TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vương Phi Pháp Y
Chương 6: Chương 6


Nạp Lan Vân Khê một hơi nói ra hết những suy nghĩ của chính mình.

Lúc này nàng mới nhíu mày, dáng người thẳng tắp, đứng ở nơi đó chậm rãi mà nói.

Tiếng nói trong trẻo lạnh lùng cùng với vẻ mặt suy nghĩ thoạt nhìn cơ trí lại có một loại phong thái tao nhã độc nhất vô nhị, khiến cho người ta say đắm, bất giác dõi theo mạch suy nghĩ của nàng.Sau khi nàng nói xong, trừng mắt hung hăng liếc Thẩm Tử Ninh, Thẩm Tử Ninh lúc này đã há hốc mồm, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.“Ngươi, sao ngươi biết được…” Thẩm Tử Ninh thực ra muốn nói là sao ngươi có thể biết kỹ càng tỉ mỉ như vậy, giống như là đích thân tới hiện trường vậy.“Ta đương nhiên biết được, sau khi ngươi giết Tiểu Thanh xong thì nghe thấy tiếng động bên ngoài, lúc đó ngươi không thể làm bậy được nữa mà thấy ta có dấu hiệu tỉnh táo, cho nên người mới tạm thời trốn vào Phật đường.


Đợi đoàn người của phụ thân và đại tỷ đến, ngươi cố ý chạy trốn để người ta bắt trở về, như vậy có thể khiến ta mất hết danh dự, hủy hoại thanh danh của ta, tuy nhiên trời không chiều lòng người…”Nạp Lan Vân Khê xâu chuỗi lại toàn bộ sự việc, kể lại một lần, nói xong mới bình tĩnh nhìn mấy người trong phòng.“Tử Ninh, ngươi nói xem, Vân Khê làm sao tới được nơi này? Có người cùng ngươi thông đồng làm bậy đúng không?”Nạp Lan Khang thấy ánh mắt trào phúng của Nạp Lan Vân Khê, sắc mặt không khỏi xấu hổ, nhìn về phía Thẩm Tử Ninh gào to.“Cô phụ, tuyệt đối không có, tiểu điệt trong lúc vô ý nhìn thấy nàng ta hôn mê trong căn phòng này, mới nổi lòng quấy rối, tiểu điệt hồ đồ, mong cô phụ thứ lỗi.”Thẩm Tử Ninh dù sao cũng là đích tử của thừa tướng, cũng không phải là hạng người ngu xuẩn.

Lúc này Nạp Lan Vân Khê đã vạch trần hắn ta rồi, hắn ta biết Nạp Lan Khang nhiều lắm cũng răn dạy quở mắng hắn một hồi mà thôi, tuyệt đối sẽ không chiếu tướng hắn.

Dù sao, hắn ta chỉ giết một mạng người mà Nạp Lan Vân Khê cũng không có bất kỳ thương tổn nào, cho nên hắn ta cũng không sao cả.Chỉ là hắn ta cũng sẽ không ngốc đến mức nói với Nạp Lan Khang chuyện này là bản thân hắn ta cùng cô cô và biểu muội cùng nhau hợp mưu đâu.“Tha thứ? Nếu như không phải có người cùng ngươi hợp mưu, sao ngươi biết được ta đang hôn mê nằm trong căn phòng này? Chuyện này không nói đến, người giết nha hoàn của ta thì tính thế nào đây?”Nạp Lan Vân Khê nghe xong lời này thì giận dữ.

Mặc dù nàng và Tiểu Thanh không quen biết nhau nhưng bây giờ nàng trọng sinh chiếm giữ cơ thể này, vả lại thừa kế hồi ức của chủ nhân cũ.

Bình thường Tiểu Thanh đối với nàng cũng xem như là trung thành, nghĩ tới việc có người chuốc thuốc mê đưa nàng tới đây, sau đó nha hoàn này nhân lúc người không để ý chuồn ra ngoài tìm nàng, mới chết oan uổng.

