Bây giờ, Lâm Bắc Phàm đã trở thành cường giả Tông Sư, đã có thể đi khắp trời đất bao la này rồi, triều đình cũng khó mà giữ hắn ở lại được.
Tính mạng của hắn đã được bảo đảm rất an toàn, gánh nặng trong lòng trên cơ bản đã được hạ xuống, hắn muốn hưởng thụ cuộc sống một cách thật thoải mái.
Vì vậy ở buổi tảo triều, sau khi nhận thưởng vì đã giải quyết ổn thỏa chuyện lớn vừa qua, hắn tiện thể xin nghỉ
ba ngày, nữ đế cũng sảng khoái đồng ý.
Nàng còn khích lệ Lâm Bắc Phàm ở nhà, nếu thu phục được hai vị Tông Sư kia thì càng tốt.
"Vừa hay, chúng ta có thể cùng nhau thảo luận về kiếm đạo!" Kiếm tiên mỉm cười.
"Cũng có thể cùng nhau thảo luận về đao đạo!" Đao thánh bổ sung thêm một câu.
"Được thôi!" Lâm Bắc Phàm gật đầu đáp.
Mấy người luyện võ như Mạc Như Sương, Quách Thiếu Soái, tiểu quận chúa đều chạy tới nghe ngóng.
Qua một buổi hảo luận như vậy, mọi người đều nhận được không ít lợi ích.
Kiếm tiên nhìn Lâm Bắc Phàm bằng ánh mắt vừa mừng rỡ lại có chút tiếc nuối. Mừng rỡ là bởi vì hiếm khi gặp được người nào am hiểu về kiếm như vậy.
Bất kể hắn ta nói gì, Lâm Bắc Phàm đều tiếp chuyện được cả, chỉ đôi câu là có thể làm hăn ta thức tỉnh.
Tiếc nuối là vì Lâm Bắc Phàm lại chỉ là một người đọc sách hai tay trói gà không chặt.
"Lão đệ, ngươi có hứng thú với việc học dùng kiếm không? Chỉ cần ngươi muốn, lão ca lập tức dạy cho. ngươi! Mặc dù bây giờ mới tập võ là có hơi muộn, thành tựu chỉ có hạn! Nhưng với khả năng giác ngộ của ngươi chắc chắn sau này sẽ có thành tựu đấy!" Kiếm tiên nói đầy ẩn ý.
"Học dùng kiếm làm gì chứ, theo ta học dùng đao đi! Đao này trông có vẻ đơn giản nhưng dễ học mà khó thạo, ai không giác ngộ được thì chắc chăn không học. nổi! Lão đệ, ngươi là một kỳ tài, đi theo ta học đao đi, chắc chắn ta sẽ dạy dỗ chu đáo!" Đao thánh vội cướp. người.
"Vẫn là học kiếm tốt hơn! Lâm lão đệ là người đọc. sách, kiếm khá phù hợp với thân phận và khí chất của hắn!" Kiếm tiên nói.
"Đao tốt hơn chứt Chính vì Lâm lão đệ là người đọc sách, cơ thể quá yếu ớt, thiếu đi khí khái của một nam tử hán nên mới phải học đao, đao có thể làm cơ thể hắn khỏe mạnh hơn!" Đao thánh bảo.
"Học kiếm mới tốt."
"Học đao mới tốt."
Lâm Bắc Phàm mỉm cười mà nhìn cảnh tượng này, các ngươi đánh thắng được ta đi đã rồi hãy nói tiếp.
"Ý tốt của hai vị lão ca, ta xin được ghi nhận!"
Lâm Bắc Phàm cười nói: "Chỉ là mỗi người có một chí hướng riêng! Ta là một kẻ đọc sách, một lòng làm quan tạo phúc cho dân chúng, thật sự không có hứng thú với việc đánh đánh giết giết đâu!"
"Ôi!" Hai người thở dài với vẻ tiếc nuối.
Cứ như thế, năm ngày trôi qua, vết thương của kiếm tiên và đao thánh đã hồi phục một nửa, vì vậy bọn họ tạm biệt Lâm Bắc Phàm, tiếp tục con đường tu luyện của mình.
Kinh thành cũng hoàn toàn bình thường trở lại.
Phía các phiên vương lớn và các đất nước khác vẫn đang tập trung chế tạo khí cầu lớn và tàu đệm khí.
Sau đó, điều khiến bọn họ ngạc nhiên là khí cầu lớn và tàu đệm khí mà bọn họ tạo ra chẳng thể dùng được.
Mỗi lần khí cầu lớn bay lên còn chưa tới hai mươi, ba mươi trượng đã nhanh chóng rơi xuống.
Tàu đệm khí có thể chở người và hàng hóa nhưng khi vượt quá một lượng nhất định, tất cả đều sẽ chìm.
'Thế này cũng khiến bọn họ b: quát "Tại sao khí cầu lớn và tàu đệm khí này đều thất bại vậy chứ?”
"Tại sao cả hai đều không dùng được?" Ở Ký Bắc, phủ vương gia.
'Thấy khí cầu lớn và tàu đệm khí thất bại hết lần này đến lần khác, Ký Bắc vương nổi trận lôi đình: "Quân sư, ngươi giải thích cho bản vương xem, đã hơn ba tháng trôi qua rồi, triều đình đã làm ra hơn trăm khí cầu lớn, hơn nghìn tàu đệm khí mà tại sao bây giờ đến một cái mà bản vương cũng không làm ra nổi thế hả? Rốt cuộc nguyên nhân là gì, ngươi nói đi xem nào!"
Quân sư Gia Cát tiên sinh hoảng sợ run lẩy bẩy, sắc mặt cũng đã trắng bệch!
Vị vương gia này không thường xuyên nổi giận, nhưng một khi đã nổi giận thì chắc chắn rất khủng khiếp.
Trước đây từng có kẻ không làm được việc, chọc giận vương gia, kết quả bị vương gia trực tiếp xé thành hai nửa, rất đẫm máu!
Cũng vì mấy năm gần đây cần xây dựng hình tượng để chiêu mộ người tài, hạ mình cầu hiền nên hẳn ta mới †u tâm dưỡng tính, giấu đi bản chất của mình, luôn tỏ vẻ hiền lành với tất cả mọi người.
Nhưng người đã đi theo vương qia mấy chục năm như quân sư đã hiểu quá rõ bản chất của hắn ta! Thật ra, hắn ta chẳng hề thay đổi chút nào cải! Một khi hắn ta nổi giận, hậu quả sẽ rất khó lường!
Gia Cát tiên sinh chắp tay, cúi đầu đáp: "Khởi bẩm vương gia, từ khi có được phương pháp chế tạo khí cầu lớn và tàu đệm khí, bọn ta đã tập hợp tất cả thợ thủ công trong khu vực, đốc thúc bọn họ chế tạo hai vật này, chưa từng lười biếng dù chỉ một ngày! Mong vương gia minh xét."
"Vậy tại sao vẫn cứ thất bại hả?" Vương gia hỏi trong sự tức giận.
Vì hai thứ này mà hẳn ta đã tiêu tốn tổng cộng mấy †răm vạn, vương phủ cũng sắp phá sản đến nơi rồi!
Đã thế còn tiêu hao một lượng lớn nhân lực và vật lực, cho bọn họ dư dả thời gian để làm việc!