TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A
Chương 27: Chương 27


Thẩm Tiện tay phải cầm chặt cổ xe, thả chậm bước chân, tay trái cầm lấy cổ tay Lâm Thanh Hàn, phản ứng đầu tiên của Lâm Thanh Hàn chính là giãy ra, đáng tiếc là Thẩm Tiện cầm quá chặt cô không thoát ra được.
Lâm Thanh Hàn quay đầu qua liền thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Tiện, Thẩm Tiện kéo Lâm Thanh Hàn lại gần bản thân, tận lực hạ giọng: "Thanh Hàn, mấy người này không thích hợp, em lấy điện thoại ra trước, chút nữa tôi nghĩ cách chặn bọn họ lại, em báo cảnh sát".
Lâm Thanh Hàn theo bản năng muốn quay đầu lại nhìn thì bị Thẩm Tiện ngăn lại, "Đừng quay đầu lại, phía sau cũng có người, đừng sợ, có tôi ở đây".
Trong lúc nói chuyện Thẩm Tiện vẫn luôn quan sát hai người trước mặt, bọn họ lúc này đã dừng bước, rõ rằng là muốn xuống tay ở chỗ này.
Nguyên thân tuy là Alpha nhưng cũng không phải S cấp Alpha, dùng tin tức tố áp chế người thường cũng có rất ít tác dụng, nhưng dù sao cô cũng phải bảo vệ Lâm Thanh Hàn thật tốt.
Hai tên đàn ông phía trước đã quay đầu lại, đi về hướng Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn, vừa đi vừa móc ống thép ra khỏi áo, Thẩm Tiện nhanh tay quăng bỏ xe máy, kéo Lâm Thanh Hàn chạy qua bên phải.
Mấy tên đó thấy Thẩm Tiện kéo Lâm Thanh Hàn chạy liền đuổi theo, khu vực này không có lối thoát, Thẩm Tiện chạy qua phải cũng không thoát ra được con đường này, cuối đường bị một bức tường chặn lại.
Thẩm Tiện chạy rất nhanh, cô để Lâm Thanh Hàn trốn dưới một thân cây: "Thanh Hàn, em mau báo cảnh sát tôi chặn bọn họ lại, em trốn cẩn thận, đừng quan tâm tôi".
"Này, Thẩm Tiện?", Lâm Thanh Hàn hơi nhăn mày, còn chưa kịp hiểu xong lời nói của Thẩm Tiện đã thấy cô ấy xông ra ngoài.
Lâm Thanh Hàn hoảng loạn, run rẩy bấm điện thoại, gấp gáp báo lại sự việc xảy ra, sau khi báo địa chỉ cho cảnh sát, ngước lên nhìn thì thấy Thẩm Tiện đã bị năm tên đàn ông bao vây.
"Chuyện gì xảy ra, không phải Lâm Chí Tân nói chị gái nó là Omega sao? Sao lại nhảy ra một cái Alpha?".
"Ai mà biết, đừng nói nhiều, nhanh tay bắt người về cho anh Tề, anh Tề còn đang đợi chúng ta mang người về đâu".
"Em gái, tụi anh không tìm em, không muốn gặp rắc rối thì mau cút khỏi đây, loại ốm yếu như em còn muốn chơi trò anh hùng cứu mỹ nhân?".
"Ha ha ha ha, đúng vậy, nếu không cút mấy anh liền bắt em lại, nói thật anh đây cũng không chơi qua Alpha, cũng không biết chơi có vui không".
"A, chút nữa ông nội bây cũng không dám chê chị yếu ớt".


Thẩm Tiện xé xuống miếng dán cách trở sau gáy, khống chế tin tức tố của bản thân đi đến chỗ mấy tên đó, dù sao cũng có chút tác dụng, mấy tên đó đều cảm thấy không thoái mái, nhưng Thẩm Tiện cũng không tốt hơn bao nhiêu, phóng thích tin tức tố sẽ tiêu hao năng lượng rất nhiều, tiêu hao quá mức cơ thể rất dễ bị sốc.

