Tóm tắt chap trước :
Sau khi ăn cơm xong, Tô Mỹ Lệ bị Bạch Đình Quân gọi vào thư phòng nói chuyện riêng.
Mặc dù có chút lo sợ nhưng cô vẫn quyết định đi một mình mà không có sự giúp đỡ của Bạch Tiêu.
Chapter 88 : Fan cuồng Pa pa
Cô bước vào phòng, cố nở nụ cười, nói chuyện với Bạch Đình Quân.
-" Ba...!ba gọi con vào đây có chuyện gì ạ ? "
-" Ngồi xuống trước đã ! "
-" Vâng ! "
Cô ngồi đó trong lo sợ, đến thở cũng không dám thở mạnh.
-" Ta gọi con vào đây là có chuyện quan trọng ! "
-" Dạ..
vâng ! "
-" Con....!có thể cho ta xin chữ kí được không ? "
-" Hả ???? " _ cô thắc mắc đến mức hét lớn.
-" Ta có xem Lưu ly mỹ nhân sát con đóng rồi ! Hay lắm ! "
-" À, dạ được ạ ! " _ cô đúng là đã được một phen hú hồn mà.
Cô cầm mấy tập giấy Bạch Đình Quân đưa, kí một lượt vào đó.
Xong xuôi, cô nhìn vẻ mặt của Bạch Đình Quân rồi thở phào một cái.
Đúng là lần đầu tiên cô được chiêm ngưỡng vẻ mặt lật bánh tráng của ông bố chồng.
Trước khi hai người đi ra, Bạch Đình Quân còn tặng cho cô một chiếc hộp.
-" Trong này là báu vật gia truyền từ mấy đời trước của Bạch gia, nay ta trao lại cho con.
Mong con có thể giữ nó thật tốt ! "
-" Vâng, con sẽ giữ gìn thật cẩn thận.
"
-" Hà, hà, đúng là con dâu ngoan của Bạch Đình Quân ta ! Con gái à, nếu mà thằng oắt con kia bắt nạt con cứ nói với ta, ta dạy nó một bài học ! "
-" Vâng, cảm ơn ba ! "
Hai người họ đi ra ngoài, lúc ra Bạch Đình Quân lại giữ gương mặt lạnh lùng kia khiến cho Bạch Tiêu lo lắng.
Anh chạy lại, dắt cô ra ngoài, còn không quên lườm ba ba Bạch Đình Quân.
-" Có chuyện gì không ? Ông ấy làm khó em à ? " _ anh sốt sắng.
-" Đâu có đâu ! Ba rất tốt đó, ba còn bảo em nếu bị anh bắt nạt thì về đây méc ba, ba sẽ thay trời hành đạo.
"
-" Chỉ có thế ? " _ anh ngạc nhiên
-" Ừm ! Nếu không anh nghĩ còn gì nữa ?! Ba còn tặng cho em cả báu vật gia truyền của họ Bạch nữa đó.
" _ cô giơ ra cho anh xem, mặt đầy tự hào.
Anh xoa đầu cô, gương mặt phần nào nhẹ hẳn đi.
Nhưng anh vẫn thắc mắc trước giờ ba mình là một người cực kì nghiêm khắc, tại sao lại đồng ý chuyện hôn nhân của anh và cô đơn giản như vậy ? Hay là ông đã biết được thân phận thiên kim tiểu thư kia của cô ?
-" Sao vậy ? Trầm tư thế ! "
-" Không có gì ! Anh chỉ là lo cho em bị ai ăn hiếp thôi ! Cũng muộn rồi, vào chào mọi người rồi đi về nhé ! "
-" Ừm, đi ! "
Hai người họ đi vào chào mọi người rồi quay về Cẩm Tú Cung.
Haizzz, cuối cùng cũng hoàn thành xong nhiệm vụ, mệt chết bảo bảo rồi.
Cô tiến vào không gian của hệ thống để giao nộp vật phẩm.
( khi kí chủ tiến vào hệ thống thì người bên ngoài sẽ thấy họ như đang ngủ )
-" Này Pipi, nhấc mông ra đây ! "
Đây, đây...!Chị hoàn thành nhiệm vụ suôn sẻ đó chứ ! Lần nào cũng vậy, chả mất công phải tìm kiếm lâu.
-" Chuyện, bổn tiểu thư là ai chứ ! "
Thấy cô đang rất tự cao, hệ thống thở dài rồi nói.
Thôi...!chị bớt bớt lại.
Mới cho có tí phẩm màu mà đã định mở cả nhà máy nhuộm đấy à ! Em xin !
-" Hứ, lâu lâu phải để người ta có cảm giác chiến thắng một tí chứ ! Mà sao em cứ bắt chị phải đi thu thập mấy cái đồ trang sức này thế ? Định bán lấy tiền à ? "
Tào lao, sau này rồi chị sẽ biết.
Còn bây giờ thì đi về với lão công chị đi !
Vừa nói dứt lời, Pipi đá bay linh hồn cô ra khỏi hệ thống máy chủ.
-" Tỉnh dậy rồi hả ? Sao không ngủ tiếp, vẫn còn một đoạn nữa mới đến nhà ! "
-" Em hết buồn ngủ rồi ! "
Anh nhìn cô, xoa xoa đầu khiến tóc cô rối tung hết cả lên.
-" Này, này, đừng xoa đầu em thế chứ ! Rối hết cả tóc rồi ! " _ cô tỏ vẻ bực mình.
Anh khẽ cười nhẹ khi thấy biểu cảm vô cùng đáng yêu kia của cô.
Hôm nay đúng là một ngày hạnh phúc !.