Nếu như nàng cứ như vậy mà buông tha cho tên sát nhân giết người vậy thì không phải là phụ lòng nàng ta sao?“Một nha hoàn thôi mà, bổn thiếu gia giết chết rồi, lẽ nào ngươi còn muốn ta đường đường là đích tử của phủ thừa tướng vì một nha hoàn mà đền mạng sao?”Thẩm Tử Ninh như vậy thì cười lạnh, hắn ta bị nha hoàn kia làm hỏng chuyện tốt vẫn còn nghẹn một bụng tức giận đây, cho dù là giết nàng ta cũng không giải hận được.


Bây giờ Nạp Lan Vân Khê còn không muốn nghe theo, không buông tha, muốn hắn ta đền mạng hay sao?“Đúng vậy, tam muội, dù sao muội cũng không sao cả, chúng ta vui mừng còn không kịp.

Chuyện này quả thực là biểu ca không đúng, nha hoàn Tiểu Thanh chết cũng đã chết rồi, nếu muội còn tức giận thì để biểu ca bồi thường cho muội hai lượng bạc đi.”Nạp Lan Vân Nhược vừa nói ra khỏi miệng liền hối hận, nàng ta làm gì mà phải ăn nói khép nép với nàng chứ.

Nàng ta đường đường là đích nữ của Hầu phủ, mà Nạp Lan Vân Khê chỉ là nữ nhi của một tiểu thiếp, nàng có thể mở mày mở mặt xuất giá không phải là nhờ vào phúc của Lư Lăng Vương sao?“Ngân lượng? Cũng được, vậy ngươi bồi thường cho Tiểu Thanh một vạn hai lượng bạc trắng đi, bằng không, chuyện hôm nay ta sẽ không chịu để yên đâu.”Nạp Lan Vân Khê hiểu rõ đám người trong xã hội vương quyền xem mạng người như cỏ rác, cái chết của Tiểu Thanh đối với gia tộc giàu có mà nói cũng chỉ là chuyện ngày thường không quan trọng.


Nàng bây giờ có thể vì nàng ta tranh thủ đòi được nhiều ngân lượng bồi thường nhất cho gia nhân của nàng ta.“Một vạn hai lượng bạc? Tam muội, muội lừa gạt người ta sao? Nàng ta là một nha hoàn thấp hèn sao có thể đáng giá nhiều tiền như vậy chứ?”Nạp Lan Vân Nhược sợ lửa không đủ mạnh còn muốn đổ thêm dầu vào lửa.“Vân Nhược, không được làm càn.” Nạp Lan Khang quát mắng một tiếng, sau đó lại quay đầu nhìn Thẩm Tử Ninh.“Tử Ninh, ngươi cầm một vạn hai lượng bạc cho gia nhân nha hoàn kia đi, chuyện ngày hôm nay ta thay mặt Vân Khê làm chủ đến đây thôi.

Bây giờ, quay về hết đi, Lư Lăng Vương vẫn còn đang ở tiền viện chờ đấy.”Trong lòng Nạp Lan Khang cân nhắc lợi hại, cuối cùng quyết định để Thẩm Tử Ninh đáp ứng yêu cầu của Nạp Lan Vân Khê, dù sao nếu như Nạp Lan Vân Khê gả cho Lư Lăng Vương sau này chính là Lư Lăng Vương Phi rồi, ông ta cũng không thể quá đang không giữ thể diện cho nàng được.

Nhưng chuyện tìm ra những người hợp mưu thì quên đi, động tĩnh quá lớn, nếu như ầm ĩ đến lão phu nhân thì không tốt lắm.“Vâng, cô phụ.” Thẩm Tử Ninh nhìn Nạp Lan Khang đưa ra quyết định, vội vàng gật đầu đáp ứng..


Đọc truyện chữ Full