của một cao thủ tuyệt đỉnh khác, sau đó lần lượt nói ra tên của bọn hắn.

"Ngươi là Howard có biệt danh ""Huyết Vũ Đồ Phu" trong tổ chức "Ám Dạ" của Nam Mỹ đi! "

"Còn có ngươi, Jack "Thực Nhân Vương" trong tổ chức Tu La của Bắc Mỹ, ngươi cũng dám tới tranh đoạt vũng nước đục này sao?"

...

Chỉ trong chốc lát, Diệp Trần đã liên tiếp báo ra tên của năm sáu cao thủ tuyệt đỉnh, lần này chẳng những mấy người Âu Dương Hàn sợ ngây người, ngay cả những người được Diệp Trần điểm chỉ gọi tên cũng hiện ra vẻ mặt kinh hãi.

Những người như bọn họ, mỗi người đều là cao thủ đỉnh cấp trong tổ chức của mình, tin tức tư liệu của mỗi người đều là tuyệt mật trong tuyệt mật, ngoài những đại nhân vật cùng cấp trong vòng tròn ra, gần như không có khả năng sẽ được người bên ngoài biết tới.

Diệp Trần có thể nhận ra một hoặc hai trong số họ thì đây vẫn là quá khứ, thế nhưng lại có thể có thể đọc ra toàn bộ tên của bọn họ, hơn nữa còn không sai một chút nào, điều này thực sự có chút quỷ dị.

Chẳng lẽ ngành tình báo của Hoa Hạ quốc, đều đã cường đại tới trình độ như vậy sao?

Lúc tất cả mọi người ở đầu đều hiện ra vẻ mặt kinh ngạc, Phương Bất Quần lần nữa mở miệng, "Mọi người không nên bị hắn làm nhiễu loạn tâm thần, cho dù hắn biết nội tình của chúng ta thì như thế nào? Tất cả cùng một lúc ra tay nhất định có thể chém giết kẻ này!"

"Không sai! Mấy người chúng ta cùng nhau giết tiểu tử này, những người khác đi giết Lâm Chấn Nam, về sau tiền thưởng mấy nhà chúng ta cùng nhau chia đều!"

"Ý kiến hay! Quyết định như vậy đi!"

...

Tổng cộng có bảy tên sát thủ đỉnh cấp của bảy tổ chức sát thủ lớn, tính cả Bì Đặc, tổng cộng là có tới tám đại cao thủ, sau khi nhanh chóng thương nghị kế sách, bắt đầu chạm rãi vây quanh mấy người Diệp Trần, những người khác cũng bắt đầu ngo ngoe muốn động, tùy thời chuẩn bị tấn công mấy người Lâm Chấn Nam.

Đọc truyện chữ Full