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
Nhưng Thẩm Tiện cũng không lo được nhiều như vậy, cô phải kéo dài thời gian cho đến khi cảnh sát đến, Thẩm Tiện không nghĩ nhiều, một chân đạp vào tên có vóc dáng thấp nhất, có vẻ là do bị tin tức tố ảnh hưởng, tên kia không kịp phản ứng, bị Thẩm Tiện đạp ngã xuống đất.
Bốn tên còn lại thấy thế lập tức giơ ống thép trong tay lên, hướng về phía Thẩm Tiện đánh xuống, Thẩm Tiện giữ giặt ống thép, dùng khủy tay đập mạnh lên cổ một tên khác, hắn lập tức đau gập người, Thẩm Tiện nhân lúc này nhấc chân lên, dùng toàn bộ sức lực đạp hắn một cái.
Nhưng mà song quyền nan địch tứ thủ, trong lúc Thẩm Tiện đánh tên trước mặt thì sau lực bị một tên tóc vàng dùng ống thép đánh vào, lần này Thẩm Tiện bị đánh rất mạnh, thậm chí có thể nghe được âm thanh va chạm giữa ống thép và cột sống, Thẩm Tiện không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, chịu đựng đau đớn phía sau lưng, quay đầu dùng nắm tay đánh vào mặt tên tóc vàng, một cú này đánh trúng sống mũi tên đó, máu lập tức chảy ra.
Mấy tên còn lại thấy Thẩm Tiện đánh bại hai tên, hơn nữa còn bị tin tức tố ảnh hưởng nên có chút ngập ngừng, cẩn thận tiếp cận Thẩm Tiện.
Dù sao bọn chúng cũng có năm người, Thẩm Tiện vừa mới đạp ngã một tên, mấy tên khác cũng không cho Thẩm Tiện cơ hội thở dốc, từ nhiều hướng đánh vào Thẩm Tiện, Thẩm Tiện một mặt dùng hai tay đỡ đòn, mặt khác tìm khe hở để phản đòn, nhưng bất lực là bọn chúng người nhiều, Thẩm Tiện không biết bản thân đã bị ống thép đập vào bao nhiêu lần, khuôn mặt vốn dĩ trắng nõn bây giờ đã tái xanh.
Cuối cùng, sau khi đánh ngã tên tóc vàng lần nữa, Thẩm Tiện quay người, dùng khuỷu tay đánh vào tên có vóc dáng thấp, cướp được ống thép từ tay hắn.
Bên kia, Lâm Thanh Hàn dựa vào gốc cây đổ mồ hôi lạnh, vừa rồi mấy tên kia nói cái gì cô đều nghe được, hẳn là có quan hệ với Lâm Chí Tân, Thẩm Tiện còn đang bảo vệ cô, Lâm Thanh Hàn rất muốn lao ra đối mặt với bọn họ nhưng lại sợ bản thân lại làm Thẩm Tiện vướng víu, cô chỉ có thể nắm chặt di động nôn nóng chờ cảnh sát, rõ ràng thời gian mới trôi qua không bao lâu nhưng hiện tại với Lâm Thanh Hàn mà nói mỗi một giây đều dài như một năm.
Mấy tên kia hiện tại cũng không quá lành lặn, Thẩm Tiện mỗi lần vung ống thép đều sử dụng toàn bộ sức lực, bọn chúng bị cô chèn ép cũng nổi nóng, đánh Thẩm Tiện không lưu tình, Thẩm Tiện chỉ cảm thấy trên người không có chỗ nào không đau.
Giống như cảm nhận được Thẩm Tiện khó chơi, có hai tên trong số bọn chúng đi về phía Lâm Thanh Hàn, Thẩm Tiện thấy vậy liền đỏ mắt, đá văng ba tên đang đứng trước mặt, liều mạng chạy về phía Lâm Thanh Hàn.
Đương nhiên Lâm Thanh Hàn cũng không ngu ngốc đứng tại chỗ, thấy có người đi đến liền xoay người chạy, nhưng cuối cùng cô vẫn bị hai tên đó vây quanh chặn lại.
Tên tóc vàng cười hì hì nói: "Chị gái Lâm Chí Tân đúng không, không muốn bị đánh thì nhanh đi cùng tụi anh, em trai em thiếu đại ca của anh bốn mươi ngàn, nó nói dùng em để gán nợ".

"Đúng vậy, tụi anh còn chưa từng chơi qua Omega đâu, nghe nói thân thể so với đám con gái bình thường mềm mại hơn nhiều, nếu đại ca vui vẻ, không chừng cũng có thể làm tụi anh vui chơi với em một chút".

