TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 50 Nuôi Con
Chương 8: 8: Hệ Thống 3



Những thứ ăn bình thường thì tương đối rẻ, nhưng ngược lại những thực phầm xanh tự nhiên và không bị ô nhiễm thì rất đắt đỏXảo Liên cảm thấy đây quả thật như bảo bối, thứ tìm thấy một cách dễ dàng ở thời đại này như hồng cô nương so với những thứ khác còn đắt đỏ hơnNhưng mà hiện tại điểm tích phân còn quá ít, cô lại mua rất nhiều đồ cảm thấy có chút đau lòng, thế là cô vội vàng rời khỏi giao diệnLần nữa mở mắt ra thì những thứ như hồng cô nương và hạt dẻ trên bàn đã biến mất thay vào đó là những đồ vật lúc nãy cô đã mua được ở hệ thống“ Còn tốt, còn tốt, ông trời thấy mình đáng thương để cho hệ thống xuyên qua cùng với mình nếu không ở cái nơi hẻo lánh này chỉ có mà chết đói”Nghĩ đến chuyện mình xuyên không Xảo Liên vẫn có chút khó hiểu, tại sao lúc xuyên qua cô lại có thể mang theo hệ thống cơ chứ?Còn là một hệ thống đổi đồ vật, chẳng lẻ lúc đó do cô đang đặt hàng nhưng không thành côngXảo Liên nhớ lại đêm trước khi mình xuyên không, bữa đó là ngày 11/11Trần Tiếu Tiếu đang nằm trong chăn cầm điện thoại để đặt hàng vừa chuẩn bị thanh toán thì đột nhiên mạng internet bị ngừng hoạt độngLúc đó cô cũng không nghĩ gì nhiều tưởng rằng do mạng trong nhà không tốt nên cô liền đi ra ngoài coi xem sao, ra ngoài rồi vẫn không kết nối được mạng cô liền đi đến chỗ phát wife để xem xétCũng không biết là do dây cắm bị rò rĩ điện hay sao mà khi cô vừa chạm vào nó liền bị giật cho tê cả người sau đó lâm vào hôn mêĐợi khi cô tỉnh lại lần nữa thì đã biến thành Xảo Liên con dâu nhà họ Khúc, đầu được băng bởi một tấm khăn trắng do bị va đập chảy máuKhi đó cô cảm thấy đầu rất đau liền lấy tay xoa xoa giữa hai đầu lông mày, không ngờ lúc này lại phát hiện mình mang theo một hệ thống đổi đồ vậtHệ thống này rất thú vị, có thể bán hàng hoá của mình đi cũng có thể mua lại hàng hoá từ hệ thống, cũng không cần phải quan tâm đồ được bán đi nơi nàoChỉ cần tìm những thứ hệ thống cần là có thể thực hiện giao dịch mua bán để đổi tích phân, sau đó có thể dùng điểm tích phân đó đi mua sản phẩm có trong hệ thống mà mình muốnNgoại trừ hai ngày đầu ở nhà nghĩ ngơi tĩnh dưỡng để vết thương trên đầu đỡ đau ra thì khoảng thời gian còn lại Xảo Liên đều đi kiếm những món đồ mà có thể đổi được với hệ thống để kiếm tích phânTrước mắt theo cô thấy thì hệ thống thu hết đa số các loại mặt hàngTỉ như hồng cô nương và hạt dẻ lúc nãy cô mới bán trước đó cô cũng đã bán thử trái lê hương, cây hoa lê, và các loại trà dại mọc ở trên núi, tất cả đều có thể đổi được điểm tích phân mà điểm đổi được cũng rất caoĐối với Xảo Liên thì đây là điều tuyệt vời không thể tốt hơn nữaPhải biết rằng phía sau Khúc gia là cả một ngọn núi to, ở đó mọc rất nhiều lê, còn có cat hạt dẻ và cây táo gaiĐây là những thứ không có giá trị gì trong mắt người khác nhưng đối với Xảo Liên những thứ đó có thể đổi ra tích phân phục vụ cho cuộc sống của cô, có những thứ đó và hệ thống ở đây cô không lo bị chết đóiĐương nhiên có một điều khá buồn đó là điểm tích phân không thể đổi ra tiền mặt đượcBất quá cũng không có gì quá ảnh hưởng đến cô, có thể ăn uống đầy đủ thì cũng coi như quá rốt rồiNhững ngày này Xảo Liên đã đổi một ít bột ngô và bột trắng từ hệ thốngNếu không, trong bữa cơm vừa rồi Gia Khang sao có thể cảm thấy bột ngô lần này ăn ngon dẻo hơn so với trước, là do Xảo Liên đã trộn bộ ngô chung vớt bột trắng vào bột hạt dẻ vào trong đóMặc dù có hệ thống, không phải lo lắng về việc ăn uống, nhưng cô cũng không dám lấy quá nhiều đồ tốt raỞ thời đại này có thể ăn bột ngô đã là tốt lắm rồi cô nào có gan lấy bột trắng làm bánh bao cơ chứMọi người đều biết cuộc sống của nhà họ Khúc không quá rốt, cô nhi goá phụ chỉ có vài mẫu đất ngoài ra không còn gì khác, vậy mà lại ăn bột mì trắng nếu để người khác biết chẳng khác nào chuốc họa vào thânHiện tại cứ từ từ cải thiện cuộc sống này đã, sau đó đem hai đứa bé nuôi tốt, hai đứa bé còn nhỏ đang trong độ tuổi phát triển nên phải đảm bảo cho hai đứa bé nạp đủ các chất dinh dưỡngVì cô đã chiếm dữ thân xác của Trần Xảo Liên nên cô phải thay cô ấy chăm sóc hai đứa bé con của cô ấyHuống chi hai đứa bé ngoan ngoãn lại hiểu chuyện mấy ngày ở chung với nhau cô đã sớm coi hai đứa bé như người thân của mìnhTrong mắt người khác thôn Thạch Gia Câu là một nơi hẻo lánh đất đai cằn cỗi nhưng trong mắt cô vùng non xanh nước biết này lại là cả một kho báu.



Đọc truyện chữ Full