TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Chương 3629

Cho nên y rất rõ bản thân có thể có thành tựu như hôm nay, toàn là nhờ vào Kim Phi, thấy Kim Phi, thái độ cũng cực kì khiêm tốn.

“Kim tiên sinh, ngài có gì chỉ bảo, cứ phái người tới nói một tiếng là được, chỗ nào trong xưởng cũng có mạt cưa, sẽ làm hỏng đồ của ngài.”

“Đi qua đây, nghĩ lâu rồi chưa tới, nên vào xem thử.”

Kim Phi đáp một tiếng, sau đó lại hỏi chuyện câu việc một chút, rồi mới hỏi: “Mấy tháng trước ta có gửi mấy bản vẽ tới, bảo các người làm mấy cái cung gỗ búa gỗ, các ngươi làm xong chưa?”

“Làm xong rồi, đã gửi tới xưởng luyện sắt, giao cho Lưu tiên sinh ròi.” Trưởng xưởng đồ gỗ căng thẳng hỏi: “Tiên sinh ngài chưa nhìn thấy ạ?”

Kim Phi không quen thuộc với nghề mộc lắm, từ khi xưởng đồ gỗ thành lập tới nay, số lần Kim Phi tới chỉ đếm trên đầu ngón tay, bình thường cần công cụ bằng gỗ gì, đều vẽ bản vẽ xong rồi cho người đưa tới, đợi sau khi xưởng đồ gỗ làm xong, sẽ phái người đưa tới xưởng luyện sắt, giao cho Lưu Bất Quần hoặc Vạn Hạc Minh.

Bây giờ Kim Phi tự mình tới hỏi, ý nghĩ đầu tiên của trưởng xưởng đồ gỗ là mất đồ rồi, mồ hôi lạnh lập tức nhỏ xuống.

Mỗi bước vẽ và đồ làm ra của Kim Phi đều rất quý giá, nếu mất thì tội sẽ rất lớn.

“Đưa qua lúc nào?” Kim Phi hỏi.

“Chắc khoảng hai tháng trước/” Trưởng xưởng đồ gỗ suy nghĩ rồi nói: “Lúc đó Quảng Nguyên và Miên Châu lại mở hai xưởng dệt, Đường trưởng xưởng cần dùng guồng quay tơ gấp, lúc tiên sinh bảo Lưu tiên sinh tới đưa bản vế, lại nói là không cần dùng gấp, nên chúng ta đợi sau khi một đám guồng quay tơ làm xong, mới làm cho tiên sinh.”

“Hai tháng trước...” Kim Phi suy nghĩ, lúc đó chắc mình đang ở Đông Hải, đoán là sau khi đồ đưa tới xưởng luyện sắt, Lưu Bất Quần và Vạn Hạc Minh cũng quên rồi.

Thế là Kim Phi gật đầu với trưởng xưởng đồ gỗ: “Chắc trong kho của xưởng luyện sắt, ta về hỏi Lưu tiên sinh là được.”

“Vâng” Trưởng xưởng đồ gỗ nghe Kim Phi nói thế, thở phào nhẹ nhõm: “Tiên sinh nếu còn cần gì, cứ bảo Lưu tiên sinh đưa bản vẽ đến, chúng ta sẽ tăng ca làm cho tiên sinh.”

“Được, Kim Phi gật đầu, lại đi cùng với trưởng xưởng dạo quanh xưởng đồ gỗ một vòng, đợi tới lúc sắp ăn cơm trưa mới về.

Ăn cơm trưa xong, Kim Phi tới xưởng luyện sắt, vừa liếc đã thấy Vạn Hạc Minh và Lưu Bất Quần đang mày mò một chiếc xe đạp, tới cả Kim Phi vào mà cũng không phát hiện ra, mãi tới khi Vạn Vũ Hồng chào hỏi với Kim Phi, hai người mới ngẩng đầu.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Đọc truyện chữ Full