Tên có vóc dáng thấp phụ họa, thấy Lâm Thanh Hàn sắp khóc, tên lùn trực tiếp vươn tay, ý đồ sờ mặt cô.
Thẩm Tiện lúc này đã chạy đến, dùng ống thép hung hăng đập vào cánh tay hắn, khiến hắn gào to một tiếng, ngồi xổm xuống ôm lấy cánh tay vừa bị đánh, nhìn bộ dạng có vẻ như bị Thẩm Tiện đánh gãy xương.
Tên tóc vàng bên cạnh cũng không phải ăn chay, biết Thẩm Tiện không dễ chơi, dứt khoát hướng về phía Lâm Thanh Hàn đánh một gậy, dù sao đánh hôn mê cũng tiện mang về, Thẩm Tiện chưa kịp nghĩ nhiều, thân thể đã phản xạ có điều kiện mà nhào qua ôm Lâm Thanh Hàn vào lòng, sau lưng cô cũng không có gì ngăn chặn, cắn răng ăn một đòn này.
Lâm Thanh Hàn nhìn thấy tên tóc vàng vung ống thép về phía bản thân, theo bản năng nhắm chặt mắt, nhưng đau đớn trong tưởng tượng không có xảy ra mà cô lại cảm giác được có người ôm bản thân vào trong lòng, Lâm Thanh Hàn không kịp nói gì đã thấy Thẩm Tiện bị đánh một cái vào lưng, Lâm Thanh Hàn gấp đến chảy nước mắt.
Lúc này trạng thái của Thẩm Tiện đã không tốt đẹp gì, từ nãy đến giờ đã hơn mười phút, vì áp chế mấy tên kia cô đã không ngừng phóng thích không ít tin tức tố, hiện tại chỉ thấy hoa mắt chóng mặt, cả người đau rát.
Lúc mấy tên kia vây lại đây, Thẩm Tiện đã không còn sức lực, chỉ theo bản năng ôm Lâm Thanh Hàn vào ngực để bảo vệ.
"Ui cha, thật sự muốn làm anh hũng cứu mỹ nhân nha, mẹ nó, để anh em tao đánh cho mày gãy xương, yên tâm, hôm nay nhất định để mày lết ra ngoài, đánh cho tao, đừng đánh chết người là được".

Trong lúc nói chuyện, bốn tên không bị thương nặng đã vung ống thép đánh vào người Thẩm Tiện, Thẩm Tiện cong eo, gắt gao ôm chặt Lâm Thanh Hàn.

Lâm Thanh Hàn lại gấp đến bật khóc, cô dù thế nào cũng không nghĩ đến em trai cô sẽ đối với cô như vậy, bây giờ còn liên lụy Thẩm Tiện, "Thẩm Tiện, cô đừng quan tâm tôi, bọn họ tới tìm tôi, chuyện của tôi không cần cô quan tâm, cô đi nhanh đi, chuyện của tôi tôi tự giải quyết".


Lâm Thanh Hàn khóc nức nở, vừa nói vừa đẩy Thẩm Tiện, cô không muốn Thẩm Tiện một người chịu đòn.
Thẩm Tiện cong eo ôm chặt Lâm Thanh Hàn, lắc đầu, bình tĩnh nhìn Lâm Thanh Hàn: "Nói bậy gì đó? Sao tôi có thể mặc kệ em?".

Mấy tên côn đồ phía sau cũng sợ đánh chết người, vừa ngừng tay thì nghe Thẩm Tiện nói như vậy, lập tức cảm thấy đánh chưa đủ, lúc bọn chúng chuẩn bị tiếp tục đánh thì từ xa truyền đến tiếng xe cảnh sát.
Tên tóc vàng còn muốn tóm lấy Lâm Thanh Hàn nhưng kéo vài cái cũng không kéo Lâm Thanh Hàn ra khỏi ngực Thẩm Tiện được.
"Mẹ nó, đi thôi, cảnh sát tới, mày không muốn sống nữa?".

