TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bắt Đầu Từ Show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã
Chương 18



Nào ngờ thế mà lại trụ được suốt 3 tiếng đồng hồ.

Các thanh gỗ va đập vào nhau tạo nên âm thanh kẽo kẹt khiến người ta nghe mà tê dại, nhưng không biết vì lí do gì vẫn có thể sừng sững không ngã giữa trời mưa bão.

Cư dân mạng trợn mắt nhìn không chớp mắt, thậm chí còn trợn đến mức muốn rơi cả tròng mắt ra.

Cư dân mạng đã đi từ cảm giác “Tôi muốn chống mắt lên nhìn xem khi nào thì căn nhà này sẽ sụp” cho đến “Tại sao vẫn chưa sụp”, cuối cùng, ngàn vạn lời nói chỉ quy về một câu ——“Căn nhà này đỉnh thật.


”“Đỉnh của chóp.

”Mạnh mẽ chống đỡ cơn bão cấp 7, thậm chí vẫn vững như kiềng ba chân, đúng là quá đỉnh!Căn nhà gỗ của Trịnh Diêu trở thành tâm điểm chú ý, thu hút tất cả mọi ánh mắt của những khán giả đang xem livestream.

Từ một cái camera được ngụy trang thành hình cục đá có thể nhìn thấy được, mặc kệ tình hình bên ngoài như thế nào, bên trong căn nhà gỗ vẫn như chốn Bồng Lai tiên cảnh, muốn bao nhiêu bình tĩnh thì có bấy nhiêu bình tĩnh.

Trịnh Diêu dường như không chú ý đến mưa gió bão bùng bên ngoài, hoàn toàn bị ánh lửa trước mắt thu hút toàn bộ sự chú ý.

Tất cả mọi đồ vật — bao gồm cả lớp da đã được xử lý kỹ càng của con thỏ xám trước đó, đều được Trịnh Diêu mang vào nhà.

Bên trong căn nhà gỗ chất đầy củi, dùng suốt một tuần cũng không hết.

Bên ngoài ngọn lửa là một loạt nghêu sò ốc hến đã được luộc chín bằng nước dừa, nhưng bên trong ngọn lửa mới là quan trọng nhất.


— Một con cua đã nấu chín, được gói gọn gàng trong lá chuối.

Thoạt nhìn, có lẽ đã đến lúc nên nung một ít vật dụng thường ngày như ấm, chén, ly,…Vỏ dừa tuy tiện dụng, nhưng lại quá nhỏ, chỉ có thể sử dụng trong một phạm vi hữu hạn.

Lúc dùng que cời lửa để khều con cua ra, ánh mắt của Trịnh Diêu xẹt qua một tia tối tăm không rõ.

Cảm giác bị ai đó theo dõi càng lúc càng mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Trịnh Diêu vẫn dùng tay xé vỏ chuối ra, thản nhiên như không có chuyện gì.

Cứ như vậy, xuất hiện trên màn hình, đập vào mắt ngàn vạn khán giả là một con cua đỏ tươi, còn nóng hầm hập.

“…………………”“????”Sao, sao bỗng nhiên lại biến thành show ẩm thực rồi?Không phải đang xảy ra tai nạn hay sao?Chờ nhiệt độ hạ xuống một chút, Trịnh Diêu dùng tay bẻ lấy một cái càng cua to bự.


Lộ ra phần thịt cua tươi ngon bên trong.

Tháng 8 là mùa cua.

Chỉ hơi sơ ý một chút, tay Trịnh Diêu đã dính đầy gạch cua.

Vàng óng ánh, béo ngậy, tươi ngon vô cùng.

“…… Đm, tôi thật sự chịu không nổi!”“Dấu chấm hỏi nhỏ, bộ không nhìn thấy có rất nhiều người ở đây hay sao?”“Đm $#&¥%”.


Đọc truyện chữ Full