Nhìn tươi tốt cây cối, Chung Ly đau đầu suy nghĩ:
" Thật khó hiểu, cây cối tươi tốt nhường này hà cớ gì thuỷ linh thiếu thốn như vậy?"
Lại nhìn xuống vài gốc cây bị tê giác yêu húc đổ, thân cây khác với vẻ ngoài xanh tốt, bên trong lại khô cằn vô cùng. Giống như nơi này cây cối chỉ toàn là một đám vỏ rỗng.
Để kiểm chứng rõ ràng hơn, Chung Ly đánh đổ vài cây đại thụ lớn khác. Quả nhiên bên trong vẫn giống như vậy, khô cằn không sức sống.
Mộc kết hợp thuỷ đó chính là có thể tạo thành sinh cơ, đâm trồi nảy lộc không ngừng. Nơi nào có thuỷ nơi đó ắt có mộc trừ khi điều kiện thổ nhưỡng không chiếu cố. Mộc khắc thổ, nơi đây thổ linh chính là không đấu lại mộc, cây cối mới có thể phát triển như vậy.
Vậy chỉ còn một nguyên do, nơi đây ắt lưu trữ không ít hoả linh, thuỷ khắc hoả là bản chất vốn có của ngũ hành. Có lẽ rằng hoả linh nơi này thực sự nhiều thậm chí đã lấn át thứ khắc chế nó cho nên thuỷ linh mới không thể tự do hoạt động.
Giống như ở tầng thứ nhất, thổ vốn khắc thuỷ nhưng thuỷ số lượng quá lớn, khiến thổ linh cũng dần bị mai một.
Suy nghĩ thấu đáo, Chung Ly liền bắt đầu rò tìm hoả linh dấu vết. Tuy nhiên giữa một rừng cây cối thì có vẻ tìm kiếm hoả nguyên tố là điều bất khả thi.
Chung Ly mò mẫm trong rừng cây thời gian rất dài, cũng làm quen không ít dữ dằn yêu thú nàng mới đột nhiên phát hiện một điều: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Nàng thời gian này tìm kiếm hầm ngầm vì suy đoán hoả linh sinh trưởng ở nơi ẩn nấp nhưng thật không ngờ nó sớm đã xuất hiện trước mắt nàng.
" Đánh đổ không ít cây cối ta mới có thể phát hiện, cảm nhận ở nơi này quả thật bị giảm đi không ít."
Hoả linh chính là ẩn giấu trong mỗi thân cây, khô cằn không sức sống không phải là do hoả đang thiêu đốt bên trong nó sao?
Tuy nhiên nơi này mộc linh lại mạnh mẽ vô cùng, cho dù không ngừng bị thiêu đốt từ bên trong, nó bên ngoài vẫn tràn đầy vẻ sức sống tươi tốt.
" Uổng phí ta hơn hai tháng thời gian, ta thật xứng danh đại ngốc tử." Buồn bã thở dài, Chung Ly nhìn một lượt dày đặc cây cối. Cuối cùng nàng đem buồn khổ biến thành phẫn uất, ra tay huỷ hoại đi nơi đây thực vật.
Nơi nàng đi qua cây cối liền bị phá bỏ, kiếm mang tung ra, bao trùm một mảng lớn không gian chính là kiếm khí. Cây cối trong phạm vi lập tức bị tước bỏ đến gốc. Nàng vẫn chừa lại bộ rễ cho chúng có thể một lần nữa sinh trưởng. Hoả linh ắt hẳn không tồn tại ở phần này nếu không cây cối đã không thể ngoan cường sinh trưởng. Nàng dùng thời gian trọn vẹn một tháng để huỷ hoại toàn bộ khu rừng rộng lớn này. Kiếm khí thay phiên nhau dùng ra hiện giờ đã có thể thuận tay vô cùng. Kiếm mang cảnh giới sử dụng không ít lại càng thêm củng cố, nàng có thể dùng ra thêm vài lần chiêu thức này.
Nhìn thành quả phá hoại của bản thân, Chung Ly coi như không biết nhìn lên bầu trời. Quả nhiên nàng đoán không sai, thông quan con đường nàng đã chọn đúng.
Cảnh tượng bầu trời đổ sụp quen thuộc, chớp mắt Chung Ly đã xuất hiện ở tầng thứ tư.
Nơi đây ắt hẳn là hiện thân của một trong hai nguyên tố ngũ hành còn thiếu. Nhìn cảnh vật bình thường trước mắt, bởi vì nó quá bình thường cho nên nàng nhất thời không đoán ra nơi này đại diện cho nguyên tố ngũ hành nào!
Là thổ hay là kim, dẫm lên mặt đất cảm giác vô cùng vững trãi. Chung Ly suy nghĩ một chút liền lấy ra một cái xẻng thử đào đất.
Xẻng đâm xuống lập tức bị vỡ vụn, phản chấn truyền lại tay khiến Chung Ly rùng mình.
Mới bắt đầu đã tự làm mình bị thương, nàng thực sự đã quá thiếu cẩn thận.
