“Rốt cuộc chuyện này là sao? Tất cả nhân vật cấp cao của nhà họ Khổng đều không trả lời điện thoại của mình?”
Tim Viên Tề đập nhanh dữ đội, cuối cùng hắn ta cũng nhận ra có gì đó không ổn
Hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền, phát hiện sắc mặt Diệp Huyền vẫn bình tĩnh và thong dong, trong lòng hắn ta ngược lại càng thêm hoảng loạn!
“Sao tên này biết không ai trong nhà họ Khổng nghe điện thoại?” “Có lẽ hắn có tin tức gì đó mà mình chưa biết?”
Viên Tê có thể trở thành tổng giám đốc cũng không phải là người lỗ m ãng, lúc này cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi!
Dù sao hắn ta hiểu được, người tên Diệp Huyền này tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài!
Mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra từ cơ thể hắn ta! “Anh yêu, người nhà họ Khổng có tới không?”
Tưởng Mai vẫn đang háo hức chờ đợi để trả thù Lâm Thanh Nham!
Diệp Huyền không nhịn được cười: “Đồ ngu, cô không thấy đầu người đàn ông của cô chảy đầy mồ hôi lạnh sao?”
“Câm cái miệng mày lại!"
Tưởng Mai tức giận hét lại, nhưng khi cô ta quay lại nhìn thì thấy mặt của Viên Tề đổ đầy mồ hôi lạnh và sắc mặt hẳn ta tái nhợt.
“Chuyện này...”
Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh cũng khiếp sợ, dường như hiểu rằng vì Diệp Huyền nên Viên Tề mới sợ hãi như vậy!
“Anh yêu, anh sao thế?”
Tưởng Mai nhịn không được hỏi.
“Câm miệng!”
Viên Tề nghiến răng nghiến lợi gầm lên, hù chết Tưởng Mai, nhưng hắn ta lại không để ý tới cô ta, nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Hôm nay coi như mày gặp may, đi thôi!”
Nói xong, Viên Tề kéo Tưởng Mai đi!
Hắn ta đánh không lại Diệp Huyền, cũng không thể kêu cứu!
Nếu không nhanh chóng rời đi, chẳng lẽ chờ chết sao?
Rời đi mới là lựa chọn sáng suốt!
Quần chúng vây xem lúc này mới gật đầu, Viên Tê này không phải là người liều lĩnh!
Nhưng không ai ngờ tới Tưởng Mai lại bắt đầu nổi cơn thịnh nộ: “Anh yêu, tại sao chúng ta phải rời đi? Anh nói sẽ đánh chết tên khốn này mà, còn yêu cầu Lâm Thanh Nham quỳ xuống xin lỗi em?”
“Tôi kêu cô câm miệng!”
Viên Tề cố nén lửa giận quát, nhưng trong lòng lại lo lắng sau khi Diệp Huyền nghe được những lời Tưởng Mai nói thì sẽ không buông tha họ!
Quả nhiên!
Diệp Huyền cười lạnh một tiếng nói: “Viên Tề, anh vu khống người phụ nữ của tôi, còn muốn tôi quỳ xuống, bây giờ nói đi là đi?”
“Cái gì...”
Tim Viên Tề đập thình thịch, dưới sự uy hiếp của Diệp Huyền, hắn ta chỉ có thể đứng yên!
'Thế nhưng, Tưởng Mai vẫn ngu ngốc đến mức còn mắng Diệp Huyền: “Anh yêu tao chỉ lười so đo với bọn mày mà thôi. Bọn mày còn được đằng chân, lân đằng đầu sao?”
“Hơn nữa, Lâm Thanh Nham, tao khuyên mày nên nhanh chóng đưa người đàn ông của mày đi đi, đừng la hét khắp nơi và xúc phạm những người mà các người không đủ khả năng xúc phạm! Chúng tao muốn đi lúc nào thì đi, cần hắn đồng ý sao?”
Nghe được những lời của Tưởng Mai, Viên Tề cảm thấy vô cùng cay đắng, hận không thể xé Tưởng Mai ra thành từng mảnh, ông đây thực sự không có đầu
óc mới tìm một người phụ nữ như vậy làm bạn gái của mình!
Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói gì, Diệp Huyền đã ra tay, dùng một tay túm lấy gáy Viên Tề: “Muốn đi cũng được, đập nát miệng người phụ nữ này cho tôi!”
“Sau đó quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi và người phụ nữ của tôi. Nếu không, tôi sẽ chặt đứt ba cái chân của anh, hoặc để anh ngày mai không còn thấy được mặt trời!”
Nói xong, Diệp Huyền đánh một phát vào bụng Viên Tề, hắn ta lập tức cảm nhận được nội tạng của mình như bị ép lại, đau đến mức không muốn sống nữa!
“Mười giây, nhớ cho kỹ, đây là cơ hội cuối cùng của anh!” Diệp Huyền buông Viên Tê ra.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!