Kim Hạ ra quầy thanh toán trước, Hoàng Hiên bước theo sau cô.
Hai người cứ như chơi mèo vờn chuột.
Kim Hạ vừa bước ra khỏi cửa hàng thì bất ngờ bị đụng phải một người lạ đang cầm ly cafe làm cô bị bẩn hết áo.
-" Tôi xin lỗi, cô có bị sao không? Để tôi đền cô bộ đồ mới nhé!" Người lạ nói.
-" Tôi không sao đâu! Lau chút là được rồi! Cô cứ đi đi!" Kim Hạ nhẹ nhàng nói.
Hoàng Hiên chạy tới bên cô có chút xót ruột.
Người lạ cúi đầu xin lỗi và cám ơn Kim Hạ rồi đi với vẻ mặt đầy áy náy.
-" Em có sao không? Để anh đi mua cho em bộ đồ khác nhé?! Hoàng Hiên ân cần bảo.
Kim Hạ vẫn chưa quên sự xấu hổ nên chỉ dám gật đầu.
Kim Hạ chọn một chiếc đầm dáng suông ngang đùi chất liệu cotton màu kẻ đen trắng đơn giản.
-" Anh thấy bộ này có được không? " Kim Hạ thử hỏi Hoàng Hiên.
-" Đẹp lắm!" Hoàng Hiên đưa ngón cái lên như muốn tán thành lời khen của anh.
Kim Hạ nét mặt tươi tắn như muốn nở hoa.
-" Lấy cho tôi ba bộ này nữa!"
Hoàng Hiên bỗng chốc gọi nhân viên lại, liền chỉ tay vào ba bộ đầm trước cô từng thử.
-" Hiên à! Sao anh mua cho em nhiều vậy?" Kim Hạ ngại ngùng nói nhỏ.
-" Là anh muốn mua cho bạn gái của anh.
Chẳng lẽ không được sao?" Hoàng Hiên vừa cao giọng nói vừa nháy mắt với Kim Hạ.
-" Được mà, được mà! Em chịu được chưa?" Kim Hạ vui vẻ đáp.
Cả hai vui vẻ mà nắm tay trong tay đi nhìn ngắm mọi khu vui chơi trong trung tâm thương mại.
Đã gần bữa trưa.
Tiếng reo hò trong dạ dày Kim Hạ kêu lên khiến Hoàng Hiên phì cười.
-" Em đói mà! Anh cười gì chứ?" Kim Hạ tỏ vẻ trách móc.
-" Thôi mà Tiểu Hạ! Anh đưa em đi ăn nha! Em muốn ăn gì nào? " Hoàng Hiên giọng dỗ dành nói.
-" Hôm nay em muốn ăn đồ Hàn Quốc! "
-" Oki! Chúng ta đi nào?"
Hoàng Hiên nắm tay cô về phía nhà hàng món Hàn cách đó không xa.
Cả hai chọn bàn rồi ngồi xuống chọn món.
Hôm nay Kim Hạ thực sự muốn ăn món Hàn.
Tại cô trước giờ đã từng được ăn đâu! Cô mê idol Hàn, mê phim Hàn, bởi vậy cô thầm ước có một ngày cô được thưởng thức món ăn Hàn Quốc.
Cô vui vẻ gọi nào là Kimchi, Mỳ trộn, Canh rong biển, ...Phải nói là một list dài cũng khiến Hoàng Hiên mắt tròn mắt dẹt.
-" Hiên à! Anh ngồi chờ món, em vào nhà vệ sinh chút nhé!"
-" Được rồi em đi đi!"
Kim Hạ đi cả buổi có chút đau bụng.
Chả nhẽ
" Gì Cả " đến đúng lúc này.
Chẳng trách cô lại thèm ăn cay.
Kim Hạ đang loay hoay tìm miếng băng vệ sinh cô luôn dự phòng để trong túi xách.
" Ôi trời! May quá mình có mang theo !" Kim Hạ lẩm nhẩm mừng thầm.
