“Chỗ này của chúng ta đang tiến hành xây dựng quy mô lớn, thiếu lương thực, thiếu quần áo và thiếu tiền, cái gì cũng thiếu hết, chỉ cần bọn họ cống hiến mấy thứ như tiền, lương thực và ảo bông của mình để xây dựng, ai cống hiến nhiều thì chúng ta sẽ cho người đó độc quyền bán xi măng, có thể tiêu thụ xi măng của triều đình chúng tai”
“Bằng cách này, vật tư của chúng ta không phải đã được giải quyết rồi sao?”
Mọi người đều mang vẻ mặt kinh ngạc.
Lâm Bắc Phàm nói tiếp: “Có thể cầm được độc quyền bán xi măng dù sao cũng chỉ là số ít người, không cầm được quyền bán xi măng cũng không sao, chỉ cần cống hiến to lớn thì vẫn sẽ có hồi đáp như cũ!”
“Chúng ta có thể đặt ra thật nhiều chính sách ưu đãi về thuế trong thành phố để trao tặng lại cho những người đã cống hiến này! Ví dụ như miễn thuế trong ba năm, giảm một nửa thuế trong năm năm... chắc chắn sẽ thu hút nhiều thương nhân đến đây để mở xưởng làm ăn, kéo theo kinh tế ở nơi này phát triển, lại giải quyết được vấn đề công việc và cái ăn của rất nhiều người.”
Mọi người lại càng thêm kinh ngạc.
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Bệ hạ, các vị đại nhân, như vậy vấn đề vật tư không phải đã giải quyết xong rồi sao? Không chỉ giải quyết được vấn đề vật tư mà đồng thời còn giải quyết xong vấn đề như lượng thực và ăn ở đi lại sau này của các dân tị nạn, triều đình chúng ta còn có thể kiếm được kha khá từ trong này, lẽ nào như vậy không tốt hay sao?”
Nữ đế dẫn đầu vỗ tay, các quan cũng võ tay theo!
Nữ đế kích động nói: “Hay! Đúng là quá hay! Kế này. của ái khanh nếu làm thỏa đáng chắc chắn có thể giải quyết vấn đề của cả triệu người dân tị nạn, đồng thời có thể giúp triều đình thu được lợi từ trong đó, một mũi tên trúng nhiều đích!”
Các quan cũng vô cùng kích động.
“Đúng vậy, thần có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được kế sách như vậy.”
“Nếu xử lý tốt, toàn bộ vấn đề đều có thể được giải quyết dễ dàng!”
“Hơn nữa cống hiến đủ nhiều còn có thể bù lại những tổn thất trước đây của chúng tal”
“Kế này quá tuyệt vời!”
Nữ đế nhìn Lâm Bắc Phàm với đôi mắt tỏa sáng giống như nhìn thấy bảo bối tuyệt thế vậy: “Ái khanh, có đôi khi trãm thật sự muốn bổ đầu ngươi ra xem, tại sao ngươi luôn có nhiều ý tưởng tuyệt diệu như vậy, ngươi đúng thật là phúc tinh mà ông trời phái xuống cứu vớt Đại Võ ta”
“Cảm ơn bệ hạ đã khen ngợi, vi thần hổ thẹn không dám nhận!" Lâm Bắc Phàm khiêm tốn đáp.
Nữ đế lớn tiếng nói: “Một chuyện không phiền đến hai chủ, ái khanh, nếu việc này đã là ngươi đề ra vậy sẽ do ngươi quản lý đi, trầm hết sức ủng hộ, đợi sau khi làm xong chuyện này lại luận công ban thưởng saul”
“Tạ bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm cười.
Đặc khu kinh thế ở dị giới sắp mọc lên từ trong tay ta rồi!
Trong lòng hắn nghĩ ngợi, vậy mà lại có chút kích động nho nhỏ!
Lâm Bắc Phàm đi phác thảo một bản phương án kế hoạch suốt cả đêm, sau khi giao cho bệ hạ và các quan xem cũng có được phê duyệt, hắn lập tức công bố với thiên hạt
Để hỗ trợ một triệu người dân tị nạn xây dựng thành mới, triều đình kêu gọi những vật tư cần thiết như lương thực, vải bông, than củi từ các tầng lớp trong xã hội.
Mười người cống hiến nhiều nhất có thể nhận được độc quyền bán xi măng của triều đình trong năm năm!
Người cống hiến nhiều nhất từ hạng mười một đến ba mươi được tới thành mới xây xưởng kinh doanh, miễn thuế năm năm, giảm một nửa thuế trong ba năm!
Người cống hiến nhiều nhất từ hạng ba mươi mốt đến sáu mươi được tới thành mới xây xưởng làm ăn, miễn thuế ba năm, giảm một nửa thuế trong hai năm!
Người cống hiến nhiều nhất từ hạng sáu mươi mốt đến một trăm được tới thành mới xây xưởng làm ăn, miễn thuế hai năm, giảm một nửa thuế trong một năm!
Những người có cống hiến nổi bật cũng có thể được xét giảm thuết
Về phần xi măng là gì thì phía sau có một đống giới thiệu dài dằng dặc, thần khí xây nhà, lợi khí sửa cầu sửa đường, thần khí định quốc gì đó... chém gió đến mức chỉ trên trời có chứ dưới đât không có!
Còn kêu gọi mọi người tới thành mới tham quan, tự nhiên mọi chuyện đều sẽ rõ.
Lần này cũng khiến lòng tò mò của mọi người nổi lên.
“Rốt cuộc xi măng là thứ gì, thật sự có thể lợi hại đến vậy sao? Trong ba ngày có thể xây xong một căn nhà kiên cố bền vững, thật sự thần kỳ đến thế ư? Sao ta thấy không tin được thế nh
“Ta cũng không tin cho lắm, tốc độ này nhanh quá rồi, ta xây một ngôi nhà tranh cũng mất bảy đến tám ngày rồi, mấy loại đại viện bền vững đó không đến một, hai tháng thì hoàn toàn không xong nổi đâu!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!