Ôm tê rần cánh tay nghỉ ngơi một lát, Chung Ly liền lấy ra hắc kiếm vận chuyển linh khí thử chém xuống đất. Thổ lần này đã thành công bị xuyên phá, tuy nhiên nàng phải dùng ra toàn bộ lực đạo.
Khó khăn dùng kiếm đào đất, hắc kiếm hơi rung động thể hiện nó không tán thành cách thức sử dụng này nhưng Chung Ly vẫn coi như không biết.
Thổ dần dần bị đào thành một miệng hố nhỏ, xuất hiện dưới hố là một mảnh quặng kim loại, độ cứng rất cao.
" Thổ sinh kim, nơi đây là kim linh lĩnh vực sao, đơn giản đào một lớp đất mỏng cũng có thể tìm thấy kim quặng."
Môi trường lại không khắc nghiệt cũng không có gì đặc biệt, chả nhẽ là muốn nàng đi khai thác quặng?
Chung Ly mệt mỏi rã rời ngồi xuống đất, nàng cả buổi mới đào được gần mười khối quặng. Hiệu suất quá thấp, hắc kiếm lại thường nổi tính tình khó chịu, nàng mệt quá a. Đây có vẻ không phải lời giải hợp lý cho nơi này.
Khoanh chân lại, Chung Ly bắt đầu ngẫm nghĩ:
"Thổ sinh kim, hoả khắc kim. Thổ linh cùng kim linh nơi này không ra vấn đề. Nếu có điều kỳ lạ thì hẳn là do chúng lớn mạnh quá đáng. Kim loại quặng mảnh sau to hơn mảnh trước, khai thác tốn rất nhiều sức lực."
" Hoả khắc kim, đúng vậy nơi đây hoả nguyên tố không xuất hiện. Này kim nguyên tố chủ đạo lại không bị thứ gì lấn át, hay là...ta phải dùng lửa nấu chảy toàn bộ chúng!?"
Bổn cô nương là lôi linh căn, hoả ta chỉ có thể mượn lực sẵn có khởi động. Nơi này hoả linh mất tích, không lẽ nàng chỉ còn cách tự miệt mài đánh lửa~
...
Chung Ly hai tháng cuối cùng cằn cỗi trải qua tầng thứ tư. Nàng đã thử rất nhiều cách vẫn không tìm ra được manh mối thông quan. Nằm bò trên khối lớn kim loại quặng, nàng thở dài đếm ngược thời gian, chờ đợi bản thân bị ném khỏi rèn luyện tháp.
Cảm nhận sau lưng kim loại truyền đến nhiệt lượng, lạnh lẽo rùng mình, đầu óc cũng theo đó tỉnh táo.
" Kim loại, cứng rắn, sắc nhọn còn có...chứa đựng!"
Kim có thể kết hợp vô vàn thứ, bản chất dung hoà không phải giống như mảnh quặng này sao. Nó không chỉ chứa đơn thuần một loại kim. Còn một thứ ta chưa thử đó là phân tách kim....
Suy nghĩ vừa dứt, trời đất một lần nữa đảo điên. Mở mắt ra đã thấy bản thân yên ổn ngồi vững trên cành cây.
" Lần này ném tương đối xa, hẳn là sẽ không thấy vị sư huynh kia." Nàng nắm một cành cây vung vẩy thì thầm.
" Ngươi...đang nói ta?"
Chung Ly triệt để giật mình, sau gáy tóc cũng theo sau dựng đứng. Quay lại phía sau nhìn người đã đứng sẵn. Hắn bộ dạng nghiêm trang nhìn thẳng nàng, khoé miệng lại hơi giương lên khác với mọi khi.
" Sư huynh, hạnh ngộ, là do sư muội nhớ mong sư huynh nên mới tự mình lẩm bẩm."
Trương Tề hơi giật khoé môi nhìn nàng hỏi:
" Thời hạn năm tháng đã kết thúc, ngươi cũng nên trở về."
" Phải, sư muội cũng đang có ý này. Xin cáo từ."
Nói xong liền biến thành một cơn gió chạy mất.
Trương Tề lắc đầu, đổ đi lá trà đã cũ trong ấm lẩm bẩm:
" Là một kỳ lạ tiểu cô nương." Hiếm có ai ở lì trong tháp mười một tháng. Nếu không phải do hết sạch tông môn cống hiến điểm, bí cảnh lại sắp mở ra e rằng sư muội này sẽ không dễ dàng dừng lại.
Bước trở về trước cửa tháp, Trương Tề lôi ta cuốn sổ ghi chép mọi khi, những cái tên xuất hiện trên sổ đều tự động biến chuyển. Hai chữ Chung Ly không biết từ lúc nào đã nhảy lên thêm một bậc, nằm ở đỉnh tầng thứ tư.
" Sóng sau xô sóng trước, anh tài xuất hiện lớp lớp."
" Công việc này đã bắt đầu nhàm chán, ta cũng nên di chuyển. Ở lì một chỗ, không biết khi nào thế hệ thiên kiêu sẽ vượt qua."
.....
