Gió thu xào xạc thổi qua, lá cây khô vàng trở về mặt đất, cảm giác vô cùng mát mẻ.
Ánh chiều tà xuyên qua những khe hở, bụi bặm phủ khắp nơi.
Con nhện khô gầy vội vàng tu bổ mạng nhện rách nát, căn nhà âm u có được một tia ấm áp cùng ánh sáng khó có được.
"Ai! ai! Phù!"
Tử Ngọc thở dài 888 lần, chống lại sự suy yếu cùng đói khát, gian nan giãy dụa đứng dậy từ trong đống cỏ, tựa người vào bức tường rách.
Đối diện với nàng là hai cuộn chiếu cỏ bọc lấy hai thi thể, một cỗ lộ ra đôi chân dính đầy vết máu khô, tản mát ra mùi thối rữa.
Góc phòng có một cái bếp đơn giản dùng đá dựng nên, phía trên đặt một bình rách đang bốc khói, một hài tử đang vểnh mông ra sức thổi lửa.
Trong sân cỏ dại mọc thành bụi rách nát, có một lối đi do dấu chân giẫm ra, tường viện bên ngoài sụp đổ, yên tĩnh không một tiếng người.
"Ai~"
Nàng đường đường là một vương bài bảo tiêu, sau khi hi sinh vì nhiệm vụ lại xuyên tới thời đại không rõ này.
Bạch Vân quốc, triều Thiên Khánh năm thứ 28 -- Vân Đô, đây là địa phương quỷ quái gì.
Một triệu đại mà dù là chính sử hay dã sử cũng chưa từng xuất hiện qua, chẳng lẽ thật sự tồn tại một thời không khác.
Mở màn chính là cha bị chết oan, nương bị tức chết, không chỉ gia sản đều bị quyền quý chiếm lấy, còn để lại một đệ đệ hai tuổi gào khóc đòi ăn.
Hai tỷ đệ bị đuổi ra khỏi nhà cũ Mai gia, thân không xu dính túi, khẩn cầu khắp nơi không ai giúp, người từng quen biết đều tránh như ôn dịch.
Nguyên chủ đành phải kéo thi thể cha nương quấn chiếu cỏ, cư trú ở một ngôi nhà quỷ rách nát ở cửa bắc.
Bởi vì không có gạo để nấu, nguyên chủ 13 tuổi ra ngoài rửa chén bát cho người ta, ngẫu nhiên nghe được cái chết của cha mình là do nhị phu nhân An Quốc Hầu phủ cố ý gây nên.
Chỉ vì lúc cha nàng nhận lời mời tới phủ khám bệnh, biết được bí mật của nhị phu nhân Hầu phủ, lại bị người vu cáo coi mạng người như cỏ rác, trở thành quỷ chết thay.
Đứng trước mặt quyền quý, mạng người như cỏ rác, cơ hội để giải thích đều không có.
Sau khi Mai Tử Ngọc biết được chân tướng đã trở về quỷ trạch, trong lòng ấm ức, từ đại tiểu thư dược đường Tế Dân được người người tôn kính, lưu lạc thành hài tử đáng thương cha mẹ đều mất, hai cú đả kích nặng khiến nàng bệnh không dậy nổi.
Khi nàng lần nữa mở mắt ra, đã thay tim - - vương bài bảo tiêu của thế kỷ 23, Tử Ngọc hy sinh vì nước ở năm 28 tuổi.
Hiểu rõ hoàn cảnh hiện tại, Tử Ngọc vô cùng đau đầu, nàng rốt cuộc xui xẻo cỡ nào chứ.
Cho nàng cơ hội sống lại lần nữa, tại sao phải là loại mở màn bi thảm này, chẳng lẽ kiếp trước còn chưa làm cô nhi đủ lâu sao.
Ông trời rõ ràng muốn chơi nàng!
Nàng 10 tuổi đã vào tổ chức, cuối cùng lại rơi vào cái kết cục hài cốt không còn, chả có ý nghĩa gì!
Bán mạng để dành được một số tiền lớn mà ngay cả người thừa kế cũng không có.