Sáng hôm sau
Hạ Di Giai trở mình thức dậy trong vòng tay của người đàn ông bên cạnh, cô mơ màng nhìn sang Bách Ảnh Quân thì thấy anh cũng đang nhìn mình bằng ánh mắt vô cùng trìu mến.
Thấy Hạ Di Giai nhìn mình, Bách Ảnh Quân khẽ nhoẻn miệng cười rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô, giọng điệu cưng chiều:
- Bà xã, chào buổi sáng!
Giọng nói dịu dàng tình cảm vào buổi sáng sớm của Bách Ảnh Quân bất giác khiến Hạ Di Giai cảm thấy ấm lòng.
Cô xoay người nũng nịu vùi đầu vào lòng anh rồi tham lam hít lấy hương bạc hà thoang thoảng, tận hưởng cảm giác được chiều chuộng, ỷ lại vào chồng.
Thấy Hạ Di Giai còn chưa muốn rời giường, Bách Ảnh Quân nhẹ giọng:
- Giai nhi, giờ đã là 7 giờ sáng rồi.
Em còn không dậy sẽ trễ giờ ăn sáng đó.
Nghe được lời nói của chồng, Hạ Di Giai liền rời khỏi lồng ngực của Bách Ảnh Quân, nghiêng người sang một bên vươn vai vài cái rồi ngồi bật dậy.
Sau khi ngồi dậy, Hạ Di Giai xoay người nhìn Bách Ảnh Quân, hai tay cô đưa ra ôm lấy cổ anh rồi chu môi nói:
- Ông xã, bế em xuống giường.
Thấy dáng vẻ nũng nịu của Hạ Di Giai, Bách Ảnh Quân phút chốc sững người.
Anh không biết từ bao giờ anh đã không còn được nhìn thấy dáng vẻ này của cô nữa, hẳn là phải từ rất lâu rồi.
- Ông xã ơi!
Nghe tiếng gọi của Hạ Di Giai, Bách Ảnh Quân lập tức gạt bỏ dòng suy nghĩ kia đi, anh giơ tay nhấc bổng cô lên dịu dàng thơm lên đôi môi đang vểnh vểnh kia rồi bế cô xuống giường bước vào phòng tắm.
Vào tới phòng tắm, Bách Ảnh Quân đặt Hạ Di Giai ngồi lên bệ rửa tay rồi tự tay lấy bàn chải đánh răng cho cô, nhìn thấy hình ảnh anh cưng chiều cô đúng là khiến người xung quanh phải ngưỡng mộ.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Hạ Di Giai ra ngoài chọn đồ còn Bách Ảnh Quân vì thói quen thường ngày nên ở lại trong phòng tắm mở vòi bắt đầu tắm sáng.
Về phần Hạ Di Giai, cô đi đến phòng thay đồ chọn một chiếc đầm dạng yếm nhẹ nhàng rồi thay đồ chuẩn bị ăn sáng.
Khi đi ngang qua tủ đồ của Bách Ảnh Quân, Hạ Di Giai khẽ nhìn vào chiếc tủ đồ rồi nảy ra một ý.
Hạ Di Giai quyết định mặc đồ cặp với Bách Ảnh Quân, chiếc đầm dạng yếm của cô có màu trắng, phần eo và đuôi được nhấn bằng màu ánh tím nhẹ nhàng nên cô quyết định chọn cho Bách Ảnh Quân bộ y phục giống thế.
Sau khi ý tưởng được nãy ra, Hạ Di Giai nhanh chóng tiến đến mở tủ đồ bắt đầu công cuộc tìm kiếm.
Loay hoay một hồi cuối cùng cô cũng tìm ra, chiếc áo mà Hạ Di Giai chọn cho Bách Ảnh Quân có màu trắng nhưng trên cổ áo và cổ tay lại được viền bằng màu tím nhạt nhìn vào vừa hợp với cô lại không bị màu mè quá mức.
Chọn xong quần áo cho hai người, Hạ Di Giai thích thú mỉm cười đầy thỏa mãn rồi vui vẻ bước ra khỏi phòng thay đồ trở về phòng mình.
Sau khi trở về phòng, Hạ Di Giai đặt chiếc áo cô đã chọn cho Bách Ảnh Quân xuống giường rồi lập tức bắt tay vào việc thay đồ trang điểm.
Lúc Bách Ảnh Quân tắm xong đã là hơn 30 phút, khi anh bước ra khỏi phòng tắm thì Hạ Di Giai đã chuẩn bị xong rồi xuống nhà trước.
Bách Ảnh Quân vừa từ phòng tắm bước ra thì thấy sẵn chiếc áo sơ mi mà Hạ Di Giai đã chọn, anh hí hửng cầm áo mặc vào rồi nhanh chân chạy xuống nhà tìm Hạ Di Giai.
Dưới nhà ăn
Hạ Di Giai và Bách Ảnh Quân lúc này đang cùng ngồi ăn sáng.
Bách Ảnh Quân vẫn như bữa sáng thường ngày cầm một tờ báo trên tay, sau khi đọc hết tờ báo ấy rồi anh mới từ từ cầm tách cà phê lên vừa ăn vừa thưởng thức.
Nhấp một ngụm cà phê, Bách Ảnh Quân ngước đầu nhìn Hạ Di Giai nói:
- Giai nhi, hôm nay nhà cũ Bách Gia có tổ chức một bữa tiệc.
Nghe đến đây Hạ Di Giai đang ăn thì dừng lại, cô cũng ngước nhìn Bách Ảnh Quân rồi hỏi:
- Là sinh nhật của ông nội có đúng không anh?
- Ừ! Hôm nay anh có chút việc bận phải đến công ty, 6 giờ tối nay anh sẽ về đây đón em nhé.
- Dạ vậy lát nữa để em đến trung tâm mua quà mừng sinh nhật ông nội.
- Giai nhi, dạ tiệc tối nay chúng ta mặc đồ đôi đi giống sáng nay vậy!
Sau khi nghe lời đề nghị muốn mặc đồ đôi của Bách Ảnh Quân, Hạ Di Giai vô cùng thích thú liền gật đầu đồng ý.
- Nhưng âu phục của anh lúc nào cũng chỉ mặc màu đen, em không thích!
Nghe Hạ Di Giai chê âu phục của mình toàn màu đen, Bách Ảnh Quân liền cưng chiều nhìn cô, giọng ân cần:
- Thế hôm nay cho Giai nhi chọn.
Em thích màu nào anh liền mặc màu đó.
- Có thật không? Vậy màu đỏ nha?
- Được! Đều nghe em quyết định.
Thấy Bách Ảnh Quân đồng ý gật đầu, Hạ Di Giai như vớ được vàng vô cùng vui vẻ.
Còn Bách Ảnh Quân, sau khi thấy được nụ cười thỏa mãn của Hạ Di Giai thì cũng lộ ra vẻ mặt cưng chiều liền thuận tiện dùng tay véo má cô một cái.
Cứ thế bữa sáng của hai người chầm chậm trôi qua trong sự vui tươi và bình yên, hạnh phúc..