Ở nơi mà thiên tài xuất hiện lớp lớp thì thiên kiêu chính là tồn tại của thiên tài trong thiên tài. Thiên kiêu đã bộc lộ được tài năng, vang danh một cõi thì đó chính là...anh kiệt.
Thanh Hà tiên tông hiện giờ chỉ có bốn người được xếp vào hàng ngũ anh kiệt. Liệu thế hệ thiên tài mới này có ai sẽ bộc lộ tài năng để trở thành một trong những trụ cột của tông môn!?
.....
———
Chung Ly hối hả trở về phong, nàng cần bắt tay chuẩn bị đồ vật tiến vào bí cảnh.
Trên đường vội vã thế nên nàng hoàn toàn không nhận ra ánh mắt khác thường của vài người lướt qua. Cho dù danh tiếng tại ngoại môn của Chung Ly vô cùng kém nhưng lại có được mấy kẻ từng có cơ may gặp gỡ nàng.
Về đến Minh Duyệt phong, Chung Ly liền đáp xuống chính điện. Quản sự Ôn Đà thấy nàng trở về liền tiến lên chào hỏi. Chung Ly rôm rả tâm sự với vị này một lát thì cuối cùng sư phụ cũng cho truyền nàng.
Chạy đến gốc cây lớn sau đại điện, sư phụ sớm đã ngồi thưởng trà, điệu bộ nhàn nhã.
Chung Ly hai mắt sáng ngời ngồi xuống, có trà ngon uống, sư phụ thật hiểu nàng. Khô cằn gần năm nay, nàng vị giác ngoài cảm nhận tích cốc đan thì không còn mùi vị gì khác!
Nhưng trước mắt nho nhã sư phụ, nàng vẫn bình thản chờ đợi. Đến khi một chén trà đẩy đến trước mặt, Chung Ly mới nhấc lên uống cạn. Thẩm Thế Thuỵ thấy nhiều không trách, đợi nàng uống đủ nước trà mới cất lời:
" Bí cảnh còn một tháng nữa mở ra, nhanh chóng chuẩn bị. Lần này dự rằng sẽ hung hiểm, cố gắng bảo toàn bản thân."
" Sư phụ, bí cảnh là có thứ gì xuất thế sao? Theo đồ nhi được biết năm mươi năm trước bí cảnh mở ra đã từng xuất hiện tiên vật."
" Ngươi biết cũng thật nhiều."
" Là, sư phụ. Lần này sẽ là thứ gì?" Tạ Ngọc thông tin trước nay nhanh nhạy, sớm một năm trước nàng đã biết bí mật về bí cảnh này.
" Có thể phẩm chất sẽ vượt qua lần trước." Nguỵ Trạch chân quân đột nhiên cất tiếng.
" Lần trước là tiên vật vậy lần này...chả nhẽ là thần vật...?!"
Thấy sư phụ nhấp trà không đáp, nàng liền biết đã đoán trúng, vậy bí cảnh mở ra chờ đợi sẽ là tranh đấu ác liệt.
" Tông môn có gì giao phó cho đồ nhi?"
" Bảo toàn tính mạng. Thanh Hà lại không thiếu thần vật."
Đúng vậy Thanh Hà ngồi ổn ở vị trí đệ nhất tông môn tất nhiên phải có vật trấn giữ. Nàng vẫn luôn nghe nói tông môn ẩn giấu thần vật nhưng lại chưa từng được biết đó là loại thần vật gì!
" Đồ đệ đã rõ."
" Còn một chuyện nữa..." Sư phụ ngăn cản nàng cáo lui, thả xuống một trái bom.
" Ngươi tại ngoại môn danh tiếng đã nát bét. Thấy ánh mắt kỳ lạ bỏ qua là được, lời đồn thổi khó khống chế. Tông môn đã tận sức minh oan cho ngươi."
"???"
.....
" Sư phụ nói gì! Con đã giết Vệ Ung? Hắn lại là kẻ nào?"
" Đi hỏi người trong cuộc không phải sẽ rõ."
Chung Ly lui xuống liền mang theo hạc giấy phi thẳng đến tìm Khang Uyển. Trên đường đi lần này nàng đã để ý đến một số ánh mắt kỳ lạ, hẳn giống như sư phụ đã nói.
Đáp xuống Khang Nhược động phủ, nàng bình tĩnh gõ vang kết giới.
Khang Nhược nhanh chóng xuất hiện, thấy nàng liền mừng rỡ chào đón.
Ngồi xuống bàn tiếp khách, nghe cô nương kể lại toàn bộ sự việc, Chung Ly nhíu mày.
" Tỷ tỷ, A Nhược nghi ngờ có kẻ rắp tâm làm hại. Phía sau thủ đoạn ắt sẽ còn tiếp diễn, sư tỷ phải thật cẩn thận."
Chung Ly gật đầu sau đó ngẫm nghĩ mối liên hệ của việc này:
Sắp tới Tam Đản Phục bí cảnh mở ra, nếu nhắm vào nàng ắt sẽ chọn thời điểm này tiếp tục ra tay. Đây lại là kẻ nào? Ta đã đắc tội ai?