Một tên trong đó lôi kéo tên tóc vàng chạy về phía con phố nhỏ gần bệnh viện.
Thẩm Tiện chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn, nhưng xương cốt và nội tạng hẳn là không có vấn đè gì, nếu không cô đã sớm đứng không nổi, Thẩm Tiện đoán là hệ thống giúp bản thân, tuy vậy nhưng cảm giác đau đớn không hề giảm bớt chút nào, cô đau đến run rẩy cánh tay, chậm rãi buông lỏng Lâm Thanh Hàn trong lòng ra, Thẩm Tiện gắng sức đứng thẳng người, chỉ là gò má cô lại trắng bệch, mặt mày nhễ nhại mồ hôi, khóe môi không biết vừa rồi bị tên nào đánh một quyền mà sưng lên.
Lâm Thanh Hàn ngước mắt nhìn thấy bộ dạng của Thẩm Tiện, nước mắt không khống chế được mà rơi xuống, Thẩm Tiện cố nén đau nâng tay lên, run rẩy lau đi nước mắt trên má cô, nhưng Lâm Thanh Hàn càng khóc càng không ngừng được, nước mắt lau mãi cũng không hết.
Thẩm Tiện cười trừ, vốn định an ủi Lâm Thanh Hàn nhưng lại động đến vết thương ở khóe môi, đau đớn thở rít một hơi.
Lâm Thanh Hàn vội vàng đỡ Thẩm Tiện, vừa khóc vừa nói: "Chị đừng lộn xộn, trên người có chỗ nào bị thương nặng hay không, chút nữa chúng ta quay lại bệnh viện chụp CT".

Lâm Thanh Hàn thấy mấy tên kia dùng ống thép đánh vào người Thẩm Tiện, sợ Thẩm Tiện bị gãy xương hay chấn thương nội tạng.

"Tôi không có việc gì, chỉ là, chỉ là hơi mệt".

Thẩm Tiện nói là không có việc gì nhưng nhìn kiểu nào cũng thấy không giống người không có việc gì, nói đúng ra, vết thương trên người cô đều được hệ thống giảm xuống thành bị thương ngoài da, cùng lắm cũng chỉ là đau vài ngày là xong, cô suy yếu như bây giờ chủ yếu là do sử dụng tin tức tố quá mức.

Chân mềm nhũn, Thẩm Tiện mơ mơ màng màng ngã vào lòng Lâm Thanh Hàn, Lâm Thanh Hàn ngồi dưới đất ôm lấy Thẩm Tiện, nhè nhẹ vỗ lên mặt Thẩm Tiện, nôn nóng kêu: "Thẩm Tiện, Thẩm Tiện, chị sao rồi, tỉnh tỉnh, đừng ngủ".

Thẩm Tiện dựa vào lòng Lâm Thanh Hàn, hơi nhăn mày, cảm thấy đau đầu chóng mặt, lúc này xe cảnh sát cũng chạy đến.
Lâm Thanh Hàn đơn giản trình bày sự việc, hai vị cảnh sát giúp đỡ Lâm Thanh Hàn đưa Thẩm Tiện vào viện.
Trực ban buổi tối trùng hợp là Triệu chủ nhiệm, cô thấy Lâm Thanh Hàn cùng vài vị cảnh sát vội vàng chạy đến đây, cho rằng đã xảy ra chuyện gì lớn.
"Thanh Hàn, có chuyện gì vậy?".
"Là vợ trước của tôi, vừa rồi bảo vệ tôi nên bị mấy tên côn đồ đánh".

Lâm Thanh Hàn nôn nóng giải thích.
Công việc của Triệu chủ nhiệm ở bệnh viện chính là chuyên khoa lâm sàng, cô nhìn nhìn tình huống của Thẩm Tiện rồi nói: "Thanh Hàn, tôi nhìn qua thấy cô ấy không có vấn đề gì lớn, không biết là xương có bị tổn thương không, chờ chút nữa chụp CT kiểm tra một chút là được, cô ấy ngất xỉu là vì cạn kiệt tin tức tố".
Alpha cạn kiệt tin tức tố, giải pháp nhanh nhất chính là dùng tin tức tố của bạn đời để tiến hành trấn an, giải pháp chậm hơn chính là dùng dược vật tương ứng để phân bố tin tức tố, tuy nhiên sử dụng dược vật thường cần rất nhiều thời gian.
Vì Lâm Thanh Hàn và Thẩm Tiện đã ly hôn, câu tiếp theo Triệu chủ nhiệm cũng ngại nói, tuy nhiên, Lâm Thanh Hàn vẫn luôn làm ở bệnh viện, đương nhiên cô cũng biết những kiến thức này.
Lâm Thanh Hàn nói với mọi người xung quanh: "Làm phiền, mọi người có thể đi ra ngoài chờ một chút sao?".
Triệu chủ nhiệm lập tức hiểu ý Lâm Thanh Hàn, lập tức kêu mọi người đi phòng họp ngồi một chút.

.


Đọc truyện chữ Full