Không biết Thượng Quan Yên Phi có phải bị bức bách hay không, trong tuyệt vọng sinh ra một tia dũng khí quyết chiến tới cùng.
"Nói cho tỷ biết? Nói cho tỷ biết thì có thể làm gì được đây?! Chẳng lẽ tỷ có thể đem người mình thích cho ta?! Tỷ không cần đạo đức giả trước mặt ta!”
Thượng Quan Yên Uyển nhàn nhạt cong khóe miệng, nụ cười kia lại chưa tới đáy mắt, mang theo chút hơi lạnh thấu xương.
"Muội hiện tại thật ra rất thông minh, hoàng muội nói không sai, người ta thích tất nhiên sẽ không nhường cho muội."
Thượng Quan Yên Phi nằm rạp trên mặt đất, trên mặt lộ ra thần sắc không rõ ràng, khóe miệng khẽ giễu cợt, vẻ mặt hiện lên bốn chữ quả nhiên như vậy.
Thượng Quan Yên Uyển lại đột nhiên chuyển đề tài, nói, "Người ta thích, ngay cả một sợi tóc của huynh ấy, muội cũng đừng hòng đụng tới!
Nhưng Ngụy quốc công, nếu hoàng muội yêu mến hắn ta, thì cứ việc, ta tuyệt đối sẽ không nói một lời."
Lời này là có ý gì? Chẳng lẽ nàng vốn không thích Ngụy quốc công ư? Không đời nào!
Thượng Quan Yên Phi hoảng hốt, cho rằng mình nghe lầm, ngoài miệng cực lực phủ nhận, nhưng đáy lòng lại dâng lên vui mừng không thể kìm nén.
Truyện edit bởi nhà YuXu, mọi người có thể xem bản chính thức tại web thiên sách.
Nàng ta đem niềm kích động khó hiểu kia đè xuống, hỏi, "Hoàng tỷ không thích Ngụy quốc công sao?”
Thượng Quan Yên Uyển cười nhạt, "Ta chưa bao giờ nói thích hắn ta.”
Thượng Quan Yên Phi nhìn nàng, theo bản năng hỏi, "Vậy người tỷ thích là ai?”
Trong đầu Thượng Quan Yên Uyển hiện lên một gương mặt thanh nhã sáng sủa, trên mặt lại không có biểu cảm gì.
"Ngươi không có tư cách biết tên huynh ấy, ngươi chỉ cần biết, không phải Tôn Khải Yến là được rồi.
Chỉ có điều, hoàng muội tốt của ta ơi, nếu muội thật sự thích Ngụy quốc công, ta sẽ nghĩ cách thành toàn cho muội.”
Thượng Quan Yên Phi thậm chí không nghĩ tới, trực tiếp từ trên mặt đất bò dậy, vội vàng hỏi, "Làm sao để thành toàn?”
Thượng Quan Yên Uyển ngoắc ngoắc ngón tay với ả ta, để ả đưa đầu gần lại, sau đó nghiêng tai nói vài câu.
Khuôn mặt trắng bệch của Thượng Quan Yên Phi trong nháy mắt trở nên vui sướng, nhưng vẫn có chút kinh nghi bất định, hỏi, "Cách này thật sự khả thi ư?”
Thượng Quan Yên Uyển dù bận vẫn ung dung nhìn nàng ta, gật gật đầu, "Nếu ta đã nói với hoàng muội thì chắc chắn có thể làm được.”
Nàng càng chắc chắn như vậy, Thượng Quan Yên Phi càng kinh hồn bạt vía, có chút cảnh giác nhìn nàng.
"Tại sao hoàng tỷ phải giúp muội, không phải hoàng tỷ chán ghét muội sao?”
Thượng Quan Yên Uyển ngoài cười nhưng trong không cười nhìn ả, khóe miệng trào phúng rõ ràng.
"Ta cũng chưa bao giờ nói chán ghét muội, chỉ là chính hoàng muội luôn tự tìm đường chết, chẳng trách ta lại ra tay với muội.
Chính muội tự ngẫm lại xem, có lần nào là ta vô duyên vô cớ muốn trừng phạt muội không, còn không phải là chính muội đụng phải họng súng!
Nếu hoàng muội vẫn ngoan ngoãn nghe lời, chúng ta tất nhiên là nước sông không phạm nước giếng, ở trước mặt người khác còn có thể làm bộ như tỷ muội tình thâm.
Tuy nhiên, ta phải nói với muội một điều, muội phải nhớ kĩ sự lựa chọn của muội ngày hôm nay, không bao giờ được hối hận!
Nếu một ngày nào đó, hoàng muội khóc lóc trước mặt ta nói muội hối hận, ta sẽ không giúp muội!”
Thượng Quan Yên Phi còn chưa đợi nàng nói xong, đã lắc đầu, "Không! Không, không! Muội sẽ không hối hận đâu!"
Ha ha, sẽ không hối hận sao? Hiện tại còn quá sớm để nói lời này!
Thượng Quan Yên Uyển vẫn chưa đánh giá câu thề này của ả ta, khóe miệng nghiêng nghiêng một cái, một lần nữa đưa tay nắm lấy cằm nàng ta, ánh mắt sắc bén như đao.
"Thượng Quan Yên Phi, còn có một điều nữa muội phải nhớ kỹ. Nếu có một ngày, muội làm chuyện gì có lỗi với Thượng Quan gia chúng ta, khuỷu tay xoay ra ngoài (*), ta sẽ không bỏ qua cho muội! Thậm chí có thể vì thế mà đại nghĩa diệt thân!
*khuỷu tay xoay ra ngoài: nghĩ đến quyền lợi của người khác chứ không phải tính cho người nhà
Thượng Quan Yên Phi có chút ngốc nghếch, không biết lời này của hoàng tỷ là có ý gì, chính ả ta cũng là người của Thượng Quan gia mà, làm sao có thể làm ra chuyện có lỗi với Thượng Quan gia được chứ? thật sự là buồn lo vô cớ!
Ánh mắt ả kiên định nhìn Thượng Quan Yên Uyển, "Hoàng tỷ, muội sẽ không làm! Tỷ hãy tin muội!”