Lần này không hiểu sao mới ra một ít mà cô thấy đau quá! Kiếp trước mỗi lần "Gì Cả " đến, thực sự cũng như cực hình với cô.
Ai ngờ kiếp này trùng sinh vào cơ thể khác cô cũng phải chịu nổi đau này.
Thật là đen đủi hết phần thiên hạ! Kim Hạ bước đi có chút cẩn trọng hơn.
Dáng đi có chút dè dặt hơn.
Sắc mặt bỗng kém sắc hơn chút! Cô đang rửa tay thì bỗng nhiên cô nghe thấy giọng nói quen tai sau lưng mình.
-" Âyzo ...Đây chẳng phải Kim Hạ tiểu thư sao? Thật là trùng hợp khi lại gặp nhau tại cái nơi này." Thiên Vũ chậm chãi bước tới bồn rửa bên cạnh Kim Hạ rồi nói.
Kim Hạ liền tắt vòi, bước đi vì không muốn đứng chung cũng như muốn nói gì với Thiên Vũ nữa.
-" Người phụ nữ chết trong vụ tại nạn ...!cô biết tin gì chưa?"
Kim Hạ nghe được câu nói của Thiên Vũ mà bước chân bỗng dưng khựng lại.
-" Cô muốn nói gì? " Kim Hạ quay về phía Thiên Vũ hỏi lại.
-" Kim Hạ, cô thực ra còn những bí mật gì còn che dấu vậy? Đường đường là một tiểu thư mà đi tìm hiểu một vụ án mạng không hề liên quan đến mình!".
-" Đừng lòng vòng, muốn nói gì nói luôn.
Tôi không có thì giờ!".
-" Thực ra cô cũng có chút quan hệ với người phụ nữ chết trong vụ tai nạn ấy mà.
Cô không nhớ gì sao? Hay từ khi trở về làm Tiểu thư họ Kim cô lại mắc bệnh mất trí nhớ!" Thiên Vũ nhếch mép cười nói.
-" Quan hệ ư! Rốt cuộc cô ám chỉ gì! Việc tôi làm gì có liên quan gì đến cô.
Cô chẳng lẽ giờ rảnh quá lại đi theo dõi tôi!?".
-" Cô...! Kim Hạ, tại cô mà tôi mất mặt với bao nhiêu người.
Tốt nhất cô im miệng đi!" Thiên Vũ khẽ ép đẩy Kim Hạ vào tường.
Lúc này bụng dưới Kim Hạ đang rất khó chịu, thân thể có chút ớn lạnh.
Kim Hạ cảm thấy mệt mỏi lại còn gặp Thiên Vũ.
Cô ta không biết thù oán gì với cô mà năm lần bảy lượt ép cô thế không biết!?.
-" Thiên Vũ! Sự việc lần trước cô dám đẩy ngã tôi.
Cô còn nhớ chứ! Tôi còn không thèm truy cứu.
Vậy nên cô đừng làm trò lố bịch này nữa!" Kim Hạ sắc mặt lạnh lùng nói, rồi lấy tay đẩy Thiên Vũ ra.
-" Cô dám đẩy tôi!".
-" Có gì không dám! Chẳng phải cô đã từng đẩy tôi đến chấn thương sọ đầu sao Thiên Vũ.
Trí nhớ cô cũng kém thật đấy!".
-" Kim Hạ! Cô có chắc mình sẽ mạnh miệng đến cuối cùng không? Đừng để đến khi tôi lột mặt nạ dối trá của cô xuống thì lúc đó đừng trách tôi!" Thiên Vũ trợn mắt nói.
-" Tôi rất mong chờ! Xin phép, Sếp cô đang chờ tôi! Tôi không thể để anh ấy chờ tôi đến lo lắng được! Đi trước nhé Thiên Vũ." Kim Hạ nói rồi cười xéo một cái và sau đó quay bước đi ra khỏi phòng.
Kim Hạ vừa đi vừa chửi thầm: " Mẹ kiếp! Đã đau bụng lại gặp cô ta ở đây! Đúng thật là ngày tồi tệ!".