Bây giờ Hàn Phong và Cửu công chúa đã tổ chức lại cơ quan tình báo, thành lập Cục tình báo.
Thiết Chùy coi như đội trưởng đội cận vệ của Kim Phi, biết thông tin cơ mật nhiều hơn với nhân viên hộ tống bình thường.
Anh ta biết, tiểu đoàn 3 của đội Chung Minh có rất nhiều thành viên đều là thành viên bên ngoài Cục tình báo.
Bây giờ một tiểu đội trưởng nhân viên hộ tống tới đây muốn gặp Cửu công chúa, hiển nhiên không phải giống vậy tiểu đội trưởng bình thường, hẳn là thành viên của Cục tình báo.
Quả nhiên, Châu Nhi tiến lên một bước, nhận lấy giấy chứng nhận trên tay nhân viên hộ tống.
Mỗi một hoàng đế đều có người tín nhiệm nhất, đều là người hầu thân cận, ví như Trần Cát trước kia tín nhiệm nhất là một người Đại Thái giám Ngân Tước mực theo bên, cho. ông ta trông coi đại nội mật thám, người Cửu công chúa tín nhiệm nhất chính là Châu Nhi, Cục tình báo do cô ấy quản lý giúp Cửu công chúa, coi như là Đại tổng quản của Cục tình báo.
Số lượng thành viên của Cục tình không nhiều, mỗi một người Châu Nhi đều biết, không cần nhìn giấy chứng nhận đã nhận ra nhân viên hộ tống.
Nhưng cô ấy vẫn kiểm tra giấy chứng nhận một cách cẩn thận, kiểm tra mỗi một nơi thật chỉ tiết, xác nhận tất cả chỉ tiết thật chắc chắn, mới để nhân viên hộ tống đi qua.
"Tham kiến bệ hạ, xin chào tiên sinh, xin chào các vị phu nhân!"
Nhân viên hộ tống cúi chào đám người Cửu công chúa, Kim Phi, sau đó từ trong lòng ngực móc ra một phong thư, hai tay đưa đến trước mặt: "Bệ hạ, đây là thư do Đại đội trưởng chúng ta gửi cho ngài!
Cửu công chúa gật đầu một cái, Châu Nhi tiến lên nhận lấy phong thư.
Sau khi xác nhận niêm phong, con dấu, chữ viết, Châu Nhi nhìn Cửu công chúa một cái, đưa thư phong đến trước mặt Cửu công chúa.
Cửu công chúa nhận lấy phong thư nhưng lại không mở ra tại chỗ, mà cầm phong thư bước vào phòng mới mở ra.
Kim Phi thấy Cửu công chúa buông phong thư xuống, hỏi: "Nói thế nào?”
"Tìm được rồi, ẩn núp ở sau lưng dân ty nạn là người nhà họ Vũ Văn quận Đông Nguyên và nhà họ Chu quận Hải Đình."
Cửu công chúa nói: "Bọn họ phái người giả trang thành dân ty nạn, đi khắp nơi tuyên truyền việc phu quân và Tiểu Bắc đang phát cháo ở Đông Hải, giựt giây dân chúng tới Đông Hải, trước mắt còn không xác định sau lưng bọn họ còn có những người khác hay không."
"Bọn họ tại sao lại làm như vậy?" Quan Hạ Nhi hỏi: "Bọn họ là sợ dân chúng chết đói sao?"
"Nếu bọn họ tốt bụng như vậy thì thật tốt." Cửu công chúa lạnh lùng nói: "Đại Cường bắt được người đứng đầu nhà họ Vũ Văn, trước mắt theo tin có được từ cuộc tra khảo, nhà họ Vũ Văn và nhà họ Chu xúi giục dân chúng tới nhờ cậy Đông Hải, dự định đến khi Đông Hải tụ tập dân chúng đủ nhiều, bọn họ lại nghĩ biện pháp xúi giục dân chúng nổi loạn, vây công xưởng đóng thuyền, đưa chúng ta vào chỗ chết!"
"ý đồ của bọn họ thật quá ác độc!" Quan Hạ Nhi tức giận nói: "Tại sao bọn họ lại làm như vậy?”
Bây giờ dân ty nạn tụ tập ở Đông Hải đã đạt đến mấy chục ngàn người, vượt xa dân bản xứ của trấn Ngư Khê rất nhiều lần.
Nếu mấy chục ngàn dân ty nạn cùng nhau vây công, có thể đạp nát xưởng đóng thuyền.
"Nhà họ Vũ Văn và nhà họ Chu là những gia tộc giàu có của quận Đông Nguyên và quận Hải Đình, ngay khi đã chiếm vô số đất đai trong khu vực, dựa theo chỉ dẫn của người đứng đầu nhà họ Vũ Văn, bọn họ lo lắng chúng ta khuếch trương tới quận Đông Nguyên và quận Hải Đình, sợ chúng ta xử lý bọn họ, cho nên ra tay trước năm thế chủ động.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!